Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến ra khu rừng

Tiểu thuyết gốc · 2173 chữ

Long nằm bên cạnh xác của tên săm trổ mà ngủ. Cứ thế đến lúc trời tối vẫn may mắn không bị thú hoang ăn thịt. Đến khi hắn tỉnh lại, lại nhìn lên bầu trời đêm.

"Đến bầu trời lúc này cũng đổi." Cảm thán trong lòng, bụng hắn đã bắt đầu réo lên.

Vừa đói vừa sợ, hắn giắt con giao, thứ vũ khí duy nhất vào lưng quần. Chợt thấy nặng nặng bên đùi mới mò ra một cái điện thoại cảm ứng. Điện thoại bị ướt không thế khởi động lại, hắn cũng không lỡ vứt đi vì biết đâu mở lại được, hắn không mong gọi điện nhưng trong máy còn một số thứ hắn tải về offline. Hắn tháo pin vào một số linh kiện ra trước rồi để riêng vào hai túi quần, bắt đầu lê bước. Nhưng phải đi hướng nào? Hắn quyết định lại chờ thêm một lần đến sáng, trước đó phải kiếm thứ gì đó ăn trước.

Do trước đó thấy con hổ khổng lồ nên hắn không biết những động vật khác như nào. Hắn quyết định tìm kiếm sung quanh, kiếm hoa cỏ mà ăn. Cây cối nơi đây to lớn, dưới đất lại không có cỏ, Long tìm kiếm khoảng 2 giờ mà chưa thấy thứ gì có thể ăn được. Trong lúc đang đi, hắn nghe tiếng sột soạt nơi xa bèn nấp sau một tảng đá lớn.

Phía trước đó là một con vật lần đầu tiên Long nhìn thấy, lục tung trong đầu óc, hắn thấy con vật đó có ngoại hình khá giống một con chuột. Con vật này dài nửa mét, hai chi trước lại cực lớn. Nó đang vo tròn lại nằm ngủ, Long sợ hãi chưa dám cử động, mãi khi thấy con vật không có mắt, đoán rằng nó chỉ có thể sử dụng thính giác mà hoạt động.

Long lúc này từ từ lùi về sau, hắn đoán bản thân tiến đến không bị phát hiện thì có lẽ lúc đi cũng không làm sao.

Đi một đoạn xa, hắn bỗng thấy phía trước một con mãng xà đang quấn mình. Chu vi của mãng xà to ngang cây cối bên cạnh, khi quấn lại thì cao ngang ngôi nhà nhỏ.

Tiến thoái lưỡng nan, Long lại phải quay đầu. Trời tối không nhìn thấy chân, hắn quyết định quay lại chỗ cũ nhưng rất khó nên bèn ngủ lại một gốc cây.

Hắn không biết rằng bản thân may mắn sống qua 2 kiếp vì trong cơ thể không chứa một chút linh khí, ở thế giới này hiếm có ai như vậy. Lũ hung thú đã quen dùng linh khí cảm nhận, thấy vật nhỏ cử động mà không có linh khí, chúng chỉ coi đó như tảng đá, gốc cây, thứ vô hại.

Lại một đêm trôi qua, cái thứ gọi là linh khí, bao phủ khắp thế gian này cũng theo Long hít thở vào người giúp hắn nhanh chóng khỏe mạnh trở lại. Quả thật cơ thể con người trái đất, vốn không chút linh khí, yếu ớt đáng thương nhưng cũng nhờ vậy, khi được hưởng linh khí thì như cá gặp nước.

Linh khí không chỉ giúp hồi phục cho Long, nhưng đối với Long lúc này, linh khí vẫn chỉ như không khí bình thường, hắn hít vào thì phải nhả ra, không giữ được lại chút để tôi luyện bản thân.

Khi trời sáng đến, hắn lúc này mới nhìn được quang cảnh, dẫu những thân cây có to lớn Long vẫn nhìn thấy một ngon núi cực kỳ to lớn. Hắn quyết định đi ngược lại so với tòa núi đó vì theo logic, con người sẽ làm nhà dưới chân núi nhiều hơn.

Hắn cứ tiếp tục đi được khoảng 1km thì đói bụng đến kiệt sức. Nhắn nhớ ra một vài điều, bèn tìm một thân cây mục dưới mặt đất. Hắn dùng hết sức lật thân cây lên, quả nhiên có một đám côn trùng, tuy hình thù có chút khác trái đất nhưng đại khái có thể nhận biết được. Nhưng lúc này Long vẫn không nhịn được buồn nôn, hắn mắc bệnh sợ côn trùng, những con vật có hình thù kỳ dị, ướt át, những động vật giáp sát. Với lại hắn trước kia cũng chỉ ăn qua nhộng ong hay những thứ như vậy hồi còn nhỏ, bắt đầu lớn lên thì lại sợ. Việt Nam rất nhiều món ăn kỳ lạ nhưng hắn không hề thử qua.

Long là một tên kén ăn.

Biết có đám côn trùng như này, hắn bỏ qua cơn đói. Cố nhịn thêm, sau này không còn lựa chọn hắn sẽ ăn. Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy khát. Trong rừng hắn biết tìm đâu ra nước? Không có trái cây, hắn đành nhịn lại cơn khát tiếp tục đi.

2 Ngày sau, Lần đầu tiên hắn thèm khát nước như vậy. Từ nhỏ đến lớn toàn uống sữa, nước ngọt lên cơ thể mới béo như vậy. Cảm thấy hối hận vì khi xưa chê bai nước không mùi vị.

Bỗng hắn nhìn thấy một vài gốc cây nhỏ, còn đọng lại sương trên lá. Có đến hàng ngàn chiếc lá, Long liếm từng cái, cuối cùng cũng đỡ khát hơn. Không chỉ vậy, nước mưa trên hành tinh này có vẻ không bị ô nhiễm, sương mai cũng sớm nhiễm tinh khiết linh khí.

Vài ngày trôi qua, cơ thể đã khỏi hẳn vết thương, bụng hắn cũng đã xẹp lép. Hôm nay hắn buộc phải ăn, nhưng những con côn trùng kia quá đáng sợ.

"A"

Hắn kêu một tiếng, hóa ra bị một con kiến cắn vào đùi. Theo hắn được biết, một số loài kiến có độc cực nặng, nhưng một số con lại rất nhiều dinh dưỡng.

May mắn thay, 2 giờ trôi qua, không có triệu chứng gì. Long đã sớm tìm đến tổ con kiến đó. Đoán rằng không có đọc hắn liền ăn bọn chúng vì dù sao trông cũng không quá đáng sợ.

Từ hôm đó, hắn ghi nhớ hình dáng loài kiến đó rồi chỉ ăn bọn chúng.

Vào một ngày, có vẻ so với vị trí xác chết tên săm trổ, hắn đã đi được cả ngàn km. Cơ thể lúc ngày đã gầy đi rất nhiều. Tóc cũng mọc dài ra, may thay họ của hắn đều ít có râu.

Hắn lần đầu nhìn thấy một con vật giống của trái đất, không có kích thước quá khủng lồ, là một con thỏ, nhưng hắn không vui mừng được quá sớm. Sau con thỏ, những con vật bình thường khác cũng xuất hiện. Long không biết rằng là do cậu đã đi ra khỏi thuộc địa của những con hung thú mạnh mẽ, giờ cậu tiến vào khu vực của đám động vật tầng dưới.

Chưa kịp hành động, con thỏ đó đã vào miệng của một con sói.

Đã lâu không ăn thịt, cơn đói khiến đầu óc của Long hoạt động kém đi nhiều. Hắn quyết tâm giết thịt con sói này. Nhưng đám động vật lúc này không còn dùng linh khí xác định nữa, chúng đều sử dụng khiếu giác của thú săn mồi. Long chưa kịp tiến gần, con sói đang ngấu nghiến cũng đứng dậy nhìn về phía hắn.

Bình thường nó thấy con người đều chạy vội vàng, nhưng nó lại cảm nhận được con người này quá bình thường, lại quá kỳ lạ. Trên người không cảm nhận được chút mạnh mẽ nào.

"gừ guwghhhh"

Con sói gầm gừ xong liền lao đến chỗ Long, bàn tay của hắn kịp thời tóm được cổ của con sói lên chưa bị goạm vào người, nhưng con sói cũng không vừa, liền dùng móng vuốt cào vào người hắn.

Lần đầu tiên trong đời, hắn đánh nhau với một con thú, nhưng hắn liền biết con sói này chắc chắn phải mạnh hơn của trái đất nhiều. Nhưng Long cũng đâu phải loại tầm thường, cơ thể béo phì trước kia mạnh mẽ nay đã bị thay thế bởi một chút cơ nhỏ nhắn linh hoạt mà sức mạnh không hề mất đi, ẩn ẩn còn tăng lên do sự cọ rửa của linh khí.

Mặc cho con sói cào vào người, tay phải hắn dùng hết sức bình sinh bóp chặt khiến con sói bị cố định lại. Tay trái đã cầm theo con dao, cố đâm vào người con sói kia, mặc dù cơ thể con sói khá dày, khiến việc khó làm nhưng bị Long dùng sức mạnh bù đắp. Vết thương cả hai ngày càng nhiều. Cuối cùng con sói cũng thấy hối hận nhưng nó cũng phải tắt thở.

Ném xác con sói sang một bên, vết thương nhằng nhịt khắp người nhưng Long lại cười lớn.

"hahahaha"

Hắn nghĩ bản thân thật giỏi, có thể sinh tồn nơi hoang dã này, vậy sao cuộc sống trái đất thế kìa hắn lại là kẻ thất bại.

Vài giọt nước mắt lại chảy xuống khóe mắt, nhưng hắn lại mau chóng tỉnh lại. Trên ngực hắn có một vết thương khá nghiêm trọng, nhưng hắn không quan tâm. Nơi này biết lấy gì mà chữa thương?

Kéo xác con sói vô một góc, cố tìm thứ che đậy lên. Sau đó hắn cởi cái áo đã rách tơi tả ra, buộc lại coi như cầm máu rồi tim đồ đánh lửa.

Một nhóm bùi nhùi thêm củi khô, cuối cùng dùng sống dao đánh lửa. Nướng được một thời gian, hắn quay đi tìm nước, lúc quay lại, đã có một đám động vật khác đang tranh dành mất miếng thịt. Mùi thịt nước có vẻ thu hút bọn chúng, Long đành nằm yên một góc, hắn mong bọn chúng ăn xong bỏ đi. Vì trong góc hắn có dấu chút thịt còn lại và con dao của hắn.

Phải đến 1 giờ sau, đám động vật mới bỏ đi. Long lò mò tiến đến, tức giận mà không biết là gì. Lửa cũng bị dập rồi. Cũng may lúc nãy hắn bỏ đi mới thoát một kiếp. Hắn quyết đinh ăn sống thịt thừa.

Không ngờ trong thịt còn chứa linh khí rất nhiều, thảo nào đám động vật tranh nhau mà đến.

Vết thương cũng nhờ đó nhanh chóng đóng vẩy lại. Nhưng hắn vốn có bệnh về đường ruột, liền bị đi ngoài rất nhiều, dẫn đến mất nước. Nước sương không đủ, hắn tìm một con lợn rừng, theo dõi chúng với hi vọng chúng sẽ dẫn hắn đến nguồn nước gần nhất.

Cuối cùng dẫn đến một con suối nhỏ, Long cực kỳ vui sướng. Vì loài người chắc cũng giống động vật, đều phải sống gần nguồn nước, nếu men theo con suối thì biết đâu sẽ tìm được khu dân cư. Niềm vui không bao lâu, hắn chợt nghĩ:" Đây đâu phải trái đất. Nếu nơi đây không có con người thì sao, nếu loài thống thị là những con quái vật?"

Nhưng làm gì còn lựa chọn, hắn đi men theo con suối, có ngày bắt cá có ngày săn một số con vật đi lẻ đến song suối uống nước. Hệ tiêu hóa của hắn cũng đã được cả thiện nhiều, các bệnh ngoài ra cũng biến mất dần. Hắn vô thức mà khỏe mạnh lên rất nhiều. Đã có thể dùng sức mạnh của bản thân mà chống lại một số động vật kích thước trung bình.

Khoảng 20 ngày sau, hắn lần đầu nhìn thấy nhà dân. Một khu dân cư nhỏ, những ngôi nhà này điều rất đơn sơ, theo kiểu văn mình hàng trăm năm trước trên trái đất. May mắn thay có chút Châu Á.

Hắn nhìn thấy người, họ đều có hình dạng con người. Long vui sướng tiến đến.

"Xin chào. Hello. Nihao??"

Vài cô gái đang giặt rũ, nhìn thấy bộ dạng của hắn sợ hãi mà la hét, chạy về phía làng.

Long lúc này không suy nghĩ nhiều, cũng đuổi theo họ vào làng. Chẳng mấy chốc mấy thanh niên trai tráng bắt đầu xuất hiện, tay họ đều cầm theo vũ khí lại rất cường tráng. Nhưng nhìn qua đám thanh niên này có vẻ còn ít tuổi hơn Long. Một tên bất ngờ xông lên, một quyền hướng đến Long. Đòn đánh tốc độ rất nhanh, đến nỗi chỉ suýt chút nữa đều trúng hắn. Dù chỉ sượt qua nhưng nghe tiếng gió rít lên khiến hắn sợ hãi mà quay đầu bỏ chạy.

"Con người ở đây đều mạnh thế?"

Nhưng cũng không kịp chạy, một người trung niên như tức thời xuất hiện trước mặt Long. Hắn va vào người đó, phản lực mạnh khiên hắn ngất xỉu.

"Trói nó lại." Người trung niên nói với mấy tên thanh niên.

Bạn đang đọc Việt Võ Tổ sáng tác bởi YYgiả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYgiả
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.