Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đâu Phải Ai Cũng Có Thể Gia Nhập???

Phiên bản Dịch · 1331 chữ

Hứa Thâm nghĩ một hồi lại nói: "Viên Viên tỷ, tôi có thể hỏi thăm một người hay không? Trước kia anh ấy từng đảm nhiệm chức lãnh sự ở trong này."

"À?" Chu Viên Viên nói: "Nếu là cấp bậc quyền hạn thấp hơn cậu, tôi có thể nói cho cậu biết."

"À, anh ấy là đội trưởng hiện tại của tôi, tên là Chu Dã."

"Để tôi tra xem sao."

Chu Viên Viên xoay người đi lại gần một chồng ngăn tủ được xếp dựa vào tường, bên trên đã tích cóp được không ít tro bụi. Cô lật tìm rất nhanh, chỉ chốc lát sau, đã rút ra một tập hồ sơ: "Chu Dã. . . Tìm được rồi, tam đẳng lãnh sự, gia nhập chừng sáu năm trước, hình như tư chất có chút bình thường, vài lần hoàn thành nhiệm vụ đều khá miễn cưỡng, sau lại bị trong hội khai trừ."

"Khai trừ sao?" Hứa Thâm sửng sốt,

Rõ ràng đội trưởng Chu nói rằng gã tự mình rời khỏi, bởi vì cảm thấy làm hai công việc cùng lúc quá mệt mỏi. . .

"Đúng vậy, nếu biểu hiện quá mức bình thường trong vài lần chấp hành nhiệm vụ, trong hội sẽ hủy bỏ thân phận lãnh sự, dù sao tài nguyên trong hội cũng không phải đến không, cần dùng trên lưỡi đao, đâu phải ai cũng có thể gia nhập cùng chúng ta." Chu Viên Viên khép lại hồ sơ, rồi tùy ý ném nó trở về, cười khẽ nói.

Hứa Thâm hiểu được.

"Thời gian không còn sớm, hai người ra ngoài trước đi. Đợi lát nữa có lãnh sự khác, lại đến báo cho tôi biết." Chu Viên Viên tựa vào ghế, lười biếng duỗi thắt lưng, nói.

"Được." Lỵ Lỵ gật đầu.

"À đúng rồi." Chu Viên Viên nói với Hứa Thâm: "Nếu cậu gặp được đồng đội hoặc người quen biết tại cục Khư Bí ở trong hội, cũng đừng để lộ danh hiệu của cậu cho đối phương, trong hội đã chuẩn bị cho cậu một danh hiệu để công khai với cục Khư Bí, tên là 'Khư Nhãn', về sau, cậu có thể dùng danh hiệu này."

"Khư Nhãn. . ." Sắc mặt Hứa Thâm trở nên quái dị, nhưng hắn không nói gì, chỉ gật gật đầu: "Tôi đã biết."

Ngay sau đó, hắn theo Lỵ Lỵ rời khỏi nơi này, Lỵ Lỵ vừa đi vừa nói: "Quy củ trong hội khá thoải mái, chỉ cần khi cậu nhận được nhiệm vụ, thì lập tức đi tới giải quyết là được. Chúng tôi sẽ thông báo cho cậu trước. À bên chúng tôi cũng có thiết bị tác chiến dành cho cậu."

"Được." Rất nhanh, Lỵ Lỵ đã mang theo Hứa Thâm đi vào một nơi có tên là "Phòng làm việc của lãnh sự" .

Nơi này cực kỳ vắng vẻ, chỉ có một quầy hàng được quây lại bằng song sắt và một lão nhân đang ngồi đằng sau quầy.

Lỵ Lỵ gõ gõ mặt quầy, hai tiếng “Thùng thùng” vang lên, lão nhân đeo kính mắt nhìn qua, trên mặt lập tức xuất hiện nụ cười nồng đậm: "Đại Lỵ Lỵ hả. . . Lại mang lãnh sự mới tới đây sao?"

"Ừm, nhị đẳng lãnh sự đó. Cậu ấy tới lĩnh một chút thiết bị tác chiến." Lỵ Lỵ lạnh nhạt nói.

"Nhị đẳng sao? Xem ra người mới lần này là một nhóc con không tồi đâu." Lão nhân cười cười, lúc này mới đứng lên, liếc mắt ngắm Hứa Thâm một cái. Trong mắt lão có chút kinh ngạc vì Hứa Thâm quá trẻ, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, dù sao ông ta cũng nhìn thấy quá nhiều những thiếu niên tuổi trẻ lại dũng mãnh kiểu này rồi.

Ví dụ như vị nữ quái vật vừa tròn vừa lớn kia chẳng hạn. . .

Lão nhân xoay người, mở ra một chiếc rương ở đằng sau lưng, nơi có viết mấy chữ ‘Nhị đẳng lãnh sự’, rồi ôm ra một chồng vật phẩm từ bên trong.

Hứa Thâm nhìn thoáng qua, trong những thứ này có trang phục tác chiến, kiếm Trảm Khư, cùng dụng cụ truyền tin khác với cục Khư Bí, còn có bảng tên thân phận nhị đẳng lãnh sự .

Lỵ Lỵ ôm lấy những thứ đó rồi chuyển giao cho Hứa Thâm: "Đã bố trí cho cậu một gian phòng trong tòa nhà này, nếu ở nội thành, cậu không có phòng ở, có thể tới nơi này ở lại, cuộc sống về đêm ở nơi này vô cùng phong phú, muôn màu muôn vẻ đó nha. . ."

Hứa Thâm nhìn nụ cười đầy nghiền ngẫm của cô ấy, có chút mặt đỏ, hỏi: "Vậy nơi này có bao ăn không?"

"Đương nhiên. . ." Lỵ Lỵ che miệng nở nụ cười: "Trong hội chúng ta có căn tin, đồ ăn nơi này còn ngon hơn cục Khư Bí rất nhiều."

Hứa Thâm nghĩ đến mỹ thực từng được nếm thử tại tửu điếm Mạc Na, trong bụng không khỏi có chút đói khát.

“Kiểu dáng của dụng cụ truyền tin này là loại mới nhất vừa được hiệp hội Chưng Khí công bố ra bên ngoài, trước mắt được xem như một loại kiểu dáng khá phổ biến, nhưng con chip tín hiệu bên trong, có thành phần Khư Thạch, cho phép người sử dụng duy trì liên lạc ngay cả khi đang ở trong Khư giới."

Lỵ Lỵ giới thiệu cho Hứa Thâm: "Tuy kiểu dáng bên ngoài của trang phục tác chiến này có chút khác biệt với cục Khư Bí, nhưng hiệu quả lại khá tương đồng với nhau, kiếm Trảm Khư cũng vậy, sợ cậu sử dụng không quen nên kiểu dáng của nó không có gì thay đổi. Nhưng nếu cậu có sở trường hoặc yêu thích khác, có thể xin luyện chế riêng một loại binh khí cho mình."

Hứa Thâm nhìn nhìn, trang phục tác chiến màu xám, bên trên có đường cong màu bạc, nhìn qua cũng ôm sát người và cực kỳ mềm mại.

"Đại Lỵ Lỵ, có rảnh nhớ thường xuyên đến chơi nha." Lão nhân sau quầy nhìn thấy Lỵ Lỵ muốn dẫn Hứa Thâm rời đi, vội vàng kêu lên.

Lỵ Lỵ cũng không quay đầu lại, chỉ vẫy vẫy tay, xem như nói lời từ biệt, sau đó cô mang theo Hứa Thâm lên lầu, tiến vào một chỗ gian phòng kiểu như tầng lầu, bố trí xong xuôi mọi chuyện cho Hứa Thâm, lại nhắc nhở hắn nên chú ý tới hạng mục công việc trong hội một chút, sau đó chào từ biệt.

Hứa Thâm vòng vo xoay chuyển trong gian phòng đó một hồi, cảm giác nơi này cực kỳ sạch sẽ và xa hoa, nhưng hắn vốn chẳng có yêu cầu quá cao về hoàn cảnh sống nên không quan tâm tới điều này nhiều. Hắn nhanh nhẹn đặt trang phục tác chiến và binh khí mới được nhận lên bàn, sau đó lấy ra dụng cụ truyền tin, khóa phòng cẩn thận, cuối cùng là xuống lầu, rời đi.

Cần phải đeo thứ dụng cụ truyền tin này mọi lúc mọi nơi, để khi có nhiệm vụ, hội sẽ thông báo bất cứ lúc nào.

"Hội Truy Quang. . ."

Hứa Thâm quay đầu lại nhìn thoáng qua dãy kiến trúc phía sau, bỗng nhiên trong khóe mắt hắn nhìn thấy Mai Phù vừa nhảy khỏi một tầng lầu nào đó. Cô tinh tế, nhẹ nhàng tựa như tinh linh, từ từ hạ xuống đất, rất nhanh đã chạy tới.

Tuy Mai Phù vẫn một mực quay chung quanh bên người hắn, nhưng ngẫu nhiên cô cũng sẽ biến mất, tựa như một đứa nhỏ thích chạy ra bên ngoài chơi đùa.

Chỉ là… Hứa Thâm biết phần lớn thời gian Mai Phù ra bên ngoài, đều là đi kiếm thức ăn.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 265

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.