Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trắc thí, hắn đang làm gì thế kia?

Tiểu thuyết gốc · 2701 chữ

Mạn Yên cao giọng hô một tiếng.

- Bắt đầu.

Tất cả các thí sinh xếp thành một hàng dài đứng đối diện với rừng thạch trụ.

Trừ vài người bị loại trước đó lúc báo danh, tổng số thí sinh tham dự lúc này là ba mươi sáu người.

Bạch Vũ nhìn quanh, số lượng hắc thạch trụ phải có đến hơn bốn trăm, nếu chiếu theo điều kiện thông qua là năm thạch trụ tương ứng cho Dược Sư nhị tinh hạ cấp.

Thì số lượng này đã là dư ra rất nhiều, không sợ bị thiếu cho thí sinh khống chế.

Lần này mọi người sẽ thực hiện trắc thí cùng một lúc.

Mạn Yên lấy ra một nén nhang, một tia hỏa diễm xuất hiện bất ngờ đốt cháy, cắm nó ở một bên.

Các thí sinh thấy được hiệu lệnh, liền học theo Mạn Yên lúc vừa rồi, bắt đầu thả linh hồn lực của mình ra.

Vù vù vù.

Dù là những người trẻ tuổi, đẳng cấp linh hồn không cao, nhưng hơn ba mươi tinh anh thiên tài cùng bộc phát, lượng linh hồn lực cũng là khá lớn.

Bạch Vũ cũng như mấy người, sau khi tỏa ra linh hồn lực liền tập trung chúng hướng đến số thạch trụ trước mặt thử nâng lên một cái.

- Hả? Nặng quá, lại trơn trượt vô cùng khó bắt.

Hắn không ngờ trước đó nhìn Mạn Yên nhẹ nhàng thực hiện tưởng chừng sẽ không quá khó khăn, nhưng hiện tại hắn liền bị dội một gáo nước lạnh.

Hắn liếc nhìn một vòng kinh nghi, trong ba mươi sáu người, đã có hai người nâng lên được những thạch trụ đầu tiên.

Chính là Diễm Mộc Nhiên và Liễu Vân.

Diễm Mộc Nhiên thì hắn có thể không bất ngờ lắm, nhưng còn Liễu Vân thì hoàn toàn không nghĩ đến.

- Người này thâm tàng bất lộ.

Qua vài hô hấp sau, lục tục có người đã nhấc lên những thạch trụ đầu tiên, trong đó có những người nổi bật của gia tộc như Diệp Mặc,...cả Lưu Các cũng đã thành công.

Bạch Vũ hít sâu, tập trung, tinh thần lực như một cánh tay vô hình bao phủ lấy hắc thạch trụ.

- Lên nào.

Hắn thầm hô miệng tiếng, hắc thạch trụ trước mắt lung lay, dùng mắt thường có thể thấy bắt đầu chậm rãi di động lên trên.

- Thành công, được lắm.

Nửa nén hương mà Mạn Yên đốt lên tương đương với nửa giờ, bọn họ phải chịu đựng sức nặng của năm thạch trụ này trong nửa giờ đó, dù cho có nhấc được năm cái lên một trượng nhưng không chịu nổi thì cũng không qua được.

Linh hồn lực của Bạch Vũ sau khi ổn định hắc thạch trụ ở khoảng không cách mặt đất một trượng, hắn liền điều khiển nó tách ra thành một nhánh khác, cũng tạo thành một cánh tay vô hình tiếp tục bao phủ thạch trụ khác.

Những người dẫn đoàn bên ngoài quan sát cũng đang to nhỏ chuyện trò cùng nhau.

- Độ khó của vòng báo danh lần này hẳn là cao nhất trong lịch sử cuộc thi rồi.

- Đúng vậy, nhìn bọn trẻ gắng sức thực hiện là cũng đủ thấy, mấy lần trước tương đối nhẹ nhàng.

- Hừm, phải như vậy, dù sao tinh anh càng ngày càng nhiều, để chọn ra thiên tài cần phải có mức độ thử thách cao hơn.

Bốn người An gia lúc này cũng đang căng thẳng nhìn về phía ba người đại diện của gia tộc.

Liễu Vân sau gần mười phút đã thành công nhấc lên cả năm thạch trụ, Lưu Các thì đã là bốn, còn Hắc thì vẫn chỉ là ba mà thôi.

Đại trưởng lão nở nụ cười, Nhị trưởng lão cũng không có gì vội vã, còn An Dĩ Liên và phụ thân thì lại hơi căng thẳng, dù sao đây cũng là lần đầu họ tháp tùng đại diện đi thi đấu, nếu như người bọn họ tiến cử thất bại ngay vòng báo danh này thì cũng sẽ rất khó coi.

Phía ngoài, Thành Ngôn và Thái Hà trưởng lão cũng trao đổi.

- Diễm Mộc Nhiên tiểu nữ kia không hổ là thuộc gia tộc đó, lần này là người đầu tiên nhấc lên năm thạch trụ, không biết nàng sẽ có thể nhấc lên bao nhiêu cái đây.

- Liễu Vân kia cũng rất khá, là người thứ hai, cũng đang bắt đầu thử sức cái thứ sáu rồi.

Còn tên kia đang làm gì thế nhỉ?

Thái Hà trưởng lão giọng nói êm dịu khác với vẻ mặt lạnh lùng thường thấy.

Mạn Yên thì lại chỉ chú ý đến thanh niên tên Hắc kia, chỗ của hắn mặc dù chỉ có ba thạch trụ được nhấc lên, so với đại đa số thì cũng là bình thường nhưng hắn đang làm gì vậy.

Chỉ thấy ba thạch trụ của Bạch Vũ lúc này lên xuống đều nhịp.

Thạch trụ gần chạm đất lại được nâng lên cao, cứ thế mà ba cái tạo nên một quỹ đạo như gợn sóng.

- Ha hả, tên nhóc kia đang làm gì thế, chơi nhạc sao?

- Không ngờ còn nhìn thấy một màn thú vị như thế.

Tiếng cười nói bàn tán của những người bên ngoài cũng không làm Bạch Vũ mất tập trung, hắn lúc này chính là một gymer chính hiệu.

Bất quá đối tượng luyện tập không phải là cơ bắp, mà là linh hồn.

Những thạch trụ này đúng như lời Mạn Yên nói, là thứ rèn luyện linh hồn vô cùng tốt, mới ban đầu thì trơn trượt khó nắm bắt, nhưng một khi đã nắm được nó, thì linh hồn như bị một thứ gì đó hút vào và bắt đầu chậm rãi tinh lọc.

Ngoài ra sức nặng đè nén vào linh hồn cũng khó tìm ra được tài nguyên nào có thể sánh bằng, vậy nên hắn dùng nó như cục tạ, rèn luyện khả năng khống chế và chịu lực cho linh hồn của mình.

Mấy phút trôi qua, đại đa số đều đã nhấc lên năm thạch trụ, Bạch Vũ cũng như vậy.

Dẫn đầu vẫn là Diễm Mộc Nhiên, đã nâng được tám cái rồi, theo sát là Liễu Vân, cũng là tám nhưng thời gian nhấc lên chậm hơn.

Lần lượt từng cái từng cái thạch trụ được nhấc lên.

Mạn Yên quan sát một lược, toàn bộ đều đã đạt đến số lượng yêu cầu, bây giờ tiếp đến thử thách chịu đựng.

Thời gian từng chút trôi qua.

Ầm ầm ầm ầm…

Âm thanh rơi rụng vang lên, một thí sinh đại diện của gia tộc nhỏ không chịu đựng nổi liền thả rơi thạch trụ, trên đầu hắn đổ đầy mồ hôi, khuôn mặt trắng bệch.

Hiển nhiên là đã bị loại.

Sau đó liên tục có thêm bốn người nữa không chịu được.

Bạch Vũ lúc này đã nhấc lên cái thứ sáu, lại tiếp tục một màn quen thuộc, cái này cũng gia nhập tổ đội lên xuống, thỉnh thoảng lại đảo vị trí như rang lạc.

Diễm Mộc Nhiên phân ra chút thần thức quan sát, nhìn thấy một màn này liền biểu hiện đặc sắc.

Liễu Vân cùng Diệp Mặc, Lưu Các những thí sinh tinh anh cũng đã chú ý bên này, cả bọn đều đầu đầy chấm hỏi, cái tên của hắn đã quái gở, nay biểu hiện lại càng quái dị.

Nửa nén nhang đã trôi qua, nhưng Mạn Yên vẫn không gọi dừng lại, đương nhiên như nàng nói là muốn tạo cơ hội cho mấy người tu tập.

Qua nửa giờ liền liên tục có người không chịu được mà buông tay, hiển nhiên Dược Đường đã tính toán kỹ số lượng và thời gian để thử thách thí sinh.

Đại đa số thí sinh sẽ vượt qua, chỉ những người yếu kém mới bị đào thải.

Còn tinh anh và thiên tài sẽ càng trụ lại lâu.

- Số thí sinh vượt qua lần này để đến vòng tổng đấu là ba mươi mốt, ít hơn mấy lần trước một chút nhưng chất lượng năm nay lại cao hơn nhiều.

Thành Ngôn trưởng lão vuốt vuốt cằm nói.

Thái Hà trưởng lão đang thầm quan sát toàn trường cũng gật đầu đồng ý.

- Hai người Diễm Mộc Nhiên và Liễu Vân đã không kém quá nhiều với Mạn Yên lúc bằng tuổi rồi, không ngờ lần này lại xuất ra thêm một mầm mống tốt.

- Mấy tiểu tử kia cũng không tệ, khà khà, ta đang mong chờ mười ngày sau bọn chúng sẽ tiếp tục thi đấu như thế nào đây.

Sau đó Thành Ngôn lại lướt qua chỗ của Bạch Vũ, bất đắc dĩ cười cười, tiểu tử này không ngờ lại dùng phương pháp này để tu luyện ngay cả trong lúc thi đấu.

Hắn đã nhìn ra được ý định của Bạch Vũ.

Thời gian một nén nhang gần hết, đã có thêm nhiều người không trụ được, chỉ còn lại bảy người, Diễm Mộc Nhiên đã vượt lên trước Liễu Vân, nhấc được mười thạch trụ, không nhấc thêm nữa mà cố hết sức để giữ chúng lơ lửng.

Khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ bừng, phía bên kia Liễu Vân thong dong hơn một chút nhưng chỉ có chín thạch trụ mà thôi.

Diệp Mặc và Lưu Các đều là tám thạch trụ, hai người đã đến giới hạn, chuẩn bị rút lại linh hồn lực.

Thêm hai người khác có số thạch trụ ngang nhau là bảy cái lúc này cũng lần lượt dừng lại.

Tính ra chỉ có số lượng của Bạch Vũ là kém nhất trong mấy người trụ lại, nhưng không một ai làm như hắn, dùng thạch trụ như tạ nâng, cứ lên xuống liên tục gần một giờ, nếu như chỉ lúc đầu thì không sao.

Nhưng thời gian càng trôi dài, những người quan sát đều càng lúc càng kinh ngạc, các thí sinh dừng bước đều đang tự hỏi có thể làm được như người kia không.

Mạn Yên lúc này bước ra, tay giơ lên rồi hạ xuống.

- Hết giờ, mọi người dừng lại.

Trong khoảnh khắc này, khi tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Mạn Yên thì đột nhiên gần ba mươi thạch trụ đang bất động bỗng nhúc nhích, chúng nó nhấc lên không quá nửa phân liền nháy mắt trở về như ban đầu.

Trong toàn bộ gian phòng chỉ có Thành Ngôn và Thái Hà trưởng lão nhạy bén phát hiện được điều gì, cả hai liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là kinh dị.

Là người nào? Là người dẫn đoàn của gia tộc bất chấp để thử sức hay là một trong số những thí sinh ở đây.

Nếu là thí sinh thì quá là khủng bố.

Cả hai người đều không thể xác định chính xác kẻ nào đã làm ra tác động vừa rồi.

Thần thức liền lặng lẽ tỏa ra quan sát phản ứng của tất cả mọi người có mặt, nhưng để bọn họ thất vọng là chẳng phát hiện điều gì bất thường.

Bạch Vũ lúc này đã mơ hồ choáng váng, hắn cắn đầu lưỡi giữ mình thanh tỉnh, cố gắng biểu hiện giống với đại đa số thí sinh khác.

Vừa rồi trong khoảnh khắc, hắn bùng nổ lượng linh hồn lực mà hắn có, muốn thử xem có thể nhấc lên bao nhiêu thạch trụ.

Tính cả sáu cái hắn đang “tập tạ” thì tổng cộng đã có ba mươi hai cái được hắn nhấc lên thành công, mặc dù hai mươi sáu cái kia chỉ là nhích lên lập tức hạ xuống.

Tất cả mọi người đều đã trở về phía gia tộc mình đại diện.

Ba người của Luyện Kim Công Hội lúc này cũng đã tụ tập lại.

Mạn Yên đứng đầu thông báo.

- Rất tốt, tổng cộng có ba mươi mốt thí sinh thông qua, mười ngày sau sẽ bắt đầu vòng tổng đấu.

Không ai có ý kiến gì, chỉ có một số gia tộc khác đến chúc mừng An gia, ba người đại diện cho gia tộc họ hôm nay biểu hiện đều rất tốt.

Đặc biệt là Liễu Vân, vậy mà có thể tranh cao thấp với đại diện từ Lý gia và Diệp gia.

An Định và An Tường hai người cười nói đáp lại những ai đến chúc mừng.

Mọi người lần lượt tản đi, đến lúc Bạch gia đi ngang qua liền nghe được Bạch Vu Sinh.

- Ha hả, lần này An gia biểu hiện rất khá, hy vọng sau khi cuộc thi kết thúc, An gia có thể quật khởi huy hoàng, hahahaha.

Để lại một tràng cười khả ố, Bạch Vu Sinh nghênh ngang dẫn người của mình đi mất.

Lý gia và Diệp gia cũng rời đi sau đó, bốn người dẫn đoàn chỉ chào hỏi nhau, cũng không thèm để An gia vào mắt.

Chỉ có cô nàng Diễm Mộc Nhiên luôn chú ý phía bên này, hết nhìn Liễu Vân lại liếc nhìn Bạch Vũ.

Bạch Vũ đang có việc nên cũng chẳng thèm bận tâm làm Diễm Mộc Nhiên nhíu nhíu mày.

An gia là những người rời đi cuối cùng.

Sau khi gian phòng rộng lớn không còn ai, lúc này Thành Ngôn mới nói với Thái Hà.

- Này, Thái Hà, ngươi nghĩ xem là ai đã làm việc đó.

Thái Hà trưởng lão nghi hoặc một hồi sau đó lắc lắc đầu.

Mạn Yên thắc mắc liền được Thành Ngôn kể lại việc vừa rồi.

Nàng kinh nghi, sau đó mới vội nhắc hai người.

- Thành Ngôn trưởng lão, sư phụ, hai người còn nhớ nửa năm trước nhận được tin tức truyền về từ phân hội ở An Huy trấn chứ.

- À…là của Minh Kính trưởng lão sao, tin tức nói có một tiểu tử…hả, Tiểu Hắc, có lẽ nào là tên vừa rồi.

Thành Ngôn trưởng lão liền đáp lời, sau đó như phát hiện ra điều gì, cả Thái Hà trưởng lão cũng lập tức lấy ra truyền tin ngọc phù xem lại tin tức đó.

- Rất có khả năng cao là hắn, không ngờ tiến bộ nhanh như vậy, trước đó nửa năm chỉ khảo hạch thông qua Dược Sư nhất tinh cao cấp nhưng biểu hiện lúc nãy ít nhất đã là Dược Sư nhị tinh trung cấp rồi.

- Mạn Yên, con hãy tìm hiểu tin tức về tiểu tử này, để ý hắn một chút, sau cuộc thi tìm cách liên hệ với hắn, cả Liễu Vân kia nữa.

- Vâng, sư phụ.

Ba người sau đó cũng rời đi.

Bạch Vũ không theo đoàn người An Dĩ Liên về An gia mà chọn quay về Lan gia vị trí gần với bên này.

Hắn cần gấp rút nghĩ ngơi, linh hồn bị thương chưa khỏi hẳn đã chơi ngu một vố làm hắn bây giờ đang có dấu hiệu bị choáng.

Mấy người An gia cũng không có dị nghị, chỉ dặn dò hắn nhất định phải đến đúng ngày, An Thành còn dặn An Dĩ Liên phải nắm được phương thức liên hệ với Bạch Vũ.

Hắn một đường nhanh chóng trở về Lan gia, sau đó chui thẳng vào trong phòng, vừa nằm xuống tinh thần đã rệu rã, lâm vào ngủ say.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 248

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.