Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ quái

Phiên bản Dịch · 774 chữ

Sau cơm tối tại khách sạn, Ngô Viên lại làm ầm ỉ lên với cái lịch trình của trợ lý Quân. Đàm Viên sau khi rời tổ chức thì vào tập đoàn Ving.cn tại Mỹ, với năng lực được giới đầu tư và các ông lớn đánh giá cao trong 1 năm cô tham gia vào thị trường này thì cô vẫn chưa hề có ý định tự đầu tư riêng hay thành lập hội đồng lớn của bản thân. Nhiều nhà nhanh trong ngoài nước lớn mạnh hơn vẫn luôn có ý mời mộc cô về công ty nhưng đều bị từ chối.

"tên Lâm Quân chết tiệt, đã biết mình ghét bận rộn còn sắp xếp cái lịch trình quái quỷ như vậy. Chết tiệt, bà đây lại trốn đi cho ngươi bận rộn ha"

Đàm tổng tay xách nách mang hành trang lên đường. Làm việc lâu cho Đàm Viên, Lâm Quân làm gì không biết cô lại trốn đi nhưng bởi quen thân, Ngô Viên lại có tình nghĩa với mình nên cứ cho cô đi.

Trời đất của quê hương, lâu ngày trở lại làm Ngô Đàm Viên thấy mới mẻ hơn. Năm 12 tuổi, sau 12 năm số cô nhi cô được người ta nhận nuôi. Nhận nuôi cho một tổ chức nhận làm nhiệm vụ thuê. Đúng vậy, những đứa trẻ đâu đó khắp nơi được nhận nuôi tại đây từ lúc đó tay đã biết tên súng, biết cầm súng, biết chạy trốn làm nhiệm vụ.

Năm 18 tuổi cô bắt đầu làm nhiệm vụ, nhớ lại không phải khi ấy cô biết thạo hơn về chương trình, về máy tính thì cô cũng bị người trong tổ chức ném vặt đâu đó ngoài đường xin ăn rồi. Đàm Viên không giỏi bắn súng giết người nên cô phụ trách thông tin liên lạc với hỗ trợ rút lui

Những người trong tổ chức hay các tổ chức khác cũng đều ưa thích tác phong làm việc nhanh nhạy, chuẩn mực của cô.

Lâm Quân đúng là người trong tổ của cô.

Phía trước là cửa lớn Phong Lưu, nét chữ cổ xưa nhưng tu sửa vẫn còn rõ ràng. Đây đúng là nơi nhộn nhịp thu hút Đàm Viên lưu lạc đến.

Trên lưng đeo balo nhỏ, còn tay thì nào thịt, nào bánh. Đàm Viên cũng hòa vào dòng người trong khu vui chơi nổi tiếng Phong Lưu

" hazzz, lâu ngày mới thấy lại cuộc sống nhộn nhịp đời thường, nếu có Lâm Quân thì chắc... aaa bỏ đi tự dưng lại lôi hắn ra làm gì".

  Những ánh đèn đỏ lọi, vàng vọt, hàng người chen chúc,nhộn nhịp. Đàm Viên lại đến phía sau Phong Lưu, có một dòng chảy, nhưng khá ít người.

"không tệ, người xưa đúng là có thói phong lưu, xây hẳn một cái chòi cung nhã giữa hồ" đúng là giữa hồ có một đình rộng, mấy nếp rèm che đi phần nào không gian bên trong.

Một thiếu nữ vận bạch y, tao nhã ngồi gãy đàn bên trong chắc đẹp lắm ha. Đàm Viên vừa nghĩ trong đầu cũng vừa lầu bầu mấy cô nàng ngoài kia, có hơn phân nữa là diện cổ trang xanh đỏ xanh đỏ nhìn mà hoa mắt rồi.

"không phải chứ, mình mới nhuộm xong là có người mặc đồ trắng vào đình kìa" Đàm Viên cười ngoặt nghẽo, cũng quá trùng hợp rồi.

Đàm Viên tò mò chạy tới, này không phải là một nam nhân sao? Đàm Viên chạy lên cầu, vừa nhìn qua khe hở của rèm hình như là một tên thanh niên hơi bị tuấn tú, a không phải, rất đẹp trai hay sao á.. rèm màn đụng gió lại lay lay khuất tầm nhìn.

" ỏ, đ-t mẹ.... "

Số trời cho mấy mẹ mê trai, Đàm Viên đụng trúng người đang trên cầu, thành cầu lại thấp như vậy.

"ùm ùm... " mê trai hại người mà, mất mặt chết được. Ngô Đàm Viên và cô gái nào bị đụng phía bên kia cùng ngã xuống.

"này tôi không biết bơi a... cứu... " tiếng cô gái ngớt ngớt vung tay loạn xạ, mấy người xung quanh liền chạy lại.

Nam nhân trong đình lại cười khẽ, như hư ảo lại dần dần hòa vào không khí, nhưng ánh mắt yêu nghiệt thích thú làm người ta khắc sâu.

Mọi người lại quên mất Ngô Đàm Viên bên này cũng đồng thời rơi xuống rồi. Một bên ầm ỉ, một bên lại vắng lặng như ban đầu

làm người ta kì lạ

Bạn đang đọc Vật Phẩm Lạ của buyêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @buyêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.