Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn cẩu lương, uống nước lã...

Tiểu thuyết gốc · 2722 chữ

Trở lại với đám người Tuấn Anh tại bệnh viện thì theo lời Tuấn Anh thuật lại về cặp uyên ương như bị nhiễm phải tiếng sét ái tình kia thì khi ấy tại khu vực hồ nước với con quái khủng bố kia, bắt đầu từ lúc hai người Khải Vũ và cô nàng Tiểu Nguyệt kia dùng phép mà lặn xuống dưới đáy hồ để xem xem mặt mũi con thủy quái dưới hồ kia nó như thế nào, tiện thì tìm cách lấy lại vũ khí cho mọi người.

Còn về phía trên bờ, khi này thì ngoài Tuấn Anh ra thì chỉ thấy quanh khu vực lúc trước còn là một màn chiến đấu ác liệt thì khi này nó lại chỉ còn là một màn đêm đen tối.

Nhận thấy chỉ còn lại một mình mình thì hắn hết đứng rồi ngồi, hết chống đẩy rồi lại tập tành nhảy xa... lại thấy chán thì hắn lại thử ngồi xuống đất mà xếp bằng định vận khí lên mà xem xem cảnh giới tu vi của mình bây giờ như thế nào nhưng nhận ra cũng vẫn chỉ là thái ất tiên sơ kỳ như khi đánh với Bích Khương Tử, cùng lắm thì cũng chỉ tăng gần tới bậc trung kỳ mà thôi...

Thấy làm gì cũng cả thèm chóng chán, hắn lại ngửa người ra người sau, mặc kệ là mặt đất mà nằm xuống rồi đan hai tay ra sau mà gối đầu mà nhìn lên bầu trời sao quan sát thiên tượng mặc dù hắn cũng chẳng biết mẹ gì cả, chốc chốc hắn lại lôi chiếc smartphone do Hải Yến khi trước tặng ra rồi chỉ có nhìn vào màn hình điện thoại để cày bộ phim mới trên web lậu, sau một hồi xem tới gần hết bộ phim thì bỗng hắn nhận thấy thời gian hai người Khải Vũ và cô nàng Tiểu Nguyệt kia đã đi quá lâu so với dự kiến thì hắn đành chép miệng:

"Haizz, hai người họ làm cái gì lâu nhỉ...''

Rồi trong đầu hắn như nghĩ ra điều gì đó;

''Có lẽ nào hai người này... không được ta phải xuống đó xem sao!!!"

Tuấn Anh sau đó liền đi nhanh về phía mặt hồ, nhận thấy hai người xuống đó đã lâu mà cũng chẳng có động tĩnh mẹ gì, hắn lại nhẩm tính:

''Có khi nào hai người họ lại xảy ra cố sự, không được, có lẽ hai người họ đang đánh với con thủy quái kia...''

Vừa định vận phép tị thủy mà nhảy xuống nước thì hắn lại khựng lại rồi lại đưa ra phán đoán khác:

''Mà cũng không ngoại trừ khả năng đúng nhỡ họ đang âm thầm bí mật vào bên trong sào huyệt của con quái thì sao, thôi đành cố chờ thêm vài phút xem thế nào vậy!!!''

Lẩm bẩm xong thì Tuấn Anh hắn lại tiếp tục ngồi xuống và tiếp tục chờ đợi xem những diễn biến tiếp theo sau đây sẽ diễn ra như thế nào, ở một diễn biến khác và địa điểm ở dưới đáy hồ và khi này hai người Khải Vũ và cô nàng Tiểu Nguyệt kia thì... cả hai vẫn đang lơ lửng trong dòng nước mà chưa biết phải làm gì, và phía trước mặt họ là một thủy động vô cùng lớn, cửa hang này nhìn qua cũng phải cỡ ngang ngửa với hang Sơn Đoòng ở Việt Nam.

Về Khải Vũ thì khi này không còn trong tay viễn long đao thì vẫn còn đang chần chừ chưa biết tấn công hay làm gì vào phía hang ổ của con quái, theo kinh nghiệm trước đó khi đánh với con thủy quái kia thì biết là chỉ một cái xúc tu của con quái này thì viễn long đao chém mọi thứ như bùn kia cũng phải bó tay chứ huống gì hắn bây giờ ở trạng thái tay không tấc sắt.

Rồi như nhớ ra điều gì đó, hắn liền quay sang phía cô nàng Tiểu Nguyệt kia định bụng mượn tạm thanh kiếm trên tay cô nàng thì không biết là do trùng hợp hay như thế nào mà cô nàng Tiểu Nguyệt kia cũng dường như cùng lúc quay về phía Khải Vũ hắn rồi cả hai không hẹn mà cùng nói:

"Bây giờ cô... ~ Bây giờ anh...''

Thấy có ý giống nhau, cả hai lại ấp úng mà ngượng chín mặt mà quay đi không dám nhìn thẳng vào nhau, rồi lần này là chắc chắn cả hai là duyên trời định chứ còn cái mẹ gì nữa, Khải Vũ sau đó cũng hít sâu một hơi mà tôi cũng chẳng biết là xung quanh hắn toàn nước thì hít cái mẹ gì:

"Cô nói trước đi...''

Và dường như là cùng một lúc thì cô nàng Tiểu Nguyệt kia cũng nói theo:

"Anh nói trước đi...''

Trở lại phía trên bờ, thì khi này Tuấn Anh dường như đã không thể chờ đợi thêm được nữa, hắn liền lập tức đứng dậy rồi vận phép tị thủy sau đó cũng thả mình xuống rồi lao mình xuống dòng nước và sau một hồi tìm kiếm huynh đệ Khải Vũ của mình thì cuối cùng cũng đã có kết quả và hiện tại phía trước mặt Tuấn Anh là cảnh tượng 18+... ahihi đùa đấy....

Và trước mặt Tuấn Anh hắn bây giờ là cái cảnh Khải Vũ và cô nàng Tiểu Nguyệt kia đang bốn mắt nhìn nhau một cách đắm đuối, mặt đối mặt, tay nắm tay và đang có dấu hiệu xích lại gần nhau dường như là muốn ban phát cẩu lương cho cá... à mà làm gì có con cá nào ngoài Tuấn Anh đang đứng gần đó nụ hôn, Tuấn Anh chán nản và mặc dù hắn cũng không muốn làm kẻ thứ ba phá đám hai người nhưng đang trong tình thế gấp rút, hắn liền hắng giọng một cái coi như lên tiếng:

"Ẹ hèm!!!''

Theo lý thuyết thì âm thanh ở trong môi trường không khí thì có vận tốc là khoảng 343 m/s còn đây là ở trong môi trường dưới nước nên vận tốc của âm thanh rơi vào khoảng 1481 m/s và ở khoảng cách khoảng chừng hơn 15 mét một chút và lại thêm đang trong môi trường toàn nước này thì Tuấn Anh vừa dứt lời thì ngay lập tức hai người Khải Vũ và Tiểu Nguyệt bị giật mình rồi quay lại và khuôn mặt thì khó nhìn vô cùng, Tuấn Anh cười:

"Haha, tôi không cố ý phá đám đâu nhưng... hai người biết rồi đấy!!!''

Khải Vũ cũng ngay lập tức đánh trống lảng:

"Ờ, ờ biết rồi!!!''

Rồi hắn quay sang phía Tiểu Nguyệt mà hơi ấp úng:

"Cô... cô có thể cho tôi mượn kiếm được không, vài phút thôi???''

Tiểu Nguyệt trên mặt vẫn còn có sự ngượng ngùng kể từ lúc Tuấn Anh xuất hiện và phá hỏng sự lãng mạn của hai người nên cô nàng không thèm nhìn mặt Khải Vũ mà ném thanh kiếm về phía Khải Vũ, Khải Vũ đưa tay bắt lấy thanh kiếm từ phía crush rồi nói:

"Tiểu Nguyệt, cô ở lại bên ngoài nhé, tôi và Tuấn Anh sẽ vào bên trong!!!''

Tiểu Nguyệt cũng đáp lại một tiếng mà cũng gật đầu, thấy vậy thì Tuấn Anh cũng nhanh chóng đi theo Khải Vũ vào bên trong hang động mà tránh mặt cô nàng này và trước khi Khải Vũ vác kiếm đi vào bên trong hang thì hắn cũng không quên nhìn về phía Tiểu Nguyệt mà nháy mắt một cái rồi cũng đi vào phía trong hang, hai người đi vào bên trong hang một đoạn, Tuấn Anh không giấu được tò mò liền dùng phép truyền âm hỏi Khải Vũ:

''Huynh đệ, cậu thích cô nàng Mộng Nguyệt đó hả???"

Khải Vũ nghe vậy cũng chỉ biết thở dài đáp lại:

"Haizz, có lẽ là duyên do anh Hoàng phía trên định!!!"

Tuấn Anh nghe xong thì cũng nhìn Khải Vũ cười cười:

"Haha, bây giờ thì cậu đã thoát kiếp FA nhớ, cũng khỏi phải ghen tị với hai người chúng tôi nhé!!!"

Khải Vũ sau đó thì cũng chỉ hừ một tiếng coi như không để ý, đi thêm một đoạn thì phía trước mặt cả hai bây giờ... cũng chỉ là một màu đen, hai người không nói mà cũng chẳng cần phải nói thì cũng đều hiểu ý nhau, cả hai liền vận phép mà mở ra thuật khai nhãn và vừa mở ra thì phía trước họ là một cái hang động chỉ toàn là hài cốt của... cá, bảo sao mà cả cái hồ nước này chẳng còn cái con cá mẹ nào...

Tuấn Anh vốn là người không thích ăn cá nên khi hắn nhìn thấy cảnh này thì vô cùng lợm giọng, hắn chỉ trực chờ muốn ói ra, còn Khải Vũ thì không quan tâm xung quanh mà chỉ dùng phép để cảm nhận xem cây viễn long đao của mình đang ở đâu mà đi tới, mà cũng chẳng hiểu là cái con quái này dùng tới cấm chế bỏ mẹ gì mà khiến cho hắn không cảm nhận được pháp khí bổn mạng của mình mặc dù khi trước dù có xa nhau tận mấy trăm vạn dặm thì cả hai vẫn có thể cảm nhận được nhau.

Hai người Tuấn Anh và Khải Vũ dù đã vận ra thuật khai nhãn nhưng vẫn phải căng mắt ra mà tìm kiếm binh khí bổn mạng, dò dẫm thêm một hồi thì cuối cùng cũng đã gặp được nhân vật chính, cả hai lần đầu nhìn thấy thì u là trời... mặc dù nhân vật chính đang ngủ nhưng phải nói thật, trước mặt hai người đây là một con thủy quái to vãi cả đái ra, so với cá voi xanh là động vật lớn nhất trái đất không tính trong thần thoại ra thì con quái này có phần còn to hơn đôi chút.

Nhìn qua có thể thấy nó như kiểu là một đống hổ lốn lai tạo giữa các loài động vật với nhau vậy mà có khi bố mẹ nó nhìn còn không ra, tả sơ qua thì nó có hai tay như con người chỉ có điều là ở size bigger, mỗi bàn tay có ba ngón, chưa kể là còn được bonus thêm những cái móng vuốt sắc nhọn, đám xúc tu như bạch tuộc khoảng 9 cái với chiều dài ước chừng 25 đến 30 mét, cái đầu thì là mõm sói với bộ nhá lởm chởm của cá mập trắng vô cùng sắc nhọn, nhìn tổng thể thì con quái lai tạp này phải dài hơn 50 mét, cân nặng ít nhất cũng phải rơi tầm 5 đến 800 tấn, Tuấn Anh đánh giá qua một lần thì cũng truyền âm sang phía Khải Vũ:

"Con mẹ nó, con quái này, tôi chỉ sợ hai người chúng ta choảng nhau với nó bây giờ thì lại không bằng cái tăm cho nó xỉa răng mất...''

Ngưng một chút, Tuấn Anh hắn với vẻ mặt ngưng trọng lại nói tiếp:

''Mà tôi không hiểu, cái hồ này chỉ rơi vào khoảng hơn 10 hecta, sao lại chứa được em quái này nhỉ???"

Khải Vũ gật đầu tán thành rồi như nhớ ra điều gì, hắn hỏi lại Tuấn Anh:

"Mà chẳng phải lần trước cậu đã giao lưu võ thuật với nó rồi sao, có thu hoạch gì không???"

Tuấn Anh nghe thế thì cũng thở dài đáp:

''Ờ, thì cứ cho là thế nhưng mà lần đó chỉ là một chiếc xúc tu mới nhú thôi!!!''

Rồi bất giác Tuấn Anh như nhận thấy được cỗ khí tức quen thuộc liền nói tiếp:

''Mà thôi, tôi đã cảm nhận được kim long châm rồi và nó ở..."

Khải Vũ không để Tuấn Anh nói hết câu thì cũng nói lại:

"Trong bụng nó chứ ở đâu..."

Tuấn Anh với thần thái tự tin nhìn về phía con quái mà gật gật đầu rồi lại quay sang nhìn Khải Vũ:

"Chuẩn bị tinh thần chưa anh bạn???"

Khải Vũ dù không có khó chịu với thủy hải sản nhưng sắp tới đây thì cả hai người hắn sẽ phải tham gia vào quá trình tiêu hóa của con quái to tổ chảng kia cũng không khỏi nôn nao:

"Đợi tôi nôn một chút đã!!!"

Tuấn Anh thấy vậy thì cũng khoát khoát tay với ý khẩn trương:

"Thôi xong xuôi đi đã rồi hãy nôn!!!"

Dứt lời, hai người liền vận phép thu nhỏ mình lại rồi chờ đợi con quái há mồm sau đó mới bay thẳng vào cuống họng rồi lần mò bên trong bụng nó mà lấy đồ... và trở lại với thực tại, sau khi nghe xong những lời của Tuấn Anh kể lại thì ba người Hà Nhị Phú, Kiến Phương và Tịnh Hòa không ai bảo ai mà liền lùi bước về sau để cách xa Tuấn Anh, Kiến Phương nói:

"Huynh đệ à, tạm thời cách ly với ba người chúng tôi ra!!!''

Tịnh Hòa và Nhị Phú phía sau cũng gật đầu lia lịa mà phụ họa, Tuấn Anh thấy thế thì ngây người:

"Haha, khỏi lo, tôi đã dội qua người rồi, chẳng phải tóc của tôi vẫn còn ướt hay sao!!!''

Kiến Phương nghe thấy vậy thì liền bỏ đi cảnh giác với Tuấn Anh rồi tiến lại và như nhớ ra điều gì đó, hắn liền hỏi:

''Biết đâu được cậu lại dùng sản phẩm bài tiết của nó mà dội qua người, giống như cớt cá voi đó!!!''

Rồi hắn nói tiếp:

 "Vậy đôi chim di kia đâu???''

Không để Tuấn Anh mở lời, thì từ phía xa, một giọng nói quen thuộc vang lên:

 "Đây!!!''

Cả đám người cũng quay lại phía phát ra giọng nói thì ôi mẹ ơi, đặc biệt là Tịnh Hòa, có vẻ như hắn không cam lòng và ở phía đó thì Khải Vũ đang tay trong tay với cô nàng Tiểu Nguyệt kia đang bước về phía bốn người, cô nàng Tiểu Nguyệt khi này trên nét mặt tỏ ra có vẻ như thỏa mãn lắm, cô nàng quay về phía Tuấn Anh gật đầu cười cười coi như không có chuyện gì xảy ra, cả đám còn đang trầm trồ thì đúng lúc này, Kính Thiên ngồi trên xe lăn được một cô y tá ngọt nước đẩy ra vì chưa đi được cũng vừa hay thấy Khải Vũ với người đẹp đang tay trong tay như vậy cũng không cam lòng như Tịnh Hòa...

Sau đó thì cả cũng đám trò chuyện một lúc thì cũng ai về nhà nấy, bốn người sư huynh đệ Nguyễn Hoàng Dương thì trở lại nhà riêng của Hà Nhị Phú, Tịnh Hòa thì đưa Chúng Thiên trở ký túc xá và hắn cũng ngủ luôn tại đó, còn Tiểu Nguyệt sau khi chia tay Khải Vũ thì cũng trở về nơi ở của mình, vừa lao xe như bị Tào Tháo đuổi sát đuýt thì Nhị Phú cùng ba người Nguyễn Hoàng Dương cũng về tới tiệm đồ tâm linh của hắn.

Nhị Phú vừa cất em bé Ford gần 30 vạn của mình vào garage rồi không quên phủ tấm vải bạt đậy đi rồi nhớ ba người Nguyễn Hoàng Dương dùng phép để đẩy chiếc Lada cổ lỗ sĩ lên trước để tránh cho đám hàng xóm thấy được em bé Ford phía sau và rồi khi lên nhà trên thì Nhị Phú vừa tra chìa khóa để mở cửa thì phát hiện cửa đã mở và bên trong đèn điện đã được bật sáng trưng, nghi là có kẻ gian đột nhập, hắn liền quay sang nói với ba người Nguyễn Hoàng Dương:

"Rõ ràng là trước khi đi thì ta cũng đã tắt hết đèn rồi mà, lạ nhỉ!!!''

Kiến Phương đang định nói gì thì từ phía trong, một giọng nói vang ra:

"Cứ vào đi rồi sẽ biết người tới là ai!!!''

Bạn đang đọc Việt Kiều Nam Nhân Náo Loạn Cửu Giới. sáng tác bởi yy88432378
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy88432378
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.