Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thính Vũ Hiên

Tiểu thuyết gốc · 2918 chữ

Chương 80 Thính Vũ Hiên

Thanh Đô.

Kinh đô của Thanh Quốc, là một nơi vô cùng đông đúc và náo nhiệt, cũng rất giàu có. Văn hoá, phong cách kiến trúc và trang phục đương nhiên cũng tương tự như Nhà Thanh ở Trái Đất rồi.

Nhưng ngoại trừ việc nói tiếng Việt ra, còn có nhiều điểm khá khác biệt, cũng khá kỳ quái. Ví dụ như ở Thanh Quốc nam nữ khá là bình đẳng, không có tư tưởng trọng nam khinh nữ. Vốn dĩ ở Cửu Châu là nữ cũng như nam, trở thành võ giả, gần như không có cách biệt về sức mạnh nữa. Mà ở Thanh Quốc, có Thục Trinh Thái Hậu ảnh hưởng, địa vị nữ giới là ngang bằng với nam giới, thậm chí còn vượt hơn. Nữ, cũng có thể vào triều làm quan, cũng có thể ra chiến trường làm đại tướng quân.

Tất nhiên, quy luật chung vẫn được áp dụng, kẻ nào nắm đấm to kẻ đó ngồi trên.

Tóc tai nam giới thì đã không nhất thiết là cạo đầu thắt bím, muốn cắt kiểu gì cũng được. Mà nữ giới, thì ăn mặc cũng rất thoáng, sườn xám siêu ngắn đang là mốt thịnh hành ở Thanh Đô vào mùa hè này. Ở trên đường phố ven sông Vĩnh Định mỗi chiều tối không thiếu các vị phu nhân, các tiểu thư lộ ra chân dài đi dạo hóng gió. Chính là một trong những nơi đáng đến nhất mỗi đêm của người dân Thanh Đô.

Xung quanh có rất nhiều lầu xanh, sòng bạc, quán ăn cho người dân đổ về hưởng thụ sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Đương nhiên đó là thường dân, còn quý’s tộc thì có cách hưởng thụ khác.

-Tiểu thư, đã đến Thính Vũ Hiên.

Cảnh Khuyển mặc trang phục gia đinh màu xanh nhạt đứng bên xe ngựa cực kì sang trọng, cung kính bẩm báo. Trên xe mang tiêu chí dễ thấy của Cảnh Gia, một trong những gia tộc lâu đời ở Thanh Đô. Mà từ sự xa hoa của cỗ xe này, không dễ nhận ra tiểu thư trong miệng Cảnh Khuyển là một người có địa vị cực cao.

-Ta đã biết.

Rèm cửa vén lên, một vị tiểu thư xinh đẹp cực kì bước từ trên xe ngựa xuống. Tiếu dung tinh xảo đến cùng cực, mũi cao ngất, cằm thon nhọn. Đôi môi hình trái tim không son mà đỏ au, quyến rũ ngọt ngào. Má không phấn mà ửng hồng, xinh đẹp ngất ngây. Làn da thì như tuyết trắng không một tia nhiễm bẩn, sáng mịn căng đầy. Thân thể được bao trong chiếc sườm xám màu xanh ngọc bích tôn lên đường cong nuột nà mỹ lệ. Tóc dài như thác ngang eo, suôn mượt óng ả.

Thật là một mĩ nhân tuyệt thế vô song.

Nàng, là ái nữ Cảnh Gia, Cảnh Điềm.

Cảnh Khuyển đưa tay đỡ ngón tay ngọc ngà của Cảnh Điềm, dìu nàng xuống xe. Cảm nhận được sự mềm mại đến vô lý trong tay, cùng mùi hương êm đềm gần ngay gang tấc của Cảnh Điềm, trái tim Cảnh Khuyển không nhịn được đập nhanh mấy nhịp. Bàn tay năm ngón thon dài của mĩ nhân, nắm bao nhiêu lần, cũng là không đủ.

-Ngươi đi cất xe, ta đứng đây đợi.

Cảnh Điềm nhìn khuôn mặt siêu đẹp trai của Cảnh Khuyển, nở một nụ cười ngọt đến chết người. Giọng của nàng, cũng là tương tự như mật rót vào tai.

-Vâng tiểu thư.

Cảnh Khuyển cung kính hết cỡ đáp, biểu hiện để cho Cảnh Điềm rất là hài lòng. Sau đó hắn nhanh chóng nhảy lên xe ngựa, đánh xe đi đến chỗ đậu xe, nhanh thoăn thoắt quay lại chỗ cũ. Từ biểu hiện, cũng đã là một tên võ giả có tu vi ít nhất là tam giai. Cũng chính là với tu vi như vậy cùng khuôn mặt soái khí ngời ngời, Cảnh Khuyển mới có thể trở thành nô tài riêng của Cảnh Điềm.

Không phải là hộ vệ.

Vì nhìn yếu đuối như vậy, Cảnh Điềm lại đã là ngũ giai Cường Cảm Cảnh, chỉ thiếu một bước thành tựu lục giai. Một trăm Cảnh Khuyển cũng không đủ cho nàng đánh, đừng nói đến bảo vệ cho nàng rồi. Nhưng cường giả phải có chân sai vặt mạnh chút. Nếu không chuyện gì cũng đến tay, thật là bận rộn muốn chết, cũng rất mất mặt.

Cảnh Khuyển tuy là Luân Hồi Giả, nhưng lại là cô nhi. Được đích thân Cảnh Điềm thu nhận, ban cho họ, lại ban cho một cái tên thể hiện địa vị của hắn trong Cảnh Gia. Chỉ có thể làm trâu làm chó mà thôi, nhưng trải qua Luân Hồi vùi dập te tua, sống không bằng chết, Cảnh Khuyển cũng cảm thấy được cuộc sống của nô tài rất là tốt rồi.

Chỉ là lúc này đây.

Cảnh Điềm đi ở phía trước, không ngừng đánh eo lắc hông. Cặp mông tròn trịa của nàng không ngừng đưa qua đưa lại trước mắt hắn. Sườn xám bó sát người, đem đường cong thân thể diệu kì cùng vòng ba tuyệt vời của Cảnh Điềm tôn lên, thành công đem tà hoả trong lòng Cảnh Khuyển bùng cháy.

Cảnh Điềm vẫn ưu nhã đi ở phía trước, không hay biết ánh mắt của nô tài trung thành của nàng đang dán chặt vào hai quả mông của nàng.

Khung cảnh Thính Vũ Hiên vô cùng cao sang trang nhã, đều là các kiến trúc bằng gỗ, nối với nhau bằng các hành lang có mái che. Xung quanh có khá nhiều hồ, hoa sen hoa súng đoa nhau nở, và cây cối xung quanh, thì trồng các loại cây có tán lá lớn như chuối, môn, bàng…Bởi vậy khi mưa rơi, âm thanh đập trên tán lá, mới có thể phát ra càng nhiều loại âm thanh đa dạng.

Bởi vậy nơi này mới đặt tên là Thính Vũ Hiên.

Lúc này đây trời không mưa, nhưng mây đen trên trời đang vần vũ. Thỉnh thoảng lại có tiếng sấm vang lên. Đây là thời điểm thích hợp nhất để tới Thính Vũ Hiên uống trà, không có một trong. Băng qua các dãy hành lang, tiểu thư và nô tài đi đến một hiên lâu, cách biệt với phần còn lại của Thính Vũ Hiên, tỏ ra vô cùng cao cấp. Trên bàn vuông, đã có hai vị mi nhân xinh đẹp tuyệt vời đang ngồi đợi sẵn.

-Hai tỷ muội các ngươi đến sớm như vậy.

Cảnh Khuyển kéo ghế, để tiểu thư nhà mình ngồi xuống. Sau đó đứng ra sau lưng, mắt nhìn thẳng không tiêu cự, lại thập phần chú ý, sẵn sàng đoán ý tiểu thư mà kịp thời phục vụ.

-Chúng ta cũng là đang rảnh rỗi.

Tỷ tỷ Dương Mịch cười nói. Có tu vi tư giai Tiên Thiên Cảnh, dung nhan nàng tương tự như thiên tiên. Nàng hôm nay mang một chiếc sườm xám cộc tay màu đen, bên trên trang trí những hoạ tiết như sao biển màu trắng, lấp lánh dưới ánh đèn. Sườn xám cắt ngắn ngang đùi, khi ngồi xuống, vạt áo phía sau bị cặp mông tròn căng đẩy lên, cho nên da thịt Dương Mịch hoàn toàn tiếp xúc với ghế, trắng muốt nõn nà lại gợi cảm vô song. Một đầu tóc đen lượn sóng xoã tung hai bên vai, bồng bềnh như mây.

-Thật ra là chúng ta đang ở gần đây, tiện đường ghé qua.

Muội muội Dương Dĩnh giải thích. Xinh đẹp không kém tỷ tỷ, cũng tài giỏi không kém, nàng đã là Tiên Thiên Cảnh. Một thân sườm xám màu xanh da trời tươi sáng, rất nổi bật trong bầu không khí tăm tối lúc chiều tà sắp mưa này. Dung nhan trong trẻo như búp bê, tóc nâu sẫm màu cột cao sau đầu, đẹp không sao tả xiết.

Thính Vũ Hiên kinh doanh nhờ mưa. Đương nhiên có các chuyên gia dự báo thời tiết làm việc cho mình, chuẩn đến từng phút. Cho nên các vị tiểu thư này mới có thể hẹn trước mà tụ họp hôm nay đến Thính Vũ Hiên chơi mạt chược.

-Xem ra ta tới muộn nhất rồi. Nhưng cũng kịp lúc.

Một giọng nói trong trẻo vang lên. Một mĩ nhân mang sườm xám màu hồng phấn ngang đùi bước nhanh tới. Xinh đẹp, dịu dàng như một đoá hoa cúc, lại cũng là một Tiên Thiên mĩ nữ, xinh đẹp không nói nên lời.

-Ta thấy ngươi canh giờ quá chuẩn đấy, Y Y.

Cảnh Điềm cười nói.

Cảnh Khuyển thì chủ động đẩy ghế cho Cúc Tịnh Y ngồi xuống. Mà đúng lúc này, tiếng mưa ào ào rơi xuống. Tiếng mưa rơi trên mái hiên, tiếng mưa rời trên tán lá, tiếng mưa rơi trên mặt nước, tạo thành một bản nhạc mưa, đem tâm hồn mệt mỏi của con người gột rửa, nhẹ nhàng và êm dịu vô cùng. Mưa rơi sát bên người, lại không có một giọt bắn vào trong hiên. Mà thỉnh thoảng có gió thổi, giọt mưa rơi lại như gặp phải một bức tường vô hình, bị cản lại chảy xuống, hoà vào dòng chảy trôi xuống hồ.

Thính Vũ Hiên được trang bị trận pháp kỵ nước, vô cùng cao cấp.

Không lạ khi nơi này trở thành chốn tụ hội yêu thích của các tiểu thư cao sang đài các như Cảnh Điềm, Cúc Tịnh Y và tỷ muội Dương Mịch, Dương Dĩnh.

Bốn tiểu thư an vị, Cảnh Khuyển ở bên thuần thục rót trà.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn làm việc này.

Nhưng nhìn bốn tuyệt thế mĩ nhân đẹp đến ngây người cười đùa thoải mái chơi đùa mạt chược, trong lòng Cảnh Khuyển bất giác cháy lên một ngọn lửa vô hình, để cho hắn miệng đắng lưỡi khô, phải dùng nghị lực cực lớn kiềm chế lấy. Bản thân của hắn cũng rõ ràng, các vị tiểu thư này nhìn thì yếu đuối mỏng manh, nhưng một ngón tay của các nàng cũng đủ đè chết hắn. Cho nên Cảnh Khuyển vừa phải chuyên tâm phục vụ các vị tiểu thư, vừa phải cố gắng không cho đũng quần nhô lên. Cũng may trang phục gia đinh rất rộng. Lại thêm hắn tuy rằng rất đẹp trai, da lại ngăm màu đồng, cho dù đỏ mặt, cũng là nhìn không thấy.

Mạt chược lại qua vài bàn.

Mưa vẫn còn rơi, hiển nhiên hôm nay là một ngày thích hợp để nghe mưa. Cũng thích hợp để nói chuyện phiếm. Câu chuyện lúc này nhảy tới trên đầu Cảnh Khuyển.

-Tiểu Khuyển thật đẹp trai nha, ta thấy trang phục quản gia hợp với hắn hơn là trang phục gia đinh đấy.

Cúc Tịnh Y ngồi đối diện với Cảnh Điềm, chỉ cần dời ánh mắt liền có thể thấy Cảnh Khuyển đứng sau lưng. Cảnh Điềm cũng là quay người lại cùng các hảo tỷ muội đánh giá nô tài trung thành của mình một cái.

-Ngươi nói ta mới để ý. Ăn mặc như thế này đúng là lãng phí khuôn mặt đẹp trai của hắn.

Cảnh Điềm đồng tình.

-Ở phố vải gần đây mới mở một cửa hàng thời trang gọi là Đông Phương Song Hoa, bán rất nhiều trang phục hiện đại, chất lượng lại không tệ. Ngày mai chúng ta đi xem đi. Ta đã chán mặc cổ trang với sườn xám rồi.

Dương Dĩnh lôi kéo các vị tỷ muội.

-Thật sự?

Cúc Tịnh Y ánh mắt toả sáng.

-Đương nhiên là thật. Vừa nãy chúng ta vừa đi ngang qua, thấy rất đông đúc, trưng bày đúng là trang phục hiện đại pha lẫn cổ trang, rất xinh đẹp. Nhưng không muốn trễ hẹn với các ngươi nên không dừng lại xem.

Dương Mịch khẳng định.

-Vậy mai chúng ta đi xem.

-Hảo a.

Bốn vị tiểu thư lại cười đùa chơi mạt chược.

-Hôm nay Thái Hậu triệu tỷ vào cung có chuyện gì vậy?

Cúc Tịnh Y lúc này mới bước vào chuyện chính.

-Thái Hậu muốn mở Hoàng Lăng.

Cảnh Điềm nhỏ giọng.

-Thật sự?

Ba vị tiểu thư còn lại mặt thoáng biến sắc, hiển nhiên biết gì đó kinh khủng liên quan đến Hoàng Lăng Thanh Quốc.

-Cho nên các ngươi nên chuẩn bị kỹ càng đi.

Cảnh Điềm sắc mặt nghiêm túc.

-Chúng ta biết rồi.

Cúc Tịnh Y và Dương Mịch, Dương Dĩnh cũng nghiêm túc theo.

-Còn nữa ta lần trước vào cung, đã hiến cho Thái Hậu hai bản công pháp này. Nàng sau khi nghiên cứu đã khen ngợi hết lời, lại nói chúng rất an toàn, chúng ta có thể luyện.

Cảnh Điềm lấy từ nhẫn không gian ra ba bản bí tịch.

-Hấp Tinh Đại Pháp?

Dương Mịch cầm một quyển lên xem.

-Cực Lạc Công?

Dương Dĩnh cũng là.

-Linh Hợp Pháp?

Cúc Tịnh Y nghi hoặc mở miệng hỏi.

-Mấy năm gần đây có rất nhiều thanh lâu mới mở mọc lên ở Thanh Đô. Hoa khôi ở đó, nhan sắc so với chúng ta không kém, kỹ nữ hạng dưới lại cũng là xinh đẹp vô song, kỹ thuật tốt, phục vụ nhiệt tình chu đáo. Bọn hắn tiếp khách lại rẻ, chỉ cần là võ giả đến tìm vui, đều được giảm giá rất mạnh. Cho nên rất nhanh thu hút hết khách làng chơi ở Thanh Đô, ngắn ngủi mấy tháng trở thành những thanh lâu hàng đầu. Mà trải qua điều tra, thế lực đứng sau chính là Ma Thiên Giáo mới nổi lên trên mặt bàn gần đây.

Cảnh Điềm chậm rãi giải thích.

-Nói vậy, đây là hai tà công Ma Thiên Giáo tu luyện?

Cúc Tịnh Y hỏi.

-Hấp Tinh Đại Pháp đúng là tà công. Nhưng theo Thái Hậu nhận xét, Cực Lạc Công và Linh Hợp Pháp lại là cùng một bộ, là một bí điển song tu cực kì lợi hại. Đối với chúng ta rất có lợi. Cũng không xung đột đến công pháp vốn có của chúng ta.

Cảnh Điềm nói tiếp.

-Nhưng nếu đã là xuất phát từ Ma Thiên Giáo, chúng ta tu luyện không có vấn đề gì chứ?

Dương Mịch hỏi.

-Thái Hậu đã nói không, vậy hẳn là không đi. Ba cuốn công pháp này cũng chỉ là cấp bậc lục giai trở xuống mà thôi. Lấy tu vi cùng ánh mắt Nguyên Thần Cảnh của Thái Hậu, hẳn là không có vấn đề gì. Các ngươi có thể xem qua.

Cảnh Điềm trả lời, cầm ly trà lên nhấp một cái. Ba hảo tỷ muội của nàng thì cầm lấy ba cuốn bí tịch lên lần lượt xem, được một hồi sáu gò má chợt trở nên ửng hồng, hiển nhiên nội dung trong thư tịch khiến các nàng thẹn thùng.

-Như thế này cũng quá dâm đãng đi. Chẳng lẽ ngươi định luyện?

Cúc Tịnh Y cảm thấy nghiên cứu kỹ, đặt sách xuống bàn, hướng về Cảnh Điềm dò hỏi.

-Không phải định, ta đã luyện rồi. Một ngày tu luyện Cực Lạc Công, bằng cả tuần tu luyện bình thường. Chỉ là đối tượng tu vi hơi yếu, không theo kịp ta.

Ba tiểu thư còn lại không tự chủ mà liếc nhìn Cảnh Khuyển một cái.

-Như vậy thì, chúng ta khác gì kỹ nữ thanh lâu chứ?

Cúc Tịnh Y da mặt mỏng, có vẻ khó tiếp thụ.

-Ngươi có từng bao giờ nghĩ, tại sao nam nhân có thể năm thế tứ thiếp, tối tối đi thanh lâu vui sướng, còn có thể vênh mặt lên, coi như một chuyện hiển nhiên, đắc ý tự hào. Mà nữ nhân chúng ta, lại chỉ có thể thủ trinh giữ tiết. Khi tìm vui, lại chịu điều tiếng Thiên Hạ bàn tán chửi rủa, không ngóc đầu lên được?

Cảnh Điềm sắc mặt nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Cúc Tịnh Y.

-Đây đã là một thế giới khác rồi, Y Y muội. Ở đây chúng ta đã có thể có được sức mạnh giống như nam nhân. Trải qua vài lần Luân Hồi, các ngươi chẳng lẽ lại muốn tiếp tục chịu dựng giày vò như cũ.

Đây đã là vòng Luân Hồi thứ ba, chỉ cần là Luân Hồi Giả, chắc chắn đều trải qua vài chuyện, cũng đã dần trưởng thành, thích nghi với Cửu Châu. Mà những tiểu thư xinh đẹp như bốn người ngồi đây, cũng bởi sắc đẹp của chính mình, các nàng ắt hẳn trải qua vài chuyện không như ý, thậm chí là rất kinh khủng.

-Tất nhiên ta chỉ là đưa ra công pháp cho các ngươi cân nhắc. Chưa chắc chúng đã phù hợp với các ngươi. Cũng không cần để tâm quá đâu.

Sau đó mọi người hiểu ý không nói gì thêm, đổi chủ đề, chơi mạt chược.

Hoàn toàn không để ý đến Cảnh Khuyển đứng một bên.

Mưa cứ rơi mãi, đem đến không khí mát lạnh dễ chịu.

Bản nhạc mưa, vẫn vang lên êm đềm không dứt.

P/S: Cầu đề cử.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.