Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tào Huynh. . . Tôi Có Thể Hiểu Được Tâm Tình Của Anh!!!

Phiên bản Dịch · 1318 chữ

"Nghe lão Trần nói, về cơ bản, cả năm lần huấn luyện thực chiến trong huấn luyện doanh, cậu ấy đều nhận được đánh giá hoàn hảo, biểu hiện khảo hạch cũng không tồi. Tuy là người mới, nhưng đã có đủ lực lượng để một mình chém giết khư thú cấp E, chỉ có chút khiếm khuyết kinh nghiệm thôi. Lại nói, đúng là cho cậu ấy tiến vào đội chúng ta vẫn hơi nôn nóng một chút, nhưng không thành vấn đề." Chu Dã lại không hề bài xích Hứa Thâm.

Phải biết rằng, gã đã nghe được lời khen không dứt miệng từ phía huấn luyện viên lão Trần của hắn. Huống chi người mới này chính là khư lực giả trời sinh, dù ở sơ kỳ còn non nớt một chút, nhưng chỉ cần người trong đội chiếu cố một hai, hắn có thể trưởng thành rất nhanh.

"Huấn luyện thực chiến trong huấn luyện doanh thì có tác dụng quái gì? Chỉ đối mặt với một con khư thú cấp E bị thương, dù biểu hiện có tốt tới mức nào chăng nữa, thì nhiều nhất cậu ta chỉ có thể đến đội ngũ thứ ba làm một nhân tài mà thôi. Ngược lại, bên trên lại đưa đến nơi này của chúng ta, nếu nhận được nhiệm vụ đi giải quyết sự kiện cấp E còn may, lỡ như lại gặp phải sự kiện cấp D thì sao? Cấp D có khác biệt rất lớn so với cấp E, đến lúc đó, nếu cậu ta lỗ mãng dù chỉ một chút thôi, cũng mang đến phiền toái khiến cả đám chúng ta ăn không tiêu rồi." Tào Phi tức giận nói.

"Anh nói ít một chút đi. Lúc trước chúng ta cũng được điều tới đây như vậy cỏn gì? Tôi nghe nói lượng khư lực của cậu ấy đã tiếp cận đội viên lão luyện rồi, đến lúc đó kể cả không giúp đỡ được gì thì bảo mệnh cũng không thành vấn đề." Thanh niên tên Hà Minh cảm thấy những lời Tào Phi nói có chút quá đáng.

Dù sao bên trên đã an bài xuống, thì hắn chính là đồng đội của bọn họ, hiện giờ nội chiến mới chính là tình huống nguy hiểm nhất khi chấp hành nhiệm vụ.

"Được rồi được rồi, cứ thử xem sao."

Đội trưởng và đồng đội đều lên tiếng, dù trong lòng Tào Phi vẫn còn cực kỳ bất mãn, nhưng gã lại biết, lúc này mình có nói gì cũng vô dụng: "Vậy để cho tôi xem đến tột cùng là khư lực của cậu ta mạnh đến mức nào? Đây coi như nghi thức nhập đội đi, không tính là tôi gây khó dễ cho cậu ta chứ? Những người kia muốn nhét nhóc con này tới đây, đương nhiên phải dùng sức thổi phồng rồi. Hừ, muốn biết là hàng thật hay hàng giả, cứ kiểm tra đo lường, mới biết được!"

Chu Dã nhìn về phía Hứa Thâm, nói: "Cậu đừng để ý, tính tình của cậu ta vốn thẳng thắn như vậy đó, nhưng khi chiến đấu lại tuyệt đối là đồng đội rất tốt, rất đáng tin cậy. Vì về sau phối hợp ăn ý, đúng là chúng tôi cần hiểu biết một chút về trình độ khư lực của cậu, cậu có thể cởi bỏ cấm, cho chúng tôi nhìn xem không?"

". . ."

Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì, không nghĩ tới hắn vừa đến nơi này đã gây nên tranh chấp rồi.

Mấu chốt chính là . . Hắn cũng không muốn đến đội ngũ thứ hai nha.

Tựa như vị Tào Phi trước mắt này nói, đi đội ngũ thứ ba làm một nhân tài thật tốt biết bao, chỉ cần chấp hành hạ nhiệm vụ cấp E, không có chút khó khăn nào. . .

Tào huynh. . . Tôi có thể hiểu được tâm tình của anh.

"Được rồi." Hứa Thâm thầm than, lập tức bắt đầu tưởng tượng thấy mỹ thực của "Ma ma" từ trong cơ thể thẩm thấu ra ngoài, dọc theo da thịt biểu lộ đến bên ngoài cơ thể, chảy xuôi ra ngoài chừng một nửa.

Mà lúc này, đám người Tào Phi và Chu Dã, Tô Sương tất cả đều hóa đôi mắt thành màu xám hư vô, mở ra Khư Nhãn quan sát.

Ở trong mắt bọn họ, toàn thân Hứa Thâm đều tản ra khư lực đậm đặc, tựa như ngọn lửa màu đen phủ kín cả người.

Quả nhiên là rất đậm đặc. . .

Trong mắt mấy người bọn họ hiện lên một mảnh dị sắc.

Tào Phi khẽ nhướng mày, sắc mặt thoáng trở nên bình thản hơn vài phần.

"Đây là toàn bộ của cậu sao? Tôi hi vọng cậu không có giữ lại." Bỗng nhiên Chu Dã lên tiếng nói, ánh mắt gã dừng trên mặt Hứa Thâm, tựa như đã nhìn thấu tâm tư của hắn.

Trong lòng Hứa Thâm hơi căng thẳng, chẳng lẽ huấn luyện viên đã nói qua tình hình của hắn với đối phương?

Hắn nghĩ ngợi một chút, lại phóng thêm hai phần khư lực nữa.

Mấy người bọn Chu Dã lại được chứng kiến khư lực trên người Hứa Thâm càng thêm nồng đậm, giống như đột nhiên đổ dầu sôi vào ngọn lửa đang cháy mạnh, khí tức sắp lan tràn đến trần nhà.

Quả nhiên lão Trần không gạt mình. . . Chu Dã thật sâu nhìn thoáng qua, sau đó đóng lại Khư Nhãn, người mới trước mắt đúng như những gì lão Trần đã nói, khư lực có thể so với đội viên bí mật.

Và đội viên bí mật ở nơi này, chính là mấy người Tào Phi của đội ngũ thứ hai.

"Khư lực này đã tương đương với tôi rồi." Hà Minh đóng Khư Nhãn, có chút thổn thức, ánh mắt nhìn về phía Hứa Thâm cũng lộ ra vài phần hâm mộ.

"Được rồi, cậu có thể thu liễm khư lực ." Chu Dã nói.

Hứa Thâm nhẹ nhàng thở ra, hắn cũng không phải cố ý giấu giếm, mà đây là kết quả do bản năng khuyết thiếu cảm giác an toàn gây nên. Dù sao lấy trình độ mà hắn thể hiện ra ở huấn luyện doanh, đã trực tiếp bị bên trên phái đến đội ngũ thứ hai, nếu lại chân thành hơn một chút, phỏng chừng rất nhanh sẽ bị điều tới đội ngũ thứ nhất.

Đến lúc đó, những nhiệm vụ gặp được đều là khư thú cấp C, hắn cảm giác bản thân có chút ăn không tiêu.

"Hừ, coi như đạt tiêu chuẩn đi." Tào Phi hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là cảm giác bài xích Hứa Thâm đã yếu đi đôi chút.

Tuy biểu hiện của Hứa Thâm kiểu gì cũng hơi non nớt, nhưng lương khư lực của hắn lại đủ sức bảo vệ chính bản thân hắn khi đối mặt với khư thú cấp D, có cơ hội cầu sống. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là chính hắn đừng phạm phải sai lầm quá mức xuẩn.

"Cậu ở tại lầu sáu đi, đã có người quét dọn phòng cho cậu rồi. Lúc bình thường, cậu có thể đi làm chút chuyện mà mình muốn làm, ví dụ như đi dạo phố, du ngoạn, nhưng một khi nhận được thông báo nhiệm vụ, phải đến nơi đây tập hợp trong vòng nửa giờ!" Chu Dã nghiêm túc nói vơis Hứa Thâm.

"Được." Hứa Thâm gật đầu, hắn có cảm giác đội viên chính thức rõ ràng là tự do hơn rất nhiều. . . Tuy hắn sẽ không đi dạo phố.

"Bình thường nếu có gì còn thiếu hoặc chỗ nào đó không hiểu, có thể hỏi chúng tôi, cũng có thể hỏi Tiểu Mẫn dưới lầu."

"Được."

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 281

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.