Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Đạo Thư Viện (2)

Tiểu thuyết gốc · 2371 chữ

Chỉ là nhân loại là sinh vật đã tiến hoá để phát triển trí tuệ, thân thể nhân loại, không phải là hình dạng chiến đấu mạnh mẽ gì. Không so được với dã thú có nanh nhọn và móng vuốt. Pháp thân lấy hình dạng nhân loại, sức chiến đấu cũng vì thế yếu hơn một phần. Tựa như chân thể của Bạch Diện, có nanh nhọn, có vuốt sắc, lại có thêm chín, à không, bảy cái đuôi thôi, dùng để chiến đấu rất hoàn mĩ.

Cho nên một tay một chân đỡ đòn, một tay cầm Lượng Không bị hạn chế, một cước vừa rồi đá lên người Bạch Diện, cũng không phát huy được toàn lực.

-Nơi này cũng không phải là Thương Quốc, ngươi đã dám đến, vậy cũng đừng nghĩ đến lại về được.

Ta cười gằn.

Cửu Long Phong Tuyệt, xuất.

Không dùng Cửu Long Khí, uy lực có chút không đủ, nhưng cũng vừa đủ.

Ngàn vạn sợi xích màu trắng sáng bay ra từ người ta, sau đó hướng về ba kẻ địch đâm tới.

Thành Cát Tư Hãn giữ nguyên thân thể xác thịt, tốc độ cực nhanh tránh lấy những sợi xích bắn tới bản thân. Nơi nào quá dày đặc, thì xuất đao cắt đứt, tựa như cắt bún, không chút cản trở.

-Chân khí bát giai của hắn rất cứng, đừng để bị cuốn lấy.

Thành Cát Tư Hãn lên tiếng cảnh báo hai chiến hữu. Xem ra hắn cắt dây xích của ta, cũng không nhẹ nhàng như trông thấy. Mà cây đao trong tay hắn, thật là phi phàm.

-Đã biết.

Hoàng Vô Cực đáp một câu, thân hình cấp tốc lui ra sau.

-Biết cái rắm, ta tránh không nổi, cùng lên mới có thể áp chế được hắn.

Bạch Diện lúc này đã gần giống như kén tằm bị xích chân khí của ta cột lấy. Biết khó có thể tránh thoát, ma khí từ người nó ồ ạt trào ra, hòng ăn mòn lấy những sợi xích. Muôn vàn sợi xích màu trắng ngà tươi sáng, bị nhiễm lên ma khí, biến thành nhạt nhoà, sau đó là xám xịt, rồi hoá thành màu đen, tự động đứt gãy.

-Chân khí của hắn sao lại mạnh như vậy chứ?

Bạch Diện có chút khó tin nói.

Bát giai, cũng phân mạnh yếu. Tuy rằng cùng giai khó tạo ra hiệu quả áp chế hoàn toàn. Nhưng hiển nhiên, chất lượng chân khí của ta đã vượt trội chất lượng ma khí của Bạch Diện. Phải biết cùng giai, so độ mạnh yếu, ma khí vẫn là mạnh hơn chân khí bình thường. Đáng tiếc chân khí của bản Giáo Chủ là chân khí hệ Dương cực kì tinh thuần, chính là khắc tinh của ma khí.

-Hắn quá mạnh. Các ngươi còn không chịu dốc sức, kế hoạch đều hỏng hết.

Bạch Diện la lớn, để cho Thành Cát Tư Hãn và Hoàng Vô Cực đều nhíu mày do dự.

Cuối cùng, bọn hắn vẫn là quyết định chiến.

Mà ta, giờ này cũng khẳng định được bọn hắn đang có âm mưu nào đó nhằm vào ta.

Ùng ùng ùng

Bầu trời Kim Lăng Thành bỗng chốc nhuộm lên một màu đỏ tươi như máu.

Huyết Thương Không hiện thế.

Hoàng Vô Cực trước hết xuất tuyệt chiêu, hoá thành một khối tinh trụ đỏ như máu, tựa như viên đạn lấy tốc độ cực nhanh cắt qua ngàn vạn sợi xích Cửu Long Phong Tuyệt, bắn đến pháp thân của ta. Mà đích ngắm, lại chính là hai lão bà Quyền Mẫn Nga và Kim Xán Mỹ đang được ta cất kỹ nơi mi tâm.

-Muốn chết.

Lượng Không đập tới, chuẩn xác đánh lên Hoàng Vô Cực.

Đùng.

Lực va chạm mãnh liệt từ Lượng Không truyền đến tay ta, khiến thân hình ta run rẩy một cái.

Một chiêu này của Hoàng Vô Cực, thật mạnh a.

Bất quá Lượng Không là Thiên Khí, vô cùng cứng rắn, lại thêm lực lượng nâng trời lật đất của ta, đủ sức đối chọi với một chiêu này của Hoàng Vô Cực.

To lớn, chính là mạnh mẽ.

-Cút.

Lực lượng gia tăng, đẩy lùi Hoàng Vô Cực, sau đó đánh bay lão ghim xuống trong Kim Lăng Thành bên dưới, tựa như một ngôi sao băng màu đỏ rực rơi xuống từ bầu trời. Còn trên thân thước Lượng Không, đã sinh ra một lỗ nứt nhỏ.

Xem ra, Thiên Khí cũng không phải là không thể bị phá vỡ.

Thiên Khí vốn không có thực thể, cho nên Lượng Không dù dài một mét hay hoá thành một dặm, cũng đều là Thiên Khí Lượng Không cả, cứng rắn như nhau. Huyết Thương Không là lực lượng thuộc về cửu giai, đúng là cực kì mạnh mẽ. Phải biết lấy năng lực hiện tại của ta, không có cách gì gây tổn hại lên Thiên Khí được đấy.

Hoàng Vô Cực bị đánh lui, Bạch Diện liền lao tới.

-Muốn cắn thước của ta, nằm mơ.

Tay trái nắm thành quyền, đấm mạnh vào mõm cáo há rộng cắn tới của Bạch Diện.

Tay phải cầm Lượng Không, vạch ra một đạo cương đao chém về phía đao cương mà Thành Cát Tư Hãn chém về phía ta.

Ầm.

Răng của Bạch Diện đúng là sắc nhọn. Dù bị ta đấm cho vêu mồm, cũng kịp ngoạm lấy một mảng nắm đấm ta. Ơ nhưng mà không sao, chân khí tuôn trào như hồng thuỷ, xua tan ma khí, tái tạo lại nắm đấm chỉ trong chớp mắt.

Keng.

Hai luồng đao cương tạo thành dấu cộng va chạm, nổ tung, tạo thành bão chân khí ngợp trời, cuốn khắp nơi, chém nát hết thảy trên đường nó đi qua. May mắn chiến trường là ở trên trời cao. Nếu là ở dưới Kim Lăng Thành, đã đem toà thành thị phồn hoa này huỷ diệt rồi.

Từ dưới mặt đất, một tia sáng màu máu bay vọt lên, báo hiệu Hoàng Vô Cực đang trở lại chiến trường.

-Lực lượng siêu việt Hợp Đạo Cảnh, không phải chỉ mình ngươi có.

Ta cười gằn.

Trên đầu pháp thân trọc lốc lập tức cháy lên ngọn lửa không màu.

-Là Sắc Dục Phần Tâm Hoả, cẩn thận.

Bạch Diện lại la lên cảnh báo.

Ngàn ngàn vạn vạn sợi xích trắng ngà lại bắn ra về phía bọn hắn. Khác là lần này còn dính lên những đám lửa không màu.

Xích sắt đan thành hàng trăm tấm lưới úp lấy Hoàng Vô Cực. Tuy rằng vẫn bị hộ kình hình Tinh Trụ Huyết Thương Không của hắn xé tan, nhưng cũng để lại những vết lõm loang lổ trên bề mặt Tinh Trụ.

Dây xích trói lại Bạch Diện, càng khiến ma khí của nó tiêu hao dữ dội hơn trước chục lần, để nó không thể không dùng vuốt sắc cắt đi sợi xích, lùi lại ra xa. Còn đao của Thành Cát Tư Hãn, cũng không còn dễ dàng cắt đứt sợi xích như trước nữa. Lưỡi đao chém lên sợi xích, còn phải kéo sợi xích căng ra một đoạn, không còn có thể vừa chạm liền đứt.

Khoảng thời gian này ta bỏ ra học tập Linh Viêm Kinh Thiên cũng không phí công.

Cũng chỉ có Hợp Đạo Thần Thông này, mới có thể đem uy lực Sắc Dục Phần Tâm Hoả phát huy ra đến mức độ này. Nếu năm đó Viêm Đế có được Sắc Dục Phần Tâm Hoả, hoàn thành được Linh Viêm Kinh Thiên trước đại chiến, vậy cũng không thua cho Hoàng Đế rồi.

-Người của chúng ta đã tiến vào Thiên Đạo Thư Viện. Chúng ta cũng không đánh lại hắn. Rút thôi.

Thành Cát Tư Hãn đề nghị.

-Hãy đợi đấy.

Bạch Diện buông lời hung ác, thu lại chân thể, hoá thành một cơn gió đen bỏ chạy về phương nam.

-Hôm nay được mở rộng tầm mắt, đúng là nhân ngoại hữu nhân. Các hạ, có rảnh đến Tử Cấm Thành dùng trà haha

Hoàng Vô Cực bày ra bộ dạng hoà ái, lấy tốc độ cực nhanh mất hút về phương đông.

-Khả Hãn còn có chuyện gì sao?

Thành Cát Tư Hãn vậy mà còn đang đứng đấy.

-Bản Khả Hãn cả đời tung hoành vô địch, bây giờ lại tự thấy không bằng Giáo Chủ, có chút thất lạc a. Giáo Chủ có thể tiếp của ta một đao không?

Bộ dạng của Thành Cát Tư Hãn khá là chân thành.

Ta không đáp lời hắn, chỉ đem pháp thân thu lại.

-Lão bà, các nàng tiến vào Thiên Đạo Thư Viện đi. Nhớ cẩn thận.

-Vâng lão công. X2

Cột sáng từ hư ảnh Kim Lăng Thành chiếu ngược lên, bao vây lấy Quyền Mẫn Nga và Kim Xán Mỹ, đem các nàng dịch chuyển đi.

Bầu trời, đã trở lại một màu xanh thăm thẳm.

-Tại sao ta phải tiếp đao của ngươi chứ?

Pháp thân mạnh mẽ, nhưng to lớn đồng nghĩa với dễ bị đánh trúng. Một đao của Thành Cát Tư Hãn chắc hẳn không đơn giản, cho nên ta lựa chọn thu lại pháp thân, cho dễ bề né tránh.

-Nếu ngươi tiếp được, ta sẽ cho ngươi biết ngươi có nên vào Thiên Đạo Thư Viện hay không.

-Hảo.

Ta lập tức đáp ứng.

Thành Cát Tư Hãn cũng lập tức tụ lực.

Kim đao tra vào vỏ, chân khí tụ tập vào trong đó, đè nén đến cực hạn.

Thủ thế này, có chút quen.

Ta cũng không định giơ thân ra đỡ, xuất ra Lượng Không, cũng đem chân khí ồ ạt tiến vào trong Thiên Khí.

Xoẹt.

Xoẹt

Sát Phá Lang đấu Nhất Trảm Đoạn.

Hai nhát đao chém vào nhau, tạo thành một chữ X khổng lồ đen ngòm trên nền trời trong xanh, tưởng như kéo dài đến tận chân trời.

Một mảnh bầu trời Minh Quốc bị chia ra làm bốn phần.

Hư ảnh Kim Lăng Thành bên dưới cũng bị xô lệch đến vặn vẹo không ngừng.

Chấn động lớn như vậy, hẳn không chỉ người ở Minh Quốc thấy được, mà cả Đông Thắng Thần Châu cũng đều biết đến.

-Không ngờ một mảnh Vĩnh Hằng Đao Ý ở trên người ngươi. Các hạ quá mạnh, ta tự nhận không bằng.

Nhất Trảm Đoạn là Hợp Đạo Thần Thông không sai. Nhưng cốt lõi của nó, vẫn là từ một đao có thể chẻ đôi tinh cầu của kẻ đó, kẻ mà ta cũng không biết tên rõ ràng. Nhất Trảm Đoạn, là cái tên ta đặt ra mà thôi, hoá ra lại được tạo thành từ một mảnh Vĩnh Hằng Đao Ý.

Sát Phá Lang của Thành Cát Tư Hãn hẳn là cũng tương tự.

-Nếu ngươi tiến vào Thiên Đạo Thư Viện, sẽ bị nhốt trong đó một tháng. Tuy rằng ngươi có thể có được Thiên Đạo Thư Viện, nhưng một tháng đủ để chúng ta tấn công Ma Thiên Nhai, bắt đi Thiên Đạo Ý Chí. Nếu ngươi không vào Thiên Đạo Thư Viện, một trong chúng ta có thể có được Thiên Đạo Thư Viện. Trong đó, ẩn chứa cơ duyên thành tựu cửu giai.

Hoá ra là vậy nha.

-Cửu giai gọi là gì?

-Chưởng Thiên Giả.

Thành Cát Tư Hãn đáp gọn.

-Các hạ, cáo từ.

-Không tiễn.

Thành Cát Tư Hãn xem ra làm người không tệ, nói lời giữ lời, dễ thương hơn lão già xảo trá Hoàng Vô Cực nhiều lắm.

Thành Cát Tư Hãn đi rồi, ta mới thở ra một hơi.

Sát Phá Lang có bao nhiêu khủng bố, ta vừa đỡ nên biết rõ ràng.

Tuy rằng lấy nội tình của ta là Hương Khê Mộng Giới hiện tại, cũng chịu được mấy chém, nhưng mà đó là trong trường hợp khô máu. Chứ ăn một chém thôi đã coi là trọng thương rồi.

May mắn ta cũng có Nhất Trảm Đoạn để đấu lại.

Một chiêu này, hiện tại vẫn là thủ đoạn công kích mạnh nhất của ta.

Nhược điểm, thì là khó đánh trúng.

Đây cũng là điểm lợi thế của ta so với Thành Cát Tư Hãn, ta có thể dùng Cửu Long Phong Tuyệt để trói kẻ đích trước, tạo điều kiện cho Nhất Trảm Đoạn chém trúng mục tiêu.

Còn về vấn đề Thiên Đạo Ý Chí.

Ma Thiên Giáo người đông lại hỗn tạp, không có cách gì đảm bảo trung thành một trăm phần trăm. Sáu người Vương Miện tuy chỉ loanh quanh ở Ma Thiên Nhai, nhưng đảm nhận nhiều chức vụ quan trọng, thường xuyên lộ mặt. Hợp Đạo Giả chính là tồn tại có thể liên thông với Thiên Đạo, sáu người các là là Ý chí Thiên Đạo hoá thân, tụ tập cùng một chỗ, có lẽ có thể bị bọn người Hoàng Vô Cực cảm ứng được. Sự tồn tại của sáu tiểu thiếp Vương Miện, xem ra không giấu nổi đám quái vật bát giai này, đã trở thành đích ngắm của bọn hắn.

Mà Thiên Đạo Thư Viện, cũng quan trọng không kém.

Bất quá ta không cần lựa chọn.

Các tiểu thiếp Vương Miện đương nhiên quan trọng hơn.

Hy vọng các lão bà vào trong Thiên Đạo Thư Viện, vạn sự thuận lợi.

Bình an trở ra.

Tiện thể mang theo quà thì càng tốt.

Cửa vào Thiên Đạo Thư Viện chỉ mở trong ngày rằm. Cũng tức là qua hôm nay liền đóng lại, không thể tiến vào. Qua rằm tháng sau mới mở ra, để cho người bên trong trở về.

Muốn lại một lần nữa mở ra, phải xem bản lĩnh của những người tiến vào rồi.

Cũng khá là tương tự Thiên Địa Thanh Lâu.

May mắn.

Từ tên gọi liền biết Thiên Đạo Thư Viện là nơi trang nghiêm, ta cũng không sợ các lão bà sau khi tiến vào đó, lại bị ép làm điều gì có lỗi với ta.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.