Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giống Như Hắn(2).

Phiên bản Dịch · 2568 chữ

- Bình Giang? Ở Bắc Sơn đúng không?

Thái Tông Minh vô ý thức hỏi lại,

- Ừ, không biết lý do nên có chút lo lắng.

Lâu Thành thở dài.

- Thi lão sư là do hiệu trưởng mời tới, hẳn là không vấn đề gì, với lại ngươi bất tài, không đẹp không có tiền thế lừa ngươi để làm gì? Có thể là chuẩn bị cho đại học võ đạo hội, đại học Bắc Sơn nằm ở địa khu Bình Giang.

Thái Tông Minh lại tranh thủ nói móc Lâu Thành.

- Hợp lý.

Lâu Thành gật đầu.

“Chẳng lẽ sư phụ muốn thăm dò trình độ của câu lạc bộ võ đạo đại học Bắc Sơn, sẵn cho đệ tử một chuyến du lich miễn phí? Nhưng mà mình phải tự bỏ tiền mua vé a...”

Thấy Lâu Thành đã bớt lo lắng, Thái Tông Minh đột nhiên cười đê tiện nói thêm một câu:

- Ta có nghe nói có vài lão già biến thái, vì thân thể già đi luyến tiếc tuổi trẻ, có sở thích xxx với người trẻ tuổi cùng giới, để tìm lại hương vị xưa, ngươi nghĩ xem Thi lão sư có thể là dạng này hay không...

- Ọe!

Lâu Thành vừa nghe những lời nói của Thái Tông Minh thì đã nôn khan, nhưng trong lòng lại tăng thêm vài phần nghi ngờ cùng lo lắng.

Nếu như...? Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a.

Thái Tông Minh cười đến nghiêng ngửa, sau đó dùng nét mặt đê tiện nói:

- Tiểu Tranh à ngươi đùng lo, dù cho Thi lão sư là biến thái, mục tiêu cũng hẳn là dạng tài sắc song toàn như Lâm Khuyết, sẽ không để mắt đến ngươi đâu.

- Cám ơn lời “an ủi” của ngươi!

Lâu Thành nghiến răng nghiến lợi nói.

Sau khi được Thái Tông Minh “an ủi”, tâm lý của hắn đã ổn hơn một chút, hắn dùng một ít nước nóng còn lại đi rửa mặt, đánh răng sau đó lên giường, hắn không dám mở máy tính lên sợ bị nó mê hoặc phá vỡ đi thời khóa biểu.

Nằm trên giường Lâu Thành lấy điện thoại ra, hắn không thèm đọc tin tức trên diễn đàn, trực tiếp mở QQ lên,

- Có một tin tức cần cho ngươi biết o(^▽^)o.

Lâu Thành gởi tin nhắn đến Ngiêm Triết Kha.

Đơih vài chục giây Nghiêm Triết Kha trả lời:

- Tin gì? Là chuyện liên quan tới trường trung học hả?

- Không phải không phải, vừa rồi ta tan học trở về, mới biết mấy tên cùng phòng vừa có buổi gặp mặt các bạn bên ký túc xá nữ, khoa ngôn ngữ, lf phòng của Quách Thanh!

Lâu Thành dùng từ cẩn thận, úp mở nói hắn không có tham gia buổi gặp mặt này..

Nghiêm Triết Kha trả lời:

- (⊙ꇴ⊙) Trùng hợp vậy? Các ngươi sao lại hẹn gặp mặt được bọn Quách Thanh?

- Lão Khâu ở phòng chúng ta phát hiện trên bàn hắn có một dãy số điện thoại của ký túc xá nữ có kèm dòng gặp mặt làm quen, bọn hắn sợ đây là đùa nhưng số điện thoại ký túc xá nữ là thật, nên chúng ta dùng số phòng 302 thay thế số đuôi, kết quả gọi đến phòng của bọn Quách Thanh.

Lâu Thành kể lại sự việc.

- Ta cảm thấy phòng của các ngươi như có duyên với nhau vậy, bên Quách Thanh tự nhiên đồng ý luôn hả?

Nghiêm Triết Kha tràn đầy phấn khởi hỏi.

Lâu Thành trả lời kèm biểu tượng ɷ◡ɷ:

- Có thể là bởi vì chúng ta đều là năm nhất, mọi thứ đều mới mẻ tò mò, vơi loại gặp mặt ngẫu nhiên này lại có thêm vài phần hứng thú, nếu như là năm hai hoặc năm ba, không chừng các nàng lại không đồng ý.

- Cũng đúng!

Nghiêm Triết Kha trả lời kèm icon mặt suy nghĩ:

- Nếu như là phòng chúng ta, hẳn cũng sẽ đồng ý, có vẻ rất thú vị.

- Đúng rồi, nghe nói Quách Thanh để ý đến lão Khâu.

Lâu Thành nói ra tin tức trọng tâm.

- Hả? Thật hả? (๑✧∀✧๑)

Nghiêm Triết Kha lập tức trả lời.

- Ta nghe qua, những tên trong phòng đều nói như vậy, các bạn nữ bên kia cũng gợi ý như thế.

Lâu Thành không dám khẳng định.

- Ồ ồ, lão Khâu người này thế nào? Ta phải giúp a Thanh kiểm tra một chút!

Nghiêm Triết Kha nói liên tục.

- Dáng người khá cường tráng, đứng chung với Quách Thanh rất xứng đôi, tính tình cũng tương đối chất phác, ở chung cũng không làm phiền người khác, cũng là dạng chuyên tâm học tập...

Lâu Thành nói sơ qua về Khâu Chí Cao.

“Đương nhiên, một phần lão Khâu sẽ là nhân tố quyết định, tạo cơ hội cho các thành viên khác, bởi vậy đường tình tương lai hắn khó có thể chống lại hắc hắc...”

Qua vài tin tức, hai người trò chuyện cao hứng bừng bừng, trong chốc lát đã đến mười giờ ba mươi, Lâu Thành nhịn xuống, lấy cớ mỗi ngày đều tập luyện và học tập mệt mỏi, lưu luyến tắt điện thoại.

... ...

Lại là một buổi tập đối chiến, Thi lão đầu tuyên bố buổi đặc huấn hôm nay kết thúc, do ông có việc nên buổi đặc huấn ngày chủ nhật sẽ bắt đầu vào chín giờ.

Lời vừa ra khiến cả võ quán reo hò, các thành viên tham gia đặc huấn có thể ngủ nướng thêm một tiếng nữa a.

Mà trải qua mấy ngày gian khổ, hơn phân nửa sinh viên năm nhất đã rút lui, chỉ còn hai tên có thể kiên trì, nhưng theo quan sát của Lâu Thành, tuần sau cũng sẽ không gặp mặt bọn họ.

Lúc này, hắn nhìn thấy Nghiêm Triết Kha và Quách Thanh cùng nhau đi tới, không giống như mấy ngày trước hắn phải chủ động bắt chuyện.

- Tiểu Tranh đúng không? Thì ra là phòng của ngươi và phòng chúng ta gặp mặt nhau.

Vừa gặp, Quách Thanh đã đi thẳng vào vấn đề, cởi mở nói:

- Thật là trùng hợp, à mà vì sao ngươi không có tham gia?

- Ta lúc đó có việc, cho nên để Thái Tông Minh thay thế.

Lâu Thành nhìn Nghiêm Triết Kha, nét mặt của nàng không có gì khác thường.

Quách Thanh không có hỏi nhiều, cười ha hả:

- Chúng ta cùng là thành viên của câu lạc bộ, lại lại vô tình hẹn gặp mặt giao lưu, xem ra cũng là duyên phận, hôm gặp mặt trò chuyện cũng rất vui. Không bằng chốt thời gian, cuối tuần này hoặc cuối tuần sau, hai phòng chúng ta lại hẹn đi ca hát, hoặc đi dã ngoại nấu nướng đồ ăn ngoài trời?

Cô nương này tính tình khá thẳng thắng thoải mái, là dạng người chủ động... Lâu Thành do dự một chút, không đồng ý ngay, nghĩ xem hắn nên lấy lý do gì để không tham gia.

Mà lại những chuyện như thế này phải nói cho bọn lão Khâu quyết định, hắn không thể tự ý hẹn được, nhưng nhìn bọn hắn hâm mộ Trang Tiểu Quânnhư vậy, nhất định sẽ đồng ý.

Ngay lúc hắn do dự, Quách Thanh quay lại nhìn Nghiêm Triết Kha:

- Hôm qua có Thái Tông Minh, lần gặp mặt tiếp theo không gọi hắn thì không đúng cho lắm, thêm tiểu Tranh nữa là có năm bạn nam, mặc dù số lượng chênh lêch cũng không quan trọng, nhưng ngươi cùng tiểu Tranh là bạn học cũ, cũng quen biết nhau, nên lần sau ngươi cũng tham gia với chúng ta luôn nha.

Nghiêm Triết Kha có chút hăng hái nói:

- Được, ta còn chưa từng đi gặp mặt nhóm như thế này.

- Ok quyết định như vậy đi! Cuối tuần hoặc là cuối tuần sau chúng ta sẽ tổ chức buổi hẹn tiếp theo.

Lâu Thành nói chắc như đinh đóng cột.

Về ý kiến của a Cường, tiểu Minh hả? Mặc kệ bọn hắn!

Quách Thanh vui mừng ra mặt:

- Vậy được, chúng ta trở về hỏi ý kiến sắp xếp lại thời gian, rồi lựa chọn ngày phù hợp cho cả hai phòng.

Cuộc trò chuyện này cả hai người đều có lợi a.

... ...

Hắn về nói lại chuyện này cho cả phòng nghe, một đám nam sinh đang vào thời kỳ “trẻ tuổi” đáp ứng ngay lập tức, Thái Tông Minh cũng hứng thú với chuyện này.

Trưa thứ bảy là buổi nghỉ ngơi hiếm có trong tuần của hắn, vào diễn đàn, đọc truyện tiên hiệp, lên QQ nói chuyện với Ngiêm Triết Kha, chơi vài ván game với bọn tiểu Minh, hắn cảm nhận lại sự thoải mái đã mất cả tuần nay.

Đồng hồ điểm năm giờ, hắn mang quần áo nhét vào trong ba lô, lên xe bus đi đến trạm xe lửa trong nội thành.

“May mắn, tháng này mẹ hắn cho thêm tám trăm đồng,nếu không thì thật sự không đủ dùng...” Lâu Thành đi theo biển người xuôi vào cổng kiểm tra, thuận tay sờ vào túi nghĩ.

Sáu giờ hắn đã vào đến cửa xét vé, trong lúc chờ Thi lão đầu hắn tranh thủ vào diễn đàn và nhóm QQ để nói chuyện phiếm.

Sáu giờ bốn mươi, Thi lão đầu mặc cái áo có thêu họa tiết cổ, đi tới khen Lâu Thành một câu:

- Không tệ, rất đúng giờ.

Buổi Tu luyện lúc sáng sớm, Lâu Thành rất chú tâm, không có hỏi đến chuyện đi Bình Giang, lúc này nhìn thấy Thi lão đầu, trong đầu đột nhiên lóe lên những lời nói về mấy lão già biến thái của Thái Tông Minh, không tự chủ tránh xa một bước, giữ khoảng cách với Thi lão đầu.

- Ngươi có ý gì đây?

Thi lão đầu nghi hoặc nhìn hắn.

- Không, không có gì, chỉ là đệ tử hơi tò mò chuyện đi địa khu Bình Giang.

Lâu Thành gượng cười nói chuyện.

Cái con khỉ gì vậy, đều tại tên tiểu Minh nói tầm bậy tầm bạ, làm ta suy nghĩ lung tung.

- Đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết.

Thi lão đầu không lắm để ý.

Đến giờ xét vé, lên xe lửa, Lâu Thành vẫn không an tâm, không được tự nhiên, đều là Thi lão đầu hỏi mới nói chuyện.

Còn may là vé của hai người không ngồi gần nhau, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra

Tùng Thành đến Bình Giang chỉ mất nửa tiếng, Lâu Thành vừa chợp mắt đã đến tòa cổ thành này.

Hai người lên taxi không có chuyện gì lạ cả, Thi lão đầu nói với bác tài chở đến gần đại học Bắc Sơn, hắn vừa thả lỏng tâm lý lại rất nhanh căng thẳng lại, bởi vì hai người bước vào khách sạn.

“Nếu là một phòng hai gường thì phải làm sao đây...” Lâu Thành cảm thấy rất lo lắng.

- Cho ta hai phòng.

Thi lão đầu đưa tiền và giấy chứng minh lên bàn tiếp tân.

Nghe được câu này, Lâu Thành cuối cùng bình tĩnh lại, trong đầu một lần nữa hỏi thăm ba đời nhà Thái Tông Minh!

- Ngày mai vẫn như thời gian thường ngày.

Đi vào phòng, Thi lão đầu quay mặt nói.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Lâu Thành ngẫu nhiên có thể nghe thấy âm thanh ho khan và tiếng ngáy từ phòng của Thi lão đầu. Đến buổi sáng năm giờ ba mươi, hắn đánh răng rửa mặt, cùng Thi lão đầu rời khỏi khách sạn, tiến vào sân trường đại học Bắc Sơn.

Đi tới một sân tập lớn, Thi lão đầu nhìn nhìn một lát, chỉ vào một người đang tập luyện ở xa xa nói:

- Nhìn thấy người đang ở đằng kia không?

Lâu Thành tập trung nhìn, đại học Bắc sơn được phủ trong một màng sương, lá vàng rơi nhẹ nhẹ dưới gốc cây ngân hạnh, một nam sinh mặc đồ trắng đang luyện quyền, bởi vì trời còn tối nên nhìn không ra mặt mũi, chỉ là từ trong quyền cước cảm thấy được đối phương là một võ giả đạt tiêu chuẩn chuyên nghiệp.

- Đệ tử thấy được.

Hắn trả lời với vài phần nghi hoặc.

Đến Bình Giang là vì người này?

Thi lão đầu cười một tiếng:

- Tên hắn là Bành Nhạc Vân, năm ngoái vào học ở đại học Bắc Sơn, lúc ấy hắn đã đạt được cảnh giới đan khí, tỏa ra khí thế của võ giả chuyên nghiệp bát phẩm, sau đó lần lượt đánh bại các sư huynh sư tỷ, dẫn dắt đạt học Bắc Sơn tiến vào trận chung kết, và thành công lấy luôn chức quán quân của đại học võ đạo hội.

- Hắn là Bành Nhạc Vân?

Lâu Thành đã nghe cái tên này nhiều lần trong diễn đàn, không nghĩ đến hôm nay được thấy tận mắt.

Người này là thiên tài trong số các thiên tài, có hi vọng bước vào cảnh giới trên tam phẩm.

Thi lão đầu khẽ vuốt cằm:

- Hắn là đệ tử đích truyền của Thượng Thanh tông, gọi “Võ Thánh” Tiền Đông Lâu là sư thúc, thuở nhỏ đã thích suy nghĩ phân tích sự việc, hắn thường nói “'Võ đạo cần mô phỏng tự nhiên, mà tự nhiên lại chính là quy tắc vận hành và sinh vật của thế giới này”, cho nên năm ngoái hắn chọn vào khoa vật lý của đại học Bắc Sơn làm nhiều người phải kinh ngạc.

- Vi sư mang ngươi đến đây, là để cho ngươi nhìn thiên tài thật sự. Cho dù tư chất trình độ độ tuổi được xem là thiên tài, nhưng trên con đường võ đạo hắn không bao giờ buông lỏng, dù trong sinh hoạt bình thường hắn vẫn mê ăn chơi ca hát, nhưng vào đúng năm giờ rưỡi mỗi buổi sáng, hắn sẽ luyện võ, mặc kệ là ngươi đến vào ngày nào hắn cũng sẽ đứng tại đây vào giờ này. Ngươi xem, chúng ta là tùy hứng đến xem, hắn vẫn luyện tập như vậy mỗi ngày

- Dạng thiên tài mà khổ luyện như thế này, ngươi muốn đuổi theo bọn hắn thì phải chịu đựng cực khổ nhiều hơn, không lấy thời gian ra bù lại tài năng thì càng bị bỏ xa.

Lâu Thành đầu tiên là bất ngờ về Bành Nhạc Vân, nhưng dần dần bị lời nói của Thi lão đầu chấn động. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, nếu như đã chuẩn bị tâm lý, hình ảnh này có lẽ không có nhiều hiệu quả, nhưng hắn đến là tùy ý, đến đây vô tình trông thấy Bành Nhạc Vân năm giờ thức dậy, một nắng hai sương, kiên trì rèn luyện, nước chảy đá mòn, không thể nào kiềm chế lại cảm giác chấn động tinh thần.

Có so sánh, mới hiểu được!

“Giống như hắn, đây mới thực sự là thiên tài,... bản thân mình có là gì?”

- Thấy được rõ ràng rồi, vậy trở về thôi!

Thi lão đầu quay người, chắp tay sau lưng bước đi.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.