Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Nguyền Giới, Tử Thần vờn quanh

Tiểu thuyết gốc · 2691 chữ

HUYẾT NGUYỀN THỰC TOẠ.

Tiếng hô như phát ra từ địa ngục của Hổ Hầu, một luồng khí tức từ trên người hắn toả ra khiến năm người run rẫy.

Bức tường phía sau huyết bảo toạ bất ngờ sụp đổ, cảnh tượng phía sau làm bất cứ ai trấn định nhất cũng phải hít thở không thông.

Đỏ thẫm quỷ dị, huyết lưu vờn quanh, khí tức tanh tưởi rợn người.

- Đây, đây là, một Huyết Hồ.

Lan Diệp lúc này đã không còn vẻ bình tĩnh, nàng cả người run run lên tiếng.

Bạch Vũ sắc mặt đại biến, một hồ máu to như thế phía sau đống tài phú, để có được hồ máu này, bọn đạo tặc đã giết bao nhiêu người chứ, bọn chó chết này.

Huyết hồ lúc này như kết nối với Hổ Hầu, từng luồng khí lưu đỏ thẫm xâm nhập vào người hắn, khí thế càng lúc càng tăng.

- Khặc khặc khặc khặc…

Lại là một tiếng cười rợn người mang theo sóng âm xung kích.

Bạch Vũ và Lan Diệp ở gần nhất bị một lực lượng đánh bật văng ra chật vật đứng dậy, ánh mắt hai ngươi vô cùng nghiêm trọng.

- Lãng Thu đoàn trưởng, thu hồi kết giới, mọi người, CHẠY.

Bạch Vũ cảm nhận từ sâu trong linh hồn dâng lên cảm giác bất an chưa từng có, khí thế của Hổ Hầu đã vượt qua Hoá Cảnh sơ giai, hắn cảm thấy dù Lan Diệp, Lãng Thu và tất cả mọi người ở đây liên thủ đều không thể chống lại, nên lúc này chỉ có thể từ bỏ nhiệm vụ mà chạy giữ lấy mạng.

Lãng Thu không cam tâm, nhưng nàng không phải thiếu suy nghĩ, biết lúc này đã không còn có thể kéo dài thêm được nữa, liền nhanh chóng chạy khỏi hang động.

Bốn người còn lại cũng từ từ rút lui, Bạch Vũ và Lan Diệp lúc nãy bị đánh văng đi nên bây giờ lại cách xa Hổ Hầu hơn hai người Tiệp Dĩnh và Khắc Du.

- Chạy được sao.

Một tiếng gầm trầm thấp, Hổ Hầu mất bàn tay trái và trọng thương trước đó lúc này đã hoàn toàn lạnh lặn, huyết bảo toạ biến mất, cả người hắn lại như một huyết nhân, toả ra mùi hôi tanh tưởi như dã thú.

Thân hình hắn dùng một tốc độ cực nhanh lướt đến bốn người, không còn dùng thanh ngân đao lúc trước, nhưng hai tay lại hoá thành hai lưỡi huyết đao cực kì sắc bén.

Xoẹt xoẹt.

Chỉ thấy hai người Tiệp Dĩnh và Lãng Du đang bỏ chạy liền đứng khựng lại, sau đó thân thể cả hai từ từ đổ xuống, hai cái thủ cấp lăn lóc, mắt vẫn mở trừng trừng không tin được.

Bạch Vũ lạnh người, Hổ Hầu tiếp tục lướt qua hắn và Lan Diệp, lại hai đòn như vừa rồi tung ra.

Thời khắc nguy cấp, Bạch Vũ không kịp phản ứng vì Hổ Hầu quá nhanh nhưng cơ thể đã được một thân hình mềm mại ôm lấy đổ người lăn ra né đòn.

Keng Keng.

Rắc.

Hai tiếng va chạm như kim thiết đụng nhau vang lên và một tiếng vỡ vụn ngay sau đó.

Hổ Hầu không dừng lại, lướt thẳng ra ngoài hang động, mục tiêu chính của hắn là Lãng Thu không cho nàng giải khai phong cấm.

Còn hai tên này dù có đỡ được một đòn nhưng chắc chắn là cá nằm trong chậu chờ chết mà thôi.

Lan Diệp mặt mày tái nhợt.

Bạch Vũ lúc này mới kịp phản ứng, thì ra Lan Diệp đã dùng một lồng sáng bảo hộ hắn và nàng khỏi đòn tấn công, bất quá vòng bảo hộ chỉ chịu được đôi chút liền vỡ tan, dư chấn còn lại đánh lên người làm nàng bị thương tích.

Hắn nhìn nàng phức tạp, không nghỉ lại lần nữa được nàng cứu mạng, trước đó nàng cũng cứu hắn khi ngày đầu hành tẩu bị bọn cướp đuổi giết.

- Cô không sao chứ.

Hắn vội lấy ra dược thuỷ trị thương đưa cho Lan Diệp nhưng nàng lắc đầu tỏ ý không sao nhưng sắc mặt cũng tái nhợt đi không ít.

Hai người ngưng trọng cẩn thận chạy ra khỏi hang động chủ.

Bên ngoài lúc này Hổ Hầu đã sắp đuổi kịp Lãng Thu, nàng đã ra khỏi hang động, hai tay bắt thủ ấn, miệng hô lớn.

- Phong cấm đã mở, các thành viên Bạch Điệp đoàn mau rút lui trở về An Huy trấn, đây là lệnh.

Gần hai mươi thành viên Bạch Điệp đoàn đang truy sát hơn mười tên đạo tặc còn lại nghe đoàn trưởng quát liền dừng lại, ban đầu còn nghi hoặc nhưng sau khi thấy một huyết nhân tà ác một cước đá bay Lãng Thu thì cả bọn đều nhận ra nguy hiểm, cuống cuồng toả ra tứ phía rút lui.

Mười mấy tên đạo tặc cũng bất ngờ, không biết kẻ đến là ai, hiển nhiên bọn hắn cũng không biết đó là Hổ Hầu biến thành.

- Khục khặc khẹt khẹt, các ngươi tưởng có thể chạy thoát được khỏi bổn toạ sao.

Hổ Hầu như biến thành người khác, cách nói chuyện cũng đã khác, rợn người mà lại lạnh băng không có tình cảm.

Sau khi một cước đá bay Lãng Thu xuống vực, Hổ Hầu nhìn thấy các thành viên Bạch Điệp đoàn bỏ chạy, hắn rú lên một tiếng quái dị, một giọt tinh huyết từ trong cơ thể hắn bay ra, hai tay hắn chụp lấy, bắt đầu kết ấn.

- Huyết Nguyền Giới.

Một luồng sáng lấy cơ thể Hồ Hầu làm trung tâm nhanh chóng lan ra xung quanh, tương tự như kết giới của Phong Cấm Lục Hành trước đó.

Vòng sáng mở rộng quá nhanh, không một ai còn sống có thể thoát được.

Còn lại hơn ba mươi người kể cả đạo tặc bị lồng sáng giam cầm lúc này bắt đầu hoang mang lo sợ gào hét.

- Sức mạnh của ta, tu vi của ta sao lại sao lại đột nhiên biến mất.

Sau đó cảnh tượng kinh khủng diễn ra, chỉ thấy Huyết nhân đuổi đến, một tay xuyên thủng trái tim một dong binh, giơ cánh tay mang theo cả cơ thể người đó lên, Huyết nhân mở lớn cái miệng máu, bên trong răng nanh như Hấp Huyết Quỷ bắt đầu cắn nuốt máu thịt của cổ thi thể trên tay.

- Aaaaa, ác quỷ.

Những người còn sống chứng kiến cảnh này liền vãi cả nước ra quần, không còn thắc mắc cái gì mà tu vi Nguyên lực, liều mạng chạy trốn bảo mệnh.

Nhưng không một ai có thể thoát ra khỏi lồng giam màu đỏ dù có đập phá thế nào đi nữa.

Lúc này Hổ Hầu đã nhắm nuốt xong một người, hắn đứng lặng một chút, cơ thể phát ra tiếng răng rắc quái dị, sau đó cất tiếng nói vang vọng.

- Khà khà, các ngươi đang ở trong Huyết Nguyệt Giới của bổn toạ, Nguyên lực hiện tại sẽ bị phong ấn, bên trong này chỉ dùng được Huyết lực, chỉ một mình ta có, mặc dù bây giờ chỉ là Kỳ Cảnh sơ giai nhưng các ngươi có thể chống lại sao, gào thét đi, sợ hãi đi, các ngươi sẽ từ từ trở thành một phần huyết nhục cho ta thôn phệ.

Bạch Vũ và Lan Diệp lúc này cũng đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng vừa rồi, hai người mặt cắt không còn giọt máu.

Không thấy Lãng Thu đâu, Nguyên lực không dùng được, làm sao thoát khỏi tình cảnh này bây giờ.

Hổ Hầu lúc này đã không còn nhân tính, chỉ như thú săn vờn quanh mấy chục con mồi trong lồng, hắn đã bắt đầu từ từ truy đuổi những người còn sống bên trong kết giới, hắn muốn bọn chúng phải trải qua nổi sợ hãi cùng cực, tuyệt vọng cùng cực rồi mới kết liễu chúng.

Bạch Vũ lúc này đã lấy ra thứ mà lần trước định dùng khi bị tên cướp Phong chột dồn vào đường cùng.

Chính là mảnh ngọc phù tấn công phong ấn một kích toàn lực của Hoá Cảnh viên mãn.

Thử kích hoạt nó nhưng vô dụng, bởi vì Nguyên lực của hắn như có thứ gì chặn lại trước linh hồn, không thể thoát ra được.

- Chết tiệt.

- Làm gì bây giờ, Tiểu Hắc.

Lan Diệp sau khi chứng kiến cảnh tượng người bị ăn sống đã không còn giữ nổi bình tĩnh, nữ nhân dù sao cũng là nữ nhân, vai nàng run nhẹ cố gắng áp chế sợ hãi.

Bạch Vũ nhìn thấy liền giơ hai tay ra giữ chặt vai nàng.

- Lan Diệp, bình tĩnh một chút, chúng ta mau trốn, ta sẽ nghĩ cách, bỏ cuộc sẽ chết vô ích.

Hắn kéo nàng lui lại vào bên trong động chủ, nhanh chóng di chuyển tìm hướng tránh càng xa càng tốt, hắn cần thời gian để tìm biện pháp.

Bên trong Huyết Nguyền Giới, đã nửa ngày từ khi ác mộng bắt đầu.

- Aaaaaaa, tha cho ta, tha cho ta đi.

Những tiếng gào thét kinh hãi không ngừng diễn ra. Cứ mỗi lần thôn phệ xong một người, Hổ Hầu lại bất động một thời gian ngắn, khắp người toả ra hào quang đỏ rực, sau khi tỉnh lại khí thế liền tăng lên một bậc.

- Khục khặc, quả nhiên máu thịt tu sĩ vẫn là thứ đại bổ, mới hấp thu vài tên đã có tăng tiến.

Hi vọng các ngươi có thể thoả mãn ta, khặc khặc.

Một hướng khác, Bạch Vũ và Lan Diệp đã ra đến phía trước sơn phong, chạm vào kết giới màu đỏ.

Bạch Vũ dùng hết sức lực đấm mạnh vào nó nhưng không hề có một chút suy suyển.

Mặt hắn âm trầm, trong đầu cấp tốc suy nghĩ.

Lan Diệp kế bên đang liên tục đấm đá vào kết giới, sau đó nàng thở hỗn hển nhìn thấy Bạch Vũ đang lặng yên suy nghĩ, nàng liền cảnh giác canh chừng bốn phía.

Một lúc sau, tiếng la hét vang vọng đã bắt đầu xuất hiện, to dần to dần, bởi vì đang trong kết giới, mọi người đều đang như cá trong chậu, chạy quanh một hồi men theo vách kết giới cuối cùng cũng đánh một vòng trở lại vị trí ban đầu.

Lan Diệp khẩn trương, Bạch Vũ vẫn đang lặng yên suy tư.

Tiếng đuổi giết đến gần, Lan Diệp cắn răng định lao ra nhưng một bàn tay đã bắt lấy nàng, sau đó kéo nàng chạy như bay trở lại trong hang động một đường đi thẳng đến Huyết hồ.

Đến gần Huyết hồ, Bạch Vũ ra hiệu cho Lan Diệp đứng yên chờ đợi.

Hắn từ từ lại gần hồ máu đỏ thẫm yêu dị.

Quan sát một hồi, hắn nhúng một tay vào trong hồ máu.

Gân xanh trên trán Bạch Vũ nổi lên, cánh tay vừa nhúng vào hồ máu bốc khói dữ dội, lực lượng và huyết nhục trên cánh tay như bị hút đi, hắn vội rút ra.

- Tiểu Hắc ngươi làm gì thế, không sao chứ.

Lan Diệp không ngờ Bạch Vũ lại hành động như vậy, thấy hắn đau đớn liền vội tiếng lại hỏi.

Bạch Vũ đưa lên cánh tay, máu tươi đang chậm rãi rút dần, cánh tay hắn như bị khô héo, nhìn qua rất giống tay của người già.

- Lần này chơi ngu rồi.

Bạch Vũ vốn suy nghĩ Huyết hồ có thể có khả năng gì đó liên quan đến kết giới này nên mới làm như vậy, trước đó hắn còn tính nhảy luôn cả người vào, cũng may suy nghĩ lại chỉ mới nhúng thử một tay vào.

Nhưng mà nếu Huyết hồ không có tác dụng, vậy chỉ còn cách tự bản thân cứu lấy mình.

Lúc nãy hắn đã quan sát và tổng hợp phân tích.

Bên trong này cấm Nguyên lực tại sao thần thức lại mất luôn tác dụng.

Thần thức vốn dĩ là khả năng cảm nhận của linh hồn, không hề liên quan đến Nguyên lực.

Nhưng Nguyên lực muốn điều động được thì phải có linh hồn.

Bởi vậy có thể thấy, Huyết Nguyền Giới là cấm hồn, chứ không phải cấm Nguyên lực.

Chủ nhân của Huyết Nguyền Giới là tên Hổ Hầu đã không còn là con người với linh hồn nhân loại sau khi dung hợp cùng Huyết bảo toạ, và sau đó hắn cũng chỉ dùng một lực lượng được hắn gọi là Huyết lực, hẳn là linh hồn của Hổ Hầu đã bị phong ấn, hắn giờ đây đang bị điều khiển bởi Huyết bảo toạ.

Bạch Vũ sở hữu linh hồn biến dị, sau khi trải qua gần nữa ngày, hắn phát hiện bên ngoài lớp màn ngăn cách linh hồn không cho Nguyên lực thoát ra lúc trước đã có không ít Nguyên khí được ngưng tụ.

Hắn muốn chính là ngưng luyện nó thành Nguyên lực, trong ứng ngoại hợp phá bỏ cấm hồn bên trong người hắn.

- Lan Diệp, hỗ trợ ta, ta cần một chút thời gian.

- Được, ngươi cứ yên tâm.

Lan Diệp không hỏi hắn sẽ làm gì, bây giờ nàng chỉ còn cách chọn tin tưởng hắn, dù sao nếu không làm gì đó, bọn họ cũng chỉ có thể chờ làm thức ăn cho tên quỷ quái kia.

Bạch Vũ liền xếp bằng tĩnh toạ bắt đầu tinh luyện Nguyên khí thành Nguyên lực, do đã bị cấm hồn nên hắn vô cùng khó khăn.

Những tiếng trốn chạy, la hét sợ hãi vẫn đang diễn ra, Hổ Hầu thân hình đầy máu tươi như tử thần từ từ thu gặt sinh mệnh.

Nửa giờ trôi qua, Bạch Vũ vẫn không thể ngưng luyện ra tia Nguyên lực nào, nhưng hắn đã thấy được hi vọng, từng luồng Nguyên khí đang ngày càng cô đặc.

Nhanh nhanh.

Trong thâm tâm hắn thúc giục phải tăng tốc.

Trong hang động lúc này đã có mấy người chạy trốn vào tìm góc để nấp, bọn họ thấy Bạch Vũ, Lan Diệp cùng đống tài bảo cũng không có ý định đến thu giữ, bây giờ bảo mệnh còn không xong nói gì đến tài phú, quan trọng là Huyết hồ phía sau đống tài phú kia khiến bọn họ lạnh tâm, không ngờ bên trong này lại còn gặp một thứ kinh dị như vậy.

Một lúc sau, có bóng người tập tễnh lại gần, Lan Diệp cảnh giác, sau khi thấy được người đến liền gọi.

- Lãng Thu tỷ.

- Chúng ta không xong rồi, tên ác quỷ kia có thể truy lùng bằng khí tức máu huyết, hắn chỉ đang vờn mồi mà thôi, bên trong Huyết Nguyền Giới này chúng ta không một ai có thể tránh thoát truy lùng của hắn.

Quả thật là như vậy, Hổ Hầu lúc này chỉ đang tận hưởng dư vị sợ hãi của con mồi sau khi bị hắn từ từ thôn phệ từng con một.

- Khặc khục khặc…trong hang động đang tụ tập khá nhiều, các ngươi cứ đợi một chút, xong những tên bên ngoài sẽ đến lượt các ngươi, khục khặc.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 296

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.