Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao diện thuộc tính

Phiên bản Dịch · 1538 chữ

Đúng lúc này, yêu ma Ẩn Quang như khôi phục lại một chút xíu lý trí. Nó nhìn về phía Phương Vũ với vẻ mặt hoang mang, dùng bàn chân run rẩy bước từng bước về phía Phương Vũ. Dáng vẻ tập tễnh của nó giống như tác dụng phụ sau khi cuồng bạo, không có chút sức lực nào.

Điều này làm Phương Vũ càng hưng phấn hơn.

“Ai cũng không nhìn thấy.”

“Ai cũng không phát hiện ra.”

“Ngươi đã không còn sức lực nữa rồi.”

“Ngươi đã là nỏ mạnh hết đà!”

“Thế nên, ta chắc chắn sẽ lấy được mạng của ngươi! Chúa cũng không thể ngăn cản ta!!”

Phương Vũ quát to một tiếng, một tay ôm đầu, một tay giơ kiếm rồi đột nhiên lao về phía trước.

Khi lượng máu của yêu ma Ẩn Quang chỉ còn lại 0.1, hắn cũng đã lao tới trước mặt nó rồi đột nhiên vung kiếm!

-0.1!!

Sát thương nhỏ bé hiện lên trên đầu yêu ma Ẩn Quang, trực tiếp đưa thanh máu của nó về con số không.

‘Yêu ma Ẩn Quang: 0/1000.’

Yêu ma Ẩn Quang mở to mắt, ngửa mặt ngã xuống.

‘Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi đã giết chết ‘Yêu ma Ẩn Quang’, nhận được 350 điểm kinh nghiệm! Cứ 100 điểm kinh nghiệm sẽ tự động chuyển thành 1 điểm thuộc tính, người chơi nhận được tổng cộng 3 điểm thuộc tính.’

‘Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi nhận được điểm kinh nghiệm, thành công mở khoá ‘Giao diện thuộc tính’.’

Điểm thuộc tính? Giao diện?

Tinh thần của Phương Vũ trở nên phấn chấn, hắn vội vàng mở giao diện ra.

‘Tên: Điêu Đức Nhất.’

‘Cảnh giới: Người bình thường.’

‘HP: 1.5/7.’

‘Thể chất: 0.7.’+

‘Tinh thần: 1.2.’+

‘Kỹ năng: Con Số Sinh Mệnh (cấp Nhân).’

‘Điểm thuộc tính: 3.’

Phương Vũ chú ý tới phía sau thể chất và tinh thần có dấu cộng nên thử nhấp vào.

‘Thể chất: 0.7 —> 1.7.’

‘HP: 1.5/7 —> 11.5/17.’

‘Điểm thuộc tính: 3 —> 2.’

Giống như rót vào trong thân thể một sức mạnh hoàn toàn mới vậy.

Một cảm giác tê dại lập tức truyền lại toàn thân như dòng điện.

Trong chớp mắt tiếp theo, Phương Cũ cảm thấy cơ thể mình như trở nên càng mạnh hơn.

HP tối đa càng từ 7 điểm biến thành 17 điểm!

Cảm giác này không tệ chút nào!

Phương Vũ đang nghiên cứu giao diện thuộc tính, nhưng lại không biết đám người đang chạy trốn phía sau đã ngây dại.

“Có, có chuyện gì xảy ra vậy??”

“Điêu Đức Nhất, Điêu Đức Nhất đã giết chết con yêu ma đó rồi ư?!”

“Hắn làm thế nào vậy? Ta không nhìn nhầm đó chứ?”

“Điêu Đức Nhất! Điêu Đức Nhất!! Làm tốt lắm!!”

Sau khi phản ứng lại, đám người hưng phấn reo hò rồi dẫn đồng đội bị thương chạy về phía bên này.

Bọn họ chưa kịp tới gần Phương Vũ thì phía xa đã vang lên tiếng vó ngựa vội vã, bụi bay mù mịt chạy về bên này.

“Ngu Địa Phủ phá án! Yêu ma hiện hình! Người không liên quan…”

Đám người Nhạc Quảng lập tức dừng bước, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

“Viện quân tới rồi!”

“Ở đây! Chúng ta đang ở đây!”

“Lễ Thập Hộ bị thương nặng, nhanh chóng bố trí người cứu viện!”

Đám người kêu la, nhưng đồng nghiệp chạy tới căn bản không quan tâm đến bọn họ mà lại chạy thẳng tới chỗ Phương Vũ và bao vây lấy hắn.

Hành động này làm đám người sửng sốt.

Phương Vũ càng không hiểu ra sao dùng tay hơi nghiêng đầu.

Phương Vũ: ?

Khi ta đánh ra dấu hỏi chấm, tốt nhất là các ngươi có lý do chính đáng!

Thế này là thế nào hả? Các ngươi đối xử với người dân lương thiện vừa giết chết yêu ma là ta như thế đó hả?

Đám người chưa kịp hỏi thì người cưỡi ngựa đi đầu đã chĩa mũi thương về phía Phương Vũ và quát to: “Yêu ma không đầu to gan! Còn không quỳ xuống bó tay chịu trói nhanh!”

Phương Vũ: ???

Ngu Địa Phủ.

“Họ tên.”

“Điêu Đức Nhất.”

“Tuổi.”

“Mười sáu.”

“Vì sao lại vào đây?”

“Đại ca à! Các ngươi xem ta là yêu ma! Nhưng ta thật sự không phải yêu ma! Ta đã nói một trăm lần là không phải rồi! Lễ Thiên Huyền đại nhân có thể chứng minh điều này!”

Cảm giác giống như đã từng, cảm giác giống như đã từng mãnh liệt.

Phương Vũ cảm thấy mình như sắp phát điên mất thôi.

Trong hiện thực vừa vào đồn cảnh sát, kết quả vào trò chơi lại vào thêm một lần nữa!

Nhưng điểm khác nhau là…

Rầm!

Nữ bộ khoái trước mặt đập bàn, một chân đạp lên mặt bàn, hai tay chống nạnh, dùng giọng to hơn cả giọng Phương Vũ hô.

“Ngươi còn dám ồn ào nữa à? Nếu không phải tiểu đội Lễ Thiên Huyền bảo đảm cho ngươi, ngươi cảm thấy ngươi còn sống đến bây giờ được nữa chắc?”

Hay, khí thế mạnh thật!

Phương Vũ khẽ rụt cái đầu không cổ, bảo vệ tốt cái đầu nhỏ của mình.

“Ngươi, ngươi quát ta làm gì? Có giỏi thì ngươi đi tìm Lễ đại nhân đi!”

“Lễ đại nhân nào! Bà đây nói cho ngươi biết, nơi này là địa bàn của bà đây, là rồng thì cuộn mình lại, là hổ thì nằm sấp xuống, hiểu chưa!”

Phương Vũ buồn bực dùng tay gật đầu.

“Mù à! Đặt đầu của ngươi lên mặt bàn!”

“…”

Mẹ nó, ngươi được voi lại đòi tiên đúng không!

Dù gì bây giờ ta cũng là cường giả hơn 10 máu, có thể tôn trọng ta một chút được không hả?

Phương Vũ cắn răng nghiến lợi dùng hai tay đặt đầu lên trên mặt bàn.

Nhìn lượng máu của kẻ đối diện.

‘Tiềm Cô Tinh: 75/75.’

Nếu không phải lượng máu của ngươi cao thì xem xem ta giết chết ngươi thế nào.

“Ấy! Ấy! Ánh mắt của ngươi là thế nào đấy? Ta cảm thấy ngươi không tôn trọng ta! Ngươi không tôn trọng ta, có nghĩa là không tôn trọng cha ta! Không tôn trọng cha ta, chính là không tôn trạng trưởng ngục giam! Ngươi biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này không?

Phương Vũ cảm thấy kỳ quái.

“Cha ngươi là ai?”

“Tiềm Cô Nguyệt!” Tiềm Cô Tinh kiêu ngạo ưỡn ngực.

“Là ai?”

“Hừ!” Tiềm Cô Tinh lạnh lùng cười một tiếng: “Cha ta chính là lính gác khu vực cấp Giáp!”

“Hả… Không biết, chưa từng nghe thấy.”

“Ngươi!!”

Tiềm Cô Tinh lập tức nổi giận, bộ ngực phập phồng.

“Mồm mép rất lanh lợi, nếu không có người chứng minh ngươi giết chết yêu ma, chỉ bằng chuyện ngươi làm ở tiệm thuốc thôi, có mấy mạng ngươi cũng không thể thoát tội!”

Ta đã nói ta là công thần mà! Là người lập công, sao nha môn lại có thể nhốt người dân lương thiện vào trong nhà giam được chứ!

Nhưng Tiềm Cô Tinh đột nhiên lạnh lùng hừ một tiếng.

“Người đâu, nhốt kẻ này vào nhà giam cho ta.”

“Cái gì?!”

Khuôn mặt Phương Vũ thay đổi.

Trò chơi vừa mới mở sever, ngươi lại nhốt ta vào tù, ta còn kiếm tiền thế nào, tăng cấp thế nào hả?

Tiềm Cô Tinh như nhận ra Phương Vũ đang sốt ruột nên nở một nụ cười đắc ý.

“Ngươi gấp gáp gì hả, muốn xử lý thủ tục phải mất nửa canh giờ nữa, quay về nhà giam chờ đợi đi. Khi nào thủ tục chưa được xử lý thì ngươi vẫn còn nằm trong sự quản lý của ta.”

Đồ đáng ghét! Hoá ra là công báo tư thù! Xem xem ta có tìm cơ hội giết chết ngươi không!

Phương Vũ đang nghiến răng nghiến lợi thì lại nghe thấy nàng nói: “À đúng rồi, Lễ Thiên Huyền nói ngươi bị yêu ma nguyền rủa nên mới biến thành dáng vẻ này. Nghiên Ma Phủ ở bên cạnh rất hứng thú với ngươi, muốn cắt cơ thể ngươi thành vài đoạn để nghiên cứu, ngươi có hứng thú không? Nghiên Ma Phủ bằng lòng trả cho ngươi một lượng hoàng kim làm thù lao.”

Phương Vũ: ???

Cắt lát nghiên cứu? Ta bị điên mới để người khác nghiên cứu!

Phương Vũ lập tức đi theo lính gác rời khỏi phòng thẩm vấn, phía sau còn truyền đến tiếng cười khặc khặc không có chút hình tượng thục nữ nào của Tiềm Cô Tinh.

Quay về nhà giam, Phương Vũ đặt mông xuống rồi thở dài.

Hắn khổ quá mà, chân trước vừa giết chết yêu ma Ẩn Quang, chân sau đã bị viện quân của Ngu Địa Phủ chạy tới bao vây. Cho tới khi nhóm người Lễ Thiên Huyền giải thích giúp mới không bị người ta xem là yêu ma rồi giết chết.

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Khi Ta Bắt Đầu Nhìn Thấy Thanh Máu Của BOSS (Dịch) của Ngã Dã Ngận Tuyệt Vọng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.