Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai Họa

Tiểu thuyết gốc · 3053 chữ

.......................

Gió lạnh từ phương bắc thổi qua trời đêm, mang đến từng cơn rét lạnh tận óc và xương tủy, trong quan tài, cái xác ướp cao gần hai mét, làn da khô quắt có màu nâu sẫm, cái miệng mở rộng, không có răng, không có đầu lưỡi, hai mắt cũng trống rỗng, nhưng cái xác ướp vẫn đặt hai tay lên thành quan tài, dùng sức nâng cơ thể lên, bước ra khỏi quan tài.

Trên người có vải liệm màu trắng quấn quanh cơ thể, nhưng chắc bởi vì thời gian, những tấm vải đã bị đổi màu thành vàng sậm, người nhìn vào liền thấy nó rất rất bẩn, mùi hôi thối từ cái xác ướp theo chiều gió xộc vào mũi Huy, khiến cậu cũng phải nhịn thở bằng mũi.

Rắc, cạch...

Xác ướp giơ cái tay khô quắt lên hàm, dùng sức nắn xương hàm lộ ra khỏi làn da, để cái miệng đang há rộng của nó khép lại, nó lung lay cổ, dùng hai hốc mắt trống rỗng nhìn về phía Huy, một luồng khí lạnh còn mạnh hơn gió bắc ào về phía Huy, cái xác ướp sử dụng Lĩnh Vực của nó.

Không thể tránh khỏi, Huy liền bị bao trùm trong Lĩnh Vực của cái xác ướp, nó từ từ tiến lên, như thể nó không thể chạy vì cái cơ thể tàn tạ đó, nhưng mỗi bước đi của nó, mặt đất dưới chân nó liền xao động, di chuyển, xoay tròn, cây cỏ, sỏi đá ở gần những vòng xoáy cát bị nghiền nát, mà những vòng xoáy cát dần dần biến lớn.

Huy biết không thể để cái xác ướp tiếp tục mở rộng ra những vòng xoáy cát, cậu nhảy vọt lên, chân phải nâng lên, đá về phía bụng cái xác ướp, cái xác ướp không nhúc nhích, nó vẫn cứ bước tới, mặc cho bàn chân nặng nề của Huy đá vào bụng nó.

Bịch...

Huy giật mình, toàn bộ lực chân của cậu đá vào bụng cái xác ướp nhưng như là đá vào cục bông, toàn bộ sức mạnh như chìm mất tăm, mà cậu bởi vì vậy mà mất đi lực tác động, cơ thể bị trọng lực kéo xuống, dưới chân cái xác ướp đã là một vòng xoáy cát cực lớn, chỉ cần Huy chạm xuống đất, cậu sẽ bị nuốt chửng vào trong.

Huy lập tức nghiêng người, tay trái cầm mã tấu cắm mạnh xuống đất, dùng phản lực đẩy cơ thể lên, hai chân dang ra, kẹp vào cổ cái xác ướp, buông ra cây mã tấu đã bị vòng xoáy cát cắn nuốt.

Cái xác ướp như là một cây trụ trời cắm ở đó, không di chuyển, cơ thể nặng trịch, cho dù Huy dùng hai chân kẹp vào cổ nó để níu cơ thể lại, thì nó vẫn không dùng tay đẩy Huy ra, Huy ngạc nhiên, hai tay ôm lấy eo cái xác ướp, ngửi mùi hôi thối trên cơ thể cái xác ướp khiến cậu muốn nôn mửa, nhưng cậu vẫn cố loay hoay con dao găm bạc trong tay phải, đâm vào sau lưng cái xác ướp.

Không chắc là đâm trúng vị trí nào, cái xác ướp bỗng rung lên, nó lúc này mới phản ứng, hai tay nắm lấy hai chân Huy, định dùng sức xé toạc Huy ra từ hai bên, nhưng sức mạnh của Huy cũng không kém hơn nó, cậu dùng sức khép chân lại, cả hai giằng co trong chốc lát, nhưng mà lúc này, Huy bỗng rút dao găm bạc ra, nhắm ngay vị trí hạ bộ của cái xác ướp, đâm tới.

“.................”

Tiếng thét dài của cái xác ướp vang vọng bầu trời, nó buông ra hai chân của Huy, những vòng xoáy cát cũng biến mất, chủ nhân của chúng đã không còn tâm tư duy trì bọn chúng, Huy rơi xuống đất, rút ra dao găm bạc khiến cái xác ướp rú lên lần nữa, nó há ra cái miệng trống hoác, một ánh sáng màu xanh đậm bắn ra từ miệng nó, khi Huy kịp phản ứng, thì ánh sáng đó đã rơi trên người cậu, vậy mà lại là một đóm lửa màu xanh đậm, lửa dính vào da như là dính phải dầu, lập tức bùng cháy.

- Ahhhhh...

Huy gào lên, bỗng nhiên bị thiêu sống, cho dù ai cũng không thể không phát ra tiếng thét, Huy lăn lộn trên đất cố dập đi ngọn lửa trên người mình, còn bộ xác ướp thì quỳ ở trên đất, tay che lại hạ bộ, nếu như nó có con ngươi, lúc này chắc cũng đang rơi nước mắt tủi hờn.

Rầm rầm...

Lúc này cái xác ướp đứng lên, vòng xoáy cát dưới chân nó dần dần mở rộng, lan tràn đến chỗ Huy vẫn đang chật vật dập ngọn lửa trên người, cánh tay áo bên trái đã bị thiêu thành tro, mà da thịt của cậu cũng đang bị thiêu đốt, mùi khét bay khắp nơi.

Xoạc...

Hai chân của Huy đã bị vòng xoáy cát nuốt chửng, kéo cơ thể cậu vào trong vòng xoáy, cát và sỏi đang không ngừng ma sát vào thân dưới của Huy, bào mòn quần áo và da thịt cậu từng chút một.

Cái xác ướp đứng ở trung tâm vòng xoáy, trừng đôi mắt trống rỗng nhìn Huy, Huy vùng vẫy cố thoát ra khỏi vòng xoáy nhưng vô ích, nó như là bùn dính chặt vào cơ thể, kéo cơ thể cậu ngày càng sâu vào trong, Huy cắn răng, nhìn cánh tay trái đã bị đốt cháy chỉ còn lại xương, cậu giơ dao găm bạc lên, chặt đứt năm ngón tay trái xuống.

Ngoàm...

Cái miệng đầy răng của Yêu Khẩu không biết từ đâu xuất hiện, nó há miệng nuốt toàn bộ năm ngón tay của Huy xuống, hơi lạnh thấu xương từ Yêu Khẩu phát ra khiến bộ xác ướp phải chuyển ánh mắt vào nó, Lĩnh Vực của bộ xác ướp bỗng nhiên co vào, như một quả bóng hơi bị hai bàn tay ép chặt vào từ hai bên.

- Gràoooooo

Lĩnh Vực của bộ xác ướp vỡ nát, vòng xoáy cát biến mất, Huy rơi xuống mặt đất cứng ngắc, cậu nở nụ cười bất đắc dĩ, tiếng gầm thét vang trời kia bắt nguồn từ một cái bóng đen to lớn, toàn thân là màu đen như mực, không mắt, không mũi, không tai, chỉ có một cái miệng đầy răng đang nhai cái gì đó, nó bỗng quay đầu, nhìn về phía bộ xác ướp.

Bộ xác ướp khuỵu một chân xuống đất, cơ thể run rẩy như đang vác trên lưng một thứ gì đó rất nặng nề, nó há cái miệng không răng ra, như là gào thét nhưng vì không lưỡi nên chẳng có âm thanh nào phát ra, cái quan tài phía xa nổ tung, tám người đàn ông đứng im ở đó bỗng ngã xuống, cơ thể nhanh chóng phân hủy, chỉ còn lại phần xương, những bộ xương lần nữa phân rã, trở thành một làn sương màu trắng bay về phía bộ xác ướp, bay vào cái miệng rỗng tuếch của nó, cơ thể nó dần dần phồng to lên, da thịt không còn khô quắt, trên người là những bắp thịt cường tráng, nó từ từ đứng lên, nhìn về phía cái bóng đen kia.

- Rống...

Cái bóng đen không mặt gào lên, bốn chân đạp trên mặt đất, cả cơ thể nó bay vọt về phía cái xác ướp, cái miệng đầy răng nanh há rộng, khóe miệng rách đến mang tai, như là một lỗ sâu chực chờ nuốt chửng mọi thứ, cái xác ướp không né tránh, nó đưa hai cánh tay lực lưỡng lên, chụp lấy hai bên khóe miệng của cái bóng đen, không cho nó khép cái miệng lại, cái bóng đen dậm mạnh hai chân sau, dùng sức đẩy ra cái xác ướp, nhưng cái xác ướp dường như chôn chân xuống đất, cho dù cái bóng đen đã đạp thủng mặt đất đằng sau nó thì cái xác ướp cũng không hề nhúc nhích.

- Dưới mặt đất khô cằn, là vòng xoáy của sỏi đá.

Cái xác ướp khép mở hai môi, phát ra giọng nói khàn khàn, đất đá và sỏi dưới chân của nó bắt đầu chuyển động, tạo thành một vòng xoáy càng ngày càng lớn, cái bóng đen vùng vẫy cố hất cái xác ướp ra, nhưng hai tay của cái xác ướp giữ chặt miệng nó, mà nó lại không thể đẩy ngã cái xác ướp, dần dần, bốn chân của nó đã bị vòng xoáy cát nuốt chửng tới đầu gối.

Huy nằm ở trên mặt đất, thấy tình cảnh này thì nghiến răng, bất kể hậu quả là gì, cậu sử dụng Nghịch Đảo để hồi phục vết thương trên người, ngay lập tức cậu đứng lên, nhảy vọt lên lưng cái bóng đen, nhìn chằm chằm nó, lúc này, cậu bỗng nhớ lại một cuộc nói chuyện với Leo.

“Khi nào mày gặp một kẻ địch quá mạnh, nhớ lấy, đọc to những chữ này, Avarak dequon baluke.”

Leo nói, Huy không hiểu mấy chữ cuối cùng mà Leo nói có ý nghĩa gì, nhưng cậu vẫn thử ghi nhớ nó, lúc này đây, cậu chỉ thử sử dụng nó, như một cái phao cứu mạng cuối cùng.

“Avarak dequon baluke”

Tiếng ngâm nga vang vọng trong không gian tối tăm, trong bóng tối, có thứ gì đó chuyển động cơ thể, Huy không hiểu cảnh tượng cậu đang nhìn thấy là gì, chỉ cảm thấy từng đoạn xương trong cơ thể nóng lên như rang, một cơn choáng mạnh đập vào óc, khiến hình ảnh trước mặt nhòe đi, hình ảnh cuối cùng mà cậu thấy là hai cánh tay xương trơ trọi vươn ra trước mặt cậu, che lại ánh mắt Huy vào một vùng tăm tối.

- Tai Họaaaaaaaaaa.....

Tiếng gào thét như xé cả bầu trời vang vọng bên tai Huy, nhưng cậu không thể thấy được gì cả, khi cảm giác được cơ thể bỗng mất trọng tâm, lưng va đập với nền đất cứng thì cậu mới mở mắt ra được, nhưng cậu đã không còn ở trong Ảnh Giới mà là ở trong nhà tắm nhà mình.

- Ui da, chuyện gì xảy ra vậy?

Huy xoa xoa cái ót, khó hiểu tự lẩm bẩm, Leo bước vào, nhìn chằm chằm cậu bằng ánh mắt nghiền ngẫm, đánh giá, nó vuốt cằm, hỏi : “- Mày dùng rồi à?

- Ừ.

Huy trả lời nó, cậu đứng lên, đi vào phòng ngủ, đẩy cửa phòng ẩn ra, thay quần áo mới, nằm dài trên giường, cậu suy nghĩ về tiếng thét dài cuối cùng của cái xác ướp, Tai Họa, cái tên mà cậu vẫn nhớ như in từ khi còn bé, những suy nghĩ đó đưa cậu vào giấc ngủ từ lúc nào không biết.

....

10 năm trước, khu vực 69, cô nhi viện Hòa Bình.

Thầy hiệu trưởng của cô nhi viện là một người đàn ông quá năm mươi, tóc trắng đã nhiều hơn đen, gương mặt phúc hậu, lưng hơi còng xuống, hai tay dắt theo hai đứa bé chừng 6, 7 tuổi, một bé trai và một bé gái đi vào cô nhi viện.

Bé trai là Huy, còn bé gái tên là Trúc, cột tóc bím hai bên, bước đi chân sáo, dường như đang rất vui vẻ, ở trong một góc khuất của cổng cô nhi viện, một con chuột cống bò qua, nó ngẩng cao đầu nhìn về phía Huy, trong đôi mắt có gì đó không giống của một con vật bình thường, nó khép mở miệng, thình lình lại phát ra tiếng người : - “Đã tìm thấy”.

Thời gian thoi đưa, đã vài ngày trôi qua từ khi Huy và Trúc đến cô nhi viện, hôm nay có một cựu cô nhi cùng gia đình trở về thăm cô nhi viện, một người đàn ông cao lớn, tay dắt một bé gái, mà tay bé gái thì dắt một người một người phụ nữ, hình ảnh của một gia đình hạnh phúc đập vào mắt những đứa trẻ trong cô nhi viện, khiến chúng vừa hâm mộ vừa ước ao và buồn bã.

Cọt kẹt...

Tiếng kim loại đã hơi rỉ sét ma sát vào nhau, Huy ngồi trên ghế xích đu đung đưa, bên cạnh từ lúc nào có một bé gái đứng nhìn cậu, Huy dường như phát giác ra sự hiện diện của cô bé, cậu dừng lại nhìn cô, một khuôn mặt non nớt nhưng trên mặt lại không có cảm xúc vui vẻ hồn nhiên của trẻ con, khóe miệng nhếch lên như cố nặn ra nụ cười nhưng không thể, cô bé hít một hơi thật sâu, dường như đem hết can đảm ra, vươn tay về phía Huy, nói.

- Xin chào, tớ là Dung, cậu có thể làm bạn với mình không?

................

- Ui da...

Cảm giác trời đất như đảo lộn, Huy bừng tỉnh khi gò má đập xuống sàn nhà, ngoài trời đã sáng lên từ lúc nào, nhìn đồng hồ trên tay, 6 giờ hơn, Huy đứng lên, hướng ánh mắt thù hằn về phía Leo vừa mới đá cậu xuống giường.

- Nhìn cái *, làm đồ ăn nhanh lên.

Leo giơ ngón giữa lên, nói, Huy không thèm quan tâm đến nó, đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, thay quần áo, hôm nay là Chủ Nhật, không phải đi học nên cậu cũng chẳng vội đi làm bữa sáng mà ngồi vào bàn, kiểm kê lại phần thưởng từ nhiệm vụ Hôn Lễ Trong Đêm.

...

[Sách kỹ năng] : Nhập Liệm. (cấp C)

Yêu cầu nghề nghiệp : Thợ Ướp Xác, Bác Sĩ Pháp Y, Thợ May.

Mô tả : Băng vải và hương liệu, một bàn tay nghệ thuật có thể biến bất cứ thứ gì trở thành một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.

....

[Thôn Trong Núi] đã sát nhập vào Lãnh Địa [Rừng Bạc].

...

Lần đầu tiên, Huy nhận được một kỹ năng yêu cầu nghề nghiệp và còn không sử dụng được, mà lại khu vực nhiệm vụ Hôn Lễ Trong Đêm cũng sát nhập với Lãnh Địa hiện tại mà cậu đang đặt chân, không biết đây là tốt hay xấu nữa.

....

[Phát hiện vật phẩm không thể sử dụng, có thể giao dịch với Ảnh Giới, thu về điểm thuộc tính hoặc đổi kỹ năng cùng cấp]

Nhắc nhở : Khi đạt cấp 20, Ảnh Giới sẽ mở ra con đường đến Trung Tâm, nơi có thể tự do giao dịch vật phẩm với Vô Ảnh giả khác.

....

Một cái bảng thông báo hiện lên, Huy cẩn thận đọc kỹ, cậu bây giờ đã là cấp 12, khoảng cách 20 còn khá là xa, cho nên sau khi cân nhắc kỹ, trước tiên vẫn là cùng Ảnh Giới trao đổi đi, lựa chọn trao đổi kỹ năng cùng cấp, cuốn sổ nhỏ trong tay biến mất, một giây sau, cuốn sổ nhỏ lại xuất hiện trong tay Huy.

...

[Sách kỹ năng] : Cường Cân Hoán Cốt (cấp C).

Yêu cầu : Võ Sư, Thuẫn Sĩ.

Mô tả : Một thủ thuật cường hóa gân và xương, thay đổi cực hạn cơ bản của cơ thể, tăng tính dẻo dai, bền bỉ, kiên cường của các cơ quan trên người.

...

Huy đọc mô tả về sách kỹ năng mới, cảm giác rất không tệ, mặc dù thuộc tính là không giới hạn với cơ thể, khi cường hóa một thuộc tính nào đó thì cơ thể cũng phát triển theo để phù hợp với thuộc tính đó, nhưng cũng chỉ là phù hợp, khi sử dụng thì không dễ dàng khống chế và cân bằng với những thuộc tính khác.

Ví dụ như điểm sức mạnh cao hơn thể trạng, khi sử dụng sức mạnh quá lớn vượt qua mức chịu đựng của thể trạng thì sẽ gây tổn thương cho cơ thể, nếu như thể lực thấp hơn thể trạng nữa thì càng khiến thể lực không theo kịp sự tiêu hao mạnh của việc sử dụng sức mạnh và sự điều tiết sức mạnh của thể trạng.

Nhưng kỹ năng này lại yêu cầu về nghề nghiệp mà Huy không có, cậu có quyền tiếp tục trao đổi, liên tục nhiều lần, có những kỹ năng rất phù hợp với Huy, nhưng yêu cầu của chúng cậu không đáp ứng được, cuối cùng, kỹ năng phù hợp với nghề nghiệp của Huy cũng xuất hiện.

...

[Sách kỹ năng] : Chiến Tích (cấp C).

Yêu cầu : Thợ Săn Thú.

Mô tả : Mỗi săn một loại con mồi, cơ thể sẽ tích trữ một hình xăm của chúng, ghi lại một loại kỹ năng của con mồi đó, sau khi sử dụng thì hình xăm sẽ biến mất.

...

Không trao đổi nữa, Huy quyết định học tập kỹ năng này, một kỹ năng có thể tích trữ nhiều kỹ năng khác, tuy chỉ sử dụng được một lần, nhưng lợi ích vẫn rất lớn, sau khi học xong kỹ năng, Huy kiểm tra nó lần nữa.

....

Kỹ Năng : Chiến Tích (cấp C)

Mô tả : Mỗi săn một loại con mồi, cơ thể sẽ tích trữ một hình xăm của chúng, ghi lại một loại kỹ năng của con mồi đó, sau khi sử dụng thì hình xăm sẽ biến mất.

Bị động : Các hình xăm có thể kết hợp lại với nhau, tạo thành một hình xăm mới.

Chủ động : Xóa đi một hình xăm, không sử dụng kỹ năng lưu trữ, gia tăng tạm thời toàn bộ thuộc tính +1.

.......

- Quá tốt....

Ai mà biết được, kỹ năng sau khi học xong càng mạnh hơn so với tưởng tượng của Huy nhiều, bất ngờ, tiếng chuông cửa vang lên, Huy liếc nhìn qua camera giám sát trong điện thoại, là Dung đang đứng trước cửa nhà, giơ tay vẫy chào qua camera với nụ cười thân thiện.

...........................

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.