Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Thiên Chân Thể

Tiểu thuyết gốc · 2697 chữ

Chương 132 Ma Thiên Chân Thể

Bởi các thế lực đều có thu hoạch lớn từ Thiên Đạo Thư Viện, cho nên mấy tháng sau đó là khoảng thời gian để tiêu hoá tài nguyên, trở nên mạnh hơn. Thiên Hạ được mấy tháng thái bình trước cơn giông bão.

Xích Bối thì đang âm mưu gì ở Tây Sa Mĩ Châu không rõ, hoàn toàn im hơi lặng tiếng. Sát Sinh Hoàn và Trọng Uyên Ma Kiếm thỉnh thoảng có va chạm ra, không có gì quá đáng chú ý. Hai hai phe này, một bên Sát Sinh Hoàn bận chiếm lĩnh làm chủ hoàn toàn nửa đông Đông Nam Thiển Hải, một bên Trọng Uyên Ma Kiếm lại bận rộn thống nhất Xuân Thu Chiến Quốc, cho nên cũng chỉ đến mức tìm hiểu thăm dò lẫn nhau mà thôi.

Đánh bại đối phương, thôn phệ đối thủ, lớn mạnh tự thân.

Đây vốn là hướng đi đúng đắn nhất trong cuộc chiến tranh Thiên Hạ này.

Nhưng mà ta trưởng thành quá nhanh, đã trở nên quá mạnh so với dự kiến của bọn hắn. Tất cả đều đang đề phòng ta. Nếu ta không hành động, bọn hắn có lẽ sẽ vẫn án binh bất động, tranh thủ thời gian để Ứng Cử Viên lớn mạnh trưởng thành càng nhanh càng tốt.

Phải biết rằng sức mạnh của cả sáu tên Hoàng Vô Cực, Bạch Diện, Xích Bối, Sát Sinh Hoàn, Thành Cát Tư Hãn và Trọng Uyên Ma Kiếm đều đã đạt đến giới hạn, không thể tiến thêm được. Mà hiện tại đã không thể làm gì ta rồi, sau này cũng vậy. Chỉ có thể mong chờ Ứng Cử Viên trưởng thành mà thôi.

Ta cũng tranh thủ tận dụng thời gian đem Thần Thông Tinh Đồ của Vạn Hoa Kính và Cửu Long Biến ghi vào trong nguyên thần.

Quá trình khá là thuận lợi và nhanh chóng.

Cửu Long Biến có tác dụng khiến nguyên thần hoá rồng, tăng mạnh năng lực vật lộn. Là phiên bản cao cấp hơn Hắc Long Bá cả Đoàn Long. Cửu Long Biến có thể dùng chín loại long khí trong Cửu Long Khí để biến hình, mỗi loại long khí có thể đem đến năng lực khá là khác biệt và đặc sắc. Mà một khi cùng lúc dùng Cửu Long Khí biến hình, uy lực tăng lên cực mạnh, đạt đến tối đa, do đó Cửu Long Biến mới có thể được xếp vào cấp bậc Hợp Đạo Thần Thông.

Tóm lại là uy lực của Cửu Long Biến được quyết định bởi Cửu Long Khí, cho nên tu luyện cũng đơn giản. Chín cô nương Thiếu Nữ Thời Đại đã luyện xong phần công pháp, chỉ còn chờ long khí quán hồn, liền có thể đột phá thất giai.

Còn Vạn Hoa Kính, thì là một loại thần thông vừa có thể phụ trợ, vừa có thể công kích. Luyện thành thì con mắt sẽ trở thành Vạn Hoa Kính Nhãn, có thể nhìn thấu mọi loại ảo ảnh, đồng thời, cũng có thể tạo ra ảo ảnh. Mà nó có thể được xếp là Hợp Đạo Thần Thông, vì có thể kết hợp với Thiên Nhãn, đem lực tăng lên đến cực hạn. Lại thêm ta cũng có Đại Mộng Thần Thông. Kết hợp lại, chỉ cần nhìn vào mắt ta một cái, là đắm đuối cả đời, bất kể nam nữ hay là động vật.

Bên trong Đại Mộng Vô Nhai.

Hương Khê Mộng Giới theo linh hồn của ta mạnh lên mà có thể tiếp tục phát triển, giống như một con bạch cầu chăm chỉ không ngừng cắn nuốt những giấc mơ nhỏ li ti, lớn mạnh tự thân, bỗng dưng bắt đầu chấn động run rẩy.

Ùng ùng

Âm thanh như sấm vang dội cả Đại Mộng Vô Nhai tĩnh mịch và bao la.

Từ hình dạng không cố định, Hương Khê Mộng Giới bắt đầu vặn vẹo biến hình, mọc ra tay chân và đầu, biến thành một người khổng lồ màu trắng ngà. Khuôn mặt, thì dĩ nhiên là khuôn mặt của ta. Chỉ là trên đầu không có một cọng tóc, thay vào đó là một ngọn lửa không màu cháy bùng bùng. Chỗ lông mày đã thay thế bằng một đôi mắt mở to, tựa như đoá hoa nhiều màu sắc không ngừng xoay tròn biến đổi liên tục, trên nền tròng mắt màu bạc lấp lánh.

Grào x9

Cửu Long Khí gào thét mà ra, rồi lại hoá thành mây khói bao phủ lấy ta.

Từng lớp vảy nhiều màu sắc mọc lên trên làn da trắng, răng nanh mọc dài, móng vuốt mọc ra từ đầu ngón tay, nhọn hoắt. Sau mông, một cái đuôi dài với lông và vảy dày đặc mọc ra kéo dài.

Trên đầu…

Thôi bỏ đi, ta không muốn mọc sừng.

Vị trí đôi mắt nguyên bản, vẫn là một đôi mắt đen láy như người thường.

Ta đặt tay lên ngực, vị trí trái tim đó là Ma Thiên Dung Mộc, tràn đầy sức sống.

Pháp thân này, gọi là Ma Thiên Chân Thể đi.

Hương Khê Mộng Giới hiện tại đã lớn hơn mặt trăng rồi. Ma Thiên Chân Thể cũng là cùng một kích cỡ như vậy. Nhưng Ma Thiên Chân Thể tuy rằng khổng lồ, nhưng so với Đại Mộng Vô Nhai bao la thì lại vẫn còn quá nhỏ bé, thậm chí ngay cả so sánh với hạt cát cũng không khác là bao.

Lượng Không xuất, biến lớn cầm vừa vặn trong tay của ta.

Nhưng ta cảm giác như không phải là cầm một cái thước nữa, mà là nắm cả thế giới hư ảo này trong tay vậy. Ý niệm vừa động, ta đã di chuyển đến một nơi khác trong Đại Mộng Vô Nhai. Ở đó là một chùm bong bóng đang vây quanh một Mộng Giới khá nhỏ bé. Là Thế Giới Tinh Thần của Phác Chiêu Nghiên.

-Ngươi thành công rồi?

Giọng Phác Chiêu Nghiên vang lên.

-Đúng vậy.

-Thật khổng lồ.

-Chỉ là ở trong thế giới hư ảo như Đại Mộng Vô Nhai ta mới lớn được như vậy mà thôi. Ở thế giới hiện thực, chắc cũng hơn ngàn thước thôi.

Ngàn thước, sinh vật lớn nhất Cửu Châu cá kình thất giai trong Thâm Lam Hải Dương cũng không lớn được như vậy rồi.

-Chúc mừng ngươi. X6

Sáu người Vương Miện đồng loạt lên tiếng. Các nàng đã chú ý động tĩnh nơi này, đồng loạt tiến vào Đại Mộng Vô Nhai. Các nàng tựa như sáu cái bông tắm tràn đầy bọt xà phòng vây quanh ta quan sát kỹ mọi góc cạnh, líu lo không ngừng.

-Cùng vui haha

Ta mạnh lên, các nàng liền an toàn hơn.

Đây là chuyện đáng mừng.

-Các ngươi tính toán xem còn bao lâu thời gian thì có thể luyện hoá hết toàn bộ bong bóng ký ức.

Nhìn một vòng, bong bóng bên ngoài Thế Giới Tinh Thần của Hàm Ân Tĩnh, Lý Trí Hiền và Phác Chiêu Nghiên ít hơn hẳn.

-Chúng ta nhanh nhất là mười năm. Khi đó hẳn có thể đạt đến thất giai đỉnh phong. Chậm nhất, cũng là ba mươi năm.

Hàm Ân Tĩnh lên tiếng.

Trong sáu người, nàng được đầu tư tu luyện sớm nhất, cũng thuận lợi nhất.

-Có ta ở đây rồi, không cần vội. Cố lên.

Ta cổ vũ một câu, để sáu mĩ nhân cảm động một phen, lại hàn huyên tâm tình đôi chút, rồi rời khỏi Đại Mộng Vô Nhai. Ma Thiên Chân Thể không cần lộ diện quá sớm trước mắt kẻ địch.

-Lão bà, đã xác định được toạ độ Thiên Đế Bảo Khố chưa?

-Đã xác định được đại khái vị trí rồi. Lão công xuất quan rồi? Thuận lợi chứ.

Kim Xán Mỹ thấy ta, vui mừng chạy đến ôm lấy.

So với dưới đất đang sắp loạn đến nổ tung, trên trời lại là một mảnh yên bình.

Cửu Thiên Lôi Châu tài nguyên đặc thù, không khí cực loãng không dành cho người sống. Trừ khi là Tiên Thiên, muốn lên Cửu Thiên Lôi Châu, là tự tìm chết. Nhưng mà lấy khả năng thích khi tuyệt vời của con người, chỉ cần là nơi có tài nguyên, thì đều có thể đến ở và khai thác được.

Ở trên tầng cao nhất của bầu trời, có một loại mây đặc biệt, trôi nổi ngàn năm không tan. Mà bởi khối lượng của chúng khá lớn, thậm chí có thể để con người bơi lội trong đó. Võ giả chỉ cần có chút khinh công, là có thể chạy nhảy trên mây dễ dàng. Những đám mây này, bị gió cuốn đi, trôi nổi không cố định, cũng hình thành nên Cửu Thiên Lôi Châu trong truyền thuyết.

Bởi vậy Cửu Thiên Lôi Châu là một châu lục rất đặc biệt trong Cửu Châu.

Lôi Môn là do Cửu Thiên Lôi Hoàng sáng lập, nhân số ít ỏi, có lúc thậm chí chưa đủ một bàn tay năm ngón. Lão lựa chọn sống ở Cửu Thiên Lôi Châu, là bởi trong mây ở Cửu Thiên Lôi Châu tích tụ tĩnh điện cực lớn, thích hợp với tu luyện lôi công của lão.

Cửu Thiên Lôi Châu cũng vì thế không chỉ khắc nghiệt khó sống, mà còn nguy hiểm chết người.

Chỉ là giờ đây Lôi Môn đã khác xưa lắm rồi.

Cửu Thiên Thành.

Là một thành phố rộng lớn được xây trên mây, thành quả bao nhiêu năm nay ta đầu tư cho Lôi Môn mà có.

-Lão công, ngươi xem, là chỗ này.

Một hình ảnh Trái Đất ba chiều hiện ra theo cái phất tay của Kim Xán Mỹ. Trên bề mặt là các hình đám mây khổng lồ đang từ từ di chuyển, được đánh số để phân biệt, gọi là Vân Châu. Mô hình Trái Đất xoay một cái, hiện ra một điểm đỏ được đánh dấu.

-Nơi này hoàn toàn nằm ở không vực trống trải. Không hề nằm trên quỹ đạo của Vân Châu nào. Trước đây có cảm thấy kì lạ, nhưng thăm dò không được gì, nên đã bỏ qua.

-Hẳn là phải có bản đồ mới vào được. Tấm bản đồ đó không đơn giản, ẩn chứa lực lượng bát giai, chắc là chìa khoá mở Thiên Đế Bảo Khố luôn. Còn như không được, để ta tiến đến, đập cửa xông vào thử xem.

-Vậy không phải bảo bối bên trong sẽ nát hết sao?

Kim Xán Mỹ nguýt ta một cái.

-Cùng lắm là mấy thứ râu ria bị nát thôi. Bảo bối chân chính, không nát được haha

Ta ôm lấy vòng eo Kim Xán Mỹ, kéo nàng lại gần, thơm lên má một cái.

-Lão bà, nàng mập ra rồi…ai ui

Cảm giác đau đớn từ mũi chân truyền đến, để ta la lên oai oái.

-Đám người trẻ tuổi các ngươi ân ái, thật để lão già như ta ngưỡng mộ haha

Tiếng cười hùng hậu như sấm nổ vang lên từ phía sau.

-Sư phụ.

Kim Xán Mỹ vội vàng hành lễ. Nàng đối với Cửu Thiên Lôi Hoàng, tôn kính mười phần. Cửu Thiên Lôi Hoàng đối với nàng rất tốt. Mà Cửu Thiên Lôi Hoàng làm người rất được, ta cũng rất kính trọng lão.

-Lôi Lão, người có thể già, tâm không thể già nha. So tuổi, ta còn lớn hơn lão đó.

-Tiểu hữu nói chí phải haha

Ta để Cửu Thiên Lôi Hoàng gọi là tiểu hữu, như lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.

-Ngươi già như vậy, thì chúng ta là cỏ non rồi hihi

Đi theo sau còn có Thôi Tú Anh, nàng bỏ qua ta, đến đứng bên Kim Xán Mỹ. Tình cảm cả hai rất tốt đẹp, đều là ái đồ của Cửu Thiên Lôi Hoàng. Cặp giò của Thôi Tú Anh, có cảm tưởng như càng lúc càng dài rồi, miên man bất tuyệt. Đã thế còn mang thêm giày cao gót mười lăm phân. Lấy thân hình của ta lúc này, nói chuyện cùng Thôi Tú Anh, là phải ngẩng đầu đấy. Còn muốn hôn, chắc phải bắc ghế quá. Nhưng mà không có ghế, thì đè nàng nằm ngửa ra là được, không thành vấn đề.

-Lôi Lão, ta dự định trước để Thôi Tú Anh và các tỷ muội đột phá thất giai, qua tết mới đi thăm dò Thiên Đế Bảo Khố. Lão cũng chuẩn bị kỹ càng chút đi. Có khả năng là ta sẽ không vào trong đâu.

-Sao vậy, ngươi tiến vào, không phải sẽ càng dễ lấy được bảo tàng hơn sao?

-Ta ở ngoài canh cổng. Hơn nữa hiện tại ta không thể mạo hiểm. Có quá nhiều kẻ địch đang nhìn chằm chằm.

-Ta hiểu rồi haha ta sẽ sắp xếp.

Cửu Thiên Lôi Hoàng vuốt râu cười lớn.

Bảo tàng lớn như Thiên Đế Bảo Khố, Ma Thiên Giáo đương nhiên muốn độc chiếm rồi. Mà đóng quân lâu năm ở Cửu Thiên Lôi Châu như Lôi Môn, tự nhiên là bên được hưởng lợi lớn nhất, Cửu Thiên Lôi Hoàng sẽ không qua loa.

Kim Xán Mỹ và Thôi Tú Anh đi làm việc.

Còn ta và Cửu Thiên Lôi Hoàng vác rượu ra làm mấy vò.

-Cũng nhờ có tiểu hữu, Lôi Môn trong mộng tưởng của lão hủ mới có thể thành hiện thực. Ta kính tiểu hữu một chén.

-Lôi lão khách khí. Cạn.

Rượu đặc sản của Lôi Môn, ủ trong mây sét, mang theo linh khí lôi hệ nồng nặc, uống vào cay cay đầu lưỡi, điện giật tê tê cả người, mang đến cảm giác rất là mới lạ kì thú, thích vô cùng.

Ta cùng Cửu Thiên Lôi Hoàng ngồi trên đỉnh cao nhất của toà lâu, phía sau lưng cột thu lôi không ngừng hút tĩnh điện xung quanh, phát ra âm thanh xẹt xẹt không ngừng. Xung quanh là biển mây bao la không thấy cuối. Trên đầu là tầng không xám xịt tưởng chừng như vô hạn. Nơi này, đã nằm ngoài tầng bình lưu rất xa rồi.

Không khí cực loãng.

Những kiến trúc của Lôi Môn, hoàn toàn là làm từ sắt thép, càng giống trạm vũ trụ hơn. Mang đậm phong cách khoa học viễn tưởng. Bên trong đó, đảm bảo nhiệt độ và không khí thích hợp cho người sống, làm việc và sinh hoạt. Tất cả đều là ứng dụng tri thức mà Hải Thần Kích cung cấp. Thậm chí muốn chế tạo phi thuyền vũ trụ, lấy khả năng Ma Thiên Giáo, cũng có thể làm được.

Nhưng không có ý nghĩa gì.

Luân Hồi là một lồng giam.

Nhưng sự vô hạn của vũ trụ cũng là một lồng giam, thậm chí càng để con người tuyệt vọng hơn.

Trăng bắt đầu mọc, treo cao trên đỉnh đầu.

-Trước đây ta cứ nghĩ nếu trèo lên đỉnh cao nhất của Cửu Châu, là có thể tới được cung trăng. Sau khi trèo lên Thông Thiên Phong, phát hiện ra Cửu Thiên Lôi Châu, mới biết cung trăng càng thêm xa vời. Bây giờ lại hiểu, mặt trăng căn bản không ở Cửu Châu.

-Ở mặt trăng toàn cát mà thôi. Có gì đâu…

Ta đang nói lại ngừng.

-Tiểu hữu sao thế?

-Lôi lão, ta chợt nghĩ đến một chuyện. Nếu ở mặt trăng có gì đó thì sao?

-Cũng có thể. Dù sao, phải đi một chuyến mới biết được. Tiểu hữu, với khả năng của ngươi hiện tại, có thể đi đến mặt trăng không?

-Có khả năng. Nhưng Luân Hồi trói buộc. Không đi được.

Xung quanh Trái Đất hiện tại đã bị bao bọc bởi một lớp màng chắn vô hình, muốn đi mặt trăng, đúng là không đi được.

-Vậy thì chúng ta từ xa ngắm nhìn mặt trăng là được rồi haha cạn

-Cạn.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.