Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giống Như Hắn(1)

Phiên bản Dịch · 1705 chữ

Tối thứ sáu, Lâu Thành vác balô trở về phòng ngủ trong trạng thái mệt mỏi, vừa vào đã nghe tiếng cười nói inh ỏi.

- Chuyện gì mà náo nhiệt dữ vậy?

Đẩy cửa phòng ra, thấy Thái Tông Minh ngồi trên giường của hắn.

- Ngươi quên rồi sao? Hôm nay là buổi gặp mặt của chúng ta và các bạn bên ký túc xá nữ.

“Công dân gương mẫu” Trương Kính nghiệp cười trả lời.

- Ồ, kết quả ra sao?

Lâu Thành mặc dù không muốn tham gia, nhưng vẫn hứng thú với chuyện này, tò mò muốn biết chuyện trong buổi hẹn.

Thái Tông Minh đắc ý cười nói:

- Tiểu Tranh, có ta ra tay, thì sao mà thua được.

- Đúng vậy, chúng ta cũng đang bàn bạc thay đạo hiệu cho Tình thánh. Ngươi không thấy lúc đó hắn hoàn toàn nắm giữ bầu không khí, lời nói ra làm cho các nữ sinh cười không ngừng, chúng ta cảm thấy tất cả khả năng và tài năng đều từ cái miệng của hắn.

Vẻ mặt “trưởng phòng” Triệu Cường cũng tươi cười như mọi người nói:

- Cho nên , dựa theo quay định của danh hiệu “Vương giả”, chúng ta gọi hắn là “Khẩu Vương”!

- Các ngươi đang khen hay là đang mắng ta vậy hả?

Thái Tông Minh có vẻ khá thích cái danh hiệu này a.

- Không tệ, Khẩu vương ra tay, quần lang cúi đầu a.

Lâu Thành trêu chọc, lại nhíu lông mày hỏi:

- Các ngươi không nên đổi chủ đề, ta đang hỏi về chuyện của buổi gặp mặt mà.

- Không tệ!

Lão Khâu im lặng cả buổi, lúc này ở miệng nói ra hai chữ.

Thái Tông Minh hì hì nói:

- Đúng là không tệ, có một mỹ nữ, thật sự rất đẹp a.

- Đúng vậy, đúng vậy, Trang Tiểu Quân thật đẹp a, không mang kính cũng đẹp, mà đeo kính vào vẫn đẹp.

Trương Kính Nghiệp nói theo:

- Đáng tiếc, nghe Quách Thanh nói nàng đã có bạn trai.

- Không phải bạn trai, chỉ là chỉ là đang trong quá trình tìm hiểu, xem như một kẻ theo đuôi thôi.

Triệu Cường phản bác một câu.

Lâu Thành ngẩn người:

- Quách Thanh?

Cái tên này nghe quen quen.

- Đúng, chính là Quách Thanh trong câu lạc bộ võ đạo, cũng đăng ký khóa đặc huấn như ngươi, duyên phận, duyên phận a.

Thái Tông Minh cười cười rồi nói:

- Nàng có vẻ như thích lão Khâu.

- Hừ, không có chuyện này!

“Vai năm tấc rộng” Khâu Chí Cao vội vàng phủ định.

- Ta cũng cảm thấy như vậy, nàng một mực trò chuyện với lão Khâu, không ngừng hỏi chuyện, mà hai người các ngươi vẻ ngoài cũng rất xứng đôi nha!

Triệu Cường đồng ý nói.

Trương Kính Nghiệp cũng hùa theo:

- Lão Khâu, dù ngươi không thừa nhận, nhưng khi gần về chúng ta nói chuyện với Phan Tuyết, nàng cũng nói Quách Thanh có cảm tình với ngươi a.

- Lão Khâu, ngươi vì anh em hi sinh nhan sắc đi, quan hệ của các ngươi càng thêm khắn khít, thì “công dân gương mẫu” và Trang Tiểu Quân càng có nhiều cơ hội gặp mặt.

Thái Tông Minh gợi lên, Triệu Cường cùng Trương Kính Nghiệp cũng hùa theo trêu lão Khâu.

Lão Khâu bất đắc dĩ nhìn Lâu Thành:

- Tiểu Tranh, chỉ còn ngươi có thể chủ trì công đạo, bọn hắn đã bị nữ sắc làm mờ mắt.

“Quách Thanh và Nghiêm Triết Kha khá thân nhau...” Lâu Thành nhịn cười, đường đường chính chính nói:

- Lão Khâu, ngươi cố gắng lên!

- Cút!

Khâu Chí Cao vừa bực mình vừa tức cười mắng.

Lâu Thành đùa một chút thôi, hắn chuyển chủ đề chủ đề:

- Quách Thanh, Trang Tiểu Quân, còn hai người nữa là ai vậy.

- Còn lại một là Phan Tuyết, một là Du Phương Phương, Du Phương Phương tương đối hướng nội, chân dài... à khá đẹp.

Thái Tông Minh nói tiếp:

- Phan Tuyết dáng người nhỏ nhắn, rất hoạt bát thân thiên, nhỏ nhỏ khá đáng yêu a.

- Nhưng nàng có bạn trai.

Trương Kính nghiệp chen miệng nói:

- Là một tên du học sinh người Nam Á

- Cũng học trường chúng ta hả?

Lâu Thành hỏi.

-Uhm, mấy tên du học sinh Nam Á khá bốc mùi, mỗi lần đứng gần, ta đều phải bịt mũi, không biết Phan Tuyết làm sao mà lại thích được a.

Triệu Cường thở dài.

Lão Khâu nói theo:

- Quách Thanh nói bọn họ quen nhau ở khu giao tiếp tiếng anh(1).

(1: những khu này để mọi người tập giao tiếp và nói chuyện với nhau bằng tiếng anh, ở sân trường, công viên, hay các viện bảo tàng bên TQ đều có)

- Khu giao tiếp tiếng anh sinh ra vì những chuyện này a!

Triệu Cường nói một cách khẳng khái.

- Đúng vậy, đúng vậy, khu giao tiếp tiếng anh đáng ghét, vậy mà dám cướp đi những cô gái xinh đẹp của chúng ta.

Trương Kính Nghiệp cùng lão Khâu phụ họa nói.

Lúc này, Triệu Cường đột nhiên đứng lên, lấy ra một quyển sách bộ dáng như muốn đi ra ngoài.

Ồ, a Cường, ngươi định đi đâu?

Thái Tông Minh và Lâu Thành cảm thấy lạ đồng thanh hỏi.

Triệu Cường quay người lại, trịnh trọng nói:

- Thời gian còn sớm, ta đi khu giao tiếp tiếng anh luyện thêm một chút.

Phụt... Lâu Thành xém chút phun ra nước bọt:

- A Cường, dáng vẻ đường hoàng, mày rậm mắt to tại sao lại phản bội cách mạng?

Cả phòng cười vang, Triệu Cường da mặt dày nhưng cũng phải đỏ lên.

Lúc này, điện thoại Lâu Thành reo lên.

Cầm lên xem, là Thi lão đầu gọi, Lâu Thành đoán lại bảo hắn đi ngủ đây mà.

- Alo!

Có nhiều người hắn không dám nói sư phụ.

Thi lão đầu bên kia nói:

- Ngươi đặt trước vé xe lửa, bảy giờ tối ngày mai đi địa khu(2) Bình Giang, giờ đó chỉ có một chuyến thôi.

(2: Địa khu là đơn vị hành chính TQ, Dưới tỉnh nhưng lớn hơn huyện, ở Việt Nam không có đơn vị hành chính này)

-A? Địa khu Bình Giang?

Lâu Thành cảm thấy khó hiểu.

- Đúng, địa khu Bình Giang, tỉnh Bắc Sơn.

Giọng của Thi lão đầu nhỏ xuống:

- Không nên hỏi nhiều, sáu giờ ba mươi tối mai ở nhà ga chờ ta.

Điện thoại đã tắt, Lâu Thành vẫn còn ngẩn ngơ, không hiểu sao lão sư lại bắt hắn đi địa khu Bình Giang.

Trong đầu hắn tưởng tượng ra đủ thứ vấn đề, nào là buôn người, bán hàng đa cấp, buôn nội tạng, Thi lão đầu chẳng lẽ còn có nghề tay trái?

Chuyến đi này không biết có nguy hiểm gì hay không?

Thái Tông Minh trông thấy nét mặt Lâu Thành có vẻ không ổn, thế là vỗ vỗ bả vai hắn nói:

- Đi, Tiểu Tranh, đi ra ngoài hút điếu thuốc.

Nghĩ một chút, Lâu Thành theo hắn ra ngoài ban công của phòng sinh hoạt chung, hai tay dựa vào lan can, nhìn xuống sân, giờ còn sớm chưa đến giờ giới nghiêm, học sinh qua lại rất nhiều, có người xách theo vài chai nước, có người ôm sách vở, có người cầm hộp cơm, có vài người đang choàng tay nhau đang lưu luyến không rời nhưng bị giám sát chặt chẽ dưới ánh mắt của bác quản lý ký túc xá.

Ký túc xá đại học Tùng Thành được xây dựng theo kiểu cư xá, gồm bốn tòa nhà vây quanh một cái sân lớn, có bồn hoa, đèn ngoài sân, bàn đánh bóng bàn, phòng Lâu Thành nằm ở một trong hai tòa nhà đối diện cổng chính

- Ngươi có chuyện gì sao?

Thái Tông Minh lấy ra điếu thuốc, ngậm lên miệng, nhưng không nhóm lửa.

Hôm qua Lâu Thành nói với đám Thái Tông Minh rằng mình sẽ cai thuốc, Thái Tông Minh coi là chuyện đùa trong lúc nói chuyện với bạn gái có đề cập đến, sau đó bị bạn gái hắn ép cai thuốc luôn, bảo phải biết học tập tấm gương người tốt của Lâu Thành.

Lâu Thành quyết định nói ra một chút:

- Tình thánh, à, được rồi, gọi ngươi là Khẩu vương đi, miễn cho ngươi nhắc tới, ta lúc trước báo danh đặc huấn ở câu lạc bộ võ đạo, một nửa là vì theo đuổi... à chuyện này ngươi rõ mà, một nửa là lúc luyện Âm dương trang phát hiện ta có thiên phú dễ dàng tiến vào trạng thái tĩnh, sau đó Thi lão sư cũng phát hiện điểm ấy, chuẩn bị bồi dưỡng ta.

Thái Tông Minh khóe miệng giật một cái:

- Tiểu Tranh, chém gió ít lại nếu không đừng gọi ta là bạn.

- Là thật.

Lâu Thành cật lực làm ra bộ mặt thành thật.

Thái Tông Minh nhìn chằm chằm hắn, nói:

- Là thật?

- Thật!

Lâu Thành dùng giọng điệu chắc trăm phần trăm.

- Thật là nhìn không ra nha Tiểu Tranh.

Thái Tông Minh biết tính tình của Lâu Thành, cuối cùng hắn tin chuyện này là thật, đưa tay vổ vai Lâu Thành:

- “Vô tình phú quý, người gần hưởng chung” về sau nếu ngươi có thể trở thành trụ cột của câu lạc bộ, ta cũng có thể được thơm lây a, xem ra cổ nhân nói đúng, người ngốc đầu óc đơn giản dễ dàng tĩnh tâm.

- Ngươi không thể nói câu nào nghe êm tai chút sao?

Lâu Thành trừng mắt nhìn hắn.

- Vâng vâng vâng, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nước biển không có cách nào đo, ta có mắt mà không biết Thái sơn, Lâu Thành đại ca, không, tiểu Tranh đại gia, cho ta vinh dự theo hầu ngươi a.

Thái Tông Minh khoa trương nói

Hai người cười một trận, Lâu Thành tiếp tục nói:

- Vừa rồi không hiểu sao Thi lão sư gọi điẹn thoại, bảo ta đặt vé xe lửa, chiều tối ngày mai đi địa khu Bình Giang.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.