Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập Hợp Khẩn Cấp!

Phiên bản Dịch · 1321 chữ

"Vậy thôi, lấy dụng cụ truyền tin và thiết bị tác chiến của cậu ấy qua đây." Chu Dã nói với Hà Minh.

Hà Minh xoay người đi vào trong phòng, rất nhanh đã mang ra một cái thùng màu đen.

Gã mở thùng ra, chỉ thấy bên trong là một loại dụng cụ truyền tin màu đen có kích cỡ bằng nắm tay trẻ nhỏ, còn có một chiếc máy trợ thính, cùng với một bộ trang phục tác chiến màu đen.

Hứa Thâm đã nhìn thấy đội viên chính thức mặc loại trang phục tác chiến này, nó bao gồm áo lót bên trong và áo khoác, hình như loại áo lót bó sát người kia được làm bằng da, nhưng cực kỳ mềm mại, tựa như một tầng mỡ được khoác trên người. Mà áo khoác lại tương đối rộng rãi, chất liệu cũng mềm mại và dẻo dai tương tự như áo lót, sau lưng còn có phần lõm đặt kiếm Trảm Khư.

Hà Minh lại lấy ra một cái ống ngắn màu đen, bên trong là một thanh kiếm Trảm Khư dành cho nhân viên chính thức.

Hứa Thâm nhìn qua, trên thân của thanh kiếm lại được khắc tên của hắn.

"Mỗi người đều có kiếm Trảm Khư của riêng mình, khác với loại vũ khí cậu đã dùng tại huấn luyện doanh, kiếm Trảm Khư này có thể chém bị thương cả khư thú cấp C." Hà Minh nói.

Hứa Thâm cầm lấy quan sát cẩn thận một chút, cảm thấy được kiếm Trảm Khư này cực kỳ sắc bén, thậm chí hắn còn có suy nghĩ, nếu bị thanh kiếm này cắt qua da thịt, kiểu gì vết chém cũng bóng loáng, mượt mà.

"Đợi đến lần tác chiến tiếp theo, tôi sẽ giới thiệu nhân viên truyền tin tác chiến hậu cần của chúng ta cho cậu." Chu Dã khẽ cười nói: "Cậu cứ làm quen với những thứ này đi đã, mặt khác đừng đánh mất kiếm Trảm Khư, nếu làm vậy, cậu sẽ bị phạt, hơn nữa nếu muốn xin một lần nữa, lại cần bản thân mình bỏ tiền ra mua. Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu trước, cậu sẽ không nguyện ý thừa nhận loại giá cả kia đâu. . ."

Hứa Thâm tò mò hỏi: "Khi nào thì chúng ta chấp hành nhiệm vụ, mục tiêu đều là cấp D sao?"

"Ngẫu nhiên sẽ có một vài nhiệm vụ là cấp E, nhưng về cơ bản đều là sự kiện cấp D." Chu Dã cười nói: "Đương nhiên, thi thoảng chúng ta cũng có thể qua hiệp trợ đội ngũ thứ nhất, giải quyết sự kiện cấp C. Lại nói, tuy loại hỗ trợ này rất nguy hiểm, nhưng bên trên sẽ cho chúng ta không ít ưu đãi, cũng khá có lợi."

"Đội chúng ta vừa giải quyết xong một lần sự kiện, ít nhất cũng phải chờ hai tháng nữa mới nhận nhiệm vụ lần sau, cho nên cậu không cần lo lắng. Trong khoảng thời gian này, cậu có thể thoải mái hưởng thụ cuộc sống, đương nhiên cũng đừng quên rèn luyện."

Hứa Thâm nhẹ nhàng thở ra, hắn vẫn nhớ tần suất các đội viên chính thức chấp hành nhiệm vụ, bình thường là ba tháng một lần, trừ phi ngẫu nhiên gặp phải chuyện đặc thù xảy ra.

Kế tiếp, Hà Minh mang Hứa Thâm đi vào phòng của hắn ở lầu sáu.

"Bình thường cậu có thể ở nơi này, cũng có thể tự mình vào nội thành mua phòng ở, chỉ cần khi chấp hành nhiệm vụ có thể chạy tới đúng lúc là được." Hà Minh cười cười với Hứa Thâm.

"Mấy anh không ở nơi này sao?"

"Tôi và Tào Phi ở nơi này, Tô Sương và đội trưởng đều có bất động sản của mình trong nội thành. Chúng tôi là người nghèo, không so được với hai người ấy, ha ha." Hà Minh cười nói.

"Hiện giờ đội chúng ta lại thêm một người nghèo. . ." Hứa Thâm bất đắc dĩ.

Hà Minh không khỏi cười lớn hơn.

Hứa Thâm thu xếp xong mọi chuyện, cũng coi như chính thức nhập đội.

Ngoại trừ trang phục tác chiến, kiếm Trảm Khư, Hứa Thâm còn được nhận phần tiền lương đầu tiên sau khi chuyển chính thức. Hắn hơi ngạc nhiên vì đó lại là mười ngàn Lô Tạp tệ.

Hứa Thâm lập tức cảm nhận được ý nghĩa của bốn chữ đãi ngộ sâu dày.

Phải biết rằng, một tháng tiền lương của vụ dân bình thường chỉ có 300 là đỉnh điểm.

Ma ma hắn tích lũy nhiều năm, trừ ăn mặc, cũng chỉ tích cóp được không đến 30 ngàn.

Nghĩa là khoản tiền lương hiện giờ của hắn hoàn toàn đủ cho vụ dân bình thường sinh sống được mười năm .

Khi hắn còn là học viên tại huấn luyện doanh, tiền lương là 1000, hiện giờ trực tiếp tăng lên gấp mười lần rồi.

Nghe Hà Minh nói, tiền lương của đội ngũ thứ ba là 5000, đội trưởng mới được 10 ngàn.

"Một năm chính là 120 ngàn nha. . . Nghe nói vé vào cửa tới thăm nội thành một lần, có giá 10 ngàn đồng một tấm, nhưng lại phải có mối quan hệ mới có thể mua được."

Hứa Thâm thầm cảm thán trong lòng, nếu hắn chuyển sang đội ngũ thứ nhất, chắc chắn sẽ có tiền lương cao hơn, nghe nói đội trưởng của đội ngũ thứ nhất, còn có thêm đãi ngộ đặc biệt khác nữa.

Chẳng qua Hứa Thâm lại sợ, khi hắn chuyển qua bên đó, sẽ rơi vào tình trạng có mạng kiếm tiền mà không có mạng để tiêu.

Sau khi hắn dàn xếp xong nơi ở trong đội, tạm thời không có nhiệm vụ. Tình huống này khiến hắn cực kỳ vui sướng, nhưng hắn vẫn huấn luyện rút kiếm khoảng tám giờ mỗi ngày, không hề giảm bớt.

Mà số lần rút kiếm trong tám giờ này, cũng từ 50 ngàn lần từng bước được nâng lên.

Ngoại trừ huấn luyện hằng ngày, Hứa Thâm cũng tới tìm Tiểu Mẫn, nhờ gã mang mình tới ban huấn luyện. Dù sao cũng có thời gian rảnh rỗi, hắn muốn bắt đầu học tập văn tự.

Dù sao muốn hiểu biết khư, cùng với những thứ khác nữa, chỉ có thể thông qua đọc sách.

Chẳng qua với những vụ dân như hắn ngày xưa, biết chữ chính là ước vọng xa vời, cũng là năng lực mà chỉ những người trong nội thành hoặc những đại nhân vật tại tầng chót của tòa thành mới có được, mà hiện giờ hắn đã có điều kiện này, đã mở mắt, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Giáo viên của ban huấn luyện là một người thường thuộc loại đã mở mắt, làm việc trong bộ Văn Chức, đương nhiên Hứa Thâm sẽ không bị tiết lộ thân phận.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Lúc bình thường, ngoại trừ huấn luyện hằng ngày, Hứa Thâm cũng dần dần bắt đầu nhập môn học chữ, cũng biết được một số văn tự đơn giản rồi.

Đô đô.

Hứa Thâm đang huấn luyện trên lầu sáu, bỗng nhiên nghe được âm thanh nhắc nhở truyền đến từ dụng cụ truyền tin đang được đặt trên bàn. Hắn không khỏi ngẩn ra, lập tức buông kiếm Trảm Khư xuống, đi qua cầm lấy nó.

"Tập hợp khẩn cấp, có nhiệm vụ!" Giọng nói của Chu Dã truyền đến từ dụng cụ truyền tin.

Mí mắt Hứa Thâm khẽ giật giật, chuyện gì nên đến cuối cùng cũng đến.

Khi hắn tính toán thời gian một chút, mới hơn một tháng từ sau ngày gặp mặt, chẳng lẽ lần này đã có chuyện gì xảy ra sao?

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 287

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.