Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan Điểm

Tiểu thuyết gốc · 2837 chữ

.........

Thiên Thử Tinh Chủ khống chế những con chuột đang xao động lại, nó thực sự là Chuột Tinh của mười năm trước, hiện tại đã trở thành một Tinh Chủ, nhưng hiện tại nó lại gặp lại kẻ mà nó hết sức sợ hãi, mà kẻ đó bây giờ còn đáng sợ hơn.

- Mày, không, không thể nào...

Thiên Thử Tinh Chủ hé miệng, tự nói, Huy bước lên, hai chân hơi chùn xuống, sức mạnh trên hai chân bùng lên, cả người Huy bắn ra như viên đạn rời khỏi nòng, Yêu Khẩu từ sau lưng cậu duỗi ra, cắn về phía Chuột Tinh, Leo kinh ngạc với thái độ hiện tại của Huy, cuồng nộ, mà nó, cũng nhận biết con chuột này.

- Tránh xa tao ra...

Thiên Thử Tinh Chủ hất đuôi, cái đuôi từ những con chuột bện vào nhau như là một cái cột đá quất về phía Yêu Khẩu, Yêu Khẩu không chịu nổi sức mạnh mà vỡ nát, chui trở về trên người Huy, mà Huy thì dẫm lên cái đuôi chuột, mượn lực lần nữa vọt lên, giơ nắm đấm lên đấm thẳng vào mặt Thiên Thử Tinh Chủ.

Roạc...

Nắm đấm xuyên qua, nhưng không phải bởi vì nắm đấm của Huy mạnh đến nỗi xuyên thủng qua mặt Thiên Thử Tinh Chủ, mà bởi vì những con chuột trên mặt nó đã di chuyển ra chỗ khác, để lại một lỗ hổng vừa đủ nắm đấm này của Huy.

- Không, cút xa khỏi tao ra.

Thiên Thử Tinh Chủ hất tay, gầm lên, cánh tay mang theo tiếng xé gió nặng nề quật về phía Huy, Huy nhanh chóng rút tay ra, chân đạp lên mặt Thiên Thử Tinh Chủ, bắn ngược cơ thể trở về, tránh đòn đánh này của nó.

Chít chít...

Mười mấy con chuột kêu rên rớt xuống đất, trên mặt Thiên Thử Tinh Chủ bị lõm xuống một khối nhỏ, những con chuột này không phải bị Huy giẫm chết, mà là âm khí trong người bọn chúng, bị tàn nhẫn hút hết ra, như là ngọn đèn dầu bị rút cạn dầu, cho dù bấc đèn còn đó cũng không thể cháy.

Mà hết thảy, là do Leo làm ra, đối với Thiên Thử Tinh Chủ, nó sợ nhất là những kẻ có thủ đoạn như thế này, mà bây giờ, nó lại gặp lại kẻ đó ban cho nó nỗi sợ hãi đó.

- Sao có thể, tại sao trên người nó, lại tập hợp nhiều thứ đến vậy?

Thiên Thử Tinh Chủ vuốt mặt, chỗ lõm xuống nhanh chóng bị những con chuột khác lấp đầy, nó cực kì cảnh giác nhìn Huy, lẩm bẩm, nó không ngờ được là hôm nay chỉ là thuận tiện đến làm một khoảng giao dịch với đám Tử Sĩ, lại để nó đụng tới những kẻ mà nó không muốn gặp nhất.

Xoẹt...

Quỷ Phân Thây thừa dịp Thiên Thử Tinh Chủ sững sờ ra tay, lưỡi dao đâm thẳng về phía eo, Quỷ Đoạn Đầu vẫn đứng ở sau lưng giơ cao đao chém đầu lên, chém xuống, tưởng chừng như sẽ đắc thủ thì cơ thể Thiên Thử Tinh Chủ bỗng sụp xuống, hàng ngàn con chuột lít nhít bò đầy đất, chạy tán loạn, có chui xuống cống nước, có chui vào lùm cây, mỗi con đều dốc hết sức chạy loạn xạ, ai muốn bắt lại cũng không bắt hết được.

- Chạy mất?

Quỷ Phân Thây ngơ ngẩn, Quỷ Đoạn Đầu không thể chặt xuống đầu của Thiên Thử Tinh Chủ, lưỡi đao ghim sâu dưới mặt đất, vết rạn nứt giăng chằng chịt, đủ thấy sức mạnh của nó lớn cỡ nào, Vong Nát Thịt hướng ánh mắt nhìn về phía Huy, giờ phút này nó không còn là Nam, mà chân chính là Vong Nát Thịt.

Bởi vì chuyển kiếp, nhân cách con người xuất hiện, đè xuống ý thức của nó, nhưng khi được Quỷ Đoạn Đầu chém xuống, nó một lần nữa lấy lại quyền điều khiển, đè cái nhân cách con người đó xuống, gia nhập vào kế hoạch của Quỷ Phân Thây, Huy phát giác ra ánh mắt lạ thường này của Vong Nát Thịt, cảnh giác nó, cậu cảm giác được lúc này, “Nam” không phải là Nam.

Quỷ Phân Thây nhìn về phía khác, nhìn về phía Linh Miêu và Nhân, nó lúc này mới nhận ra, Tử Linh Duệ, mặt nạ của bậc Không Máu là thứ mà bất kì Tử Sĩ nào cũng không thể không nhận ra, Nhân nhìn Quỷ Phân Thây với ánh mắt căm phẫn, bàn tay phải bốc lên ngọn lửa màu xanh lá, một sợi dây bằng xương xuất hiện trong tay, từng đốt xương nối liền vào nhau, đầu của sợi dây có một cái móc câu, to bằng một cánh tay người trưởng thành.

- Hậu duệ của Nữ Vương xuất hiện rồi?

Quỷ Đoạn Đầu và Vong Nát Thịt chuyển ánh mắt về phía Nhân, tự hỏi, Nhân xoay xoay sợi dây trong tay, móc câu di động ở trong không khí kêu lên vù vù, loảng xoảng một tiếng, móc câu bắn ra ngoài, Quỷ Phân Thây còn chưa kịp phản ứng, móc câu đã móc vào bả vai phải của nó, đau đớn thấu tim khiến nó buông dao trong tay xuống.

- Tử Linh Duệ, ngài làm gì thế?

Quỷ Phân Thây hoảng sợ, nó có thể sẽ không sợ Tinh Chủ công kích, nhưng Tử Linh Vương hay Tử Linh Duệ thì lại khác, có thể nói là khắc tinh của chúng, vì đây đều là thủ đoạn gây hấn với khái niệm, là quy tắc có thể gạt bỏ khái niệm.

- Giết hại con người, còn hỏi tao làm gì?

Nhân nghiến răng, kéo Quỷ Phân Thây lại gần, giơ nắm đấm lên đấm vào mặt Quỷ Phân Thây, mặt của nó lõm xuống một khối, tròng mắt từ trong hốc mắt nhô ra, như sắp từ đó bắn ra ngoài, đầu óc của Quỷ Phân Thây choáng váng, còn chưa kịp hiểu ra chuyện gì, cú đấm tiếp theo đã tới, lần này, hai mắt của nó bay rớt ra ngoài, răng trong miệng gãy nát thành mảnh vụn, Quỷ Phân Thây cố dùng oán khí phục hồi, nhưng hiệu quả kém đi rất nhiều, đây cũng là một nguyên do vì sao những Tử Sĩ không dám đối mặt về những Chúa Quỷ cấp cao, hoặc là Quỷ Vương, bị áp chế về mọi mặt.

Tuyền từ cái lục lạc trên cổ Linh Miêu bay ra, chứng kiến Nhân như điên rồi hành hạ “Tuấn”, người đã cho cô nỗi kinh hoàng lớn nhất cuộc đời, nhưng lúc này cô không cảm thấy hả dạ, mà cảm thấy đau lòng, như có vật gì chen vào trong lồng ngực, khó chịu và khó tả.

Quỷ Đoạn Đầu cảm giác được tình hình không đúng, Tử Linh Duệ này không cùng lập trường với chúng nó, nó nâng lên đao chém đầu, vọt tới sau lưng Nhân, phát động đòn chém đầu, lưỡi đao giơ lên cao, chém xuống, khi lưỡi đao sắp chạm đến sau gáy Nhân, một cánh tay giơ ra, cái bóng đen sau lưng Dung cười cười, hai cái răng nanh dài đến hàm dưới khiến nụ cười này không mấy thân thiện, Quỷ Đoạn Đầu sững sờ, cố dùng sức rút đao về, nhưng dường như lưỡi đao bị một tảng đá khổng lồ đè lên, muốn nhúc nhích cũng không được.

Vong Nát Thịt kiêng kị nhìn Huy, Huy lúc này cảm xúc đang rất dao động, gặp lại kẻ thù, chưa kịp phát tiết hết lòng căm thù, thì đối phương đã chạy mất, cậu cũng nhìn về phía Vong Nát Thịt, lúc này, nó không còn cho cậu cảm giác được đó là Nam nữa, mà là thứ cậu từng gặp trong Ảnh Giới, con quạ bên người Anthony.

Phịch...

Vong Nát Thịt sững sờ, nhìn nắm đấm màu đen đấm thẳng vào lồng ngực, vừa mới nửa giây trước Huy còn đứng ở đó, lúc này đã công kích nó, sức mạnh khổng lồ cuộn trào trong cơ thể khiến khuôn mặt nó nhăn nhó, sau lưng của nó bắn ra thịt nát và máu, rơi vãi trên mặt đất, sau đó nhanh chóng biến thành sương mù, tan biến trong không khí.

- Cút...

Vong Nát Thịt gầm lên, cánh tay bắn lên mũi nhọn, đâm về phía Huy, nhưng Huy lại không né, mặc cho gai nhọn cắm lên người, nhưng thay vì bị Vong Nát Thịt rút đi máu tươi, Leo ngược lại rút đi oán khí trên người nó, khiến Vong Nát Thịt hoảng sợ rút mũi nhọn trở về, nhưng đón chào nó lại là một cú đấm thẳng vào mặt.

Cái đầu của Vong Nát Thịt lăn ra xa xa, cơ thể tan chảy thành một vũng thịt nhão, sau đó vũng thịt nhão như có sự sống, nhào về phía cái đầu, nhanh chóng tạo dựng lại cơ thể cho Vong Nát Thịt, sắc mặt của nó lúc này khi trắng khi xanh, nó bỗng chốc hiểu tại sao Thiên Thử Tinh Chủ lại sợ Huy đến thế.

Vù vù...

Hai bên vẫn đang giằng co thì tất cả bỗng ngước mặt lên, nhìn một bóng người đang giang ra đôi cánh chim sau lưng bay xuống, khi hai chân người đàn ông kia rơi xuống đất, đôi cánh chim cũng biến thành vô số lông vũ, bị gió cuốn bay lên không trung, biến mất trong mây trắng tinh.

Lê Phương Long, thủ lĩnh hiện tại của phân bộ Ảnh Bộ khu vực 81.

- Không quá trễ nhỉ, trang bị này đúng là đáng tiền ghê.

Ông Phương Long lầm bầm, phủi phủi bả vai áo, nhìn về phía những người có mặt ở đây, nhận được tin tức, người đầu tiên vội vàng chạy tới lại là ông ấy, bởi vì ông cảm nhận được ở đây, xuất hiện một con Tinh Chủ và một đám Tử Sĩ.

- U, còn có người quen này.

Ông Phương Long nhìn Leo đang nắm chặt cổ Vong Nát Thịt, nói, lần trước ông ta để mặc Huy bỏ trốn mà không đuổi theo, lần này lại chính diện gặp mặt, nhưng dường như ông ta cũng chả có ý định gì với cậu, mà nhìn về phía Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu, đang bị Nhân trói lại, Linh Miêu thì núp sau lưng Nhân.

- Tử Linh Duệ?

Ông Phương Long thay đổi giọng, khuôn mặt chuyển thành nghiêm túc, vết sẹo trên mặt nhúc nhích, nếu xâu chuỗi sự việc xảy ra hôm nay, nếu nói không liên quan đến Tử Linh Duệ, đánh chết ông ta cũng không tin, Tử Linh Vương, Tử Linh Duệ, Tử Sĩ đều chẳng phải thứ tốt lành gì.

Nhân cảm nhận được ánh mắt ác ý của ông Phương Long về phía mình, lờ mờ đoán được đây không phải nhân vật tầm thường, biết về Tử Linh Duệ, Tử Sĩ, chí ít là nhân viên của Ảnh Bộ, mà còn là cấp cao, hơn nữa còn khá là thù địch với thân mạch của Tử Linh Vương.

- Với tư cách là quân hàm A101 trực thuộc Ảnh Bộ, ra lệnh truy nã đối với Tử Linh Duệ, trực tiếp bắt sống.

Ông Phương Long cầm một viên huân chương trong tay, dõng dạc tuyên bố, ngay lập tức một vầng sáng nhỏ bắn lên không trung, vượt ra khỏi bầu khí quyển, lan tràn khắp cả nước, tổng bộ và mỗi chi bộ đều thu được tin tức này, lập tức, lệnh truy nã được tung ra.

Không lâu sau đó, A680, A681, A682, A683 xuất hiện, tạo thành một vòng tròn bao vây Nhân vào giữa, ông Chiến vác theo khẩu súng ngắm, đứng ở trên tầng thượng của một cao ốc cách khuôn viên trường chừng 500m, ống ngắm nhắm ngay Nhân, tùy thời nổ súng.

Huy biết tình hình bất lợi cho Nhân, bắt đầu dựa sát vào cậu ta, cậu đang phân vân nên thả Miệng ra không, thì Dung lại ung dung cầm Thực Yêu Kính lên, Kết Giới mở ra, bao trùm toàn bộ khuôn viên trường học, ông Chiến kinh ngạc nhìn tất cả người trong sân biến mất, tín hiệu truyền tin từ thiết bị đeo trong tai cũng biến mất.

- Dung, cô muốn bảo vệ đối tượng truy nã?

A680 trước tiên chất vấn, Dung mỉm cười tự nhiên, gật đầu, Nhân ngạc nhiên, quan hệ giữa cậu và Dung đơn giản chỉ là bạn của bạn, không đến mức phải bảo vệ cậu như thế mới phải, Huy không nói gì, hành động này của Dung, sẽ mang lại rất nhiều rắc rối cho cô ấy.

- Cô, đại diện cho “...” làm chuyện này sao?

Ông Phương Long trầm giọng, hỏi, rõ ràng tiếng nói phát ra không có ngắt quãng, nhưng có một vài chữ lại không thể nghe được, Dung hơi nghiêng đầu, suy nghĩ, cái bóng đen sau lưng Dung bĩu môi, đây hoàn toàn là ý định của Dung.

- Đúng vậy, bọn họ bây giờ là đồng minh của “...”, các người không thể đụng vào họ.

Dung nói, sắc mặt của ông Phương Long càng ngày càng trầm, cực kì khó chịu, thời điểm này, toàn bộ Ảnh Bộ không còn dư lực để hướng mũi lao về phía bên kia nữa, biên giới giữa thế giới thực và Ảnh Giới đang rất căng thẳng, không thể để ở trong quốc gia, lại bùng nổ một trái bom.

- Nhắc nhở đồng minh của cô, quản lý tốt đám chó săn lại.

Ông Phương Long quay đầu, cùng nhóm thuộc hạ đi ra Kết Giới, trước khi đi còn nói một câu, Nhân hơi khó chịu, cậu cũng đâu có muốn một đám phá hoại làm thuộc hạ đâu, nhưng cũng không thể nói gì, đây là số mệnh.

- Đi thôi...

Dung nói với Nhân và Huy, ở trong Kết Giới, cả ba di chuyển từ từ, Kết Giới ngăn cách họ và không gian bên ngoài, nên đi trên đường trống trơn, không người không xe, đi thẳng về nhà Nhân, mới thoát ra Kết Giới, Nhân và Huy không còn giả trang nữa, ngồi ở trên ghế sofa, mà Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu thì quỳ dưới đất, Vong Nát Thịt đã trở lại thành Nam, Vong Nát Thịt sợ rồi, nó không dám đối mặt với Huy nữa.

- Phì, đồ chó má Tử Linh Duệ, nhân loại không xứng với huyết mạch của nữ vương, nhu nhược.

Quỷ Phân Thây nhổ một miếng nước bọt, chửi mắng, Nhân tức giận tiến lên, tay đấm chân đá, trút hết bực dọc, tức giận lên người Quỷ Phân Thây, như là lúc trước cậu với con rồng Komado đó.

- Ra là thế, Tử Linh Duệ không thể vứt bỏ quan niệm hạ đẳng của mình, nhắc nhở cho mày biết, mày đã không còn là sinh vật hạ đẳng mang tên con người.

Quỷ Đoạn Đầu im lặng cả một hành trình, bỗng nhiên nói, Nhân dừng tay lại, nhìn về phía nó, Tuyền bay ra từ cái lục lạc, im lặng nhìn hết mọi chuyện đang xảy ra, Quỷ Đoạn Đầu cười cợt.

- Tử Sĩ bọn tao là sinh mệnh thượng đẳng, giết chóc sinh vật hạ đẳng thì có việc gì, bọn nó chỉ như là con kiến, bị con người tùy tiện giẫm đạp, hay chỉ là động vật, các người giết nó vì muốn lợi ích từ nó, dùng đạo đức của nhân loại để chế tài Tử Sĩ chúng tao? Non nớt.

Nhân dù rất tức giận, nhưng lại không thể phản bác lời này của Quỷ Đoạn Đầu, không cùng một giống loài, thì đạo đức, nhân tính gì đó không thể áp dụng, mặt quan điểm của nó không sai, nhưng đối với Nhân, mặt quan điểm đó cũng không đúng.

- Nói nhiều làm gì, đánh bọn nó, mặc kệ bọn nó là thứ gì, lời của mày nói mới là chân lý.

Huy xách cổ của Quỷ Đoạn Đầu lên, quyền đấm chân đá, mỗi cú đánh đều để Quỷ Đoạn Đầu kêu rên, nó bây giờ hiểu cảm giác mà Vong Nát Thịt đối mặt, cảm giác sự sống của mình từ từ bị rút đi, khiến nó bắt đầu run rẩy.

- Đúng...

Nhân bừng tỉnh, tham gia với Huy đánh tiếp, Quỷ Phân Thây và Quỷ Đoạn Đầu chỉ có thể nằm đó chịu đòn, không dám đáp trả, không dám lên tiếng, bởi vì bọn nó bất lực, hai cái thằng này quá khắc chế chúng nó, Dung ngồi ở một bên, nhìn hai người họ hành hung, để tay lên cằm, cười cười.

........

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Cập nhật leonguyenx810
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.