Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trâm Anh hoá Tam Thanh (4)

Tiểu thuyết gốc · 4151 chữ

Chương 71.4 Trâm Anh hoá Tam Thanh (4)

Ta dùng phân thân Táng Sơn Cường bế Thanh Mai Phu Nhân vào phòng, đi tới ngồi lên ghế sopha.

Thân thể chúng ta gắt gao kết hợp.

Cúc huyệt của nàng vẫn còn đang mút chặt cúc huyệt của ta không nhả.

Ta ngồi trên ghế, Thanh Mai Phu Nhân lại ngồi trên người ta. Ta để nàng dạng chân thành hình chữ M sang hai bên, để chỗ bộ phận sinh dục của chúng ta hiện rõ trước mắt nữ nhi Đoàn Trâm Anh của nàng. Hai bàn tay to thì lại chuyển lên trên ra trước tìm lấy hai nhũ cầu của Thanh Mai Phu Nhân xoa bóp chơi đùa. Nhũ cầu của nàng cũng tính là lớn, hình dạng càng là tuyệt đẹp. Nhưng bóp quen nhũ cầu siêu to khổng lồ của Đoàn Trâm Anh, chơi đùa nhũ cầu của Thanh Mai Phu Nhân lại cảm thấy rất không đã nghiền.

Bàn tay to, bóp nhũ cầu to.

Mới là đúng bài.

Cũng không cần ta phải lên tiếng, Trâm Anh Ngự Tỷ đã dời người qua ngồi lên trên sopha bên cạnh Thanh Mai Phu Nhân. Ta đưa tay phải dời từ nhũ cầu Thanh Mai Phu Nhân sang bóp nhũ cầu của nàng, lập tức cảm nhận đã nghiền hơn hẳn. Nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh không chỉ to hơn hẳn, lại càng thêm đàn hồi, cũng càng mềm mại hơn. Có so sánh mới biết nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh có bao nhiêu tuyệt vời.

Bàn tay phân thân Táng Sơn Cường xoè rộng ra to tựa như cái bát, vậy mà cũng không thể hoàn toàn ôm trọn nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh. Thịt nhũ cầu mềm mại tràn ra đầy giữa các kẽ ngón tay, mà cho dù dùng lực bóp nghiến thế nào, khi thả tay ra, nhũ cầu liền phồng trở lại căng đầy như cũ, một vết hằn cũng không có. Mà hai nhũ hoa lại săn cứng lên đem đến cảm giác khác lạ trong lòng bàn tay. Để ta cho dù có chơi đùa bao nhiêu lần cũng không chán.

Ta bóp nhũ cầu Trâm Anh Ngự Tỷ, nàng lại bóp nhũ cầu của Thanh Mai Phu Nhân. Nhưng động tác lại mơn trớn rất nhẹ nhàng. Tay trái ta vẫn như cũ nắm chặt nhũ cầu bên trái của Thanh Mai Phu Nhân, cảm nhận hai loại cảm giác khác biệt đem đến cảm giác sung sướng. Trong ba cái hoá thân, Trâm Anh Ngự Tỷ có chiều cao ngang bằng với Thanh Mai Phu Nhân, mà trừ hai nhũ cầu trước ngực, tỷ lệ dáng người cũng gần như tương tự. Trâm Anh Ngự Tỷ là hình tượng hoàn mĩ mà Đoàn Trâm Anh mong ước. Mà hình tượng này, đương nhiên cũng có lấy Thanh Mai Phu Nhân làm chuẩn.

-Mẫu thân, ngươi thoải mái không?

Trâm Anh Ngự Tỷ cười hỏi.

-Thoải mái thì thoải mái, nhưng thật xấu hổ a. Các ngươi cũng quá biết chơi rồi, ta theo không lại.

Thanh Mai Phu Nhân đã lấy lại tinh thần, cười trả lời nữ nhi của nàng, ánh mắt quan sát cảnh tượng dâm dục đang diễn ra trên bàn trà.

Ta ngồi trên bàn trà, dang rộng hai chân, Trâm Anh Phu Nhân quỳ bốn chi cúi đầu bắt lấy côn thịt của ta dùng miệng lưỡi vệ sinh thật sạch. Trâm Anh Tiểu Muội thì lại chôn đầu vào giữa hai bờ mông to tròn vểnh cao lên trên của Trâm Anh Phu Nhân, đang ra sức dùng miệng mút lấy tinh dịch ta bắn vào lúc nãy. Ba người trần truồng tạo thành một hàng ngang ở trước mặt Thanh Mai Phu Nhân, mà biết mẫu thân đang nhìn chăm chú, Đoàn Trâm Anh càn thêm ra sức biểu diễn, miệng bú côn thịt của phân thân Đệ Thất càng thêm mạnh hơn, phát ra những tiếng mút vạng vọng dâm dục không chịu nổi.

-Mẫu thân cũng không cần làm gì, chỉ cần thả ra hưởng thụ là được rồi. Ta giúp ngươi thoải mái.

Trâm Anh Ngự Tỷ biết Thanh Mai Phu Nhân nhìn thấy dâm cảnh như vậy, đã lại nổi hứng, cho nên quỳ xuống giữa hai chân đang dang rộng của mẫu thân, há miệng một ngụm đem mật huyệt ướt át tràn trề dâm thuỷ ngậm vào miệng, dùng lưỡi kích thích. Không chỉ vậy, Trâm Anh Ngự Tỷ còn một dường đi xuống, cùng một chỗ dùng cái lưỡi mềm mại linh hoạt của nàng liếm lấy cả túi trứng của ta, cũng như cả chỗ giao nhau giữa côn thịt của ta và cúc huyệt của Thanh Mai Phu Nhân. Bên trên ta lại đưa bàn tay thô ráp vuốt ve mơn trớn khắp trên làn da mịn màng đến không tưởng của Thanh Mai Phu Nhân, đầu nghiêng sang một bên cùng nàng môi lưỡi triền miên. Mà Thanh Mai Phu Nhân, cũng y như lời nữ nhi, tận tình thả lỏng bản thân hưởng thụ sự khoái lạc này.

Trên bàn trà, Trâm Anh Phu Nhân và Trâm Anh Tiểu Muội đã mút sạch tất cả những những chất lỏng có thể mút được, cùng với phân thân Đệ Thất dồn qua bên này góp vui.

Trâm Anh Ngự Tỷ chủ động tránh chỗ, đưa tay cầm lấy côn thịt của phân thân Đệ Thất, dẫn đường tới đặt đúng chỗ cửa huyệt. Ta chỉ cần ưỡn mông tới trước một cái, liền có thể đem côn thịt cắm vào trong mật huyệt của Thanh Mai Phu Nhân. Cả Trâm Anh Ngự Tỷ, Trâm Anh Phu Nhân và Trâm Anh Tiểu Muội, ba cái nữ nhi thì nhìn chằm chằm vào âm hộ Thanh Mai Phu Nhân, quan sát lấy côn thịt của ta chuẩn bị đâm sâu vào âm đạo mẫu thân của các nàng. Thanh Mai Phu Nhân cũng cúi đầu nhìn xuống hạ thể của nàng, hơi thở dồn dập tăng lên, hiển nhiên cũng rất kích động. Tình cảnh quả thật quá mức dâm đãng.

-A!

Cả hai cái huyệt đều bị côn thịt thô to cắm vào, Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được rên lên một tiếng. Nàng đang nghiêng triền miên cuốn lưỡi cùng phân thân Táng Sơn Cường, quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt trắng nhỏ của phân thân Đệ Thất, lại cười lên một cái đầy quyến rũ.

-Ngươi nhẹ nhàng một chút, cả hai cây côn thịt cùng lúc, ta chịu không nổi.

-Hảo.

Mĩ phu nhân đã có lời, lại vừa đúng ý ta, thì ta cũng không từ chối. Mỗi tay phân thân Đệ Thất đỡ lấy một cái đùi Thanh Mai Phu Nhân, cũng đem mông nàng nâng lên rời khỏi cơ bụng cuồn cuồn của phân thân Táng Sơn Cường, nhằm tạo ra không gian cho ta dễ dàng quất cắm. Hai cây côn thịt của cả hai cái phân thân đều rất dài, vẫn như cũ cắm chặt vào trong thân thể Thanh Mai Phu Nhân. Lưng nàng tựa hẳn lên hẳn trên lồng ngực phân thân Táng Sơn Cường. Ta lại điều khiển 2 cái phân thân, đem côn thịt ra ra vào hai cái huyệt của Thanh Mai Phu Nhân, dùng côn thịt to và dài ma sát vách thịt non mềm mại ướt át bên trong mật huyệt lẫn cúc huyệt của nàng. Mỗi lần ta đem côn thịt cắm vào thân thể Thanh Mai Phu Nhân, cũng không để háng va vào thân thể Thanh Mai Phu Nhân, cho nên nàng dù bị hai cây côn thịt đồng thời quất cắm, cũng rất là thoải mái.

-Mẫu thân, dễ chịu không?

Trâm Anh Phu Nhân ngồi bên trái, đưa tay vuốt ve thân thể mẫu thân, cười hỏi. Nếu Trâm Anh Ngự Tỷ giống Thanh Mai Phu Nhân về hình dáng, thì Trâm Anh Phu Nhân lại giống Thanh Mai Phu Nhân về phong vận khí chất. Thanh Mai Phu Nhân là người có ảnh hưởng rất lớn đến Đoàn Trâm Anh, rất tốt với nàng. Vì thế để cho Đoàn Trâm Anh thật sự coi Thanh Mai Phu Nhân là mẫu thân mà đối đãi. Tình cảm giữa hai người vẫn luôn rất tốt, trải qua Luân Hồi lại càng gắn kết.

-Rất dễ chịu…rất sướng…Ưm…ư

Thanh Mai Phu Nhân vui vẻ trả lời nữ nhi, sau đó bị chính đôi môi của nữ nhi bao lấy đôi môi của nàng. Thanh Mai Phu Nhân sau phút chốc bất ngờ, cũng đáp lại. Hai cái mĩ phu nhân quyến rũ mê người hôn nồng nhiệt, sau đó lại nhả môi của nhau ra, duỗi ra cái lưỡi vờn ra lấy nhau giữa không trung, để cho ta xem kĩ.

Bên trái, Trâm Anh Tiểu Muội lại cùng phân thân Táng Sơn Cường hôn môi. Nàng cũng đã đem toàn bộ trang phục vướng víu trên người lột sạch, để lộ ra thân hình có vẻ nhỏ nhắn. Thân hình như vậy, lại càng để cho hai nhũ cầu treo trước ngực Trâm Anh Tiểu Muội càng có cảm giác to lớn. Nhưng mà nhìn tổng thể, lại không có gì không hài hoà. Phối hợp với khuôn mặt cố tình làm ra vẻ non nớt ngây thơ, phối hợp với việc về mặt thể xác Trâm Anh Tiểu Muội còn là trinh nữ, hoàn toàn có thể gợi dậy ham muốn phá hoại của bất cứ nam nhân nào.

Nhưng nam nhân duy nhất có khả năng lấy đi trinh tiết của Trâm Anh Tiểu Muội, cả thế giới Cửu Châu này e cũng chỉ có mình ta. Dù khuôn mặt lại mang dáng vẻ ngây thơ vô tội như thế nào, thân thể có nhỏ nhắn gầy yếu mềm mại thể nào, Trâm Anh Tiểu Muội cũng có chiến lực của thất giai Nguyên Thần Cảnh.

Đương nhiên ta sẽ không làm thế.

Không cần thiết.

Nhưng cùng Trâm Anh Tiểu Muội hôn môi, đưa tay vòng ra sau bóp lấy mông nàng, vậy là đủ kích thích lắm rồi. Mà bởi vì ba cỗ hoá thân đều có thể chia sẻ các giác quan với nhau, cho nên khi Trâm Anh Ngự Tỷ hay Trâm Anh Phu Nhân cao trào, Trâm Anh Tiểu Muội cũng sẽ cao trào sung sướng theo.

Không cần phải mất trinh làm gì.

Bên kia Trâm Anh Ngự Tỷ thì đến sau lưng phân thân Đệ Thất, dùng cả thân thể hoàn mĩ của nàng ra sức ma sát thân thể ta. Hai nhũ cầu to lớn của nàng ép lên da thịt đem tới cảm giác căng đầy để ta rất là hưng phấn. Mồ hôi thơm ngát của Trâm Anh Ngự Tỷ là dầu bôi trơn tốt nhất, để da thịt ta và nàng có thể tiếp xúc cọ lấy nhau đem đến khoái cảm lớn nhất.

Sáu cỗ thân thể trần truồng quây cùng một chỗ, dâm dục không chịu nổi.

Ta cũng bị cảnh tượng như này làm cho hưng phấn cực kì.

Thân là nữ nhi, ba cái hoá thân của Đoàn Trâm Anh nhiệt tình hỗ trợ ta cùng mẫu thân Thanh Mai Phu Nhân vui sướng giao hợp. Ta hưng phấn tăng nhanh, cũng vui sướng không kể hết, mà Thanh Mai Phu Nhân thì lại càng sướng không chịu nổi. Chưa được mấy hồi lại lập tức tiến lên cao trào, mà lần này lại càng thêm mãnh liệt.

-Ư…a…ư…a

Chỉ là miệng bị chính nữ nhi của mình, Trâm Anh Phu Nhân khoá chặt, Thanh Mai Phu Nhân chỉ có thể phát ra những âm thanh rên rỉ vô nghĩa. Mà thân thể nàng chợt trở nên căng cứng, mật huyệt cùng cúc huyệt cũng siết chặt lại một cái thật mạnh, dâm thuỷ ấm nóng trào ra trong âm đạo tẩm côn thịt của ta một trận tê dại.

Ta cũng là đang cùng Trâm Anh Tiểu Muội hôn môi nồng nhiệt, khoái cảm đạt đến cực hạn, cả hai cỗ thân thể run lên một cái, sung sướng không sao kể xiết, đem hai luồng tinh dịch nóng bỏng cùng lúc xuất ra, rót vào trong thân thể Thanh Mai Phu Nhân. Còn Thanh Mai Phu Nhân đã cao trào cực mạnh, thần trí mơ hồ, đặt mông xuống sát trên bụng dưới phân thân Táng Sơn Cường, đem côn thịt nuốt sâu vào trong cúc huyệt. Còn phân thân Đệ Thất thì hoàn toàn nằm sấp trên thân thể mê người của Thanh Mai Phu Nhân, côn thịt cũng cắm sâu trong mật huyệt của nàng, vẫn còn đang run rẩy đem tinh dịch bắn ra liên hồi.

Cao trào qua đi.

Phân thân Đệ Thất vẫn còn nằm sấp trên thân thể mê người mềm mại của Thanh Mai Phu Nhân, đầu gối lên nhũ cầu của nàng, thỉnh thoảng lại đưa tay bóp chơi, hoặc thè lưỡi liếm láp.

Cao trào dần qua đi, Thanh Mai Phu Nhân dần dần bình tĩnh lại, dù bên trong thân thể nàng vẫn còn đang cắm vào hai cây côn thịt thô to. Nhưng sức chịu đựng của mĩ phu nhân rất là đáng kinh ngạc, hoàn toàn có thể để ta dày vò với cường độ như vừa nãy cả đêm, cũng không có vấn đề gì.

-Ta đang định tiến quân về Đại Lý Quốc. Nhớ ra giữa ngươi là vương gia của Đoàn Thị có chút chuyện xưa. Không biết có ảnh hưởng gì tới ngươi không.

Ta dùng phân thân Táng Sơn Cường mở lời.

Ba cái hoá thân của Đoàn Trâm Anh thì chăm chú dỏng tai lên lắng nghe.

-Không có ảnh hưởng gì. Ngươi muốn làm gì thì làm. Tên phụ tình Đoàn Chính Thuần, ta đã sớm quên hắn.

Thanh Mai Phu Nhân cười nói, đã đem Đoàn Chính Thuần hoàn toàn quên mất.

Cũng phải, chuyện đã qua lâu rồi. Hơn nữa Thanh Mai Phu Nhân hiện tại sống vui sướng mỗi ngày, không còn nhớ nhung gì Đoàn Chính Thuần nữa.

-Mẫu thân, ngươi kể chút chuyện khi đó cho ta nghe đi.

Trâm Anh Tiểu Muội ngồi một bên nũng nịu. Nàng là vì tò mò mà thôi.

Dưới cái nhìn chăm chú của nữ nhi và ta, tổng cộng mười con mắt, Thanh Mai Phu Nhân bèn kể một chút chuyện xưa giữa nàng và Đoàn Chính Thuần. Sự tình cũng đơn giản mà thôi. Đoàn Chính Thuần khi đó đã là Tiên Thiên Cường Giả, trong một chuyến du lịch Thập Vạn Sơn Châu đi ngang qua Lao Sơn Phái gặp được Thanh Mai Phu Nhân. Trai xinh gái đẹp gặp mặt, liền hứng tình, lao vào nhau điên cuồng giao phối, à không, là nhiệt tình yêu đương. Sau đó Đoàn Chính Thuần hứa hẹn đủ kiểu rời đi, cũng không lại trở về. Thanh Mai Phu Nhân mang thai Đoàn Trâm Anh, chỉ biết đặt tên con là họ Đoàn, cũng chưa từng biết Đoàn Lang của nàng là Đoàn Chính Thuần, một mình cực khổ nuôi con.

Cửu Châu là thế giới mà sức mạnh lên ngôi. Xung đột chém giết rất hay xảy ra. Dù là Tiên Thiên Cường Giả, cũng chỉ là sống dai hơn kẻ khác đôi chút mà thôi. Thông tin liên lạc cũng không thuận tiện, cho nên Đoàn Chính Thuần không trở lại, Thanh Mai Phu Nhân cũng chấp nhận nuôi con một mình.

Đối với nàng mà nói, đó là một đoạn tình yêu đẹp.

Nàng vẫn nhớ như in phong thái tuyệt thế của Đoàn Chính Thuần năm đó. Tuổi trẻ, tài cao, là Tiên Thiên Cường Giả, lại sinh ra trong gia đình đế vương, tương lai cũng có khá năng cao kế vị ngôi báu. Đoàn Chính Thuần năm đó thật sự chỉ cần một cái vẫy tay liền hốt được một mớ mĩ nhân như Thanh Mai Phu Nhân. Cho nên cũng chưa từng quý trọng nàng.

-Ta vẫn luôn nghĩ hắn gặp chuyện bất trắc. Nhưng ta tu vi quá yếu, không thể đi tìm hắn, chỉ còn cách chuyên tâm nuôi dạy Trâm Anh, chờ hắn trở lại. Không ngờ hắn lại chưa từng quý trọng ta. Đều là do ta khờ dại.

Thanh Mai Phu Nhân kể xong chuyện xưa, cảm thán một câu rồi thở dài.

-Mẫu thân cực khổ rồi.

Cả ba cái hoá thân đều rưng rưng nước mắt.

-Vậy hay là lần này Trâm Anh phụ trách chuyện truyền giáo ở Đại Lý Quốc. Phu nhân cũng đi theo đi. Tạo một màn kịch nhận phụ thân lâm ly bi đát, đem Đoàn Thị quậy lên long thời lở đất. Được không?

Ta nảy ra ý tưởng.

-Ý hay nha.

Trâm Anh Tiểu Muội sắc mặt mừng rỡ kêu lên đồng tình.

-Nghe thôi mà đã thấy kịch tính rồi, cũng rất khả thi. Lại còn có trợ giúp cho Ma Thiên Giáo phát triển nữa. Mẫu thân, được không?

Trâm Anh Ngự Tỷ hơi suy nghĩ, liền cho ra kết luận. Trong ba hoá thân, nàng là người phụ trách chuyện động não, cũng là người thường đưa ra quyết định. Và cũng được phân công xử lý mọi công việc lớn nhỏ. Hai cái hoá thân kia, một cái chỉ cần chuyên tâm luyện đan, một cái thì chạy khắp nơi hấp tinh nam nhân là được rồi.

-Vậy nghe theo các ngươi. Nghe Đoàn Chính Thuần đang ở Đại Lý Quốc làm vương gia rất vui sướng, ta cũng thấy giận lắm.

Thanh Mai Phu Nhân đồng ý hùa theo.

-Chuyện Đại Lý Quốc ngươi có được bao nhiêu tình báo rồi?

Trâm Anh Ngự Tỷ đặt mông ngồi trên bàn trà, đem hai chân bắt chéo vào nhau, vẻ mặt nghiêm túc. Đây là dáng vẻ thường có của nàng khi làm việc. Nhưng bây giờ Trâm Anh Ngự Tỷ lại đang trần truồng, cho nên cũng không thấy lạnh lùng, ngược lại càng thêm gợi tình.

-Điểm đặc sắc của Đại Lý Quốc vậy mà chính là Đoàn Chính Thuần. Khác với trong nguyên tác, Đoàn Chính Thuần có rất nhiều tử nữ, rải rác trên khắp Cửu Châu, tựa như ngươi vậy, từ tình báo đến xem, tất cả đều là Luân Hồi Giả. Bọn hắn chỉ cần tìm đến Đoàn Chính Thuần, hắn đều sẽ nhận lấy, cũng cung cấp cho công pháp và tài nguyên tu luyện. Bản thân Đoàn Chính Thuần với tu vi lục giai Linh Niệm Cảnh, cũng là một trong những cao thủ hàng đầu Đại Lý Quốc.

Phân thân Đệ Thất đang mải mê bú nhũ cầu của Thanh Mai Phu Nhân, cho nên phân thân Táng Sơn Cường mở miệng nói chuyện.

-Vậy Đoàn Thị không đáng để lo. Luân Hồi Giả ở Đại Lý Quốc có tu vi thế nào rồi?

Trâm Anh Ngự Tỷ hỏi.

-Từ tình báo thu thập được thì mạnh nhất đã là lục giai Linh Niệm Cảnh rồi. Có khả năng rất cao đã có kẻ thành tựu thất giai Nguyên Thần Cảnh.

-Có thể có Hợp Đạo Cảnh sao?

-Không biết, nhưng ta tin là không có.

-Vậy tình hình Như Lai Tự thế nào?

-Như Lai Tự cũng không có thất giai, nhưng dựa vào chín thức Như Lai Thần Chưởng, coi như đã có chín cái Nguyên Thần Cảnh. Nếu không phải Như Lai Tự phải chuyên tâm đối phó Âm Hồn từ Bất Kiến Thiên phía nam, đám Ma Giáo ở Thương Quốc phía bắc cũng không dễ chịu như vậy. Ta vẫn cài phân thân ở trong Bất Kiến Thiên luyện hoá Âm Hồn, ngược lại giúp cho Như Lai Tự rảnh tay rất nhiều. Ta sẽ đi Như Lai Tự một chuyến, chuyện Đoàn Thị ngươi cứ đồng thời tiến hành cũng được.

-Ở Như Lai Tự có gì hấp dẫn ngươi sao, Vô Dơ Đại Sư?

Trâm Anh Ngự Tỷ châm chọc hỏi. Nàng vậy mà chọc đúng điểm xấu hổ của ta. Cao tăng phá giới, thật đúng là để lại danh tiếng không được hay ho lắm cho ta, đã thế còn thành lập Dâm Giáo. Nhưng tin tức này cũng rất ít người biết. Mà ta, đối với Phật Môn, đúng là cất chứa rất nhiều tình cảm.

-Tự nhiên là Như Lai Thần Chưởng rồi. Như Lai Tự và Thiếu Lâm Tự, một bắc một nam vây lấy Bất Kiến Thiên. Tuyệt học mạnh nhất của hai chùa đều là tuyệt học do cường giả Hợp Đạo Cảnh sáng tạo để lại. Tứ Đại Thần Thông chú trọng tu luyện cùng phòng ngự, mà Như Lai Thần Chưởng thì là chín thức chưởng pháp uy lực cực mạnh. Đây đều là cố ý cả đấy. Ngươi tin không?

-Ta tin.

Trâm Anh Ngự Tỷ không do dự khẳng định. Trên Cửu Châu có thiết kế rất nhiều cơ duyên dành cho Luân Hồi Giả, để chúng ta có thể nhanh chóng mạnh lên. Bởi vậy đây là đã là lần Luân Hồi thứ ba, Luân Hồi Giả cũng đã phát triển cực nhanh, không còn giống như lần Luân Hồi thứ nhất, yếu ớt không chịu nổi, lay lắt sinh tồn. Đây là lúc Luân Hồi Giả trỗi dậy quậy nát Cửu Châu. Mà ta, trên mặt nổi, thành công nhất.

Cho nên lần này Đoàn Trâm Anh phụ trách dẫn quân Ma Thiên Giáo đổ bộ Đại Lý Quốc, đối thủ lớn nhất chính là Luân Hồi Giả. Tứ Linh Thánh Thú vẫn còn đó, cho nên ta cũng không dám hành động quá lộ liễu.

Lại trao đổi một chút tình báo không quan trọng.

Phân thân Đệ Thất đã đem nước bọt tẩm ướt nhẹp trước ngực Thanh Mai Phu Nhân. Mĩ phu nhân nãy giờ cũng chỉ nằm yên lắng nghe, chưa từng lên tiếng. Hai cây côn thịt của ta vẫn như cũ một trước một sau cắm sâu trong thân thể nàng. Cúc huyệt Thanh Mai Phu Nhân thì chặt khít lại nóng rực, mà mật huyệt của nàng thì càng chặt khít hơn, lại mang đến cảm giác ấm áp. Hai lại cảm giác bất đồng lại đem đến khoái cảm gấp bội, để cho côn thịt của ta không cần động đậy, nhưng cũng đã rất thoải mái.

-Phu nhân, lần đi Đại Lý Quốc, cần ngươi ra sức rồi.

-Muốn ta ra sức, ngươi phải làm cho ta thoải mái đã mới được.

Thanh Mai Phu Nhân cười quyến rũ đáp. Trong thân thể cắm lấy hai cây côn thịt vừa thô vừa dài, lại cứng như sắt thép, đã thế trước ngực hai nhũ cầu tuyết trắng không ngừng bị bú mút, Thanh Mai Phu Nhân cũng đã lại hứng tình.

-Hệ hệ tuân lệnh.

Ta đáp một tiếng. Cũng không định quất cắm, mà lại dùng ra tuyệt chiêu, khiến côn thịt cắm trong cúc huyệt Thanh Mai Phu Nhân rung lên với tần số cao, còn côn thịt cắm trong mật huyệt của nàng thì biến thành một cái xúc tu, không ngừng vặn vẹo khuấy động âm đạo mĩ phu nhân, vì nàng mang đến khoái cảm kịch liệt.

-A…sướng quá…sướng muốn chết…ư…a

Sau khi nói chuyện về Đoàn Chính Thuần, Thanh Mai Phu Nhân lại càng thả ra, tận tình phóng túng bản thân hơn, không ngừng rên rỉ càng lúc càng dâm đãng. Ta được nước lấn tới, đem tâm linh của Thanh Mai Phu Nhân mở ra, cùng nàng tiến hành kết hợp càng sâu sắc hơn.

Linh hồn Thanh Mai Phu Nhân thật là nhỏ bé. Không như vẻ ngoài kiên cường của nàng. Luân Hồi Châu bao lấy hai linh hồn chúng ta không hề tạo nên một chút khó khăn nào cản trở linh hồn chúng ta giao thoa.

Đắm chìm trong sung sướng vô bờ bến, Thanh Mai Phu Nhân thoải mái ngủ mất.

Cảm nhận cả cúc huyệt lẫn mật huyệt của Thanh Mai Phu Nhân không còn bóp chặt lấy côn thịt, ta đem cả hai cây côn thịt rút ra, để lại hai lỗ hổng đen ngòm ở hạ thể mĩ phu nhân, mãi hồi lâu còn chưa thể hoàn toàn khép lại. Phân thân Táng Sơn Cường bế ngang nàng lên, dự định đem nàng đi về giường ngủ.

Đoàn Trâm Anh vuốt lại mái tóc tán loạn của Thanh Mai Phu Nhân.

-Nàng cũng là số khổ.

Nàng thở dài.

-Tất cả chúng ta đều là kẻ khổ, trong biển khổ Luân Hồi này.

Ta đáp, cũng không nhịn được mà thở dài theo.

P/S cầu kim phiếu

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.