Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày ba mươi tết (2)

Tiểu thuyết gốc · 2901 chữ

Chương 138.2 Ngày ba mươi tết (2)

Nam Cung Ân Trí hiện tại đã bước vào Linh Niệm Cảnh. Nàng từ Thiên Đạo Thư Viện trở về, được lợi không nhỏ, tu vi tăng tiến nhanh chóng. Khí chất thiên chân vô tà, ngây thơ khả ái càng thêm đậm nét, tóc đen buộc đuôi cừu, vô cùng đáng yêu. Đồng thời thân thể lồi lõm nóng bỏng đến đốt người cũng càng thêm quyến rũ gợi tình, trong sườn xám màu đỏ rực thêu hoa văn chỉ vàng kim.

Lưu Bích Ngọc có khuôn mặt hình trái xoan tròn đều xinh đẹp, nhưng không đến nỗi non nớt như Nam Cung Ân Trí. Mỗi ánh mắt cử chỉ đều trong vô hình mang theo chút hư hỏng, như có như không hướng nam nhân xung quanh đưa ra lời mời. Vừa nhìn liền biết nàng là một cái tuyệt thế vưu vật. Thân hình trong sườn xám khoét hở đủ chỗ lộ ra đầy đặn khiêu gợi, nhũ cầu không to tròn như nhũ cầu của Nam Cung Ân Trí, lại cũng lộ ra căng tràn mọng nước.

Đổng Linh thì lại có khuôn mặt thon dài thanh tú tinh xảo. Tóc đen cột đuôi ngựa sau đầu, lộ vẻ trẻ trung tươi tắn. Thân hình khác với hai hảo tỷ muội, Đổng Linh có vẻ thon gầy. Nhưng nàng cũng chẳng cao, tầm một thước sáu mươi, hoàn toàn ngang bằng với Lưu Bích Ngọc và Nam Cung Ân Trí.

Ba tiểu mĩ nhân, với khuôn mặt non nớt đáng yêu khả ái vô song, lại ẩn dấu bên trong là ba cái dâm phụ lẳng lơ.

Quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được đấy.

Dâm đãng là bản tính.

Còn bên ngoài, Nam Cung Ân Trí hiện nay đã là một Nhà Thiết Kế Thời Trang nổi tiếng trong Ma Thiên Giáo. Với khuôn mặt non choẹt vô cùng dễ thương và thân hình nóng bỏng bốc lửa, Nam Cung Ân Trí trở thành đối tượng truy phủng của vô số nam nhân.

Đại đạo ba ngàn, đạo nào cũng là đạo. Tu hành cũng không chỉ gói gọn trong mỗi võ đạo.

Nam Cung Ân Trí, và tỷ tỷ của nàng, Nam Cung Hà Duyên, hiện nay chỉ chuyên tu Thiên Địa Hợp Đạo Pháp, hoàn toàn từ bỏ võ đạo. Các nàng vốn cũng chẳng thích hợp chiến đấu mà. Các nàng kết hợp may vá, trận pháp và luyện khí với nhau, tạo thành cái gọi là Nhà Thiết Kế Thời Trang. Dùng vải, da quý hiếm may vá, dùng kim thêu lên trận pháp gia trì, kết hợp thêm trang sức bằng kim loại hay ngọc thạch, tạo thành một bộ trang phục có sức phòng ngự cao, lại có thêm nhiều tính năng hữu dụng. Ví dụ như chống lửa, chống lạnh, chống sét, giảm trọng lượng, vân vân và mây mây. Coi như là một nhánh nhỏ của Luyện Khí Sư, tập trung chuyên môn hoá vào chế tạo trang phục bằng chất liệu mềm như da hoặc vải. Nếu được chế tạo cẩn thận, lực phòng ngự không kém áo giáp sắt nặng nề và cồng kềnh chút nào.

Đơn đặt hàng mà Nam Cung Ân Trí nhận được, đã đủ để nàng bận rộn hai ba năm trời rồi.

-Chào buổi chiều, Giáo Chủ, Thuỵ Vân a di.

Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc đã quen thuộc với Thuỵ Vân Phu Nhân, gọi một tiếng Thuỵ Vân di vô cùng ngọt.

-Ừm.

Ta nhìn các nàng cười gật đầu một cái, tỏ ý đã biết.

Mà Thuỵ Vân Phu Nhân thì đang bị ta đè ra nằm ngửa trên bàn làm việc, hai chân dài bị ta vác lên vai, mông bự lơ lửng giữa không trung, côn thịt còn cắm trong âm đạo nàng từ từ cắm rút, để Thuỵ Vân Phu Nhân bỗng cảm thấy hơi xấu hổ.

Nhưng chỉ trong thoáng chốc.

Năng lực khống chế cảm xúc bản thân của Thuỵ Vân Phu Nhân rất mạnh. Nàng đem người xoay lại, đối mặt với nữ nhi và hai nữ hữu, lại chống tay lên bàn đem nửa người trên chống lên, hơi vuốt lại tóc tai tán loạn, cười nói cùng các nàng.

-Ừm, các ngươi đi dạo phố về sớm vậy?

Ta ở phía sau vẫn đem côn thịt kéo ra đút vào mật huyệt Thuỵ Vân Phu Nhân, vòng tuần hoàn chân khí chưa hề dừng lại, chỉ là khống chế không để bụng dưới của ta va đập lên hai quả mông mềm mại của nàng tạo nên âm thanh dâm tục khiếm nhã mà thôi.

-Ta qua sớm giục mẫu thân nghỉ sớm a. Ngươi lúc nào cũng tận gần giao thừa mới về. Không ngờ ngươi lại ở đây vui vẻ với Giáo Chủ.

Nam Cung Ân Trí trề môi tỏ vẻ giận dỗi.

-Ta là thật tâm làm việc, chỉ có hắn là đang cản trở a. Ta cũng không có cách nào.

Thuỵ Vân Phu Nhân cười khổ.

-A…ngươi đáng ghét, dám đánh ta.

-Ta đương nhiên dám haha hôm nay ta cho ngươi nghỉ làm việc sớm đón giao thừa.

-Vậy ngươi làm thay ta sao?

-Không, ăn tết xong ngươi làm tiếp, chậm trễ chút không sao mà

-Ngươi…a…ư…nhẹ chút…a…ư

Thuỵ Vân Phu Nhân vừa định mắng, ta liền đem côn thịt đâm tới tấp vào mật huyệt của nàng. Âm thanh da thịt vang dội khắp phòng, cùng với khoái cảm như lũ lụt mãnh liệt chảy trong thân thể, để cho Thuỵ Vân Phu Nhân nào còn mắng được câu nào, rên rỉ lớn lên dâm thanh không ngừng chói tai.

-Giáo Chủ thật lợi hại a, lần đầu tiên ta thấy Thuỵ Vân di có bộ dạng như thế này.

Đổng Linh cười nói.

Hai cô nương đã đến trước mặt Thuỵ Vân Phu Nhân, cùng nhau cười đùa bình phẩm sự dâm đãng của nàng. Côn thịt của ta cắm trong âm đạo mĩ phu nhân cảm nhận được nàng có bao nhiêu hưng phấn.

-Hẳn là rất thoải mái a. Thuỵ Vân di lúc này thật quyến rũ.

Lưu Bích Ngọc nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhũ cầu như hai túi nước trắng muốt treo trước ngực Thuỵ Vân Phu Nhân. Theo thân thể ta va chạm và đong đưa không dứt.

-Tất nhiên là thoải mái rồi. Lát nữa các ngươi sẽ biết.

Nam Cung Ân Trí cười nói.

-Hử, hai ngươi muốn luyện Cực Lạc Công?

Ta thò đầu từ sau lưng ra nhìn Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc hỏi.

-Đúng vậy Giáo Chủ. Chúng ta vừa đột phá Tiên Thiên, muốn tu luyện nhanh hơn chút, nên quyết định luyện Cực Lạc Công. Xin nhờ Giáo Chủ chỉ dạy một phen, được không?

Đổng Linh đỏ mặt cười nói, trong giọng lại không mang vào chút nào ngại ngùng, đủ lẳng lơ nha.

-Dĩ nhiên là được rồi haha

Ta cười lớn.

Không gian phía sau lưng ba cô nương vặn vẹo một cái, xuất hiện thêm ba cỗ phân thân của ta, hoàn toàn trần truồng, côn thịt đã ngỏng cao dưới háng, dài tầm mười bốn phân. Dáng người của Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc không cao, âm đạo chắc chắn không sâu dài được, côn thịt như vậy phù hợp giúp các nàng phá trinh được thoải mái. Còn cái đồ lẳng lơ Nam Cung Ân Trí thì thích nhất là bị côn thịt chọc vào tử cung, còn cần đem côn thịt kéo dài thêm mới thoả mãn nàng được.

Mỗi cô nương một cây côn thịt, không cần tranh giành, cũng không cần chờ đợi.

Mọi người vui vẻ cùng lúc thì lại càng vui vẻ hơn.

Ba cỗ phân thân từ phía sau ôm lấy ba cô nương, đem các nàng quay người lại, ngoạm lấy đôi môi phấn hồng của các nàng ngấu nghiến. Nam Cung Ân Trí đáp trả nhiệt tình nhất, môi và lưỡi đều dùng, còn tiết ra thật nhiều nước bọt để, vị táo chín nhàn nhạt thơm ngon vô cùng, để cho ta tham lam ăn lấy không ngừng. Môi lưỡi của Đổng Linh cũng rất điêu luyện, cùng ta hôn hít lại nhẹ nhàng hơn nhiều. Còn Lưu Bích Ngọc thì vừa cùng ta hôn môi đá lưỡi, động tác lại như đang né tránh, chọc ta càng thêm hung hăng ngoạm tới miệng lưỡi của nàng.

Đều là mấy cái lẳng lơ có kinh nghiệm cả.

Không nên bị khuôn mặt trẻ nít của các nàng đánh lừa.

Sắc Dục Phần Tâm Hoả đốt lên, cho cuộc hoan lạc thêm phần cháy bỏng.

Nam Cung Ân Trí trước tiên chủ động nhả miệng của ta ra, quỳ xuống hé mở miệng xinh ngậm côn thịt của ta vào miệng bú mút, Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc lập tức liền học theo. Phong cách bú liếm của ba cô nương cũng không khác phong cách hôn môi của các nàng chút nào, mỗi người một vẻ, để ta được đến càng nhiều cảm giác vui sướng phong phú hơn. Ba khuôn mặt trẻ trung mang theo nét ngây thơ thánh thiện chôn dưới háng há miệng xinh ra sức mút liếm côn thịt, rất dễ dàng đánh thức dục vọng tà ác của nam nhân. Nam Cung Ân Trí sở hữu khuôn mặt non choẹt, lại là một cái dâm phụ lâu năm, bú mút thâm hầu vô cùng thuần thục. Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc tuy kém hơn, nhưng kỹ thuật không tệ, đúng là một cặp dâm oa lẳng lơ.

Giác quan ba cỗ phân thân kết nối, cũng kết nối với phân thân đang không ngừng quất đánh côn thịt vào trong mật huyệt của Thuỵ Vân Phu Nhân. Cỗ phân thân bên này hưng phấn tăng vọt, dùng tốc độ nhanh nhất và lực lượng mạnh nhất có thể tiến công âm đạo Thuỵ Vân Phu Nhân. Quy đầu thô to tới tấp thô bạo gõ liên hồi lên cổ tử cung của mĩ phu nhân, lại nhanh chóng đẩy nàng lên cao trào hoan lạc.

-Ư…a…ta lại tới…a…ư…a…muốn chết…a…ư…a…Á

Thuỵ Vân Phu Nhân đổ sập trên bàn làm việc, toàn thân căng cứng một cái, vách thịt non âm đạo siết lấy côn thịt của ta một cái thật chặt, dâm thuỷ nóng hổi xối lên quy đầu, sướng đến ta tinh quan liền thất thủ, đáp lại đem tinh dịch phun bắn vào trong thân thể của mĩ phu nhân.

Bên kia, đồng dạng là hai luồng tinh dịch tuôn trào trong miệng của Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc. Chỗ Nam Cung Ân Trí, lại là trực tiếp phun tinh dịch vào cổ họng của nàng, để nàng ngay lập tức nuốt xuống dạ dày. Ta xuất tinh thật nhiều, khiến cho hai má hồng của Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc hơi phình ra, nhiều thêm mấy vẻ phúng phính đáng yêu, cũng thêm mấy phần dâm đãng.

-Nào đến món chính.

Ta đưa đẩy ba cô nương đến trước bàn làm việc của Thuỵ Vân Phu Nhân. Mĩ phu nhân đã sướng đến không được, mềm nhũn nằm bẹp dí trên bàn, thân thể còn đang không ngừng run rẩy. Côn thịt của ta ngâm trong mật huyệt của nàng nhận đến vách thịt non âm đạo nhúc nhích xoa bóp nhẹ nhẹ, thích cực kì. Nam Cung Ân Trí ở giữa, Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc ở hai bên, chống tay lên cạnh bàn, đem mông tròn vểnh cao ra sau, vạt sườn xám cực ngắn ở tư thế này chỉ có thể che đậy nửa trên cặp mông của các nàng, lộ ra hoàn toàn âm hộ múp rụp bao bọc trong quần lót ren lọt khe nhỏ xíu, vô cùng dâm đãng. Mông của Nam Cung Ân Trí vẫn vậy, tròn trĩnh một cách hoàn hảo, tựa như quả đào chín mọng tươi ngon. Mông của Lưu Bích Ngọc tròn trịa mà mềm mại, còn mông của Đổng Linh nhỏ nhất, lại vẫn là rất tròn. Đem dây quần lót kéo sang vắt một bên mông trắng, lộ ra âm hộ mịn màng đã ướt át không chịu nổi.

Đối với mấy cái đồ lẳng lơ này, không cần khách khí, trực tiếp vào việc luôn.

Hung hăng làm các nàng, các nàng mới thấy thoả mãn.

-Ta tới đây.

-A.

Nam Cung Ân Trí rên lên vui sướng, như ngứa mà được gãi trúng chỗ, gợi tình cực kì.

-Á. X2

Tiếng rên của Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc mang theo chút đau đớn, máu tươi rỉ ra từ chỗ bộ phận sinh dục của các nàng và ta giao hợp, phá lệ chói mắt.

Nhưng chỉ đến thế mà thôi.

Theo côn thịt của ta không ngừng kéo ra lại đâm vào, chà xát lấy vách thịt non âm đạo chặt khít, đem dâm thuỷ mài ra, dùng xoá nhoà đi sắc đỏ của máu trinh. Rất nhanh đã chỉ còn lại màu sắc của dâm nhạc hoan ái không ngừng nghỉ. Ba cái dâm dâm cô nương ra sức rên rỉ, hoà thành một bản nhạc vui tai và sung sướng vô cùng.

Đối diện.

-Cúc huyệt của phu nhân sạch sẽ chứ?

Ta vẫn đang đem côn thịt ngâm trong mật huyệt Thuỵ Vân Phu Nhân, hai bàn tay đem hai quả mông của nàng banh ra hai bên, nhìn rõ cúc hoa nhỏ xinh phấn hồng và cả chỗ bộ phận sinh dục của chúng ra gắn kết chặt chẽ. Côn thịt của ta dù vừa rồi xuất tinh thật nhiều vào cơ thể Thuỵ Vân Phu Nhân, lại vẫn cứng rắn vô song, chưa từng mềm đi dù chỉ một chút, vừa thô vừa dài, đem âm đạo cô đơn của mĩ phu nhân hoàn toàn lấp đầy, cũng đồng thời mang đến cho nàng vui sướng.

-Không sạch. Nếu ngươi muốn chơi, để ta đi tẩy rửa một phen.

Thuỵ Vân Phu Nhân vẫn nằm sấp trên mặt bàn, đem thân trên vặn xoắn lại nhìn ta liếc mắt đưa tình.

-Không vội, haha

Ta cười lên, đem côn thịt rút ra khỏi âm đạo Thuỵ Vân Phu Nhân, nhảy lên bàn, lại đem nàng lật ngửa ra, cưỡi lên ngang bụng, đem côn thịt đặt giữa khe ngực mĩ phu nhân. Thuỵ Vân Phu Nhân hiểu ý đưa tay đỡ hai bên nhũ cầu to bự của nàng, ép lấy côn thịt của ta vào giữa, để ta coi khe ngực của nàng như nhục huyệt, quất đánh tới lui.

-Ư…a…Nhũ cầu của Thuỵ Vân di thật to a…ư…a…thật thoải mái…a…ư…a

Đổng Linh chịu đựng côn thịt của ta xung kích trong âm đạo của nàng, không thể chống chịu được khoái cảm mãnh liệt như sóng triều, vừa rên rỉ vừa thốt lời hâm mộ nhũ cầu của Thuỵ Vân Phu Nhân. Nhũ cầu của Đổng Linh nhỏ nhỏ xinh xinh như quả cam vậy, lại rất đáng yêu. Nhũ cầu của Lưu Bích Ngọc lại căng tràn mềm mại như nước, không phân lớn nhỏ với nhũ cầu của Nam Cung Ân Trí. Nhưng nhũ cầu của Nam Cung Ân Trí lại căng tràn và đàn hồi hơn nhiều.

Sườn xám của ba cái dâm dâm cô nương đã bó sát thì chớ, vạt dưới cực ngắn thêm vào cắt xén đủ chỗ, lộ ra cả mảng lớn da thịt trắng muốt, cũng là thuận tiện bàn tay của ta vói vào, thăm dò khắm nơi trên thân thể mê người của các nàng.

Bốn mĩ nhân xinh đẹp, bốn cặp nhũ cầu đem đến cảm giác hoàn toàn khác biệt, tuỳ ý bàn tay ta bóp nặn chơi đùa, thích vô cùng tận.

-A…ư…muốn tới…a…ư…thật thích…a…thật sướng…a…ư

Đổng Linh cao trào, rên lên như hát, thánh thót dễ nghe.

-Ư…a…ư…thật thoải mái…a…ư…ô…a…muốn tới…a…ư…a

Tiếng rên của Lưu Bích Ngọc hay không kém, lại mang vào chút chọc người, nghe được toàn thân ta ngứa ngáy, vì đó đâm chọc côn thịt càng thêm mãnh liệt vào mật huyệt của nàng.

-A…ô…ư…a…muốn tới…a…Giáo Chủ sắp bắn sao…a…bắn đi…bắn cho nhân gia…ư…nhân gia thích nhất là tinh dịch của Giáo Chủ…ư…a…Á

Nam Cung Ân Trí là tuyệt đối không kiêng nể gì thét lên. Cúi đầu, liền có mẫu thân của nàng đang chăm chú nhìn đấy. Tất nhiên cái dâm phụ như Thuỵ Vân Phu Nhân làm gì có tư cách khiển trách Nam Cung Ân Trí lẳng lơ. Cùng với nàng và hai hảo tỷ muội cao trào, dâm thuỷ tưới lên côn thịt của ta thật là thoải mái đến tê dại.

-Ta bắn.

Ta gầm lên một tiếng, bốn tinh quan đồng thời mở ra, đem tinh dịch phun trào khỏi thân thể. Hai cỗ trực tiếp phun vào âm đạo của Đổng Linh và Lưu Bích Ngọc, một cỗ thì trực tiếp bắn vào tử cung của Nam Cung Ân Trí. Còn một cỗ khác, thì phun đầy lên dung nhan xinh đẹp tuyệt thế của Thuỵ Vân Phu Nhân, đem nàng vấy bẩn bởi tinh dịch trắng đục dâm uế.

Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.