Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Khí Linh Viêm (2)

Tiểu thuyết gốc · 2930 chữ

Chương 10.2 Thiên Khí Linh Viêm (2)

Liên tục chiến đấu, Âm Hồn dường như vô cùng vô tận. Chỉ có một đường tiến lên, nếu không phải Địch Lệ Nhiệt Ba thỉnh thoảng báo khoảng cách, chúng ta sẽ cảm thấy như vĩnh viễn đang đi lạc một chỗ vậy.

Âm Hồn càng cao giai càng to lớn. Âm Dương Môn ở trước, bán kính hơn mười mét, vừa đủ một con quỷ vương lục giai chui qua. Còn thất giai quỷ hoàng, còn cần mở rộng một phen, bởi thế con quỷ hoàng ở phía bên kia Âm Dương Môn đang cố lách người chui qua đấy. Thất giai, cho dù là quỷ hoàng không có lý trí, cũng đã có năng lực tác động lên không gian, chuyện nó chui qua bên này, chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Cả đám tăng tốc giết qua, chốc lát đã tới trước Âm Dương Môn.

Nguyên bản kế hoạch là hai vị đại thánh mẫu đẩy lùi Quỷ Hoàng, sau đó lao vào Âm Dương Môn kéo chân nó, để cho Bát Hoang Hộ Pháp đóng lại Âm Dương Môn. Nhưng mà ta tự suy tính một phen, cảm thể có thể thử cách khác.

Hai vị Đại Thánh Mẫu đã xông lên, tình hình cấp bách, cũng không nhiều giải thích.

-Hai vị Đại Thánh Mẫu, xin hãy khoan đã.

Tiếng quát như chuông, hai vị Đại Thánh Mẫu cũng ngừng lại.

Ta xẹt ngang qua, tựa như một vì sao băng màu vàng kim, cũng không giữ lại, chân khí hoàn toàn bạo phát tạo thành một cái chuông vàng chói lọi.

Quỷ Hoàng đang chen người qua Âm Dương Môn cũng ngây ngốc.

Đùng.

Tiếng va chạm cực mạnh.

Quỷ Hoàng bị đẩy bay ngược về phía bên kia Âm Giới. Mà chuông vàng, mắc kẹt trong Âm Dương Môn, mỗi bên một nửa. Quỷ Hoàng nổi giận. Đưa tay một tát lôi đình.

Đông.

Tiếng chuông chói tai vang lên.

Đạt Ma Tổ Sư lúc sáng tạo thần thông vì sao lựa chọn chuông vàng, không phải là vì để gõ lên sao.

Một tiếng chuông này, đối với Âm Hồn tính khắc chế vô cùng lớn, tương đương với công kích tinh thần chí mạng rồi.

Quỷ Hoàng không nhịn được ôm đầu bịt tai, dù rằng nó không có tai.

Thấy chuông vàng chịu một kích không vỡ, ta cũng mừng rỡ. Đại Bi Chú cấp tốc mà ra, tựa như đã remix còn bật tốc độ x2, từng câu từng chữ dựa vào linh niệm mà hoá thành thực thể, bay về phía Quỷ Hoàng, khi chạm thân nó lập tức nhập vào, để Quỷ Hoàng lăn lộn trên mặt đất. Đám Âm Hồn khác thì càng không cần phải nói, chỉ cần chạm vào chữ vàng lập tức hoá khí siêu thoát.

Hai vị Đại Thánh Mẫu sau một chớp mắt ngẩn người, cũng nhanh chóng làm ra ứng đối. Chủ yếu là ta xuất thủ quá nhanh. Hai nàng ở hai bên Âm Dương Môn cùng Bát Hoang Hộ Pháp phối hợp, tốc độ nhanh chóng nhất bố trí trận pháp. Tuy rằng không phải là thất giai, chưa thể cảm nhận cũng như tác động lên không gian, nhưng ai bảo hai nàng là Âm Dương Thánh Nữ của Bái Hoả Giáo chứ, đối phó Âm Dương Môn, cũng có thủ đoạn.

Mà ta, sau một hồi niệm chú thấy Quỷ Hoàng vẫn còn lăn lộn trên mặt đất Âm Giới, liền đem chuông vàng phân giải, hoá thành khí vàng, một hơi đem hút vào người, cũng được bảy tám phần, bổ sung chân khí tiêu hao khi niệm chú. Được thế hiếp người không tha, miệng càng mở hết công suất, chữ vàng bay ra đã như thác lũ, xuyên qua Âm Dương Môn đang ngày càng thu nhỏ rơi trên người Quỷ Hoàng, tựa như mưa rơi trên sa mạc, biến mất không thấy. Nhưng mà Quỷ Hoàng lăn lộn càng dữ dội chứng minh hiệu quả cực mạnh, để ta thâm nghĩ lại kéo dài một hồi, không biết có thể siêu độ được nó hay không.

Âm Dương Môn hoàn toàn đóng, Quỷ Hoàng cũng được giải thoát khỏi ta, Vô Dơ Đại Sư đại danh đỉnh đỉnh.

-Hô.

Ta thở ra một hơi bay ngược ngồi lên lưng Xích Hồng Viêm Sư, lấy ra đan dược hồi khí. Vừa rồi, ta đã dùng toàn lực, chân khí đã cạn kiệt, cũng may vừa đủ thời gian.

-Đại sư phật pháp cao minh. Đa tạ đại sư.

-Việc nên làm mà thôi, có thêm hai chiến lực lục tinh, cũng thêm mấy phần đảm bảo. Phía trước còn nhiều nguy hiểm. Sắp tới ta không thể động thủ, có lẽ nên đi qua Âm Dương Môn bên kia, hội họp rồi mới tiến về phía Linh Viêm.

-Vậy liền nghe theo đại sư.

Hai vị Đại Thánh Mẫu cũng cùng ta nói lời đa tạ. Dù các nàng đã ôm chí hy sinh, nhưng nếu không cần đi chết, ai lại nguyện ý đi chết. Đây cũng coi như là ta cứu hai nàng một mạng.

Chúng ta vòng theo đường cũ, trở về, đuổi theo đoàn người bên kia. Bởi một Âm Dương Môn đã đóng, Âm Dương Môn bên kia lại bị kiềm chế, Âm Hồn vậy mà trở nên thưa thớt hẳn, để chúng ta không nhịn được vui vẻ lên, hết thảy việc vừa làm đã có hiệu quả.

Bởi vậy rất nhanh liền đuổi tới.

Hai vị Thái Thánh Mẫu đã lao qua bên Âm Giới cuốn lấy Quỷ Hoàng. Quỷ Hoàng tuy xưng Hoàng, là thất giai chân chính, nhưng không có thần thông. Với lại chúng nó thần trí hỗn loạn, thường xuyên nổi điên, có thần thông, cũng không dùng được. Bởi vậy con Quỷ Hoàng kia mới không phá được chuông vàng chân khí của ta. Mà con Quỷ Hoàng này, cũng dễ dàng bị hai Thái Thánh Mẫu cuốn lấy. Bất quá Quỷ Hoàng có thể tác động không gian, lực đóng Âm Dương Môn do Thập Nhị Tinh Cung cùng Đồng Lệ Á và Nhiệt Y Trát đang toàn lực thi triển tuyệt nhiên không bằng. Không thể để Quỷ Hoàng chạm vào. Hai vị Thái Thánh Mẫu, hy sinh là chắc chắn.

Cũng may chúng ta đuổi tới vừa kịp lúc.

-Xin hỏi đại sư hồi phục được mấy thành rồi?

-Đủ dùng.

-Vậy lại phiền đại sư rồi.

-A di đà phật.

-Hai vị Thái Thánh Mẫu mau rút lui. X5

Là ba vị thánh nữ cùng hai vị Đại Thánh Mẫu cùng lên tiếng đấy.

Hai vị Thái Thánh Mẫu cũng kinh ngạc. Nhưng lập tức thực hiện. Toàn bộ Bái Hoả Giáo mười mấy năm nay đều là tiến lên dưới sự chỉ dẫn của bọn Địch Lệ Nhiệt Ba đấy, đã tạo thành uy tín sâu nặng trong lòng giáo chúng.

Hợp lực đẩy lùi Quỷ Hoàng, hai nàng lập tức chui qua Âm Dương Môn, mà ta lập tức vào chỗ, loa phát thanh lại mở hết công suất, phát ra lời vàng ngọc, theo nghĩa đen. Hai vị Thái Thánh Mẫu tốc độ ứng biến cực nhanh, cũng không nghỉ ngơi, lập tức tạo thành tổ hợp sáu vị Thánh Mẫu cùng nhau đóng Âm Dương Môn.

Âm Dương Môn theo tốc độ mắt thường có thể thấy đóng lại hoàn toàn.

Các Trận Pháp Sư của Bái Hoả Giáo nhanh chóng lập trận, phong ấn không gian quanh Âm Dương Môn, tránh cho nó mở ra lần nữa. Tương tự cái Âm Dương Môn kia, ta cũng không hiểu trận pháp, cũng không nhìn nhiều.

-Đa tạ đại sư xuất thủ cứu giúp.

-A di đà phật, chuyện nên làm mà thôi.

Không có Âm Hồn vô biên vô tận từ Âm Giới tràn qua, áp lực lên đám nhân sĩ võ lâm đang chém giết Âm Hồn xông tới xung quanh cũng giảm mạnh. Rất nhanh mọi người tụ tập lại, nghỉ ngơi hồi khí. Âm khí vẫn quá nồng đậm, không thể dùng cách vận công hồi khí, chỉ có thể dùng đan dược. Diệt Tuyệt Sư Thái lập tức trở thành tâm điểm, nàng cũng không hẹp hòi, cùng đồ nhi Chu Chỉ Nhược thay phiên thi triển Ỷ Thiên Thần Thông, giúp mọi người hồi phục.

Những nhân vật quen thuộc đều còn tại. Đám nghĩa tử của Đông Phương Hùng Bá vậy mà đã chết hết, chỉ còn mình hắn ngồi xếp bằng bên Diệt Tuyệt Sư Thái, bộ dạng thật cô đơn, hỏi ra mới biết là do đám nghĩa tử của hắn hiếu chiến đến không thể giải thích, từ đầu tới cuối đều luôn luôn đứng trước nhất. Để tất cả mọi người xót thương, cũng kính trọng bọn hắn. Ở cái nơi âm u này, cần nhất là một loại tinh thần như vậy, để mọi người bất tri bất giác cũng thêm mấy phần sức lực. Nếu không thương vong càng nhiều.

Bái Hoả Giáo khỏi cần nói, luôn đi trước, trừ những kẻ muốn chết cũng không được chết, như Bát Hoang Hộ Pháp và Thập Nhị Tinh Cung, vì bọn hắn có sứ mạng tại thân, đó là đóng Âm Dương Môn. Còn lại thương vong thảm trọng, chỉ có thể dùng hai chữ khốc liệt để hình dung.

Ở đây không phân đêm ngày, một mảnh đen tối.

Ngoài chiến đấu ra chỉ có chiến đấu.

Bất quá mình ta biết vậy mà đã qua hai tư giờ, từ khi chúng ta tiến vào âm khí. Bất tri bất giác đã qua một ngày một đêm. Đây là lần đầu tiên ta thấy Đồng Hồ Cát Nhỏ có tác dụng thật sự, trải qua trăm năm, nhiều khi ta cũng quên mất nó.

Toàn quân nghỉ ngơi vừa đủ, lập tức lên đường. Lâu thêm một lát, là thêm mấy phần nguy hiểm, ai mà biết được Liệt Hoả Thái Hoàng chịu đựng được Chu Tước tàn nhẫn quắp mổ được mấy hồi?

Quyết định đi đóng Âm Dương Môn trước là chính xác, một đường tiến lên áp lực giảm mạnh.

Hố sâu ngàn trượng, rộng mười dặm. Một mảnh sáng rõ, bầu trời trong xanh hiện lên trên đầu. Sau lưng chúng ta, đám Âm Hồn đứng yên tại chỗ, không dám tiến vào.

Không khí nóng bỏng, nhưng mọi người hít lấy hít để.

Ánh sáng đỏ ở trung tâm phóng lên tận trời cao, đánh dấu vị trí Linh Viêm.

Nơi này có cấm chế, thất giai không thể vào. Còn vì sao không dùng vật thể bay vòng lên trên đầu, tới lấy Linh Viêm, là vì cái thứ ánh sáng đỏ chói đó ở trong cấm chế thì vô hại, ở ngoài lại so với lửa của Liệt Hoả Thái Hoàng còn nóng.

Tóm lại mọi thứ ở đây đã được thiết kế tốt, ngươi thành thành thật mà cuốc bộ đi.

Cả đoàn dàn trải đều trên miệng vực, bên dưới biển dung nham sôi sùng sục. Nhìn rõ thì có mấy chỗ nham thạch nhô lên, có thể đặt chân.

-Hừ.

Kim Bình Nhi nhảy xuống.

Chật vật một hồi, dùng kinh công nhẹ lướt ngang đáp trên một tảng nham thạch. Quay đầu căm tức nhìn về phía mình vừa đứng, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

Ta vô ý nhìn sang. Thấy lão ăn mày bộ dạng nghiêm túc đứng cách đó không xa. Không phải lão thì ai.

-Tiên Thiên vậy mà không thể bay, xem ra phiền phức, bất quá khinh công vẫn có thể dùng.

-Không thể bay cũng không sao, có chỗ đặt chân kìa. Vấn đề là, bên dưới dung nham có thứ gì.

Mọi ngươi sắc mặt ngưng trọng.

Thính lực lục giai rất tốt, Kim Bình Nhi nghe xong liền hốt hoảng nhảy ngược lại lên bờ.

Cũng may, ở đây có hack.

-Là rắn, rắn lửa, rất nhiều.

Cáp Ni Khắc Tư lên tiếng, hiện tại nàng đang giữ Chân Lý Chi Nhãn. Các vị Thánh Nữ phải thay phiên, bi ai tu vi không đủ a.

-Xem thử có thất giai không?

Đám thần thú thất giai, Quỷ Hoàng thua xa lắc. Nếu có rắn lửa thất giai, chỉ có thể từ bỏ.

-Không có, cao nhất là lục giai. Khục.

Cáp Ni Khắc Tư lại hộc máu, ta nhìn quen, đã chết lặng. Chân Lý Chi Nhãn đổi sang cho Cổ Lực Na Trát.

-Vậy đi thôi.

Xích Hồng Viêm Sư trực tiếp nhảy xuống dung nham, bơi luôn trong đấy. Hình thể to lớn hiện tại lộ ra bất lợi.

Chiến đấu cấp tốc nổ ra.

Thảm liệt vô cùng.

Rắn lửa lục giai vô số, lại chiếm địa lợi.

Bất quá đã đến tình trạng không thể lùi bước. Ai cũng phải tiến lên.

Xích Hồng Viêm Sư nửa đường bị cuốn xuống dung nham. Ta đành phải cõng lấy Cáp Ni Khắc Tư, bởi nàng lúc đó đang giữ Chân Lý Chi Nhãn, và còn là vì nàng là hậu duệ Viêm Đế, cho nên ta chỉ có thể lựa chọn cứu mình nàng. Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Cổ Lực Na Trát mất mạng nơi miệng rắn.

Ở trung tâm, Linh Viêm trôi nổi trên một tảng nham thạch lớn.

Linh Viêm, vạn hoả chi nguyên, được Viêm Đế rút ra từ trong trời đất ngưng luyện mà ra. Hình dạng tương tự như hai lệnh bài cắm cán vào nhau nối thành. Một đầu tựa như ngọn lửa cháy bùng, một đầu như búp lửa. Toàn thân đỏ hồng, ánh lên bóng kim loại, không một vết xước. Là Tứ Đại Thiên Khí một trong, đại diện cho Lửa.

Rắn lửa cũng không dám xông vào. Mà mấy trăm con người, chỉ còn lại sáu mạng.

Ta, Cáp Ni Khắc Tư, Nhiệt Y Trát, Dương Đại Thánh Mẫu, Dương Thái Thánh Mẫu, Kim Bình Nhi.

Một giây tưởng niệm dành cho lão ăn mày và Hoàng Lão Tà. Kiếp sau đừng có tham lam như vậy nữa nha, đồ của người ta, cũng không dễ cầm như vậy đấy. Vì một cái Linh Bảo mà mất mạng, không đáng.

Kim Bình Nhi bản lĩnh thật lớn, khinh công cao tuyệt, cho nên đi đến cuối cùng. Mà ba vị Dương Thánh Mẫu, cũng là hậu duệ Viêm Đế, từ đầu đã là tâm điểm bảo vệ, mà đến cuối cùng, ba vị Âm Thánh Mẫu càng là xả mình, đưa các nàng tới nơi này. Nếu không phải Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Cổ Lực Na Trát quá gà mờ, chắc chắn cũng đến được nơi này.

-Để ta dùng Chân Lý Chi Nhãn nhìn thử xem.

Vốn ý chính là muốn xem để lấy Linh Viêm cần có yêu cầu gì không đấy.

-Á.

Ta nhanh tay mắt lẹ móc Chân Lý Chi Nhãn ra, mẹ nó thật nóng, tay ta lập tức hoá thành than, Chân Lý Chi Nhãn vẫn tiếp tục bốc cháy, rơi trên mặt đất. Không thể dùng Chân Lý Chi Nhãn nhìn lung tung, đây chính là bài học.

Ba vị Thánh Mẫu cũng cấp tốc chữa trị cho Cáp Ni Khắc Tư.

-Là hậu duệ Viêm Đế, liền có thể lấy Linh Viêm.

May mắn không yêu cầu là hậu duệ mặt trời, chứ hậu huệ Viêm Đế, có bốn cái đấy.

-Có lẽ nên cùng nhau chạm vào.

Ta cho ý kiến.

Bốn đời Thánh Nữ già trẻ đủ cả, chia nhau đứng ra bốn phía, đợi cho ta và Kim Bình Nhi né ra hơi xa, liền cùng nhau đem Linh Viêm cầm lấy.

Ông.

Linh Viêm rung lên, một bóng người hiện lên trên đỉnh đầu, hình dạng khổng lồ, bất quá là hình chiếu, cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng ta.

Là thần niệm của Viêm Đế, trải qua bao nhiêu năm, vẫn còn tồn tại, đã có thể xưng bất hủ. Mà hình dạng này, là một nữ nhân xinh đẹp tựa như từ trong mộng ảo bước ra, hoàn mĩ vô khuyết. Viêm Đế là nữ? Hèn chi Bái Hoả Giáo chỉ có Thánh Nữ, không có Thánh Tử.

-Bản Viêm Đế xuất thân Tiêu Thị, gọi Tiêu Vân Dung, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được hậu nhân của mình. Linh Viêm là Thiên Khí, đại diện cho Lửa, cần phải là người được vạn hoả triều bái, mới có thể dùng. Còn không, cần phải là hậu nhân của bản Đế, cũng có thể động dụng. Nhưng hậu nhân huyết mạch mỏng manh, sẽ không chịu nổi phản phệ, chỉ có thể dùng Linh Viêm để ngọc đá cùng tan. Nhớ lấy.

Nói xong cũng không trăn trối gì, từ từ tan biến.

Viêm Đế vẫn là họ Tiêu, nhưng lại không phải tên Huân Nhi. Để lại cho hậu nhân một món Thiên Khí biết tiêu thì vẫn dùng. Thú vị vl.

Lúc này ta cùng Kim Bình Nhi mới thở phào một hơi lại gần.

Xem ra chuyến đi này cuối cùng đã thành công. Ánh sáng đỏ xuyên lên bầu trời đã biến mất. Có Linh Viêm, Bái Hoả Giáo đã gần như không còn. Nhưng mà lần đầu tiên thử nghiệm, lại đã thành công, đáng giá.

P/s cầu đề cử và kim phiếu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 403

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.