Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôi Tú Anh hoá rồng

Tiểu thuyết gốc · 3544 chữ

Chương 133 Thôi Tú Anh hoá rồng

Tu vi cao, muốn say cũng khó khăn.

Ta cùng Cửu Thiên Lôi Hoàng trò chuyện trên trời dưới đất, từ quá khứ đến tương lai, ý hợp tâm đầu, đến nửa đêm mới ngừng.

Ta đẩy cửa tiến vào, thấy Thôi Tú Anh đang ngồi bên bậc cửa, ôm đàn ghita.

-When the marimba starts to play, dance with me, make me sway…

Ta tiến đến bên cạnh, ngồi xuống, ngắm nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng.

Ánh mắt nhìn nhau, tình nồng đợm cháy, không cần nhiều lời.

Nàng mỉm cười, dịu dàng hơn cả ánh trăng bên ngoài khung cửa kính, nhẹ nhàng hơn cả biển mây bao la.

Rượu không thể làm ta say, nhưng sự ôn nhu của Thôi Tú Anh thì có thể.

Thôi Tú Anh bình thường để tóc ngắn, vừa hợp với khuôn mặt của nàng, vừa thuận tiện chiến đấu. Hôm nay biết ta đến đây, cố ý để tóc dài. Tóc đen óng mượt bồng bềnh như mây Cửu Thiên Lôi Châu, rẽ từ đỉnh đầu, chảy dài hai bên xuống vai, phối hợp với dung nhan xuất sắc, đẹp không sao nói hết.

Không cần nghiêng nước nghiêng thành, lại dư sức làm nghiêng lòng ta.

-Make me thrill as only you know how, sway me smooth, sway me now.

Thôi Tú Anh dứt tiếng hát, mà ta vẫn còn ngẩn ra ngắm nhìn nàng.

-Trên mặt ta có gì sao?

-Có vô tận xinh đẹp.

Ta cười đáp.

-Ba hoa.

Thôi Tú Anh nguýt ta một cái.

-Trần Hùng, ngươi nói xem. Ta có giống Thân Huệ Trinh không?

Dường như đã lâu lắm rồi, không có người gọi thẳng tên của ta như vậy. Lâu đến có khi ta cũng quên luôn tên mình là gì.

-Không giống chút nào. Người ngươi toàn xương…ai ui

Ta còn chưa nói xong, đã bị chân dài của Thôi Tú Anh đạp một phát lăn quay ra sàn.

-Ta rất nghiêm túc.

Thôi Tú Anh trừng mắt.

-Ta cũng rất nghiêm túc.

Ta cũng trừng lại, không chịu thua kém.

-Nhiều khi ta ở bên người, cảm giác như không tồn tại vậy. Ngươi yêu ta sao?

Thôi Tú Anh vừa thở dài vừa hỏi.

Nàng thường xuyên ở Cửu Thiên Lôi Châu, trong giáo ít người biết đến. Có lẽ lúc trước đối với nàng mà nói chỉ cần có ta ở bên là đủ rồi. Nhưng đi Thiên Đạo Thư Viện một chuyến, chắc chắn đã có ảnh hưởng đến Thôi Tú Anh.

-Cái này đơn giản, giờ ta nói cho cả Cửu Châu biết ta yêu ngươi liền. Như vậy đủ chứng minh chứ?

Ta nghiêng đầu nhíu mày nhìn Thôi Tú Anh chờ nàng xác nhận.

-Thôi đi. Mắc cỡ chết.

Thôi Tú Anh nguýt ta một cái, nhưng đã mỉm cười vui vẻ, để ta cũng thở ra một hơi trong lòng.

Chế độ đa thê, đúng là không nên tồn tại mà.

-Lúc ở trong Thiên Đạo Thư Viện, có chuyện gì xảy ra sao?

Thôi Tú Anh cũng như các tỷ muội trong Thiếu Nữ Thời Đại, có thể tuỳ ý ra vào Hương Khê Mộng Giới, cũng có thể tuỳ ý tra xét toàn bộ ký ức của ta. Nhưng ta tuyệt không bao giờ tra xét ký ức của các nàng. Mà ta thường dành thời gian tâm sự cùng các nàng mỗi đêm khi nghỉ ngơi.

Có thể ngày nào đó có người sẽ cắm sừng ta.

Ta sẽ đau khổ vô cùng, nhưng tuyệt sẽ không hối hận.

Bởi vì ta muốn chứng minh sự tin tưởng tuyệt đối của mình dành cho các nàng.

-Thì vào trong đó, ngay cả người trong Ma Thiên Giáo, cũng không biết ta là ai. Tự nhiên có chút chạnh lòng thôi.

-Uỷ khuất ngươi.

Ta nắm lấy tay Thôi Tú Anh, siết chặt.

-Là ta thiếu ngươi một đám cưới đàng hoàng.

-Các tỷ muội không muốn, ta cũng không thể ích kỷ chỉ biết riêng mình được.

Thôi Tú Anh xích sát lại vào người ta, tựa lên vai, cùng ngắm mây trời vô tận ngoài kia, được nhuộm lên một màu vàng dịu dàng của ánh trăng sáng tỏ.

-Sau này ta thống nhất Thiên Hạ, thành lập Đế Triều, sẽ tổ chức đại điển phong ngươi làm Đế Hậu, chiêu cáo toàn Thiên Hạ đều biết.

-Thật sự?

-Thật.

Thôi Tú Anh vừa tưởng tượng, lập tức liền vui vẻ. Nàng thuộc dạng người nhẹ nhàng, không thích ồn ào cho người ta thấy chuyện riêng tư mà thôi. Nếu Thôi Tú Anh không ưa chuộng danh tiếng, nàng đã không gia nhập Thiếu Nữ Thời Đại.

Nhưng Thôi Tú Anh cũng là một cô nương thông minh.

-Ngươi muốn thống nhất Thiên Hạ?

-Tình thế hiện tại, có lẽ sẽ phải làm như thế. Thiên Hạ hiện nay, không tranh không được.

Ta ngồi phân tích cho Thôi Tú Anh nghe một chút tình hình Cửu Châu hiện tại.

Đại khái là sắp xảy ra chiến tranh thế giới rồi. So với Thế Chiến II còn nghiêm trọng hơn.

-Gánh nặng trên vai ngươi quá nhiều. Ta lại còn khiến ngươi thêm bận lòng. Xin lỗi.

-Có gì mà xin lỗi. Đều đã ở bên nhau lâu như vậy rồi.

Ta véo mũi Thôi Tú Anh một cái.

-Đã một trăm năm mươi ba năm. Ta vẫn nhớ khi đó ta qua đời, ngươi nước mắt giàn dụa, trông rất buồn cười. Mỗi lần có tỷ muội thọ tận ra đi, ngươi đều rơi lệ. Cũng không phải là không gặp lại mà.

Thôi Tú Anh lại không biết, lúc đó ta đã có ý định buông bỏ tất cả để siêu thoát. Cho nên, mỗi lần các nàng ra đi, đáng ra đã là một lần gặp cuối cùng. Bởi vậy ta không kìm được mà rơi lệ.

Khóc một lần cạn nghĩa tình, đau một lần đứt hết vướng bận.

Sau đó siêu thoát.

Đáng tiếc thất bại rồi.

Cho dù các nàng có tra xét ký ức, thì cũng không tra xét được suy nghĩ của ta. Chỉ thấy ta luôn ngồi trong bóng tối Bất Kiến Thiên cả trăm năm mà thôi. Mà chuyện ta từng muốn buông bỏ tất cả, ta chưa từng nói với ai.

Sợ bị các nàng đánh chết mất.

-Tuy biết là vậy, nhưng mà ta cứ không nhịn được đau lòng.

-Ngươi vất vả rồi.

-Không vất vả chút nào. Miễn là có ngươi ở cùng ta.

Thôi Tú Anh xoay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt ta.

Ta nhìn lại nàng.

Tia lửa điện từ ánh mắt chạm nhau giữa không trung.

Lửa tình cháy lên nồng nàn.

Hai bờ môi tự tìm đến lấy nhau, quấn lấy triền miên, ngọt ngào lại mềm mại.

Hồi lâu mới lưu luyến không ngừng nhả ra, còn kéo dài một sợi nước bọt trong suốt.

-Cho ta đi, Tú Anh, ta yêu ngươi, ta muốn ngươi.

Ta tình không thể át, ôm ngang lấy Thôi Tú Anh hướng giường đi tới. Căn phòng này, khắp nơi đều là mùi thơm của nàng, nồng nàn hơn bất cứ hơi rượu mạnh nào, khiến cả người ta rạo rực.

-Vốn đều là của ngươi cả. Ta cũng yêu ngươi.

Thôi Tú Anh nằm ngửa trên giường, vươn tay ôm lấy cổ ta, để ta lại đắm chìm trong đôi môi ngọt ngào của nàng. Ta tham lam hôn lấy đôi môi mềm mại, lại chuyển xuống hôn cái cằm xinh xắn. Miệng dần dời xuống, say mê gặm lấy cái cổ cao dài như thiên nga của Thôi Tú Anh. Dáng người Thôi Tú Anh thuộc dạng cao gầy, xương quai xanh nổi rõ, quyến rũ vô cùng.

Xoẹt.

Ta đem áo ngủ Thôi Tú Anh xé toang, lột trần nàng, cũng đem bản thân cởi sạch.

Theo lồng ngực Thôi Tú Anh gấp gáp hít vào, hai nhũ cầu nhỏ xinh nhấp nhô lên xuống. Hai nhũ đỉnh săn cứng lên lộ rõ phấn hồng giữa da thịt mịn màng. Da thịt Thôi Tú Anh không phải là kiểu trắng tuyết, mà mang theo màu da châu Á đặc trưng, nhưng đều màu và đẹp một cách hoàn mĩ.

-Nhũ cầu của ta không lớn, ngươi mỗi lần đều tham lam ăn như thế làm gì.

Thôi Tú Anh nhìn ta si mê mút liếm nhũ cầu của nàng, cười lên khúc khích.

-Chỉ cần là ngươi, ta tham lam muốn tất cả.

Ta nói xong, liền đem hai bắp đùi Thôi Tú Anh vắt qua vai, vác lên lưng, mặt chôn dưới âm hộ của nàng, ra sức liếm lấy. Dâm thuỷ ngọt mát dạt dào không dứt, tràn ra chảy vào cổ họng, càng khiến thân thể ta thêm nóng rực.

-A…thật thoải mái…ư…a

Thôi Tú Anh rên rỉ không thôi, hai bắp đùi kẹp chặt lấy đầu ta, không thể ngăn cản ta ăn lấy âm hộ mịn màng của nàng, từ cánh hoa, hạt ngọc, cho đến ta đem lưỡi luồn vào trong âm đạo nàng khuấy loạn.

Nhưng đó chỉ là món khai vị mà thôi.

Ta đem hai bắp đùi Thôi Tú Anh tách ra, bắt đầu dùng lưỡi liếm từ trong bắp đùi của nàng liếm tới gót chân. Chân của Thôi Tú Anh vô cùng tuyệt vời, tuy có hơi gầy. Bất quá đây là Thôi Tú Anh cố ý. Nàng và Thân Huệ Trinh có dáng người khá tương tự. Đó là lý do lúc nãy Thôi Tú Anh hỏi ta nàng có giống Thân Huệ Trinh không. Nếu Thôi Tú Anh lại mập lên một chút, chưa chắc ta đã trở lời là không rồi.

Đối với Thôi Tú Anh, ta vẫn luôn vô cùng thành thật.

Cũng như đối với các cô nương khác.

Cái miệng luôn thật thà của ta, lúc này đã liếm sạch mọi ngóc ngách trên đôi chân siêu tuyệt của Thôi Tú Anh, không chừa chỗ nào, đem nước bọt phủ hoàn toàn lên trên.

Sự tham lam của ta khiến Thôi Tú Anh rất hài lòng.

-Đến lượt ta cho ngươi sướng.

Thôi Tú Anh cười lên, chống tay ra sau ngồi dậy, dùng hai lòng bàn tây chập lại, kẹp lấy côn thịt của ta, chà xát tới lui. Một tay nàng chống sau lưng, một tay đưa tới sờ lấy âm hộ của nàng, đem ngón tay cắm vào trong mật huyệt, tự chọc ngoáy không ngừng. Ta quỳ gối trước Thôi Tú Anh, nhìn bộ dạng dâm đãng của nàng, hưng phấn tuôn trào.

-A…ngươi thích không…a…ư

-Thích.

-Ư…a…thế có sướng không…ư…a

-Sướng.

Thôi Tú Anh rên rỉ không ngừng, càng lúc càng cao vút.

-Ư…vậy bắn cho ta đi…ư…a…A

Tinh dịch bắn mạnh mà ra, đồng thời với âm thanh rên thét khi cao trào của Thôi Tú Anh. Tinh dịch trắng đục dính đầy trên bàn chân, trên cẳng chân, trên bắp đùi, bắn tới cả trên bụng và eo thon của Thôi Tú Anh.

Càng làm ta thêm hứng tình.

Côn thịt vẫn cứng rắn giữa hai lòng bàn chân của Thôi Tú Anh.

-Tới yêu ta đi, ta muốn ngươi.

Thôi Tú Anh dang rộng vòng tay, để ta tiến đến ôm lấy nàng. Côn thịt quen lối tiến vào mật huyệt Thôi Tú Anh, kết hợp chúng ta lại làm một, chặt chẽ không rời. Thôi Tú Anh ngửa người ra sau, để ta nằm đè lên người nàng.

Mắt lại đối mắt.

Nhắm chặt lại.

Môi chạm môi.

Mũi kề sát mũi.

Hơi thở thơm ngát của Thôi Tú Anh trực tiếp bị ta hít lấy, đê mê ngất ngây.

Thân thể cả hai cùng chuyển động, nhịp nhàng ăn ý.

Thôi Tú Anh không cho ta đem côn thịt kéo dài, cho nên âm đạo của nàng, sâu dài không thấy đáy, tựa như vực sâu vạn trượng, như muốn đem cả thân thể ta nuốt vào trong thân thể nàng.

Mà ta…

Nguyện vì nàng trầm luân.

Chân khí hùng hậu, rực rỡ lại ấm áp như ánh sáng mặt trời của ta tuôn trào, tràn vào thân thể Thôi Tú Anh. Ngược lại, chân khí như sấm sét của nàng hồi đáp lại chạy trong kinh mạch ta, khiến ta toàn thân tê tê, khoái cảm đạt được càng thêm mãnh liệt.

-Ta bắn.

Ta gầm lên một tiếng, thân thể tê dại, sung sướng không nói nên lời.

-Bắn đi…ư…bắn vào trong ta…cho ta đi…a…ư…a

Thôi Tú Anh rên thét lên, tay chân kẹp chặt lấy người ta, đem ta càng ép sát lấy thân thể nàng, cảm nhận rõ nàng có bao nhiêu gầy. Đôi môi chúng ta khoá chặt lấy nhau, cảm giác ngọt ngào tràn đầy trong miệng. Hơi thở Thôi Tú Anh hổn hển mệt ngọc lại thơm ngát. Tất cả năm giác quan hoà quyện vào nhau, cùng nhau đạt đến đỉnh cao tình ái.

Dâm thuỷ tuôn trào hoà cùng tinh dịch nóng cháy.

Thân thể đạt đến sung sướng thoả mãn trước nay chưa từng có.

Tâm linh tương thông.

Linh hồn giao hoà thăng hoa.

-Đây là…

Thôi Tú Anh ngạc nhiên nhìn bóng hình giống nàng y hệt, tràn đầy trong long khí màu tím đứng trước mặt nàng.

-Là Mộng Linh của ngươi, cùng Tử Long Khí.

Ta nâng Thôi Tú Anh trong lòng bàn tay. Theo linh hồn của ta càng ngày càng to lớn và hùng mạnh quá nhanh, mà Thôi Tú Anh vẫn vậy, để ta tựa như một người khổng lồ nâng niu nàng trong lòng bàn tay, nhỏ xíu như tiên đậu.

-Hoá ra, ngươi đã to lớn như vậy rồi. Ta cũng phải lớn lên, mới xứng đáng với ngươi được.

Ánh mắt của Thôi Tú Anh ngước nhìn ta, trở nên kiên định.

-Ta thật sự muốn có thể nắm tay ngươi cùng bước tới, hơn là nâng niu ngươi trong lòng bàn tay như thế này.

-Ta hiểu.

Thôi Tú Anh đáp gọn, đã không cần quá nhiều lời.

Chúng ta ở bên nhau hơn một trăm năm mươi năm, đã quá quen thuộc.

Thôi Tú Anh bay lên, đón lấy Mộng Linh của chính nàng, cùng với cả Tử Long Khí.

Gràooo

Tiếng rồng ngâm vang vọng cả Cửu Thiên Lôi Châu.

Đánh thức người người đang ngủ say.

-Vẫn là phải nhờ đến hắn Tú Anh mới có thể đột phá thất giai. Ta quả nhiên không phải là một sư phụ tốt.

Cửu Thiên Lôi Hoàng thở dài nhìn theo một con rồng tím quấn quanh bởi sấm chớp chói loà bay lượn trong mây.

-Hoá ra đây là cảm giác của nguyên thần sau. Thật kì diệu.

Thôi Tú Anh hét lớn lên.

Dùng Cửu Long Biến lợi dụng Tử Long Khí hình thành nguyên thần, Nguyên Thần của Thôi Tú Anh cũng chính là Tử Long Khí. Nàng đã thật sự biến thành một con rồng màu tím, tự do vui sướng bay lượn trong biển mây vô tận.

Mây trắng ngợp trời là thế giới của nàng.

Sấm sét trong mây là đồng minh của nàng.

Mà bởi vì nguyên thần của Thôi Tú Anh là Tử Long Khí, bên trong có chứa một mảnh linh hồn của ta, để ta và nàng càng thêm thân mật. Tất nhiên là không thể đọc được suy nghĩ của đối phương, nhưng cảm xúc và tâm tình là có thể cảm nhận được rõ ràng.

Rồng tím xuyên phá không gian, bay vào trong Đại Mộng Vô Nhai.

Nhưng mà đối diện Ma Thiên Chân Thể của ta, vẫn là rất nhỏ bé.

-Ngươi thật ra là lớn như thế này.

-Ngươi nghĩ ta là ai chứ. Đương nhiên là như thế rồi.

Thôi Tú Anh trong dạng rồng, trong tay ta vẫn chỉ nhỏ như một con sâu đo.

-Giờ ta sẽ truyền năng lượng cho ngươi, nếu khó chịu, thì báo.

-Ừm.

Năng lượng ùn ùn truyền vào trong thân rồng Thôi Tú Anh, đem nàng phình to ra, biến lớn hơn. Đây là dùng bản nguyên trong Hương Khê Mộng Giới đem cho Thôi Tú Anh, trợ giúp nguyên thần nàng lớn lên nhanh chóng. Lấy sự rộng lớn của Hương Khê Mộng Giới hiện tại, chút đó hoàn toàn không tính là gì.

-A…đủ rồi.

Cho đến khi thân rồng Thôi Tú Anh trở nên giống như một con rắn nhỏ vậy, là đã đạt đến giới hạn của linh hồn nàng. Thôi Tú Anh cuộn thân bò quanh cánh tay của ta, rất là đáng yêu.

-Cảm giác đến rất gần ngươi rồi. Không còn xa xăm như trước nữa.

Thôi Tú Anh dùng đầu rồng cọ lên má ta mấy cái.

Thật là dễ thương không chịu nổi.

-Sau này chúng ta cùng nhau cố gắng, được không?

-Ưm.

Trở lại với hiện thực.

-Ngươi dùng Cửu Long Biến ta xem nào.

Ta còn đang nằm đè lên người Thôi Tú Anh, côn thịt cứng rắn cắm chặt trong âm đạo nàng.

-Bây giờ?

-Đúng, vì ta muốn làm long kỵ sĩ haha

Ta bắt đầu từ từ đem côn thịt kéo ra đút vào mật huyệt Thôi Tú Anh.

-Ngươi ngừng chút…ư…a…nếu không ta không vận công được…ư

-Hảo.

Khắp da Thôi Tú Anh bắt đầu phát ra ánh sáng tím nhạt. Sau đó làn da nàng có thêm các đường vân như vảy, màu tím. Mà lác đác trên bắp tay, bên hông, đã thật sự mọc ra vảy rồng màu tím. Ta đưa tay sờ lấy, có cảm giác cứng mượt như kim loại. Lực phòng ngự chắc chắn không yếu.

Mống mắt Thôi Tú Anh đã biến thành màu tím, cùng với con ngươi dựng đứng. Răng nanh cũng dài ra thấy rõ. Trên đầu hai cái sừng tím mọc ra trên trán, gấp khúc tựa như hình tia sét. Ngón tay vốn thon dài mất đi móng tay, thay vào đó là móng nhọn mọc lên ngay đầu ngón tay. Xương cụt kéo dài, hoá thành một cái đuôi rồng với đầy đủ lông trên sống đuôi và vảy màu tím.

-Đây là trạng thái Bán Long Hoá sao. Thật đẹp.

Thật ra Bán Long Hoá là trạng thái lai giữa người và rồng, vốn khá là hung tợn và kì dị. Nhưng bởi Thôi Tú Anh xinh đẹp sẵn, cho nên nhìn rất là tràn đầy phong tình dị loại, xinh đẹp lại dũng mãnh.

-Đẹp hơn hình dạng Bán Long Hoá của ngươi nhiều hihi

Thôi Tú Anh cười lên khúc khích.

Ma Thiên Chân Thể của ta, trông rất dị và hung ác, đương nhiên không thể dùng từ đẹp để mô tả.

Nam nhân không cần đẹp, chỉ cần ngầu.

-Ngầu là được haha

Ta đem Thôi Tú Anh trở người, để nàng gập gối quỳ trên giường, đem mông căng tròn vểnh ra sau. Cái đuôi của Thôi Tú Anh phe phẩy sau mông, trông thích không chịu nổi.

-A…biết ngay là ngươi sẽ làm vậy mà…ư…a

Thôi Tú Anh bắt đầu rên lớn lên, khi ta cầm lấy đuôi nàng, đem côn thịt cắm vào trong mật huyệt, điên cuồng cắm rút. Tay cầm đuôi lật ra trên lưng, mới có thể thấy rõ âm hộ Thôi Tú Anh, cùng với côn thịt của ta bay nhanh ra vào âm đạo của nàng.

So với chơi cosplay sướng hơn cả trăm ngàn lần.

-Ta lại sắp bắn…A

Tâm linh thả lỏng, để mặc cho khoái lạc tràn lan mãnh liệt như sóng thần nhấn chìm linh hồn, đẩy cả hai chúng ta nhanh chóng tiến lên cao trào hoan ái.

-Bắn đi, bắn cho ta…A

Thôi Tú Anh hô lớn một tiếng, âm đạo bóp nghẹt lấy côn thịt của ta. Đuôi của nàng đồng dạng siết chặt tay trái ta, như muốn bẻ gãy. Toàn thân ta tê rần, tựa như bị sét đánh, sung sướng không chịu nổi.

Tinh dịch tuôn trào mà ra, hoà quyện làm một cùng dâm thuỷ của Thôi Tú Anh.

Ta nằm sấp lên lưng Thôi Tú Anh, ngửi mùi thơm tóc của nàng.

Toàn thân mệt mỏi lại dễ chịu.

Qua một hồi nghỉ ngơi.

-Ngươi muốn làm Long kỵ sĩ, không dễ thế đâu.

Thôi Tú Anh xoay người đem ta đè dưới háng, eo thon lắc mạnh, đem côn thịt khuấy động trong âm đạo nàng.

-Cảm giác âm đạo của ta thế nào…ư…a…ư

-Vẫn vậy haha

-Vậy là hoá rồng không biến đổi mật huyệt rồi…ư…a…chẳng lẽ rồng không giao phối sinh con sao…ư

-Cái này, có dịp qua Thâm Lam Hải Dương hỏi Thanh Long thử xem.

Ta đem đầu gối trên hai tay, chiêm ngưỡng hình dạng mới đầy hoang dại dã tính của Thôi Tú Anh, ngắm nhìn ràng rong ruổi trên người ta, vui sướng không ngừng.

Trước để nàng thoả mãn một hồi.

Sau nàng sẽ biết thế Hàng Long Thập Bát Côn của ta có bao nhiêu lợi hại.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.