Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trâm Anh hoá Tam Thanh (3)

Tiểu thuyết gốc · 3592 chữ

Chương 7.3 Trâm Anh hoá Tam Thanh (3)

Ý thức kết nối.

Ta liền đã thấy Thanh Mai Phu Nhân ngay trước mặt.

Từng dòng ký ức chạy đến trong linh hồn ta.

Đây đều là những ký ức của phân thân Táng Sơn Cường, thiếp thân bảo kê kiêm công cụ luyện công mà ta đã trao cho Thanh Mai Phu Nhân trước đây.

Bởi đã lâu ta không đem ý chí giáng lâm đến trên phân thân Táng Sơn Cường, cho nên có rất nhiều chuyện thú vị đã xảy ra.

Rất thú vị.

Từ khi đem Táng Sơn Cường biến thành phân thân, hắn chưa từng rời khỏi Thanh Mai Phu Nhân quá năm bước. Thời gian gần gũi sẽ tạo nên tình cảm. Cho dù Thanh Mai Phu Nhân vẫn luôn tự nhủ hắn chỉ là một cỗ phân thân của ta mà thôi, nhưng nàng cũng không thể cản trở bản thân dựa dẫm vào chính cỗ phân thân này. Mà từ khi ta đem một phần linh hồn cấy ghép lên cỗ phân thân này, cho hắn có khả năng tự chủ hoạt động, Táng Sơn Cường đối với Thanh Mai Phu Nhân mà hắn, đã là một con người thật sự, phân biệt hoàn toàn với ta.

Bọn hắn yêu nhau cmn rồi.

Cảm giác này cũng thật là kì quái.

Bản ngã của ta đã hình thành, lại vô cùng chắc chắn, linh hồn bản tôn cũng vô cùng cường đại. Cho dù sau này một phần linh hồn nhỏ bé trong Táng Sơn Cường trở lại, cũng tuyệt đối không thể ảnh hưởng đến ta, khiến ta yêu Thanh Mai Phu Nhân một cách điên cuồng như hắn. Thậm chí, ta còn có thể đem phần ký ức của Táng Sơn Cường xoá đi, chỉ nhận lấy một phần linh hồn trống rỗng tinh khiết nhất.

Tu vi càng cao, khả năng can thiệp vào linh hồn của ta càng lúc càng cao.

Nhưng mà càng như vậy, ta lại càng cảm thấy Luân Hồi có bao nhiêu kinh khủng.

Luân Hồi Châu luôn bao quanh linh hồn Luân Hồi Giả, lại có khả năng bảo vệ linh hồn vô cùng hoàn hảo, để cho Luân Hồi giả mỗi lần Luân Hồi gần như không bị tổn hại gì, lại có thể bảo toàn thực lực, tiếp tục con đường tu luyện đang dang dở. Lấy bản thân ta hiện tại, đã có thể phá bỏ Luân Hồi Châu của bản thân, nhưng khi ta còn chưa hiểu hết về Luân Hồi Châu, ta sẽ không làm vậy.

Thanh Mai Phu Nhân đang vừa chọn lựa váy áo, vừa chỉ đạo thuộc hạ tổ chức một cái hội giao lưu gọi là Phu Nhân Trà Hội. Theo thời gian, nàng cũng đã bồi dưỡng được một đám thuộc hạ thân tín, đều là mĩ nữ cả, lại được việc và trung thành. Còn Phu Nhân Trà Hội thì là một tiệc trà được Thanh Mai Phu Nhân tổ chức thường xuyên với mục địch tạo vòng tròn quan hệ, thắt chặt sự gắn kết, trao đổi lợi ích giữa các vị phu nhân với nhau. Đương nhiên có thể được mời đến tiệc trà, vậy ít nhất cũng phải là Tiên Thiên. Mà người đứng đầu, thật ra là Đoàn Trâm Anh, còn Thanh Mai Phu Nhân chỉ là người đại diện phụ trách quản lý thôi.

Ma Thiên Giáo vừa mới thành lập, phe phái rất nhiều, không thể làm được đoàn kết một lòng. Nhưng mới quyền lực cứng nằm trong tay cường giả Hợp Đạo Cảnh duy nhất của Ma Thiên Giáo là ta, thì ta cũng không sợ bọn hắn đấu đá lẫn nhau. Ngược lại càng nên cổ vũ.

Bản thân ngồi ở trên nhìn xem là được.

Nhưng mà đám người ở dưới lại không nghĩ như vậy đâu.

Liên quan đến lợi ích mà.

Cho nên đối với Phu Nhân Trà Hội, Thanh Mai Phu Nhân vẫn là rất ra sức. Nàng đang thử một bộ váy dạ hội màu xanh lục, lại thấy có vẻ không hợp.

-Kéo dùm ta.

Thanh Mai Phu Nhân cũng không quay đầu lại, nhưng ta cũng biết nàng đang nói ta. Cho nên tiến tới sau lưng Thanh Mai Phu Nhân, đem khoá kéo sau lưng kéo xuống. Trình độ chế tạo trang phục của tỷ muội Nam Cung Gia càng ngày càng tốt rồi, thứ phức tạp như khoá kéo, cũng đã có thể chế tạo dễ dàng.

Váy rơi trên mặt đất, bị Thanh Mai Phu Nhân vô tình đá qua một bên. Nàng tốc độ cực nhanh đem bộ nội y ren đen trên người cởi ra, để lộ thân thể ngọc ngà trắng nõn không giữ lại gì ra trước mắt ta. Thông qua chiếc gương trước mặt, mĩ phu nhân hướng ta đá mắt đưa tình, bộ dạng ngọt ngào không sao kể xiết. Nàng vẫn chưa phát hiện nam nhân thân ái bên cạnh đã đổi qua một người khác. Bộ dạng này, là ta chưa từng thấy bao giờ trên gương mặt Thanh Mai Phu Nhân đấy.

Về cơ bản tuy vỏ ngoài là Táng Sơn Cường, nhưng lõi linh hồn vẫn là phân tách ra từ ta, mang theo đặc điểm tính cách cũng như một phần ký ức của ta, sau đó phát triển tạo thành phân thân này như hiện tại. Cho nên dù là người quen thuộc nhất, Thanh Mai Phu Nhân cũng không thể chỉ từ một ánh mắt mà phân biệt kẻ đang đứng bên cạnh nàng vẫn là một phân thân hay đã là bản tôn giáng lâm ý chí được.

Nàng vẫn vui vẻ chọn lấy một cái quần lót ren đỏ hở đũng mặc vào. Sau đó chọn lấy một bộ váy dạ hội màu đỏ thắm mang lên.

Ta hiểu ý tiến tới giúp nàng kéo khoá.

-Đẹp không?

Thanh Mai Phu Nhân hài lòng xoay tròn một vòng cho ta xem.

Váy dạ hội màu đỏ tươi như máu. Một nửa bên phải được trang trí bằng những bông hoa hồng thêu một cách tỉ mỉ, mà nửa bên trái thì thuần một màu đỏ đồng nhất. Phần trên váy ôm ngang lưng, vòng ra trước dưới nách ôm lấy hai nhũ cầu tròn trịa trắng mịn vô ngần của Thanh Mai Phu Nhân, sau đó chạy xuống giao nhau ở đoạn cuối xương ức. Như vậy cả bờ vai xuôi góc mảnh khảnh cùng từng mảng trắng muốt trước ngực đều được phô bày ra hết. Tà váy bên dưới lại che được vô cùng kín kẽ, còn cần Thanh Mai Phu Nhân mang thêm giày cao gót mười hai phân, vạt váy mới sẽ vừa tiếp xúc với sàn nhà. Bộ váy này đem hoàn toàn sự quyến rũ và sang trọng của Thanh Mai Phu Nhân hiển hiện ra, rất hợp với nàng.

Thanh Mai Phu Nhân bây giờ, tựa như một đoá hoa hồng nở rộ, thật là đẹp không sao tả xiết.

-Rất đẹp.

Ta đáp một cách ngắn gọn, như cách Táng Sơn Cường vẫn luôn trả lời Thanh Mai Phu Nhân. Mĩ phu nhân ngược lại rất hài lòng với đáp án ngắn ngủn như vậy. Nàng vẫy tay bắt lấy một đôi giày cao gót lộ ngón cũng màu đỏ tươi tương đồng với chiếc váy.

-Mang cho ta.

Mĩ phu nhân ngồi xuống trên ghế, tay kéo vạt váy lên, để lộ ra hai bàn chân năm ngón xinh xắn trắng muốt. Ta quỳ một bên chân, đưa tay to nâng trọn lấy bàn chân của nàng trong lòng bàn tay, giúp mĩ phu nhân mang lên giày cao gót. Nếu lại sơn thêm móng chân màu đỏ, vậy lại càng thêm hoàn mĩ.

Thanh Mai Phu Nhân đứng dậy, tự soi mình trước gương.

Nàng cao một thước bảy mươi, đi thêm giày cao gót mười hai phân, vẫn là thấp hơn Táng Sơn Cường cao tận một thước chín một đoạn, nhưng như vậy lại càng thêm phù hợp. Thanh Mai Phu Nhân đã là Tiên Thiên Cường Giả, thanh xuân đã trở lại trên gương mặt nàng. Chỉ là khí chất phong vận mĩ phu nhân của nàng rất mạnh, để nàng trông rất là thành thục. Nhưng đây cũng là lợi thế của Thanh Mai Phu Nhân, tựa như một vò rượu ủ lâu năm, nồng nàn đến mức để nam nhân chỉ nhìn thôi mà cũng đã thấy say đắm.

Ta hiện tại vẫn đang cùng nữ nhi của nàng giao hoan đây, nhìn thấy phong tình tuyệt vời của Thanh Mai Phu Nhân, cũng không lại tiếp tục giả bộ, tiến tới sau lưng nàng, đưa hai tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh tựa như lưng ong.

-Phu nhân thật đẹp.

Vẫn là giọng nói đấy, nhưng âm tiết đã hơi thay đổi. Trên mặt Thanh Mai Phu Nhân lập tức lộ vẻ cứng ngắc. Đã thời gian rất lâu rồi ý chí của ta không có giáng lâm đến trên phân thân này, đủ lâu để Thanh Mai Phu Nhân quên mất Táng Sơn Cường chỉ là phân thân của ta.

-Không chào đón ta sao?

Ta nhìn nàng trong gương, nở nụ cười nhẹ. Biểu cảm của Thanh Mai Phu Nhân thật sự là đặc sắc, để cho ta không nhịn được mà muốn trêu đùa nàng nhiều hơn.

-Không có. Ta lúc nào cũng hoan nghênh Giáo Chủ giá lâm.

Thanh Mai Phu Nhân vậy mà bình thản trả lời. Nàng đương nhiên biết ngày này rồi sẽ đến, đã chuẩn bị tâm lý. Chỉ là nàng không nhịn được mà yêu Táng Sơn Cường mà thôi. Nhìn dung nhan xinh đẹp không một tia gợn sóng đang nở nụ cười của Thanh Mai Phu Nhân trong gương, ta lập tức cảm thấy không thú vị, cũng không muốn lại tiếp tục trêu đùa nàng.

Nhưng không thấy thú vị, lại thấy hưng phấn.

Thanh Mai Phu Nhân lúc này thật sự là quá xinh đẹp.

Sang trọng mà quyến rũ.

Thanh xuân mà thành thục.

Kết hợp hoàn mĩ trên người Thanh Mai Phu Nhân.

-Nếu ngươi muốn tiếp tục tình yêu lãng mạn với Táng Sơn Cường, ta ủng hộ ngươi. Ta có hết thảy một trăm lẻ tám phân thân, có vài cái đã bái đường thành thân rồi đấy.

-Haizz.

Thanh Mai Phu Nhân vậy mà thở dài đáp lại.

-Để rồi làm gì chứ, tất cả chỉ là hư giả mà thôi.

-Luân Hồi cho dù là hư giả, nhưng cảm xúc của ngươi lúc này đây là thật. Ngươi nên trân trọng nó. Bởi Luân Hồi Giả không thể quên, cho nên ta mới phải giãy dụa thoát khỏi lao tù Luân Hồi này. Ngươi thì khác, ngươi có thể mỗi lần Luân Hồi đều sống vui sướng. Chỉ cần ta còn tại, ta đảm bảo điều đó.

Thanh Mai Phu Nhân quay người lại ôm lấy cổ ta, nhìn thẳng vào mắt ta, như muốn nhìn rõ linh hồn đang ẩn chứa bên trong cỗ thân thể này là ai. Mà ta cũng để nàng tuy ý, mở ra Thế Giới Tinh Thần của ta, để Thanh Mai Phu Nhân thông qua đôi mắt nhìn thấy toàn cảnh bên trong.

-Ngươi như vậy. Trâm Anh cũng như vậy. Cho nên để ta không thể ích kỷ được. Ta thật sự muốn giúp chút sức lực cho Trâm Anh và ngươi.

-Ta ghi nhận đóng góp của ngươi.

Ta cúi đầu nhìn thẳng vào dung nhan tuyệt thế của Thanh Mai Phu Nhân. Một đầu tóc ngắn ôm lấy khuôn mặt tinh xảo, môi thắm má hồng, mũi cao như sườn núi, cằm lại nhỏ gọn, vô cùng xinh đẹp. Ta không còn tiếp tục kiềm chế, đưa môi tới hôn lên đôi môi nàng. Mới đầu chỉ là bốn cánh môi va chạm vào nhau, sau đó nhiệt tình trộn lẫn. Cuối cùng đã là cả lưỡi đều cuốn lấy triền miên không dứt.

Đám thuộc hạ thân tín của Thanh Mai Phu Nhân thấy vậy, hơi đỏ mặt, sau đó tự động tránh xa, để lại không gian riêng tư cho hai người. Nhưng các nàng cũng không đi xa, mà đợi ở bên ngoài, một khi Thanh Mai Phu Nhân không chịu nổi chà đạp, lập tức sẽ tiến vào trợ trận.

Ta hung hăng gặm lấy môi thơm và lưỡi mềm của Thanh Mai Phu Nhân, cùng nàng trao đổi nước bọt. Hai bàn tay to rất muốn vuốt ve làn da mịn màng của mĩ phu nhân, nhưng so ra, bộ váy nàng đang mang càng dụ hoặc hơn, cho nên ta cũng không muốn cởi nó ra. Nhưng mà Thanh Mai Phu Nhân chỉ là tứ giai Tiên Thiên Cảnh, chỉ cần một mồi Sắc Dục Phần Tâm Hoả đốt lên, nàng liền động tình.

-Ngươi quay qua đây.

Rời khỏi đôi môi mê đắm của Thanh Mai Phu Nhân, ta liền đem nàng quay người lại, hai bàn tay chống lên trên gương. Chiếc váy nàng đang mang phần trên ôm lấy thân thể rất gọn gàng, mà phần vạt váy từ eo trở xuống lại có vẻ rườm rà, để ta cuốn lên trên mãi mới đem hai quả mông tròn trịa được bao trong chiếc quần lót ren hiện ra. Chân dài miên man một đường đi xuống dưới, lại phối hợp giày cao gót đỏ tươi, đúng là hoàn mĩ.

Ta hơi dừng lại thưởng thức cảnh đẹp mê người ở dưới làn váy Thanh Mai Phu Nhân, sau đó liền lập tức móc ra côn thịt đã sớm cương cứng, quy đầu quen lối tìm được ngõ vào, một hơi tiến đến nơi sâu nhất trong âm đạo của Thanh Mai Phu Nhân.

-A…ngươi nhẹ chút…ư…a

Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được rên lên khi côn thịt to dài cắm sâu vào thân thể nàng. Nhưng bên trong âm đạo nàng đã ướt đẫm, ta kéo ra rút vào thực trơn trợt, cho nên hai tay ta ôm lấy hai quả mông Thanh Mai Phu Nhân, đem côn thịt hung hăng kéo ra đút vào mật huyệt của mĩ phu nhân.

-A…ngươi làm ta sướng quá…ư…a

Thanh Mai Phu Nhân vong tình rên rỉ hưởng thụ ta quất cắm. Nhưng vẫn không quên vận lên Cực Lạc Công, để cho âm đạo nàng bóp lấy côn thịt của ta càng chặt hơn. Không chỉ vậy, một cảm giác mát mẻ truyền ra, để ta càng thêm thoải mái. Đó là cảm giác như những cơn gió xuân thổi qua trong một ngày nắng ấm.

Rất là sảng khoái.

-Phu nhân, ngươi quá tuyệt vời.

Ta cúi đầu, liền có thể nhìn thấy hai quả mông tròn trịa của Thanh Mai Phu Nhân đang cố gắng vểnh cao lên. Quần lót ren dâm dục ôm lấy một nửa bờ mông trắng mịn, tạo thành hai mảng đỏ trắng tương phản rõ rệt. Đây là loại quần lót hở đũng, chỉ cần hơi đẩy ra một bên, côn thịt liền có thể cắm vào mật huyệt Thanh Mai Phu Nhân mà không cần cởi xuống, vô cùng gợi tình.

Ta chơi đùa mông Thanh Mai Phu Nhân chán, nhoài người tới trước đem ngực váy lật xuống, giải phóng hai nhũ cầu của mĩ phu nhân, hung hăng tóm lấy chơi đùa. Nếu đem so với nhũ cầu của Đoàn Trâm Anh, nữ nhi của nàng, thì thật sự là khá nhỏ. Bàn tay Táng Sơn Cường rất to, hoàn toàn có thể ôm gọn trong lòng bàn tay, dễ dàng nắn bóp chơi đùa. Mà miệng to thì tham lam gặm nhấm lấy cái cổ cao kiêu ngạo như thiên nga của Thanh Mai Phu Nhân, thật là sướng đến cực đỉnh.

Trải qua ta hung hăng chà đạp, Thanh Mai Phu Nhân nào chịu nổi, lập tức liền muốn cao trào. Mà âm đạo siết chặt lấy côn thịt cùng dâm thuỷ dầm dề nàng tiết ra, càng để ta hưng phấn tăng cao, thêm sức chơi nàng.

Cùng lúc ở một gian phòng khác, Trâm Anh Phu Nhân đang ra sức dập mông liên hồi xuống bụng ta, dùng cúc huyệt của nàng nuốt ra nhả vào côn thịt của ta với tốc độ kinh người. Trâm Anh Phu Nhân và Thanh Mai Phu Nhân, đều có phong vận thành thục mê người, để cho ta say đắm sung sướng không sao kể xiết.

-Ta bắn.

Ta cùng lúc đem tinh dịch bắn vào thân thể hai cái mĩ phu nhân. Chỉ khác là Thanh Mai Phu Nhân bị ta ôm chặt lấy, run rẩy tiếp nhận tinh dịch ta bắn vào trong tận tử cung của nàng. Mà nữ nhi của nàng, Trâm Anh Phu Nhân, thì vẫn điên cuồng dập mông, để cho côn thịt của ta dù đang xuất tinh cũng vẫn lấy tốc độ cao tới lui trong cúc huyệt của nàng. Hai cảm giác bất đồng, để ta xuất tinh càng thêm sung sướng.

Cao trào qua đi.

-Ngươi bắn tinh thật nhiều, bên trong ta vậy mà thấy hơi căng cùng nóng rát. Nhưng thật thoải mái a.

Thanh Mai Phu Nhân ghé đầu sát bên tai ta thở dốc. Nàng vừa rồi cao trào hai lần, nhưng cũng chỉ là khoái cảm nhục dục đơn thuần, cho nên rất nhanh liền lấy lại sức, lúc nào cũng có thể chiến đấu tiếp.

-Còn có thoải mái hơn đấy.

Ta đứng thẳng người dậy, đem côn thịt rút ra khỏi mật huyệt Thanh Mai Phu Nhân. Bên trong bắp đùi của nàng ướt đẫm dâm thuỷ của chính nàng, còn tinh dịch ta bắn vào, đã được nàng dùng Hấp Tinh Đại Pháp hút hết vào tử cung, một giọt cũng không chừa. Chiếc quần lót cũng đã ướt đẫm nhăn nheo không chịu nổi, lộ vẻ dâm uế. Ta tiến tới đem váy của Thanh Mai Phu Nhân cởi ra. Ta cũng thích chiếc váy này, cho nên không dự định xé rách nó.

-Phu nhân, cúc huyệt của ngươi có thể chứ?

-A…có thể.

Nhận được câu trả lời của Thanh Mai Phu Nhân, ta lại gấp không kịp đợi đem nàng đứng chổng mông lên. Hai tay đem hai phiến mông banh ra hai bên, để lộ cúc môn hồng phấn khép chặt kín mít. Côn thịt ta đã được bôi trơn một cách hoàn hảo bởi dâm thuỷ của Thanh Mai Phu Nhân, lại cứng rắn như thép. Quy đầu tàn ác đẩy ra cúc môn, tiếp vào bên trong, nhận lấy vách thịt cúc huyệt gắt gao ép chặt.

Kì thật nữ nhân tu luyện Cực Lạc Công, cúc huyệt cũng không bóp chặt bằng mật huyệt được, cũng không đem đến cảm giác sung sướng bằng. Nhưng khi làm cúc huyệt, cảm giác thoả mãn trên tinh thần cũng rất dễ nam nhân hưng phấn. Còn nữ nhân cảm thấy thế nào, ta thật sự không biết, cũng không muốn biết. Chỉ cần không đau đớn là được rồi.

-Chúng ta đổi chỗ khác.

Ta mỗi tay đỡ lấy một bắp đùi của Thanh Mai Phu Nhân, đem nàng bế lên. Côn thịt vẫn cắm trong cúc huyệt của nàng, lại bắt đầu rung lên. Mà mỗi bước ta đi tới, theo bước chân côn thịt sẽ không ngừng khuấy động trong cúc huyệt của mĩ phu nhân. Nhưng kích thích nhất vẫn là, một đường đi tới từ chỗ Thanh Mai Phu Nhân đến thư phòng của Đoàn Trâm Anh, tuy không dài, nhưng cũng gặp qua vài người. Thanh Mai Phu Nhân da mặt không dày lắm, xấu hổ mặt đỏ chót. Nhưng nàng bị ta giữ chặt, chỉ đành dùng hai tay che lấy mặt, giả vờ không thấy. Đương nhiên nơi đây là tổng bộ Ma Thiên Giáo, cảnh tượng dâm dục như vậy, rất là thường thấy. Khu vực này còn là được cấp riêng cho Đoàn Trâm Anh và Thanh Mai Phu Nhân ở lại, nơi này đều là thuộc hạ thân tín của các nàng.

Trên đường gặp hai mĩ nữ.

Các nàng nhìn thấy ta bế Thanh Mai Phu Nhân trần truồng đi tới, khuôn mặt đỏ lên, nhưng cũng không cản trở, ngược lại cúi đầu chào hỏi. Khác với Trâm Anh Phu Nhân phóng túng không kiêng nể gì, Thanh Mai Phu Nhân trong lòng thuộc hạ vẫn là một dạng cao quý đoan trang, bây giờ lại bị người bắt gặp bộ dạng dâm đang như vậy, để nàng xấu hổ đến cực đỉnh.

-A…ta cao trào…ư…a

Một đoạn đường ngắn, nhưng đem lại kích thích rất lớn. Cho đến khi tới trước cửa thư phòng, Thanh Mai Phu Nhân không nhịn được mà cao trào. Mật huyệt của nàng không bị thứ gì che chắn, dâm thuỷ như vỡ đê trào ra văng thành một bãi lớn trên sàn nhà. Trong đó không thiếu những vệt chất lỏng trắng đục, chính là tinh dịch ta vừa bắn vào thân thể Thanh Mai Phu Nhân lúc nãy.

-Tới rồi đây.

Ta mang theo Thanh Mai Phu Nhân đi vào thư phòng hội họp với Đoàn Trâm Anh.

Đêm còn dài, và sẽ có rất nhiều chuyện xưa để kể đấy.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 222

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.