Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Đô Yên Vân (2)

Tiểu thuyết gốc · 4626 chữ

Chương 81.2 Thanh Đô Yên Vân (2)

-Cúc tiểu thư, chào mừng đến Cảnh Gia.

Cảnh Khuyển đỡ lấy tay Cúc Tịnh Y, dắt nàng xuống xe ngựa. Đã thay trang phục gia đinh màu xanh lam nhợt nhạt bằng quần tây áo vét quản gia, tóc hai mái chẻ giữa, khuôn mặt soái đến ngây người của khiến Cúc Tịnh Y nhìn không chớp mắt, cực kì yêu thích.

Nữ nhân, cũng biết háo sắc.

-Tiểu thư, mời đi lối này.

Theo Cảnh Khuyển dẫn đường, Cúc Tịnh Y một đường đi theo, nhìn bóng lưng dài rộng của hắn, có nhiều suy nghĩ.

-Tiểu Khuyển, ngươi đã đột phá tứ giai?

Nhận ra hơi thở của Cảnh Khuyển khác lạ, bước chân đi cũng rất nhẹ nhàng, không phát ra tiếng động, Cúc Tịnh Y mở miệng hỏi.

-Đúng vậy tiểu thư, tiểu nhân vừa đột phá Tiên Thiên Cảnh bảy ngày trước.

Cảnh Khuyển cũng không quay đầu lại, vẫn đi trước dẫn đường, lễ phép trả lời.

-Chỉ là ta thấy hơi thở của ngươi có điều hơi khác lạ. Là ảo giác sao?

-Tiểu thư cảm giác rất chính xác. Tiểu nhân dùng bí pháp đột phá, cho nên hơi thở phù phiếm, tuổi thọ cũng chỉ còn khoảng một năm.

-Hoá ra là vậy.

Cúc Tịnh Y gật gù. Cảnh Khuyển là Luân Hồi Giả, nàng cũng biết. Cho nên cũng không cho là chuyện gì đáng buồn, ngược lại có thể đột phá trước khi chết, tiến vào Luân Hồi, mới là chuyện tốt.

-Ngươi lại tới muộn.

Dương Dịch thấy Cúc Tịnh Y, cười nói.

Đáp lại, Cúc Tịnh Y lấy ra đồng hồ quả quýt mới mua được, giơ về phía Dương Dịch.

-Không phải ta tới muộn, là các ngươi tới sớm.

Cúc Tịnh Y đáp lại Dương Dịch, cũng ngồi xuống ghế được Cảnh Khuyển kéo sẵn, nhập bàn. Cảnh Khuyển, Cảnh Ngưu, Cảnh Ưng và Cảnh Mã lần lượt đứng sau lưng các vị tiểu thư, sẵn sàng phục vụ. Bốn người bọn hắn tuy rằng cao thấp khác nhau, nhưng đều rất đẹp trai. So với ngày trước, bây giờ da mặt bọn hắn càng thêm mịn màng, cũng không phải kiểu mềm mại yếu đuối của nữ nhân, ngược lại hiện lên vẻ rắn rỏi. Thân thể dù là được gói kín trong trang phục quản gia đen trắng, cũng dễ dàng nhận thấy càng trở nên cân đối hơn nhiều. Dễ nhận thấy nhất là Cảnh Ngưu, trước đây hắn có vẻ hơi béo mập, trông giống heo hơn là trâu, bây giờ chỉ có thể dùng từ ngữ vạm vỡ để miêu tả hắn, đã hoàn toàn trở thành một đầu trâu mộng.

Nhưng mà trên khuôn mặt của bọn hắn, lại vô hình lộ ra ma tính.

Rất quỷ dị.

-Bọn hắn đều đột phá Tiên Thiên Cảnh rồi. Nhưng mà ta thấy hơi lạ à nha.

Dương Mịch trước hết nhận ra đám người Cảnh Khuyển không ổn.

-Bởi vì Thái Hậu hợp tác cùng Ma Thiên Giáo, ta cũng từ bên đó đổi được vài thứ hay ho. Trong đó có Tiên Thiên Ma Chủng, có thể khiến người ta đột phá tứ giai dễ dàng. Thứ này nghe nói do chính Bạch Ma Đế luyện chế, ẩn chứa ma khí bát giai. Ma Thiên Giáo không dùng, ta cũng dễ dàng mua được.

Cảnh Điềm giải thích.

-Thứ tốt.

Cúc Tịnh Y ánh mắt sáng lên.

-Cũng không hẳn. Thứ này rút lấy tuổi thọ đổi thành cơ hội đột phá, lại thêm ma khí bát giai không ngừng ăn mòn linh hồn và thân thể, không cách nào xua tan, bọn hắn sống không quá một năm. Nếu không phải lần mở Hoàng Lăng này hung hiểm vô cùng, ta cũng không muốn dùng.

-Chúng ta hiểu.

Dương Mịch, Dương Dịch và Cúc Tịnh Y cùng tỏ vẻ đã biết.

-Cho nên lần này các ngươi đến đây muốn cùng bọn hắn luyện Cực Lạc Công, e rằng không thực hiện được rồi.

Cảnh Điềm cười nói.

-Không được thì không được. Dù sao thời gian gấp gáp, chúng ta cũng vừa đột phá Tiên Thiên Cảnh không lâu, cũng không nghĩ lại đột phá tiếp được.

Cúc Tịnh Y mặt đỏ lên ngượng ngùng. So với các tỷ tỷ, nàng có da mặt mỏng nhất.

-Không đột phá được nhưng vẫn có cách mạnh lên được. Các ngươi nhìn xem.

Cảnh Điềm lấy từ nhẫn không gian ra một tấm da, trải lên trên bàn.

-Là Âm Dương Bát Quái Trận.

Dương Mịch hô to lên.

-Tỷ, ngươi biết trận pháp này. Ai ui

Dương Dịch chỏ miệng vào hỏi, bị tỷ tỷ búng cho một phát vào trán.

-Ngươi không thấy năm chữ to đùng viết ở đây sao.

Dương Mịch chỉ tay lên tấm da.

-Trận pháp này cần tám Tiên Thiên mới có thể thi triển, tốt nhất là bốn nam bốn nữ. Rất phù hợp với chúng ta hiện nay.

Cảnh Điềm cười nói.

-Tốt a, vậy chúng ta bắt đầu luyện thế nào đây?

Cúc Tịnh Y hào hứng.

-Trong Âm Dương Bát Quái Trận có hai chữ âm dương, lại cần bốn nam bốn nữ. Nên trước hết chúng ta song tu cho quen thuộc lẫn nhau, càng dễ luyện thành trận pháp.

Cảnh Điềm cười nói.

-Ta thấy là bát tu mới đúng.

Dương Dịch liếc quanh một vòng, cười nói.

-Không phải bốn bọn hắn bị ma khí cảm nhiễm, không thể sử dụng công pháp song tu sao?

Dương Mịch thắc mắc.

-Cũng không nói là chúng ta sẽ sử dụng công pháp song tu. Chỉ là giao hoan đơn thuần mà thôi, chỉ yếu là tăng độ thân mật, sau này dễ dàng lập trận hơn. Nếu các ngươi không muốn, có thể bỏ qua bước này.

Cảnh Điềm nói.

-Có gì mà không muốn chứ, ta cũng muốn thử chơi tập thể lâu lắm rồi, chỉ là không có cơ hội hihi

Cúc Tịnh Y lúc này cũng không còn tiếp tục giả bộ ngây thơ.

-Ngươi cái đồ dâm oa này, còn lẳng lơ hơn ta nữa.

Dương Dịch cười đánh nàng một cái.

-Là ngươi tự nhận mình lẳng lơ nha, ta mới không lẳng lơ hihi

Dương Dịch và Cúc Tịnh Y tuổi tác tương đương, thường xuyên nói giỡn.

-Tuy bọn hắn bị ma khí cảm nhiễm, một khi vào Hoàng Lăng âm khí trùng trùng, ma hoá càng nhanh hơn. Nhưng như thế lại rất phù hợp với tính chất của Âm Dương Bát Quái Trận.

-Ta hiểu rồi.

Lúc này cửa phòng mở ra, Cảnh Khuyển vừa đi ra ngoài được một lúc, bây giờ đã quay trở lại.

-Tiểu thư, mọi thứ đã chuẩn bị xong.

Cảnh Khuyển khom người, cung kính báo cáo.

-Ừm, các tỷ muội, chúng ta đi thôi.

Cảnh Điềm đứng dậy.

-Hả, không phải làm ở đây luôn sao?

Cúc Tịnh Y mở miệng hỏi.

-Ngươi nhìn đây là nơi nào. Còn muốn làm ở phòng khách, lẳng lơ chết được.

Dương Dịch tìm được cơ hội, lập tức công kích.

-Đều giống nhau hihi đi thôi

Nói rồi bốn mĩ nhân đoan trang đài các, ngoắc tay nhau đi tìm nơi hưởng lạc. Bốn tên hộ vệ đi theo, nhìn bốn vị tiểu thư xinh đẹp tuyệt trần, trong mắt hiện lên sự hưng phấn không thể che giấu.

Kiếp này, dù chỉ còn sống được chưa đến một năm, cũng đáng lắm.

Bốn vị tiểu thư cùng vào phòng đã được chuẩn bị sẵn. Bên trong đã đốt lên hương trầm thơm ngát dễ chịu. Phía đối diện cửa vào là một khu vườn nhỏ trong giếng trời, có hồ cá cùng hòn non bộ suối chảy róc rách. Sàn nhà được phủ kín chiếu, lại trải sẵn bốn tấm chăn màu trắng tinh song song nhau, tương đương rộng rãi.

Đợi cả tám người đều tiến vào phòng, đem cửa đóng lại, Cảnh Điềm mới đi tới trước vách tưởng bên phải, đặt tay lên trận đồ bên trên, khởi động trận pháp.

-Nơi này còn bố trí trận pháp cách âm nha, Điềm tỷ thật cẩn thận.

Cúc Tịnh Y cười nói.

-Đó là đương nhiên, giọng của ngươi quá lớn.

Cảnh Điềm trêu chọc hảo muội muội, để mọi người cười lên vui vẻ. Nói rồi nàng thân là chủ nhà, chủ động đem nút áo cởi ra, đem sườn xám cởi bỏ, đưa cho Cảnh Khuyển để hắn đem cất đi. Thân thể ngọc ngà đẹp tuyệt trần không giữ lại gì hiện lên trước mắt mọi người. Bộ ngực nảy nở, vòng eo thon gọn, mông vểnh chân dài, da thịt trắng như tuyết, không một chút tì vết. Nhưng mà Cảnh Điềm lại không muốn khoe khoang thân thể hoàn mĩ của mình quá lâu, phất tay hút lấy một chiếc khăn tắm màu trắng, cuốn ngang đem thân thể mê người che lại.

-Điểm tỷ, ta muốn xem thân thể của ngươi nữa, quá đẹp đi. Ai…ui

Dương Dịch tiến đến muốn đem khăn tắm giật ra, lại bị Cảnh Điềm gõ một cái trên trán khá là đau.

-Ngươi cũng có mà, lại không kém ta. Cởi đồ ra đi, đừng chậm trễ nữa.

-Hảo. X3

Ba vị tiểu thư Dương Mịch, Dương Dịch và Cúc Tịnh Y nghe như vậy, cũng đem sườn xám cởi ra, sau đó quấn ngang thân. Bốn nàng đứng cùng một chỗ, mỗi người một vẻ, tranh nhau đua thắm, không ai kém ai.

Bốn tên Cảnh vệ thấy cảnh đẹp nhường đấy, cũng là dục hoả khó nhịn, đứng dàn thành hàng ngang, dần dần đem quần áo trên người thoát đi.

Cảnh Ngưu cao tầm thước tám, thân hình đô con hùng tráng như gấu, cơ bắp nổi cuồn cuộn, tràn đầy sức mạnh. Cảnh Ưng thì chỉ cao tầm thước bảy, thân hình tỏ vẻ nhỏ nhắn nhưng rắn chắc, to vẻ vô cùng linh hoạt, cũng là múi nào ra múi nấy. Cảnh Khuyển thì cũng tầm thước tám, thân hình lại có được sự cân đối hoàn mĩ. Mà Cảnh Mã thì cao tới thước chín, thân hình có vẻ cao gầy. Bốn người bọn hắn đứng dàn thành hàng ngang, liên tục tạo tư thế khoe cơ bắp như đang biểu diễn thể hình. So với bốn vị tiểu thư, bốn bọn hắn càng có sự tương phản rõ rệt, mỗi người một vẻ. Nhưng cũng có điểm chung là thân thể cứng chắc như thép, và khuôn mặt đẹp trai đến ngây người. Và dưới háng, chính là bốn cây côn thịt vừa thô vừa dài đã cứng rắn ngỏng cao lên, khó phân cao thấp, mỗi cái một vẻ, để bốn vị tiểu thư không thể dời được mắt.

-Y Y, ngươi nhỏ nhất, cho ngươi chọn trước.

-Ta chọn Tiểu Ngưu.

-Phì, đúng là tham lam, xem chút nữa ngươi có chịu nổi không.

Dương Dịch trêu chọc nàng. Nhìn qua, côn thịt của Cảnh Ngưu là lớn hơn các huynh đệ trông thấy đấy.

-Được rồi, mọi ngươi bắt đầu thôi.

Cảnh Điềm xuất từ trong nhẫn không gian ra một cái hộp, mở lên, tiếng nhạc vang lên nhẹ nhàng êm dịu.

-Thứ này là?

Dương Mịch hiếu kì hỏi. Thứ này ở thời hiện đại thì không tính là gì, nhưng ở Cửu Châu, lại đã là báu vật hiếm thấy.

-Là đồ vật từ Ma Thiên Giáo. Bên đó nhiều nhân tài, phát triển đủ các lĩnh vực.

Khoa học kỹ thuật ở Cửu Châu chỉ tương đương với thời phong kiến, mà Luân Hồi Giả, lại bị cuốn vào vòng xoáy tu luyện, cho nên cũng không có ý định phát triển khoa học kỹ thuật. Mà lý do là Luân Hồi sẽ khởi động lại, cái gì cũng không còn, khoa học kỹ thuật, chỉ có thể làm cho con người sống thoải mái hơn chút ít ngắn ngủi mà thôi.

-Là bài Ngày anh đi, rất lâu rồi mới nghe lại.

Cúc Tịnh Y chủ động nằm sấp lên đệm.

-Cũng lâu lắm rồi không được thoải mái rồi.

Cảnh Điềm, Dương Mịch và Dương Dịch cũng nằm sấp xuống trên đệm. Bốn cặp mông tròn nhô cao lên, vô cùng mê người.

Cảnh Ngưu chủ động tiến đến bên người Cúc Tịnh Y, đem dầu bôi lên hai bàn tay to bè, sau lại cầm lấy bắp tay của nàng nhỏ nhắn của nàng nhẹ nhàng nắn bóp. Cảm giác mềm mại tràn đầy trong lòng bàn tay, để cho Cảnh Ngưu không khỏi giảm lực đạo, như sợ đem bắp tay nhỏ xinh của người đẹp bóp gãy. Một đường bóp lên, trượt trên làn da trắng mịn như tuyết, không một tu vết của Cúc Tịnh Y, đi tới trên vai. Hai bàn tay nắm lấy bả vai nhỏ nhắn, nhẹ nhàng dùng lực.

-A…hảo thoải mái…a…mạnh chút….ư…a

Cúc Tịnh Y dễ chịu rên rỉ, mà Cảnh Ngưu thì không nói, lại y như lời của nàng tăng thêm chút lực, đến khi mĩ nhân hài lòng thì thôi. Khăn tắm đã rớt ra hai bên, để lộ tấm lưng trần ngọc ngà. Bàn tay to một đường trượt đi xuống, sau lại bẻ ngoặt chạy ngược lên hai quả mông tròn trịa cao ngất. Tham lam bóp lấy, cảm giác vừa mềm mại lại vừa đàn hồi tràn đầy trong lòng bàn tay, để Cảnh Ngưu lưu luyến không thôi, hồi lâu mới trượt xuống nữa, tận tình xoa bóp bắp đùi thuôn nuột của Cúc Tịnh Y. Giữa hai chân, âm hộ được bóng đen che đậy nửa ẩn nửa hiện, càng thêm kích thích trí tò mò, dụ người tiến tới tìm tòi. Cảnh Ngưu cố nén kích động, vẫn tận tâm đem hai bàn tay dời xuống nữa, xoa nắn cẳng chân, rồi lại vuốt ve từng ngón chân tinh xảo của Cúc Tịnh Y. Cẩn thận chăm sóc mỗi một tấc vuông trên người nàng.

-A…người quá giỏi…quá dễ chịu…ư…a

Cúc Tịnh Y nhắm nghiền hai mắt, nhiệt tình rên rỉ cổ vũ nam nhân xoa bóp mỗi một tấc da thịt ngọc ngà của nàng. Bên cạnh, tỷ muội Dương Dịch và Dương Mịch cũng là tận tình thả ra, thoải mái rên rỉ. Bản thân Cảnh Điềm cũng là thả lỏng hết cỡ, nỉ non dưới bàn tay nhào nặn của Cảnh Khuyển.

Công bằng mà nói, bất kể là dung nhan hay thân hình, Cảnh Điềm vẫn là hơn ba hảo tỷ muội của nàng một bậc. Thân thể nàng có da có thịt hơn, nhiều hơn mấy phần nhục cảm mềm mại. Hai nhũ cầu căng đầy trước ngực bị ép trào ra hai bên, kinh tâm động phách. Bàn tay Cảnh Khuyển luồn xuống, cảm giác mềm mại đến cùng cực tràn đầy trong lòng bàn tay. Lại dễ dàng cảm nhận thấy hai điểm cứng rắn nổi bật.

Mĩ nhân cũng đã hứng tình rồi.

Bàn tay vuốt lên lưng, lại trèo lên đùi, một đường đi xuống, thám hiểm khu vực thần bí giữa hai bắp đùi tròn lẳng thẳng nuột của Cảnh Điềm. Ngón tay đi xuốn khẽ chạm lấy cánh hoa mềm mại, lúc này đã ẩm ướt trơn mịn. Cảnh Khuyển ngồi bên phải Cảnh Điềm, tay phải đem ngón giữa cắm vào trong mật huyệt, nhẹ nhàng khuấy động, tay trái xoè ra vuốt ve khắp tấm lưng ngọc của nàng. Cho dù chỉ mới một ngón tay, vách thịt non trong mật huyệt từ bốn phương tám hướng ép vào, chặt khít đến không thể tin nổi. Nếu là một thứ thô to cắm vào, thật không biết có bị bóp nát hay không.

Ngón tay khuấy động không ngừng, dường như chạm đến điểm nhạy cảm, để thân thể Cảnh Điềm run nhẹ lên, dâm thuỷ tiết ra thấm ướt cả lòng bàn tay.

-Ngươi tới đi, ư

Giọng của Cảnh Điềm đã có hơi chút run rẩy, hiển nhiên đã hứng tình cực kì, gấp không chịu nổi muốn một thứ thô to đem lấp đầy sự trống rỗng bên trong nàng.

-Vâng, tiểu thư.

Cảnh Khuyển cũng không khác mấy, côn thịt ngỏng cao giữa háng đã cứng rắn không chịu nổi. Côn thịt đen thui nổi gân dữ tợn, quy đầu đỏ tím bóng loáng, dài hơn mười tám phân, hùng hổ doạ người. Cảnh Khuyển chống tay trái lên đệm, hai chân quỳ hai bên người Cảnh Điềm, tay trái cầm lấy côn thịt đem quy đầu thăm dò khoảng tối huyền bí giữa hai chân nàng, cảm nhận thấy một vùng ấm áp lại ẩm ướt quen thuộc, mông hắn liền trầm xuống.

-A…a

Cảnh Điềm rên lên.

-A!

Cảnh Khuyển cũng là không nhịn được rên lên một tiếng. Mật huyệt Cảnh Điềm quá yêu nghiệt rồi, chặt khít cực kì. Chỉ mỗi quy đầu cắm vào, đã thấy bị bóp nghẹt, nửa bước khó đi. Khoái cảm như thuỷ triều vỡ đê lan toả khắp mỗi một lỗ chân lông của hắn, sướng không sao tả nổi. Cảnh Khuyển không khỏi phải cắn chặt răng, hít sâu một hơi.

-A…mau cắm vào…ta chịu không nổi…ư

Nghe tiếng rên ngọt ngào lại mị hoặc của Cảnh Điềm, Cảnh Khuyển cũng là quyết định hung ác, mông hạ mạnh xuống. Côn thịt cứng rắn nhờ dâm thuỷ bôi trơn, hung bạo đẩy ra tầng tầng lớp lớp thịt non âm đạo, tiến sâu vào trong. Bụng dưới Cảnh Khuyển ép lên mông tròn trịa căng đầy của Cảnh Điềm, cảm thấy mềm mại đến chết người, đem nó biến thành hình như bánh dày. Côn thịt hoàn toàn lâm vào một mảnh ấm nóng chặt khít bóp nghẹt lấy, để Cảnh Khuyển sướng đến muốn điên.

Cố gắng ngăn thoát khỏi khoái cảm đang sôi trào từ dưới háng tràn khắp toàn thân, Cảnh Khuyển gian nan nâng hông lên, rồi dập mạnh xuống. Hai tay chống lên nệm đã nắm chặt lại đem vải trải bấu nát.

-A…thật đã ngứa…ư…a

Tiếng nỉ non như mật ngọt của Cảnh Điềm là sự cổ vũ lớn nhất đối với Cảnh Khuyển. Với lại đã không phải là lần đầu, đã quen thuộc, sức chịu đựng của hắn với mật huyệt yêu nghiệt của nàng cũng đã tăng lên rất nhiều.

Bên cạnh, Cảnh Ưng cũng ngồi lên đùi Dương Mịch, đem côn thịt cắm vào mật huyệt của nàng, còn có tâm trí dùng hai tay cầm lấy hai quả mông banh ra, nhìn rõ cúc hoa đáng yêu cùng côn thịt thô to ra ra vào vào mật huyệt của nàng.

-A…a…a…sướng chết mất…a…chậm chút…ư

Thân thể có vẻ nhỏ gầy, khiến cho thân pháp của Cảnh Ưng là nhanh nhất. Mà tốc độ hẩy mông của hắn, cũng ăn đứt các huynh đệ. Côn thịt tốc độ cực cao ra vào mật huyệt của Dương Mịch, kinh tâm động phách, để mĩ nhân sướng lên run rẩy không ngừng, rên thét chẳng thôi.

Cảnh Mã thì đưa tay tới trước luồn xuống dưới bắt lấy hai nhũ cầu của Dương Dịch chơi đùa. Dương Dịch không thấp, âm đạo tự nhiên là sâu và hẹp. Nhưng côn thịt của Cảnh Mã lại cũng dài y như người hắn vậy, từ tư thế như vậy, gặp bờ mông tròn vểnh cản trở, lại vẫn có thể cắm sâu trong âm đạo Dương Dịch. Mỗi lần bụng dưới Cảnh Mã và mông tròn Dương Dịch va chạm, quy đầu đều gõ nhẹ âu yếm một cái lên cổ tử cung của nàng, đem đến khoái cảm khôn kể cho cả hai.

-Ưm…ư…ưm…ư

Dương Dịch rên lên những tiếng vô nghĩa. Đầu nàng nghiêng sang một bên, thè lưỡi cùng lưỡi Cảnh Mã cuốn lấy nhau giữa không trung. Nước bọt một phần nhỏ giọt lên trên gối, để lại những vệt nước bắt mắt, phần nhiều lại được cả hai tham lam nuốt lấy của nhau.

Cúc Tịnh Y thi chọn một tư thế riêng, nàng quỳ lên đầu gối đem mông chổng cao ra sau, khiến cho hai quả mông càng thêm tròn vo, kinh tâm động phách. Nửa người trên thì nằm sát trên đệm, khiến cho tấm lưng ngọc ngà tạo thành một cây cầu trượt mê người, để mồ hôi lâm li không ngừng trôi xuống.

-A…to quá…căng quá…sướng chết mất…a…đừng có ngừng…a…ư

Vị trí của nàng gần ngay giếng trời, ánh sáng đầy đủ. Mông nhổng cao lên khiến âm hộ hoàn toàn xông ra phía sau, dễ dàng nhìn rõ côn thịt thô to của Cảnh Ngưu khi kéo ra khỏi âm đạo, đẩy cánh hoa huyệt mềm mại ướt át, đã bị ma sát cho đỏ bừng, sang hai bên, dâm uế vô cùng. Mà khi côn thịt thô to hết cỡ cắm vào, lại đem cánh hoa huyệt lật cả vào trong. Đủ thấy côn thịt Cảnh Ngưu đang banh âm đạo Cúc Tịnh Y ra hết cỡ, cũng vì vậy là nhận lại lực ép vô cùng, không kém gì mật huyệt Cảnh Điềm. Hai bàn tay to bè của Cảnh Ngưu cũng không thể ôm trọn bờ mông Cúc Tịnh Y, giữ chặt lấy không ngừng đem côn thịt kéo ra đâm vào mật huyệt của nàng, sung sướng không gì kể hết.

Cúc Tịnh Y chống tay nâng thân trên dậy, nghiêng đầu nhìn vào trong, nhìn thấy các tỷ muội của mình ai nấy đều đang đắm chìm trong bể dục, vui vẻ không ngớt, cũng tận tình hưởng thụ, vòng eo uốn éo đong đưa mông hưởng ứng Cảnh Ngưu đem côn thịt đâm vào rút ra thân thể nàng.

-Ư…ngươi quá giỏi…a…ư…nhân gia yêu ngươi chết mất….ư…a

Cảnh Ngưu hưng phấn tăng vọt, bàn tay bóp mông chuyển lên sờ lấy vòng eo mảnh khảnh của Cúc Tịnh Y, lại đưa tới trước, tóm lấy hai nhũ cầu xinh xắn của nàng. Cũng không phải nhũ cầu Cúc Tịnh Y nhỏ, chỉ là bàn tay Cảnh Ngưu quá to mà thôi, nằm trọn trong lòng bàn tay, tạo nên cảm giác nhỏ nhắn xinh xắn. Dùng đó làm điểm tựa đem thân trên Cúc Tịnh Y kéo lên sát ôm trọn trong lồng ngực rộng lớn của hắn.

Cúc Tịnh Y vặn vẹo cột sống, thể hiện ra sự mềm dẻo kinh người, quay đầu ra sau ngắm nhìn khuôn mặt kiên nghị đầy nam tính của Cảnh Ngưu trong chốc lát, nở cười khuynh quốc khuynh thành, lại dâng lên môi thơm, mặt hắn tận tình nhấm nháp.

Toàn thân Cúc Tịnh Y run rẩy dữ dội, bị Cảnh Ngưu ôm chặt trong lòng. Âm đạo nàng siết chặt một cái, thành công đem tinh dịch của bạn tình vắt ra, đổ đầy trong mật huyệt của nàng, hoà cùng dâm thuỷ âm nóng cùng một chỗ, tạo thành sóng triều đẩy cả hai lên đỉnh cao tình dục.

Bên cạnh, Dương Dịch đã sướng được đến tận cùng. Nàng quỳ bốn chi trên đệm, lưng đã cong vòng lên, không thể giữ được đường trượt quyến rũ như bình thường vì quá sướng. Hai đùi Cảnh Mã quỳ hai bên đùi trắng nõn tròn trịa của Dương Dịch, cơ bụng tám múi dính sát tấm lưng ngọc ngà của nàng. Hai tay dài chống hai bên bả vai mảnh khảnh của Dương Dịch, gương mặt dí sát bên tai nàng, không ngừng thở dốc. Tư thế này, tựa như bầu trời đang ôm ấp lấy mặt đất vậy.

-A…sướng chết mất…a…ta tiết…a…ư…a

Theo Dương Dịch cao trào, Cảnh Mã cũng không chịu nổi, đem quy đầu đứng vững cổ tử cung, tinh dịnh nóng hổi tuôn trào mà ra, trực tiếp bơm thẳng vào trong tử cung. Cảm giác nóng bỏng khiến cao trào càng thêm mãnh liệt, khiến Dương Dịch tay chân mất đi sức lực, đổ sập xuống đệm. Côn thịt Cảnh Mã đang điên cuồng xuất tinh, bị tuột ra khỏi âm đạo Dương Dịch, vẫn tiếp tục phun trào, phun bắn lên tấm lưng mượt mà nhễ nhại mồ hôi của nàng.

Cảnh Ưng nằm sấp lên luôn trên lưng Dương Mịch, đầu gối lên vai nàng, hai tay giữ chặt lấy hai bắp tay. Đầu ngón tay đâm sâu vào trong da thịt, cho thấy đang dùng lực. Toàn thân hắn căng cứng hết cỡ, mông nâng lên hạ xuống cực nhanh, bụng dưới liên thanh đập lên mông tròn đàn hồi của Dương Mịch, tạo nên những tiếng giòn tan.

-A…a…a…chậm chút…ta cao trào rồi….a…a…a…a

Tiếng Dương Mịch rên vô cùng chói tai, gần như thét lên. Âm đạo cao trào siết chặt lại cũng không thể ngăn cản côn thịt Cảnh Ưng lấy tốc độ kinh hồn ra vào mật huyệt của nàng, để cơn sướng khoái khi cao trào của Dương Mịch càng thêm kéo dài. Tinh dịch không ngừng phún trào mà thoát khỏi niệu khẩu, vương vãi khắp nơi trong âm đạo Dương Mịch, lại bị quy đầu nhồi vào sâu bên trong, như muốn đẩy hết vào trong tử cung nàng.

Cảnh Điềm vẫn chịu được đến cuối cùng, chưa cao trào, mặt nàng nghiêng sang một bên đặt lên gối, tạo thành góc nghiêng thần thánh, xinh đẹp không sao tả được. Hai mắt nhắm nghiền, miệng hơi mở rên rỉ hổn hển, tay phải đưa lên nắm chặt vào gối, hiển nhiên đang sung sướng vô cùng. Cũng bởi vì thế mà không nhận ra thân thể Cảnh Khuyển đã ngừng run rẩy, côn thịt cứng rắn như thép lại trầm ổn như núi, ra ra vào vào mật huyệt của Cảnh Điềm ổn định nhịp nhàng, mạnh mẽ có lực, lại nhanh chóng cấp tốc.

-A…ư…a

Cảnh Điềm luôn hành sự nhẹ nhàng điềm tĩnh, cao trào cũng là như vậy, chỉ khẽ rên lên một tiếng. Nhưng bên trong thân thể, lại có biến hoá nghiêng trời lệch đất. Âm đạo xiết chặt lại với lực ép kinh hồn, dâm thuỷ trào ra lại nóng như nước sôi, đem đến cho Cảnh Khuyển sự sung sướng không sao tả được. Nhưng mà hắn chỉ cười nhẹ một cái, đem chân phải Cảnh Điềm co lên, khiến bờ mông của nàng tạo thành một đường cong hoàn mĩ tuyệt vời. Hắn ngồi lên chân trái Cảnh Điềm, một tay vuốt ve da thịt trắng nõn mượt mà trên đùi phải nàng, một tay giữ lấy hông, côn thịt lại càng dùng tốc độ nhanh hơn, sức lực mạnh hơn công phá âm đạo đang vô cùng nhạy cảm của Cảnh Điềm, giữ nàng ở trên đỉnh cao khoái lạc không thể hạ xuống.

Cho đến khi thần trí Cảnh Điềm hoàn toàn mê thất.

-Đây là đâu? Thật ấm áp, thật dễ chịu.

Một bàn tay khổng lồ ôm ấp lấy Cảnh Điềm, đem đến cho nàng sự thoải mái vô hạn. Cũng để linh hồn của nàng bay bổng lên, tựa như thăng hoa. Ánh sáng trắng nhạt chiếu rọi thân thể Cảnh Điềm, như đem mọi dơ bẩn trong linh hồn rửa sạch. Một điểm sáng từ trong thân thể Cảnh Điềm bay ra, biến mất vào hư vô.

Mà bàn tay khổng lồ phát ra ánh áng trắng ngà êm dịu, thì vẫn vỗ về lấy, để Cảnh Điềm an tâm say sưa ngủ.

P/S Cầu đề cử và ủng hộ.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.