Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang Đông Nhị Kiều

Tiểu thuyết gốc · 3111 chữ

Chương 151 Giang Đông Nhị Kiều

Tam Quốc hay Hán Quốc

Vốn là dòng dõi Hoàng Triều Đại Hán.

Sử ghi chép lại, sau khi Đại Vũ trị thuỷ, Đông Thắng Thần Châu thái bình hàng ngàn năm, sau đó chia ra làm hai quốc gia lớn, Đại Hán và Đại Việt.

Tan ra lại muốn hợp lại.

Đại Việt chiến bại, mất tích trong lịch sử.

Đại Hán thắng lợi, nhưng hợp lại rồi cũng tan ra. Trải qua nhiều biến cố, cuối cùng chia thành chín nước lớn như Đông Thắng Thần Châu hiện tại. Mà dòng dõi Lưu Thị, vẫn luôn giữ lấy trung tâm Đông Thắng Thần Châu giàu có và màu mỡ nhất, cũng gọi là Hán Quốc. Đến bây giờ phân thành Bắc Nguỵ, Tây Thục và Đông Ngô, cho nên còn gọi là Tam Quốc.

Đông Ngô

-Ngươi làm rất tốt.

-Đa tạ Giáo Chủ khen ngợi.

Tôn Phi Phi đứng bên ngoan ngoãn dâng trà. Nàng vừa lên làm Quốc Chủ Đông Ngô, sau khi phụ thân của nàng là Tôn Kiên bất ngờ “bệnh chết”, đã chiêu cáo Thiên Hạ. Chu Du, danh tướng Nguyên Thần Cảnh của Đông Ngô không tin, muốn điều tra, cũng “bệnh chết” luôn rồi. Hai tên này đều là Nguyên Thần Cảnh, lại bệnh chết đúng là có chút đáng tiếc. Có Biểu Tượng Chi Bào, xử lý hai tên đó khá dễ dàng.

Tôn Phi Phi chỉ là tứ giai, nhưng là Luân Hồi Giả, danh chính ngôn thuận lên tiếp quản Đông Ngô, tôn Ma Thiên Giáo làm quốc giáo, lập giáo đường khắp nước, bắt đầu truyền bá tín ngưỡng. Hai vị huynh trưởng của nàng là Tôn Sách và Tôn Quyền bỏ trốn nhanh chóng, cũng chưa bắt được.

-Xin mạo muội hỏi Giáo Chủ định đối với Đông Ngô thế nào?

Lục Tốn ôm quyền hỏi. Hắn cũng là mãnh tướng Đông Ngô, thất giai.

Đông Ngô không hổ là ở ngay trung tâm Đông Thắng Thần Châu, địa linh nhân kiệt, giàu có trù phú, võ đạo hưng thịnh, cường giả vô số. Chỉ riêng Đông Ngô đã có bốn Nguyên Thần Cảnh, tiếc là vừa mất hai.

Còn lại Lục Tốn và Cam Ninh.

-Còn làm sao nữa, Đông Ngô vẫn là Đông Ngô thôi.

Ta nhấp một ngụm trà, cười đáp.

Tôn Quyền, Tào Tháo và Lưu Bị đều là người có dã tâm, cho nên Tam Quốc mãi không yên ổn.

-Tiểu nhân ngu muội, xin Giáo Chủ nói rõ hơn.

Cam Ninh dáng người cao lớn vạm vỡ, nhìn rất chiến. Nhưng hắn một chút cũng không ngu muội như lời nói.

-Được rồi, ta rất không thích nói bóng nói gió. Hôm nay gọi các ngươi đến đây, là muốn chiêu mộ các ngươi vào Ma Thiên Giáo, trợ giúp Tôn Kiên quản lý Đông Ngô, sau khi ổn định trong nước thì xuất binh đánh Chiến Quốc cho ta.

-Chu Du và Tôn Quyền, là do Giáo Chủ giết?

Lục Tốn hỏi thẳng.

-Chính ta.

Ta thẳng thắn thừa nhận.

-Tại sao? Ngài có thể thu phục bọn hắn mà.

-Tôn Quyền chém sứ giả của ta. Người của Ma Thiên Giáo, không dễ dàng giết đi như vậy mà không trả giá được.

Lúc nghe tin ta cũng rất bất ngờ. Với uy danh của ta hiện tại, tên Tôn Sách này lại dám chém sứ giả của ta, đúng là có bản lĩnh cùng lá gan không nhỏ. Nhưng nghĩ kỹ, Đông Ngô gần sát Chiến Quốc, giặc cướp ở phía nam Tống Quốc cũng có không ít liên quan, hẳn là Tôn Quyền đã có móc nối gì đó với Trọng Uyên Ma Kiếm rồi.

Đáng tiếc Tôn Quyền không ngờ ta có thể giết hắn nhanh như vậy.

Thêm nữa quân Tuỳ từ phía tây và quân quân Tống từ phía bắc đã áp sát Chiến Quốc, Tuy không đánh vào, nhưng đóng trú ở biên giới vẫn gây rất nhiều áp lực lớn.

Xuân Thu Chiến Quốc hay gọi tắt là Chiến Quốc, vốn chia làm bảy nước đấu đá lẫn nhau, chia Chiến Quốc làm phần, Chu ở chính giữa, sáu nước còn lại tạo thành ngôi sao sáu cánh bao quanh.

Phía đông bắc Chiến Quốc giáp với Đông Ngô là Tây Ngô. Nếu Tôn Quyền thật sự theo phe Trọng Uyên Ma Kiếm, Đông Ngô đánh xuống, Tây Ngô đánh lên, con đường giao thương giữa Tống Quốc và Tuỳ Quốc sẽ bị đứt đoạn, thiệt hại của Đông A Thương Hội nói riêng và Ma Thiên Giáo nói chung là vô cùng lớn. Phía bắc Chiến Quốc là Triệu, cùng với Tề, cùng giáp biên giới với Tống Quốc. Phía tây nam là Việt, nghe đâu cũng có liên quan đến Đại Việt trong lịch sử. Phía chính nam là Sở, còn phía đông nam, là Tần, nơi xuất phát của Trọng Uyên Ma Kiếm cùng Bạch Lộc.

Xuân Thu Chiến Quốc có chính trị và quân sự vô cùng phức tạp, mỗi nước đều có một cường giả Nguyên Thần Cảnh toạ trấn. Bạch Lộc danh không chính, ngôn không thuận, dựa vào sức mạnh của Trọng Uyên Ma Kiếm miễn cưỡng thu phục Tần. Nhưng hiệp ước lập ra, chỉ có thể dùng sức mạnh dưới Hợp Đạo Cảnh. Lại thêm Khuyển Đại Tướng từ phía nam đánh lên, mãi đến giờ Bạch Lộc mới chiếm được Chu, Tề và Sở, là ba nước có biên giới giáp Tần, gộp vào với Tần, còn chưa đổi tên. Ba nước còn lại, dưới sự thúc giục của Ma Thiên Giáo cũng đang cầm cự.

Tóm lại hiện tại Tống Quốc ở phía bắc, Tuỳ Quốc ở phía tây, Đông Ngô ở tây bắc ép xuống, dự định lấy Tây Ngô, Triệu và Việt làm chiến trường, đôi co cùng Tần. Lại thêm Khuyển Đại Tướng ở phía nam ép lên, tình hình của Trọng Uyên Ma Kiếm đúng là rất không lạc quan.

Nhưng cũng cần Cam Ninh và Lục Tốn ra sức mới được.

Ta liếc mắt lạnh về phía hai bọn hắn.

-Được rồi, giờ các ngươi có gia nhập Ma Thiên Giáo hay không đây?

Lục Tốn và Cam Ninh nhìn nhau một cái cuối cùng, làm ra quyết định, quỳ một gối xuống đất.

-Tiểu nhân xin theo Giáo Chủ, nguyện vì Giáo Chủ ra sức. X2

Ta phất tay nâng cả hai dậy.

-Cái quỳ này của hai ngươi hôm nay, Bản Giáo Chủ nhận. Nhưng từ giờ hai ngươi đã là người của Ma Thiên Giáo, không được quỳ gối trước bất cứ ai. Kể cả là Bản Giáo Chủ, hay là Thiên Địa, cũng không được quỳ. Biết chưa?

-Tiểu nhân biết.

Cam Ninh và Lục Tốn có vẻ không hiểu, nhưng cũng vâng lệnh.

-Bản Giáo Chủ cho các ngươi một tháng, học giáo nghĩa và giáo lý của Ma Thiên Giáo. Giáo ta trải dài Thiên Hạ, hiền giả vô số, các ngươi đi tham quan một vòng, gặp gỡ học hỏi, có thể mở mang tầm mắt, thay đổi nhận thức đối với thế giới Luân Hồi này. Sau đó liền quay lại chỉnh đốn quân đội, ta cần các ngươi xuôi nam chinh chiến với Chiến Quốc. Lui ra đi.

-Vâng Giáo Chủ. X2

Cam Ninh và Lục Tốn cung kính lui ra. Bên ngoài đã có nhân viên Ma Thiên Giáo chờ sẵn hướng dẫn cho bọn hắn. Sức cuốn hút của Ma Thiên Giáo, không chỉ là ở sức mạnh vô địch của ta. Mà còn là ở giáo nghĩa nói về bí ẩn Luân Hồi, cùng sự phát triển vượt bậc của khoa học kỹ thuật.

-Giáo Chủ, nhân gia có hai mĩ nhân muốn giới thiệu cho Giáo Chủ đây.

Bóng hai tên nam nhân vừa khuất, Tôn Phi Phi đã liền nhào tới ngồi lên đùi ta, hai tay ôm lấy cổ. Mấy ngày này nàng đã cùng ta chơi nhau như thỏ, lại thêm tâm tư thông minh, đã biết cơ bản tính cách của ta, càng thêm quen thuộc.

-Đại Kiều, Nhị Kiều?

-Quả nhiên là Giáo Chủ, chuyện này cũng biết.

Tôn Phi Phi xinh đẹp đoan trang, dung nhan tinh xảo, gần như hoàn mĩ. Nghe nói trước Luân Hồi nàng phẫu thuật bao lần, muốn có được dung nhan hiện tại, lại đem chính khuôn mặt huỷ hoại. Sau Luân Hồi, chỉ cần thành Tiên Thiên, liền dễ dàng đạt được, thậm chí còn mang vào tiên khí, càng thêm xinh đẹp thoát tục.

-Ta đoán mà thôi. Giang Đông Nhị Kiều, ai mà không biết.

Ta cầm lấy hai bên vạt áo Tôn Phi Phi kéo sang, liền lộ ra hai cái nhũ cầu hình giọt nước căng mọng. Cái đồ lẳng lơ này thế nhưng không mang áo yếm, bên dưới, chắc cũng là trống rỗng. Ta đưa tay vói vào trong váy, liền sờ được âm hộ múp máp của nàng, ngón tay chọt vào trong mật huyệt, cảm thấy đã ươn ướt, lại rút ra sờ lên bắp đùi nuột nà. Tay kia thì tóm lấy nhũ cầu Tôn Phi Phi chơi đùa, rất là mềm, rất thích.

-Đều vào đây đi.

Theo ta gọi, hai mĩ nhân với dáng người cao ráo bước vào. Hai nàng đều là Tiên Thiên Cảnh cả, lại thêm nhan sắc vốn xinh đẹp, càng thêm xinh đẹp. Bất quá ta nhìn quen Thiên Hạ mĩ nhân tuyệt sắc, cũng không thấy kinh diễm. Hai tỷ muội họ Kiều, tỷ tỷ gọi là Đại Kiều, muội muội gọi là Tiểu Kiều. Trong sử sách vốn chẳng ghi lại tên của hai nàng. Còn ở đây, các nàng đều là Luân Hồi Giả, tự nhiên có tên đầy đủ.

-Tiểu nữ là Kiều Tĩnh Sơ, còn gọi là Đại Kiều.

Kiều Tĩnh Sơ dung nhan như ngọc, có vẻ đẫy đà nóng bỏng.

-Tiểu nữ là Kiều Chí Linh, còn gọi là Tiểu Kiều.

Còn Kiều Chí Linh lại thuộc dạng cao gầy, thon thả. Chiều cao đến một thước bảy mươi bốn, hơn hẳn tỷ tỷ của nàng nửa cái đầu.

-Bái kiến Giáo Chủ.

Nhị Kiều khom gối hành lễ, thấy Tôn Phi Phi ngồi trên đùi ta hở ngực lộ đùi, lại đỏ mặt lên ngượng ngùng. Đối mặt với ba mĩ nhân xinh đẹp như vậy, nếu không nổi hứng, thì thật quá thất lễ, ta liền đem dục hoả đốt lên, cả trong người của ba mĩ nhân.

-Được, đều qua đây, cho Bản Giáo Chủ xem thử công phu của các ngươi.

Ta đem Tôn Phi Phi đặt ngồi xuống sàn, thân mình trượt một cái nằm dài trên ghế. Nhị Kiều lửa dục bùng lên, theo Tôn Phi Phi nháy mắt, liền tiến đến quỳ hai bên Tôn Phi Phi, cùng nhau cởi ra dây lưng của ta, đem côn thịt thô to móc ra.

-Bảo bối của Giáo Chủ thô a.

Kiều Tĩnh Sơ đưa tay cầm lấy, ánh mắt không kiềm nổi vẻ yêu thích. Xem ra nàng thích những thứ thô to.

-Cũng rất dài hihi

Kiều Chí Linh cười phụ hoạ. Dáng người nàng cao gầy, âm đạo nhất định sâu hẹp, tự nhiên thích côn thịt thật dài.

-Quy đầu cũng thật lớn.

Tôn Phi Phi nói xong, liền há miệng ngậm lấy quy đầu. Ba mĩ nhân lần đầu cùng nhau bú liếm côn thịt nam nhân, có chút không biết phải làm sau. Bất quá các nàng đều rất thông minh, bắt đầu phối hợp, phân chia công việc. Tôn Phi Phi nhận ngậm lấy quy đầu, dùng môi lưỡi ép chặt. Nhị Kiều thì hai bên hai cái lưỡi thơm, thè dài ra cùng nhau liếm côn thịt, cả hai trái ngọc rồng cũng không bỏ sót.

Ta nửa nằm nửa ngồi trên ghế, tận tình hưởng thụ, cúi đầu liền có thể chiêm ngưỡng ba đại mĩ nhân Đông Ngô cùng nhau ra sức dùng miệng lưỡi phục vụ.

Thật là rất thoải mái.

Các nàng nhiệt tình, cũng đủ lợi hại, nhanh chóng đem khoái cảm tích đủ tràn đầy.

-Các ngươi làm tốt lắm, ta muốn bắn.

Ta đứng dậy, cầm lấy côn thịt, chỉ thẳng dung nhan tuyệt sắc của ba mĩ nhân: Tôn Phi Phi, Kiều Tĩnh Sơ cùng Kiều Chí Linh. Ba nàng đem tiếu dung ghép lại cùng một chỗ, thè lưỡi há miệng, chờ đợi ta ban phát tinh dịch, bộ dạng dâm đãng không chịu nổi. Ta gầm lên một tiếng, đem tinh dịch phun đầy dung nhan diễm lệ của ba mĩ nhân, khiến cả ba người các nàng không mở nổi mắt, vẫn giơ mặt há miềng thè lưỡi shứng lấy tinh dịch nóng hổi phun bắn.

Sung sướng cực kì.

Tôn Phi Phi có nhiều kinh nghiệm nhất, đem tinh dịch trong miệng nuốt hết, lại dựa theo cảm giác đưa miệng tới ngậm lấy quy đầu của ta vào miệng nàng, liếm sơ vệ sinh. Lại cùng Nhị Kiều cùng nhau dùng lưỡi liếm lấy tinh dịch trên mặt hảo tỷ muội. Đồng thời sáu cánh tay như ngọc còn cởi lấy quần áo của nhau. Váy áo rơi dần trên đất, đem ba thân thể ngọc ngà tuyệt mĩ lộ ra, còn không ngừng uốn éo như múa, khiến ta đứng xem, càng thêm hưng phấn bừng bừng.

Chân của Kiều Chí Linh dài nhất, thân thể Kiều Tĩnh Sơ đẫy đà nóng bỏng nhất, Tôn Phi Phi thì lại như sự cân bằng của cả hai.

Mỗi người một vẻ, khiêu gợi hấp dẫn cực kì.

Tách.

Tay búng làm màu một cái, gọi ra ba phân thân tương đương tứ giai. Ba cái mĩ nhân này cũng đang là tứ giai, vừa khít.

-Nào, cùng chổng mông qua đây.

Ba mĩ nhân thấy ta hoá làm ba, cũng không bất ngờ, y lời đứng quay lưng lại, tay chống lên đầu gối, khom lưng đem mông tròn vểnh ra sau. Ta tiến đến nắm lấy mông bự của các nàng, đem côn thịt từ phía sau cắm vào mật huyệt đã sớm ướt át.

Một phát lút cán, để các nàng rên thét lên một tiếng.

Côn thịt nhúc nhích điều chỉnh kích cỡ cho tương thích với âm đạo của từng người, sau đó bay nhanh cắm rút.

-A…thật dễ chịu…thật sướng…ư…a…a

Kiều Tĩnh Sơ rên rỉ.

-Ư…Giáo Chủ hảo mãnh….sướng chết nhân gia rồi…ư…a

Kiều Chí Linh nỉ non.

-A…ư….Giáo Chủ quá lợi hại….ư…nhân gia sướng quá….quá thoải mái…ư…a…ư…a…thật mạnh…thật nhanh…ư…a

Tôn Phi Phi rên rỉ nhiệt tình nhất, mặc kệ chỗ này đang là phòng khách trong phủ đệ của Tôn Gia.

-Để ta xem thử, trong ba người các ngươi ai là người có mật huyệt sướng nhất. Ai khiến ta bắn trước tiên, Bản Giáo Chủ sẽ trọng thưởng cho người đó.

Nghe ta nói vậy, ba mĩ nhân đều cố gắng đem chân khép chặt lại, để cho âm đạo càng thêm chặt khít. Các nàng còn chưa học được bí pháp, chưa thể điều khiển được thịt non âm đạo. Eo thon gọn tinh tế khẽ lắc, đem mông bự đong đưa đón hùa ta đút vào. Mông tròn căng mẩy va vào bụng dưới ta tạo nên dâm thanh vô cùng vang dội. Sáu cái nhũ cầu căng đầy trĩu xuống trước ngực các nàng đong đưa rung lắc không ngừng, thích mắt vô cùng.

-A…nhân gia tới…a…thật sướng muốn chết…ư…a

Tôn Phi Phi tận tình thả lỏng bản thân đắm chìm trong nhục dục, nhanh chóng tiến lên cao trào. Mật huyệt nàng siết chặt lấy côn thịt, dùng dâm thuỷ cao trào ấm nóng xối lên quy đầu, khiến ta nhận đến một đợt kích thích mãnh liệt, tinh quan mở ra, tinh dịch tuôn trào vào trong âm đạo Tôn Phi Phi.

Đây cũng là một chiêu số của Tôn Phi Phi, để thắng được trò chơi nho nhỏ này.

-A…nhân gia cũng tới…a…ư…a

Kiều Tĩnh Sơ cũng cao trào, thành công dùng dâm thuỷ ấm nóng và âm đạo siết chặt ép ra tinh dịch của ta.

-A…quá mạnh…a…a…nhân gia tới…ư…a…ư…a

Kiều Chí Linh thua cuộc, nhưng được đến vui sướng nhục dục mãnh liệt, dâm thuỷ tiết vô số, đem hai bắp đùi nuột nà đều thấm ướt, sau đó gần như ngất đi đón nhận tinh dịch của ta xuất vào nơi sâu nhất trong âm đạo nàng, nơi mà chỉ sợ chưa từng có nam nhân nào khác tới được.

Ta để ba cái phân thân ngồi trên ghế, để ba mĩ nhân ngồi xổm dưới đất cầm lấy côn thịt vệ sinh dọn dẹp sau cuộc hoan ái. Tinh dịch trắng đục không ngừng rỉ ra khỏi âm đạo Nhị Kiều, tạo thành một bãi trắng đục dâm uế vô cùng bắt mắt trên mặt đất. Chỉ có dưới háng của Tôn Phi Phi là chỉ có dâm thuỷ trong suốt mà thôi.

-Xem ra ngươi đã luyện thành Hấp Tinh Đại Pháp rồi.

Ta vuốt ve tóc mềm của Tôn Phi Phi, cười khen.

-Đều là do Giáo Chủ dạy giỏi hihi

Tôn Phi Phi cười lên, gò má ửng hồng, kề bên côn thịt gân guốc, lộ vẻ dâm dục không chịu nổi.

-Rất tốt, việc chỉ dạy cho Nhị Kiều đều giao cho ngươi.

-Vâng Giáo Chủ.

Khả năng điều khiển Linh Tê Phân Thân của ta càng ngày càng cao. Tựa như vừa nãy, mỗi phân thân tích luỹ đủ khoái cảm trong thân thể, liền sẽ tự bắn tinh, riêng biệt không liên quan đến nhau. Tất nhiên chỉ đúng khi dùng để giao hoan với xác thịt thuần tuý hay giao hoà chân khí khi song tu Cực Lạc Công mà thôi.

Nhưng như vậy đã là một bước tiến lớn.

-Ba phân thân này của ta, giao cho các ngươi, sớm ngày luyện thành Cực Lạc Công đi.

-Vâng Giáo Chủ. X3

Ba cái Dung Mộc Phân Thân được ta trả lại quyền kiểm soát thân thể, có hơi ngơ ngác không hiểu chuyện gì, như vừa ngủ dậy. Nhưng ba mĩ nhân tuyệt sắc đang chôn mặt dưới háng ra sức bú mút côn thịt, bọn hắn cũng chẳng cần biết chuyện gì khác nữa, bị dục hoả đốt thân, cứ thế hành sự theo bản năng, ôm chồm lấy Tôn Phi Phi và Nhị Kiều hoan lạc không ngừng.

Từ phòng khách cho tới vào trong khuê phòng.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.