Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật phẩm lạ

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Trong đình, tiếng nhạc cứ du dương bên tai, tiếng nói năng khách sáo làm người ta hài lòng yêu thích.

Nam nhân áo trắng ngà, tay áo nâng hương rượu nồng nàn lên khóe miệng, tao nhã hơn, dung nhan lại yêu nghiệt chập chùng. Hắn là Nhị vương gia của đất rồng thời Triệu Tiên Hoang này, uy phong của nhà Triệu này làm nhân dân đang yên tâm giao phó tánh mạng. Triệu Trâm.

  " Tam ca, lần này chiến sự đã ổn, huynh cứ việc thả lỏng tinh thần ha, sớm sớm lập phi cho chúng huynh đệ sớm thấy mặt đứa cháu mụ mẫm nào" .Thập gia tay cầm mấy vạn quân chiến sự triều đình năm 19 tuổi cũng làm người ta tán thưởng không thôi.

Triệu Quang Liệt tính tình phong lưu nhất, nhưng cũng đáng tin nhất. Quang Liệt từ nhỏ coi như hảo huynh đệ của Triệu Viên Kiệt rồi.

"đúng vậy, mấy huynh đệ đều chờ mỗi rượu mừng của Tam đệ haha..."

Tiệc mừng Tam vương gia hồi kinh đêm nay đúng như thường lệ mà tổ chức, trừ mấy vị vương gia còn công sự, chiến sự không đến thì vị Thái Tử này đúng là không ngờ lại đến. Triệu Lâm Vĩ mang phong vận tinh tế, lên ngôi thái tử 5 năm trước cái đầu đúng là công suất cao, nétmặt cương ngạnh nhưng mê hồn, sống mũi cao, đôi mắt sáng, từng cử chỉ cũng tao nhã khôn cùng.

Mấy năm Triệu Lâm Vĩ lên ngôi người hắn kiên dè chính là lão tam. Nhưng năm nay Triệu Viên Triệt hồi kinh hắn lại đến tiệc tẩy trần.

Ngồi tĩnh lặng với ly rượu, cái tính thờ ơ của Triệu Viên Triệt lại càng rõ. Rõ là một nam nhân đẹp hơn tượng điêu khắc nhưng hắn lại phí phạm bởi cái tính lạnh lùng của mình. Nét mặt cứng cáp, năm nay tròn 22 tuổi nhưng chưa lập phi làm cái bản lĩnh quyến rũ trời sinh của hắn cướp đi hơi nhiều tâm tư của các tiểu thư khuê các, công chúa láng giềng.

Nghe tới cái vấn đề thường niên như vậy, Tam vương gia cũng chả nâng nổi hứng thú, nhưng vì Thái tử đã ra lời hắn cũng phải cho chút mặt mũi.

Mấy vương gia kia cũng cười đùa theo cái chủ đề này, khóe môi Triệu Viên Kiệt nâng lên đẹp mê người

" Tam đệ cũng tính đến... "

Giọng nói từ tính, mang đậm cái chất phong sương hơn nhưng vừa nói đến đây lại có cái gì quỷ dị cắt ngang

"hự... A... ùm... đ-t mẹ... "

ngay hòn non bộ gần đình, tiếng thịt va chạm cùng với cái giọng điệu thô tục của ai kia làm bầu không khí giả tạo boeens mất.

" ơ má ơi, đụng rơi mất ba cái xương sườn cmnr... ơ ơ"

cuối cùng ngôi lên tới bờ, Ngô Đàm Viên liên phanh chửa và chửa, còn rên như heo mẹ sắp đẻ nữa đúng là muốn thô tục mấy cân có mấy cân rồi...

Nhưng cần ngơ ngác, bất lực hơn là đám người bên này

1 phe là mấy vị vương gia ngồi trong đình, không phải sốc nặng vì mấy từ ngữ khó nghe như vậy mà còn cái tình huống lần đầu tiền...ha... lần đầu tiên có kẻ đột nhập thành công tới gần bọn họ như vậy trong phủ của Tam vương gia Triệu Viên Kiệt.

1phe là hộvệ, binh lính trong phủ, Trần Ảnh hộ vệ tinh nhạy thân cận của Viên Kiệt như đứng hình trước tình huống này. Nhìn sắc mặt vương gia nhà họ xem không phải là nổi bão giữa trời tháng ba sao.

Cũng bởi quá tin tưởng mà làm cho binh lính trong phủ mấy hộ vệ đứng hình

Nhưng sau khi Đàm Viên đưa tay tới bờ hồ mà ôm lấy đầu thở. Không phải chị đụng mỗi cái lưng mà sau khi lộn một vòng rơi xuống đầu cô cũng tiếp xúc tại một điểm với tảng đá..

Sau khi thất thố, binh lính gần bờ đều lên giáo bao vây lấy Đàm Viên. Coi như lấy công chịu tội, không phải, là giảm tội Trần Ảnh còn muốn cấp cánh lao nhanh tới giết chết cái tên chán sống này rồi.

Có phải Triệu Viên Triệt hắn đã lâu không tiếp xúc với kinh thành nên mới lần đầu thấy có người lại có thể nói năng thô tục khó nghe như vậy... Còn cái vấn đề xử lý con sâu này thì không cần bận tâm rồi

Tất cả đều xôn xao, tiếng đàn im bặt mà tiếng chân người rầm rầm lao tới Ngô Đàm Viên.

" tên nào chán sống như vậy, ngay cả vương phủ của Tam vương gia Triệu Viên Kiệt cũng hào hùng xông vào a.. khí phácha" Triệu Quang Liệt hứng thú nhoài người khỏi chỗ mà to tiếng cười đùa

"Bắt lại" Trần Cảnh ra lệnh, mấy tên lính xông tới muốn lôi tên thích khách này lên nhưng mà....

"Các ngươi còn đứng đó làm gì" tgaasy bọn họ đứng đực ra nhìn nhau, Trần Ảnh càng nóng

"Bị điên hay gì hả, la lối như vậy làm gì, thấy người rớt xuống hồ còn không mau cứu người, đứng đó mà la cái quái gì chứ, bắt bắt quần què...tránh ra" Ngô Đàm Viên lôi thôi tay ôm đầu máu mà tức muốn chết, mái tóc đen tuyền ướt nhẹp Bạch dô vết máu vết nước, Đàm Viên lại vận bộ thể thao đen, chất liệu cùng kiểu dáng phải nói tốt vô cùng nhưng gặp nước mà ôm sát cơ thể nảy nở cũng mình.

Hai tên lính đứng gần mà đỏ mặt tía tai, đây chẳng khác nào mặc như không mặc a.

Trần Anh đẩy tên lính ra mà tức sôi máu, tay đưa lên chuôi kiếm.

Triệu Trâm lại khá hời hợt, khé môi khẽ mím cười, nhưng tà áo tráng ngà cùng hương rượu lại che đi cái ý cười này.

Cánh hoa trên nền trắng trong mái đình không khỏi làm người ta suy nghĩ nhiều hơn.

Bạn đang đọc Vật Phẩm Lạ của buyêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @buyêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.