Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngao du Nam Man Hoang Châu (1)

Tiểu thuyết gốc · 3404 chữ

Chươn 64.1 Ngao du Nam Man Hoang Châu (1)

Khoái Hoạt Phương Hạm cập cảng Hoàng Sa Quần Đảo.

Nơi này đúng là tuyệt đẹp.

Hàng trăm hòn đảo cạn nổi giữa biển khơi, tương tự như Maldives, nước biển trong vắt xanh ngắt như ngọc. Nắng vàng, cát trắng, mĩ nữ mặc hai mảnh đi lại khắp nơi, vô cùng sinh động.

Nơi này cách Nam Man Hoang Châu vừa đủ, không quá gần cũng không quá xa. Từ đây có thể dùng thuyền nhỏ đổ bộ lên đại lục thám hiểm. Nguy cơ lớn nhất là chẳng may Bạch Hổ có nổi điên chạy qua đây chơi, vậy nhân loại trên Hoàng Sa Quần Đảo liền bi kịch. Cũng may mười mấy năm Bạch Hổ vẫn im hơi lặng tiếng, để cho đám Mạo Hiểm Giả cũng bạo gan hơn nhiều, tụ tập tại Hoàng Sa Quần Đảo càng lúc càng đông.

So sánh, Hoàng Sa Quần Đảo nên thơ hơn Ma Thiên Nhai nhiều, cơ chế của Mạo Hiểm Công Hội cũng tự do hơn.

Cũng không có thú triều.

Ma Thiên Nhai bên kia hiện tại giống một thành trì tranh đấu sinh tồn giữa nhân loại và dị thú. Cho nên Mạo Hiểm Công Hội ở Hoàng Sa Quần Đảo càng giống Mạo Hiểm Công Hội hơn. Mạo Hiểm Giả ở đây, nhiệm vụ duy nhất chính là không ngừng lên Nam Man Hoang Châu thám hiểm, cũng đem về tài nguyên, tràn ngập tính phiêu lưu kì thú.

Nguồn lợi từ Nam Man Hoang Châu quá khổng lồ.

Bên Khoái Hoạt Lâm đã có Hoàng Nhất Đồng quán xuyến sự vụ, cho nên bình thường Tuý Tiên Cô lo quản lý chưng cất rượu, Lộ Tiên Cô thì lo việc khai thác linh thạch, còn lại sáu vị tiên cô đều điều động đi Hoàng Sa Quần Đảo làm việc cả.

Bản hoàng đến, tự nhiên có người ra nghênh đón.

-Không cần đa lễ.

Không đợi đám thuộc hạ cung kính cúi chào, ta đã phất tay.

Ở Cửu Châu, quyền lực gần như là dùng với nghĩa đen thuần tuý. Ngôi báu, vương miện đều là thứ trang trí đi kèm mà thôi. Cho dù ta hiện tại ăn mặc rách rưới, cũng không có một ai dám không cung kính.

Đây đã là thế giới siêu phàm.

-Khi nào có thể xuất phát?

Ta hỏi.

-Bẩm Hoàng Thượng, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

Mộng Tiên Cô tiến tới đáp.

-Ừm, rất tốt.

Nàng hiện tại đã là người cầm đầu Bát Tiên. Bởi vì nàng đã là Nguyên Thần Cảnh. Có kinh nghiệm lần trước, ta không hề do dự cho Mộng Tiên Cô một viên Nguyên Thần Đan, để nàng lập tức đột phá Nguyên Thần Cảnh.

Các tiên cô khác trông thấy cũng đỏ mắt, nhưng theo ta nói về tỷ lệ thành công của Nguyên Thần Đan, cũng đều quyết tâm nhẫn nhịn. Các nàng hiện tại tài nguyên tu luyện cũng không thiếu, tiến triển cũng nhanh. Nếu không nắm chắc, các nàng cũng không cần mạo hiểm làm gì.

-Hiền Tiên Cô.

Ta gọi.

-Có nhân gia.

Hiền Tiên Cô nhanh chóng đáp lời.

-Khoái Hoạt Phương Hạm giao cho ngươi. Hãy biến nó thành hoa thuyền đệ nhất Đông Nam Thiển Hải này.

-Vâng, Hoàng Thượng, xin hãy tin ở nhân gia.

Hiền Tiên Cô vui mừng nhận lệnh.

Sở dĩ mất công rườm rà ngồi thuyền từ Khoái Hoạt Lâm đi Hoàng Sa Quần Đảo, cũng là để chạy thử Khoái Hoạt Phương Hạm. Nếu không, lấy uy năng của ta, khi nhận được tin Mộng Tiên Cô báo cáo, liền đã bay đi Hoàng Sa Quần Đảo, tiến về Nam Man Hoang Châu rồi.

-Vậy ta cùng Mộng Tiên Cô đi Nam Man Hoang Châu một chuyến, các ngươi làm việc đi.

Ta phất tay đuổi người.

-Vâng, Hoàng Thượng.

Mọi người nhanh chóng tản đi, để lại chỉ còn ta và Mộng Tiên Cô, cùng với năm nữ đồ đệ của nàng, Siêu Việt Mộng nữ đoàn. Năm người các nàng đã trưởng thành, như hoa như ngọc, hấp dẫn cực kì.

Hứa Suất Trí khuôn mặt nhìn vào để người rất là vui vẻ, hai má phúng phính, có cả lúm đồng tiền. Đôi mắt thì như biết cười, mà khi nàng cười, thì đôi mắt chả thấy đâu nữa. Cho nên dù Hứa Suất Trí nói chuyện bình thường, cũng để người đối diện cảm thấy được vui vẻ là vì vậy.

An Hiếu Trân thì ngược lại, để cho người cảm thấy nàng rất hung dữ. Ánh mắt sắc bén như dao, để người không dám tới gần bắt chuyện. Đương nhiên đó là chỉ là cảm giác biểu tượng bên ngoài. An Hiếu Trân nhìn ta, là với ánh mắt sùng bái và ngưỡng mộ, dành cho cường giả. Hợp Đạo Cảnh cũng không đọc được suy nghĩ người khác, nhưng đối với cảm xúc rất nhạy cảm, dễ dàng từ một cái ánh mắt nhận ra người ta là yêu hay ghét, lại thêm ta chơi Mộng lâu năm, tam giai như An Hiếu Trân, làm sau giấu giếm được ta. Nữ nhân này, đối với sức mạnh có lòng sùng bái và hướng về.

An Hỷ Nghiên xinh đẹp tuyệt luân không nói, mỗi hành động cử chỉ đều mang theo vẻ tự tin. Nàng nhìn ta, lộ ra ánh mắt phức tạp, cùng không cam lòng. Trong năm cô nương, An Hỷ Nghiên là chăm chỉ tu luyện nhất, thậm chí dùng điên cuồng để hình dung. Cũng bởi vậy nàng là mạnh nhất, đã đến rất gần Tiên Thiên rồi, rất có ý thức tự cường. Nhưng mà ta đã tốn tài nguyên lên người nàng, há lại bỏ qua. Ít nhất, cũng muốn thu lấy Hạt Giống Tâm Hồn mới được.

Từ Huệ Lân thân hình nhỏ nhắn hơn bốn tỷ muội một chút, bởi thế trước ngực càng thêm to lớn căng đầy, đường cong càng thêm nóng bỏng. Mà phối hợp với khuôn mặt tinh xảo như búp bê, mặt học sinh thân hình phụ huynh chính là nói nàng.

Phác Chính Hoa thì khuôn mặt xinh đẹp, lại nhiều mấy nét hiền lành dịu dàng. Tính cách có chút yếu đuối nhu nhược. Để người nhìn thấy lập tức hận không thể tiến tới ôm nàng vào lòng mà âu yếm chở che.

Năm cô nương như hoa như ngọc, thật là xinh đẹp tuyệt luân. Chí mạng là, thân thể các nàng đều rất nóng bỏng đầy đặn. Mỗi một đường cong đều vô cùng quyến rũ. Ngực bự, eo thon, mông vểnh, chân thuôn dài nuột nà như đũa. Các nàng thân trên mặt áo sườn xám cách điệu, chỉ ngắn ngang dưới ngực, ôm trọn bộ ngực đầy đặn, để lộ bụng dưới bằng phẳng trắn nõn nà, cùng cái rốn nhỏ xinh xinh. Thân dưới mang một cái quần cùng chất liệu, ngắn chẳng tày gang, nhìn từ sau, dễ dàng thấy gần phân nữa bờ mông tròn trĩnh. Chân dài thẳng đuột nuột nà đạp lên guốc cao gót, càng thêm dài miên man bất tận.

Vô cùng quyến rũ.

Nhưng mà, các nàng còn chưa phải Tiên Thiên.

So với Mộng Tiên Cô đứng một bên, thua kém không chỉ một bậc.

Nhan sắc Mộng Tiên Cô hoàn toàn vượt trội năm nữ đệ tử của nàng. Làn da nàng mịn màng trắng mịn không tì vết. Tóc ngắn ngang vai đen tuyền óng ả, tựa như bầu trời đêm không trăng không sao, sâu thẳm và huyền bí. Đôi mắt lại như sao trời lung linh chiếu sáng tâm hồn bất cứ ai nhìn vào. Đôi môi quyến rũ không son mà tự thắm, tươi tắn như hoa nở. Nàng mặc một bộ sườn xám bình thường, tôn lên hết thân thể hoàn mĩ đến từng đường cong, không một khuyết điểm.

Mà khí chất, càng là bỏ xa tít tắp.

Mĩ phu nhân này khi bước vào Nguyên Thần Cảnh, hình ảnh nàng trong mắt người nhìn vào trở nên mờ mờ ảo ảo, như có như không. Tựa như một tiên nữ bước ra từ trong cõi Mộng vậy, để người điên đảo đảo điên.

Cũng khó trách, nàng thế nhưng là tu luyện Đại Mộng Thần Thông.

Sắc đẹp Mộng Tiên Cô hiện tại, đã là siêu thực, khó mà diễn tả bằng lời.

Dưới sự giúp đỡ của ta, nàng đã luyện thành Thần Thông Tinh Đồ, hiện tại đang nếm thử xây dựng Mộng Giới của riêng nàng.

Nhưng mà không có đại lượng hồn nguyên chống đỡ, quá trình tương đối chậm chạm.

-Hoàng Thượng, mời lên thuyền.

Mộng Tiên Cô đi đầu, dẫn ta lên một cái ghe nhỏ. Đây là công cụ thường thấy để Mạo Hiểm Giả đi từ Hoàng Sa Quần Đảo lên Nam Man Hoang Châu. Ghe nhỏ vừa đủ chứa bảy người, Mộng Tiên Cô chèo ghe. Chỉ cần truyền chân khí vào là được, tựa như canô cao tốc, tốc độ cực nhanh, lại linh hoạt.

Ta ngồi đối diện với năm cô nương Siêu Việt Mộng, các nàng có chút ngượng ngùng.

Ta một cái Hợp Đạo Cảnh, với Mộng Tiên Cô một cái Nguyên Thần Cảnh, dẫn theo năm cái tam giai gà mờ đi Nam Man Hoang Châu, mục đích chân chính là gì, các nàng đều hiểu. Nhìn trang phục trên người các nàng liền biết, chả khác gì trang phục biểu diễn cả.

-Tình hình tu luyện Đại Mộng Thần Công của các ngươi thế nào rồi?

Ta phá vỡ im lặng, mở miệng hỏi chuyện tu luyện của các nàng.

-Ta đã có thể ở trong Đại Mộng Vô Nhai một tiếng đồng hồ.

An Hỷ Nghiên lên tiếng trả lời. Các tỷ muội khác cũng lên tiếng báo cáo, nhưng kém hơn An Hỷ Nghiên nhiều lắm.

Đại Mộng Vô Nhai tựa như một đại dương, tu luyện Đại Mộng Thần Công cũng tương đương với đi học lặn, kiên trì càng lâu càng tốt. Đây cũng là một cách rèn luyện linh hồn rất tốt. Cho nên trong Bát Tiên, Mộng Tiên Cô vốn có linh niệm mạnh mẽ nhất.

Sẵn tiện có thời gian, ta cũng giảng giải nghi vấn tu luyện cho năm cô nương, cũng chỉ điểm các nàng tu luyện.

Bờ biển Nam Man Hoang Châu vô cùng nguyên sơ, vô cùng tươi đẹp. Từng cây dừa cao hàng chục thước mục lên trên khắp bờ biển. Quả dừa thì lại to như cái mâm, nước bên trong cũng ngọt lành đến kì lạ.

Cây cối ở Nam Man Hoang Châu có thể được xưng là khổng lồ. Con người tới đây, càng cảm thấy bản thân vô cùng bé nhỏ.

-Ngươi dẫn đường đi.

-Vâng, Hoàng Thượng.

So với lần Luân Hồi trước, lần Luân Hồi này Mộng Tiên Cô lại khách khí với ta nhiều hơn. Cũng khó trách, ta thật đúng là dành ít thời gian quan tâm nàng. Đương nhiên ta cũng không cấm nàng nuôi mấy cái sủng nam. Nhưng mà cùng ta hoan lạc xong, nam tử bình thường đã vô pháp thoả mãn cái mĩ phu nhân này. Lại thêm nàng gần đây yêu thích xây dựng Mộng Giới, tâm tư đều đặt vào trong đó, cũng không tìm nam nhân khác hoan ái như các tỷ muội khác.

-Các ngươi mặc lên Tiên Y đi.

Mộng Tiên Cô hướng về các nữ đồ đệ của nàng nói.

-Vâng. X5

Siêu Việt Mộng đồng thanh đáp một tiếng. Nhẫn không gian trên ngón tay loé sáng, bên trong trào ra ánh sáng lấp lánh, đem thân thể của các nàng bao lấy. Tựa như siêu nhân biến hình vậy, bộ dạng của năm cô nương lập tức thay đổi hoàn toàn khác.

Trang phục màu đen bó sát người, để đường cong lồi lõm nóng bỏng hiện lên càng thêm quyến rũ. Trên đầu mang mũ bảo hiểm, quả thật giống hệt siêu nhân.

-Các ngươi thử ẩn hình xem nào.

Ta nói.

Năm cô nương đáp một tiếng, thân hình dần trở nên trong suốt. Cần chăm chú nhìn kỹ mới thấy khác lạ đấy.

-Rất không tệ.

Mộng Tiên Cô mở lời khen ngợi.

-Đúng vậy, rất không tệ. Công nghệ thời đại Hải Đế quả thật khiến người kinh ngạc. Thật không thể tưởng tượng nổi đó là thời đại văn minh rực rỡ đến nhường nào.

Ta cảm thán.

Cho dù thời đại Hải Đế có thật hay không, thì những tri thức ghi lại trong Hải Thần Kích đúng là để ta không ngừng kinh ngạc cùng thán phục.

Năm bộ Tiên Y này đều là Linh Bảo cả đấy. Không chỉ có thể ẩn hình, còn có thể ở mức độ nào đó làm nhiễu loạn linh niệm. Nếu là Tiên Thiên mang vào, dựa vào năng lực lơ lửng giữa không trung, có thể làm được di chuyển không tiếng động, đạt được ẩn hình chân chính. Còn có thể khử mùi, nếu không dùng ở Nam Man Hoang Châu hoàn toàn là vô dụng. Đám dị thú ở đây mũi thính cực kì.

Thử nghiệm Tiên Y, là lý do chính để dẫn Siêu Việt Mộng đi cùng.

-Nào, đi thử uy lực một chút.

-Vâng.

Mộng Tiên Cô đáp lời, dẫn đầu tiến lên. Các cô nương Siêu Việt Mộng theo sau. Các nàng chỉ là tam giai, dù khinh công rất tốt, nhưng không làm được di chuyển không tiếng động, trên đường đi, vẫn để phát ra âm thanh. Nhưng Tiên Y cũng có chức năng làm giảm âm rất nhiều, không gây nên thú rừng chú ý. Dù sao Nam Man Hoang Châu rất không yên tĩnh, tiếng thú gầm vang lên khắp nơi, cũng đồng thời cho biết Nam Man Hoang Châu vô cùng nguy hiểm.

Nguy hiểm đến từ những con hổ lớn như cái nhà, cho đến những con ếch bé xíu cực độc trên tán lá. Đi lại ở Nam Man Hoang Châu, không cẩn thận liền toi mạng. Cũng may những người dám tiến vào đây không có ai là người bình thường.

Gràooo

Tiếng hổ gầm vang lên phẫn nộ.

Là một con Hắc Ban Hổ.

Tương đương với võ giả tam giai nhân loại, đủ để cho năm cô nương Siêu Việt Mộng thử sức. Phải biết rằng cùng giai, dị thú mạnh hơn võ giả nhân loại khá nhiều.

An Hỷ Nghiên biểu hiện vô cùng xuất sắc, ý thức chiến đấu cực cao. Đội hình lấy nàng làm mũi nhọn tiến công, phối hợp rất là ăn ý. An Hỷ Nghiên vậy mà dùng đại kiếm, so với người nàng còn lớn hơn, rất là hung tàn. Nhưng lại không có gì không hợp. Đại kiếm trong tay nàng vung vẩy tự nhiên linh hoạt. Mãnh thú ở trong Nam Man Hoang Châu rất to lớn, dùng vũ khí loại nặng như vậy, mới thực sự có hiệu quả. Móng vuốt của Hắc Ban Hổ vừa nhanh vừa nặng, nhưng An Hỷ Nghiên vẫn miễn cưỡng đỡ được, tuyệt không yếu thế, cũng quyết không lùi bước. Cô nương này, cũng rất kiên cường.

An Hiếu Trân thì hai tay hai kiếm, tựa như thích khách du tẩu khắp nơi, tìm kiếm chỗ hở, tiến vào đâm chọt Hắc Ban Hổ một cái, sau đó liền rút lui. Vết thương trên người Hắc Ban Hổ, hầu hết đều là do nàng gây ra.

Phiu phiu phiu

Từng mũi tên găm lên người Hắc Ban Hổ.

Bùm bùm bùm

Mũi tên nổ tung để Hắc Ban Hổ gầm lên đau đớn, căm phẫn hướng về phía mũi tên bắn tới, đáng tiếc bị An Hỷ Nghiên chặn đứng lại, chỉ có thể cùng nàng đối diện.

Là Phác Chính Hoa, tài nghệ bắn cung của nàng khá là tốt. Mỗi mũi tên đều rất chuẩn xác. Phải biết Hắc Ban Hổ tuy rằng to gấp đôi trâu mộng, nhưng tốc độ lại rất nhanh. Ngắm bắn bình thường, lấy tu vi tam giai của Phác Chính Hoa, thật sự không theo kịp tốc độ của nó. Cho nên mỗi mũi tên nàng bắn ra, đều cần dự phán.

Hứa Suất Trí thì ở bên cạnh vẽ bùa, treo trên mũi tên của Phác Chính Hoa. Hiệu quả nổ tung cũng là do bùa của Hứa Suất Trí tạo thành. Nàng đã chọn đi theo con đường Phù Lục Sư.

Từ Huệ Lân ở một bên cổ vũ. Nàng là một cái Y Sư, ở trong chiến đấu không có tác dụng gì nhiều. Nhưng sinh tồn trong Nam Man Hoang Châu, nàng lại là người quan trọng nhất trong đội.

Năm cô nương biểu hiện không tệ, rất nhanh đem Hắc Ban Hổ giết chết.

Nhưng chỉ là không tệ mà thôi.

Trang bị vũ khí của các nàng, đều là Linh Bảo, hoàn toàn vượt trội, không đánh chết được Hắc Ban Hổ tam giai mới là lạ đấy.

Gràooo

Lại một tiếng gầm phẫn nộ vang lên.

Hắc Ban Hổ vậy mà có một cặp.

Con mới tới này, lại là tứ giai.

Nó đã là linh thú. Trí tuệ, chắc chắn không thua gì nhân loại bình thường. Dù không nói được, nhưng nhìn biểu cảm, cũng biết nó đang rất rất phẫn nộ. Hắc Ban Hổ không chần chờ hướng An Hỷ Nghiên vồ tới.

Toàn thân An Hỷ Nghiên run rẩy giữ dội.

Tiếng gầm vừa nãy, thế nhưng là kỹ năng của Hắc Ban Hổ, để nàng chôn chân tại chỗ, không thể động đậy. Móng vuốt to như cái chậu của Hắc Ban Hổ chụp lên trên đầu An Hỷ Nghiên. Cho dù Luân Hồi Giả không thật chết, sự sợ hãi cái chết vẫn tràn đầy trong mắt nàng.

Cũng may móng vuốt Hắc Ban Hổ chỉ cách mặt An Hỷ Nghiên còn vài ly, đã dừng lại. Nó đã bị một sợi xích trói chặt cứng, không cách nào động đậy.

Bùm

Sợi xích siết lại.

Hắc Ban Hổ tựa như pháo hoa nổ tung.

Mưa máu thịt vụn rơi trên người An Hỷ Nghiên.

Vô cùng huyết tinh và kinh khủng.

Chiến đấu kết thúc.

Bởi có Tiên Y che kín toàn thân, An Hỷ Nghiên vẫn còn sạch sẽ, chỉ cần dùng chân khí tẩy rửa sơ qua là được. Mà dưới sự bảo hộ của Tiên Y, An Hỷ Nghiên chỉ bị nội thương nhẹ, không đáng kể. Nhưng bên trong nàng hẳn là đã có biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Chúng ta chậm rãi tiến lên.

Gặp được dị thú tam giai, đều để cho các cô nương Siêu Việt Mộng lên đánh. Các nàng tiến bộ rất nhanh. Phối hợp càng thêm ăn ý. Mấy năm này các nàng đều là an bình tu luyện. Bây giờ trải qua chiến đấu, đem tiềm năng bộc phát ra hết, sau này tiến bộ càng nhanh.

So sánh, ý thức chiến đấu của ta thậm chí còn không bằng các nàng.

Nhưng cũng không cần thiết, bởi vì ta tu luyện được rất nhanh.

Đến Nguyên Thần Cảnh, cũng đã không cần mài dũa kỹ năng chiến đấu rồi.

Thất giai trở xuống, khi chiến đấu đều là so sức mạnh, tốc độ và phản xạ. Tốc độ cực nhanh để cho võ giả không có nhiều thời gian suy nghĩ, chiến đấu đều rất dựa vào ý thức. Mà cường giả Nguyên Thần Cảnh chiến đấu, đều là như đánh cờ, mỗi một chiêu thức đều có thể tính toán cẩn thận.

Bởi lục giai trở xuống, đều còn cần dùng não để suy nghĩ, mà cường giả thất giai, tạo thành nguyên thần, đã không còn bị thân thể trói buộc. Có thể nói khả năng tính toán và ghi nhớ của cường giả Nguyên Thần Cảnh không kém máy tính lượng tử là mấy.

Còn Hợp Đạo Cảnh chiến đấu, là dùng thế. Thế của Thiên Địa, dùng cả trời đất để chiến đấu.

P/S: đề cử và ủng hộ nhiệt tình nha các đồng dâm.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.