Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếp này... cô ấy... là của ta...

Tiểu thuyết gốc · 2928 chữ

Ba người Nguyễn Hoàng Dương cũng nghe thấy vậy thì chỉ nói với Nhị Phú là cứ vào còn ba người hắn sẽ xông vào nếu như có biến cố xảy tới, rồi Nhị Phú cũng cứ thế mà bước vào thì sau vài giây ngắn ngủi chắc hẳn là Nhị Phú hắn đã vào bên trong phòng khách vì đi hắn đi vào ở cửa phía sau từ garage nên thời gian là lâu hơn so với đi từ cửa chính, ba người Nguyễn Hoàng Dương phía ngoài vẫn còn đang mơ hồ chưa biết kẻ tới là ai thì Nhị Phú bên trong nói vọng ra, trong giọng nói có chút gì đó gọi là kinh hỷ:

 "Là Vĩ Thành, người tới là Vĩ Thành!!!''

Cả ba người Nguyễn Hoàng Dương khi nghe thấy Nhị Phú nói lên tên của Vĩ Thành thì ngay lập tức cả ba cũng cởi bỏ nét phòng bị trên mặt mà tỏ ra vui vẻ sau đó thì cũng bước vào phòng khách mà gặp sư huynh vì đã quá lâu cả ba người đã không gặp Vĩ Thành hay trên mạng xã hội cũng chẳng nói năng gì nhiều, lần gần nhất ba người hắn không gặp Vĩ Thành là kể từ lúc đánh với Bích Khương Tử hồi giữa năm ngoái ở khu rừng sương kia.

Mà nói thẳng ra ba người Nguyễn Hoàng Dương vui vẻ như vậy đó chính là... mà chẳng nói thì ở trong cái nhà này thì cả đám thừa biết chỉ có Vĩ Thành với tu vi thâm sâu mới có thể farm con thủy quái dưới lòng hồ kia giúp cả ba người, vừa chạy vào tới phòng khách thì khoảng 2 giờ đồng hồ trước vẫn là một bãi chiến trường nhưng bây giờ đã được dọn dẹp và khi này cả ba cũng nhìn thấy Vĩ Thành đang ngồi xếp bằng và uống trà...

Tuy nhiên thì điểm nhấn phải là người khác và ngồi đối diện với Vĩ Thành khi này là một cô nương với vóc dáng vô cùng ngon ngọt, chưa kể lại còn khuôn mặt đẹp như một vị tiên nữ nơi thiên đình vậy mà có khi mấy đứa con gái nuôi của chị đại Tây Vương Mẫu ở trên trển, bỗng nhận thấy ba cặp mắt của đám Nguyễn Hoàng Dương đang nhìn chăm chú về phía Nguyệt Lệ, Vĩ Thành chỉ cười đểu rồi cắt ngang dòng suy nghĩ của ba người:

 "Giới thiệu với các ngươi, vị cô nương này là Nguyệt Lệ công chúa của Cửu Tinh giới và tương lai gần chắc chắn cũng sẽ là tẩu tẩu của ba người các ngươi đó!!!''

Ba người Nguyễn Hoàng Dương nghe được Vĩ Thành giới thiệu như vậy thì cũng thôi, cũng triệt để cất luôn cái ánh mắt nhòm ngó con nhà người ta đi, Kiến Phương liền hỏi thăm:

 "Mà này, hơn một năm qua huynh đã ở đâu mà bây giờ mới xuất hiện???''

Vĩ Thành chỉ cười rồi hướng về phía Nguyệt Lệ nói:

 "Ở với cô ấy!!!''

Nguyệt Lệ bên này cũng cười rồi hỏi:

 "Đệ là Kiến Phương đúng không???''

Kiến Phương nghe vậy thì cũng cười cười:

 "Sao tẩu tẩu lại biết hay vậy???''

Nguyệt Lệ nghe vậy thì cũng chỉ nhún vai đáp:

 "Khi các đệ đánh với con cương thi ở trong rừng thì ta đã được Vĩ Thành giới thiệu hết cả rồi, chỉ là hôm nay mới được gặp mặt trực tiếp với ba người các đệ thôi!!!''

Tuấn Anh và Khải Vũ cười, đúng lúc Nhị Phú bước vào và tươi cười chào đón Vĩ Thành:

 "Sư đệ, cuối cùng đệ cũng tìm đến ta, không biết ta có thể giúp đệ được thứ gì không???''

Vĩ Thành chỉ gật đầu mà cười, còn định nói gì đó thì Tuấn Anh như nhớ ra điều gì thì liền hỏi:

 "Vĩ Thành, hiện giờ thì huynh có đi đâu nữa không đó???''

Vĩ Thành nghe vậy thì gật đầu:

 "Ba người các ngươi có việc gì không làm được, định nhờ ta hả???''

Tuấn Anh gãi gãi đầu mà cười:

 "Haha, chỉ có huynh là hiểu đệ, đúng rồi đó, tiểu đệ đây chỉ cần huynh giúp ta hạ một con quái nhỏ thôi à, nhỏ xíu xíu thôi á...''

Vĩ Thành cười khẩy rồi cắt ngang lời Tuấn Anh:

 "Ý ngươi là nhỏ đến mức siêu to khổng lồ sao, đừng nghĩ là ta không biết các ngươi đang bị con thủy quái đó hành???''

Tuấn Anh như được mùa mà cười:

 "Haha, sư huynh ngươi đúng là cái gì cũng thấu, thôi giúp đệ đi mà, lần này thôi!!!''

Vĩ Thành chỉ nhếch mép cười một cách khinh bỉ, sau đó hắn lại đáp:

 "Lần này không phải ta giúp ngươi không công đâu, có một điều kiện!!!''

Tuấn Anh sau đó liền vỗ vỗ ngực đáp:

 "Huynh nói đi, việc gì cũng được miễn là đừng bảo ba người bọn đệ bán thân cho huynh!!!''

Vĩ Thành nghe vậy thì trên đầu như kiểu đang hiện ra những vệt hắc tuyến, hắn nghe xong thì chỉ muốn vỗ cho Tuấn Anh một cái nhưng hắn đã kịp hít một hơi sâu rồi nói:

 "Gọi tên tên thái tử Đông hải lên đây, ta có việc nhờ hắn!!!''

Thấy điều kiện đơn giản như vậy thì Tuấn Anh cũng giơ ngón tay cái ra với ý đồng ý:

 "Được, sau vụ này đệ sẽ gọi hắn!!!"

Dứt lời thì Vĩ Thành cũng ngay lập tức liền đứng dậy rồi nói với ba người Nguyễn Hoàng Dương:

 "Đi giải quyết luôn cho các ngươi!!!''

Rồi hắn quay sang phía Nguyệt Lệ:

 "Đi không???''

Nguyệt Lệ cười rồi cũng đứng lên rồi đứng sát bên cạnh Vĩ Thành, Vĩ Thành vừa định bước đi thì như nhớ ra gì đó mà khựng lại, như nhớ ra gì đó, sau đó thì cũng quay lại nói với Hà Nhị Phú:

 "Sư huynh, đệ sẽ phải đi xa một thời gian, hy vọng tương lai mấy huynh đệ ta sẽ có ngày gặp lại!!!''

Nhị Phú nghe vậy thì cũng vuốt vuốt bộ ria mới nhú tỏ ý hiểu chuyện liền đáp:

 "Được, vậy thì khi gặp lại, mấy người sư huynh đệ chúng ta sẽ uống một bữa no say!!!''

Vĩ Thành cũng gật gật đầu:

 "Hẹn huynh ngày đó, cáo từ!!!''

Nói xong Vĩ Thành và Nguyệt Lệ cùng ba người đám Nguyễn Hoàng Dương liền bước ra khỏi cửa hàng của Hà Nhị Phú rồi cùng hướng về phía trường Thanh Hoa của Tuấn Anh mà bay đi, sau một khoảng ngắn thì năm người cũng đã đáp xuống phía sau tòa nhà hành chính nhưng kỳ lạ là khu vực hồ nước khoảng một, hai giờ trước vẫn còn đánh nhau kịch liệt nhưng giờ lại không còn thấy tăm hơi đâu, Tuấn Anh định lên tiếng thì Vĩ Thành liền nói:

 "Ta để tẩu tẩu của các ngươi ở đây!!!''

Nguyệt Lệ nghe thấy vậy thì cũng muốn đi theo nhưng Vĩ Thành đã nói trước:

 "Muội ở lại đây đi, giúp ta canh chừng ba tên ngốc này!!!''

Thấy Nguyệt Lệ không can tâm thì Vĩ Thành hắn liền ghé sát tai nàng mà nói nhỏ điều gì đó mà chỉ hai người nghe được, Nguyệt Lệ nghe xong thì cũng cười, còn Khải Vũ do đứng gần đó thì khi nghe được thì cũng tối sầm mặt mũi:

 "Này, huynh...''

Không để Khải Vũ hắn nói hết, Vĩ Thành liền vung tay xé ra một vùng không gian và khung cảnh hồ nước lớn và khu rừng kia cùng một màn yêu khí lại hiện ra và Vĩ Thành lại tiến về phía hồ nước rồi hắn cũng chẳng cần phải vận phép mà trực tiếp nhảy thẳng xuống hồ nước...

-------------------------

Quay về khoảng thời gian khoảng hơn một tuần trước, tại Thiên cung tầng thứ 33...

Cả một vùng trời không gian im ắng thì bỗng một bóng người từ đâu bay tới, hắn liền đáp xuống trước cửa tại cung Đâu Suất của Thái Thượng lão quân, mắt thấy có người lạ tới, một trong bốn tên lính canh cổng với tác phong nhiệm vụ thường ngày liền tiến lên ngăn người đó lại rồi hỏi:

"Người tới là ai???''

Kẻ đó nói:

"Ngươi hãy vào bẩm báo với Lão Quân, nói với lão là có đồ đệ của Hoàng Quy lão nhân tới tìm!!!''

Tên lính canh đó nghe xong liền đáp ứng:

"Vậy thì xin đại huynh hãy chờ ở đây để ta cho người vào báo với ngài!!!''

Kẻ đó đáp:

"Hãy nhanh lên, ta có việc rất gấp!!!''

Dứt lời, tên lính kia liền tức tốc chạy vào bẩm báo với Lão Quân, còn về phía Lão Quân thì khi này lão ta đang ngồi xếp bằng luyện chế tiên đan hay là chế đồ chơi mới thì nghe thấy tiếng bước chân đến với vẻ vô cùng gấp gáp, do là lão đang bận nên chỉ bật chế độ nghe ngóng nên biết bên ngoài có người cần gặp, còn ai thì lão ta cũng chẳng rõ là ai, thấy tên lính đó vừa chạy vào thì lão không để hắn kịp nói gì thì lão ta đã nói:

"Tên đó dáng dấp như thế nào???''

Tên lính kia vừa thở vừa đáp:

"Bẩm Lão Quân, kẻ đó cao khoảng 8 thước 5 tấc, mặt mũi có vẻ lạnh lùng như không để ai vào trong tầm mắt và...''

Lão Quân không để hắn nói hết đã trực tiếp cắt lời:

"Tóc dài hả, lại là đệ tử của Hoàng Quy lão nhân???''

Tên lính gật đầu đáp:

"Vâng đúng rồi ạ!!!''

Lão Quân dường như đã đoán ra đó là ai, lão cũng đứng dậy rồi nói:

"Là khách quý, khách quý, cho hắn vào đi!!!''

Tên lính cũng tuân lệnh:

"Vâng... thuộc hạ tuân lệnh!!!"

Tên lính dứt lời rồi sau đó cũng tiến lại ra cửa cung rồi nói với vị kia:

"Lão Quân đã có lời, xin mời quý đại tiên vào trong!!!''

Thấy tên lính gác cổng nói vậy, người lạ mặt liền không nói năng gì nữa mà cứ vậy mà bước vào, theo sau hắn là một vị nữ nhân khác cũng vào theo nhưng do là đi theo kẻ kia nên cả đám lính cũng không dám cản lại, chờ cho hai người đó đi qua, mấy tên lính canh cổng cũng nhận thấy hai người đó đã để lại một chút khí tức vô cùng... mạnh mẽ, tựa như là một vị đại tiên cao cấp của Thiên giới vậy, hít hà cảm nhận được một chút khí tức đó, tên lính ở phía bên phải nói:

"Haizz, người này quả nhiên là phi phàm, hắn và mỹ nhân kia lướt qua chúng ta mà để lại có một chút khí tức nhưng mà uy lực của nó phải gấp mấy trăm ngàn lần mấy người chúng ta tu luyện trong mấy trăm năm cộng lại đó!!!''

Tên kia cũng gật đầu:

"Ờ, thật là bá đạo!!!''

Trở vào phía trong Đâu Suất cung thì ngay khi hai người lạ mặt vừa bước vào đến bên trong thì Lão Quân đã ngồi chờ sẵn ở đó, thấy khách tới, lão ta liền tươi cười:

"Vĩ Thành, đã lâu rồi không gặp tiểu tử ngươi, ngồi xuống đi!!!''

"Đa tạ Lão Quân!!!''

Vĩ Thành vừa ngồi xuống phần ghế đã được chuẩn bị sẵn, hắn để ý xung quanh Đâu Suất cung của Lão Quân liền cười:

"Lão Quân, ngài bây giờ cũng thích thiết kế như dưới hạ giới sao???''

Lão Quân cười lớn:

"Chứ sao nữa, mà thôi vào chủ để chính, chẳng hay ngươi tới tìm ta có việc gì không, mà hình như ngươi cũng đi với một người nữa???''

Vĩ Thành nghe vậy thì không trả lời câu hỏi phía sau của Lão Quân nhưng lại nhìn lão sau đó thì cũng thở dài rồi hắn đưa tay ra rồi ngay lập tức trên tay hắn hiện ra một bọc vải gì đó, khi hắn giở ra rồi lấy ra hai đoạn gỗ gì gì đó tựa như là sáo trúc nhưng nó lại có màu đỏ, rồi hắn hướng về phía Lão Quân, Lão Quân nheo nheo mắt thì nhận thấy đồ vật trên tay của Vĩ Thành đang hướng đưa cho mình xem, lão không khỏi kinh ngạc hỏi lại:

"Đây chẳng phải đây là huyết long côn, pháp khi bổn mạng của nhà ngươi sao, tại sao nó lại ra nông nỗi này, thật là phá hại quá!!!''

Vĩ Thành gật đầu đáp:

"Ta gặp phải kẻ địch có cảnh giới cũng khá ở Cửu Tinh giới, cũng may trước khi huyết côn gãy thì ta cũng đã kịp đánh tan hồn phách của hắn, coi như đã trả thù!!!''

Lão Quân gật đầu ý hiểu chuyện rồi cũng hỏi:

"Vậy ngươi muốn lấy thần khí mới sao???''

Vĩ Thành lắc đầu:

"Không...''

Lão Quân thấy vậy thì nhăn mặt:

"Vậy ý nhà ngươi muốn làm sao, tìm ta để ăn vạ à!!!''

Vĩ Thành lắc đầu cười:

"Lão Quân, ngài và sư đệ Thông Thiên giáo chủ là tay chơi hàng nóng không ai là không biết, ta và lão Thông Thiên sư đệ ngài không qua lại nhiều, chỉ có thể tìm ngài, ngài không thể giúp ta chế tạo ra thần khí mới được sao???''

Lão Quân lắc rồi lại gật đầu rồi lại lắc, sau đó thì lão lại thở dài rồi nói:

"Được chứ, nhưng mà ta hiện giờ chẳng biết chế tạo ra thứ gì để có thể vừa tay ngươi đây???''

Vĩ Thành suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Ngài có thể lấy hai đoạn của huyết long côn làm nền móng!!!''

Dứt lời thì Vĩ Thành liền mặc kệ Lão Quân suy nghĩ gì, hắn liền dúi hai đoạn của huyết long côn vào trong tay của Lão Quân, Lão Quân không kịp phản ứng chỉ có thể bất đắc dĩ liền cầm lấy hai đoạn của cây côn, còn Vĩ Thành hắn thì cũng quay người bước đi ra ngoài, lão ta suy nghĩ một hồi rồi nói:

"Haizz, huyết long côn của ngươi chủ yếu là do máu huyết của con rồng thuộc tộc hoàng kim thánh long luyện thành...''

Vĩ Thành nghe vậy thì cũng đứng lại rồi bí mật nở ra một nụ cười, sau đó thì quay người lại xem lão ta nói gì, còn phía Lão Quân thì lão ngưng một chút lão lại nói tiếp:

''Theo như ta được biết từ sư phụ của ngươi thì con rồng đó trước khi chết thì nó đã rút cây cọc đã khiến cho nó bị thương ra rồi tụ hết linh huyết của mình vào trong cây cọc đó rồi sau đó, bàn tay của tên sư huynh của ngươi thì nó đã trở thành huyết long côn của hiện tại... ừm thì, ta có ý này không biết có được không!!!''

Vĩ Thành thúc giục:

"Ngài nói tiếp đi!!!''

Lão Quân đưa tay vuốt vuốt chòm râu bạc dưới cằm rồi nói tiếp:

"Ta sẽ dùng huyết long côn làm nền móng, ta sẽ dung luyện của tứ linh và ta chắc chắn là nó sẽ có y nguyên những tính chất quen thuộc ban đầu, ý ngươi thế nào???

Vĩ Thành nghe xong liền gật đầu đồng ý mà không cần suy nghĩ gì nhiều, Lão Quân thấy vậy thì cũng cười, sau đó lão liền lệnh cho hai đứa tiểu đồng của mình đi tìm máu huyết của bốn con linh thú nhưng chưa được mấy tích tắc thì hai đứa tiểu đồng của lão quay lại báo:

"Thưa sư phụ, máu huyết tứ linh đã được ngài luyện hóa hết tuần trước rồi ạ!!!''

Lão Quân tỏ ra sửng sốt:

"Cái... cái... cái giềềềềềềềề...''

Lão Quân nghe xong thì như chết lặng cả người đi, lão ta ngồi sụp xuống rồi thẫn thờ nói về phía Vĩ Thành:

"Haizz, ta tiếc của lắm đó...''

Rồi lão ta nói tiếp:

''Hay là ngươi chịu khó một chút đi tìm bốn con linh thú kia để xin nó tí tiết vậy!!!''

Vĩ Thành nghe vậy thì chỉ biết thở dài rồi cũng gật đầu, hắn liền chắp tay rồi từ biệt Lão Quân rồi bước nhanh ra ngoài, còn Lão Quân nhìn theo bóng lưng của hắn một lúc, định thần lại, lão liền gắt với hai đứa tiểu đồng:

"Tại sao nó lại hết nhanh vậy chứ???''

Một đứa tiểu đồng mặt nghệt ra, nó liền ấp úng:

"Chẳng phải lần trước sư phụ đã luyện hóa thành tiên dược hết rồi sao???''

Lão Quân nghe xong thì lão đang trong trạng thái phẫn nộ thì dừng lại rồi suy nghĩ một lúc rồi như nhớ ra được điều gì, lão cười trừ với hai đứa đồng tử:

"Ờ nhể, khà khà, ta già rồi, quên... lẫn, thôi các ngươi đi làm việc của mình đi!!!''

Hai đứa tiểu đồng liền chắp tay rồi quay đi và cũng không quên nói xấu Lão Quân còn về phần mình, Lão Quân cứ cười cười như châm biếm mình vô cớ... à mà thôi nói thẳng mẹ nó ra là...lão... lão ta già rồi... không thèm chấp....

Bạn đang đọc Việt Kiều Nam Nhân Náo Loạn Cửu Giới. sáng tác bởi yy88432378
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy88432378
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.