Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Cấm Lục Hành, Hổ Hầu huyết nộ

Tiểu thuyết gốc · 2793 chữ

Bạch Vũ được chia tổ đội với hai người khác, hắn biết hai người này, thực lực thuộc hàng cao nhất hội nhưng lại rất liều mạng, thường xuyên tiếp nhận những nhiệm vụ khó.

Các thành viên Bạch Điệp đoàn cũng được phân chia.

Sau đó chậm rãi phân tán, hành tẩu lặng lẽ tiến về phía dưới chân núi nơi bọn đạo tặc trú đóng.

Lãng Thu đoàn trưởng cùng với hai người khác có tu vi Kỳ Cảnh viên mãn thẳng hướng trực diện, ba người bọn họ sẽ làm ra động tĩnh thu hút bọn đạo tặc tập trung.

Cả ba người đều mặc vào áo choàng, tay cầm vũ khí xông lên đầu tiên.

Bạch Vũ đi phía sau hai người, một nam một nữ có vẻ là tình lữ, bọn họ rất quen thuộc, thân thiết nhau.

- Này, Tiểu Hắc, chúng ta rất có duyên đấy, mặc dù hai người chúng ta rất ít làm nhiệm vụ cùng người khác, nhưng nếu chuyến này xong trở về, có muốn tổ đội cùng chúng ta thám hiểm không.

- Đa tạ hai vị ưu ái, bất quá thực lực của ta không đủ, sẽ làm ngáng đường hai người mất.

- Hi hi, ta nghe đồn ngươi mạnh hơn bề ngoài, đừng thỏ đế như vậy, nữ nhân sẽ không thích nam nhân hèn nhát.

Lần này là giọng nữ nhân, tuy nàng cũng có hương sắc nhưng thua xa những nữ nhân của Bạch Vũ nên hắn không quan tâm lắm, chỉ đành ậm ừ.

Ba người đi một hồi đã đến được chân núi, lặng yên đứng chờ tín hiệu, có lẽ các đoàn viên khác cũng đã đến nơi mai phục.

- Hổ Hầu tiểu nhi, ra nhận lấy cái chết.

Một lúc sau Bạch Vũ nghe được tiếng quát lớn, là giọng của Lãng Thu, hẳn là nàng ta đã bắt đầu tấn công nhằm thu hút sự chú ý của địch nhân.

Trên sườn núi, lúc này.

- Đại ca, bên dưới chân núi đang có ba người tấn công thẳng vào đại bản doanh của chúng ta.

- Chỉ có ba người? Là mạo hiểm giả hay dong binh đoàn.

- Bẩm đại ca, không rõ ràng, nhưng bọn đệ không phát hiện thêm địch nhân ngoại trừ ba người.

- Tập hợp mọi người ra ngoài, tăng cường quan sát, nếu chỉ có ba người làm thịt bọn họ, nếu có gù không đúng liền phân tán rút lui về phía sau ngọn núi chúng ta lại tập hợp.

- Rõ, đại ca.

Đối diện Lãng Thu lúc này là hơn sáu mươi tên cướp diện mạo hung ác, sau khi quan sát thấy chỉ có ba người, tên đại ca liền ra lệnh chặn giết, bởi vì người mạnh nhất bên kia cũng chỉ là Hoá Cảnh sơ giai như hắn.

- Hắc, nữ nhân ngu xuẩn nào đây, lên đây nộp mạng cho bổn đại gia sao, đúng lúc lắm, dù ngươi không thể gọi là mỹ nhân nhưng ta cũng không ngại.

Hổ Hầu vừa nói vừa cười dâm dục liếc mắt rà soát khắp người Lãng Thu.

- Hừ, bổn đoàn trưởng đến đây để dẹp cái đám rác rưởi bọn ngươi.

Lãng Thu cũng không phải dạng vừa, vừa đáp vừa ném thi thể của một tên cướp sang phía trước.

Hồ Hầu vừa nghe đến đoàn trưởng liền cảm thấy không ổn, lặng lẽ thủ thế phía sau lưng ra hiệu cho bọn đàn em chuẩn bị rút lui, miệng vẫn hung ác lao ra tấn công.

- Để ta xem ngươi thực lực đến đâu.

Tên Hổ Hầu vừa lao ra bọn đạo tặc liền lui lại, bọn chúng đã quá quen với chiêu dẫn dụ đào thoát này rồi.

- Haha, bọn rác rưởi đừng hòng trốn thoát.

Trên tay nàng xuất hiện một quyển trục màu xanh lục và một quả cầu nhỏ, vận chuyển Nguyên lực kích hoạt hai thứ này.

Phong Cấm Lục Hành.

Bùm.

Hô một tiếng, quyển trục và quả cầu được ném lên cao liền toả ra một vòng ánh sáng xanh lục, sau đó một lớp màng mỏng như cánh ve với các đường trận văn Phong Nguyên lực lưu chuyển lấy tốc độ cực nhanh tạo thành một bán cầu khổng lồ như cái bát tròn úp trọn ngọn núi.

Cùng với đó là một tiếng nổ, một luồng khói đỏ toả ra giữa không trung, đây là tín hiệu tấn công của Bạch Điệp đoàn.

- Chết tiệt, là kết giới phong cấm, tiện nhân, ngươi chịu chết.

Hồ Hầu gầm lên một tiếng sắc mặt vô cùng khó coi.

Không ngờ địch nhân còn có kết giới phong cấm bao trọn ngọn núi, lần này bọn hắn không thể rút lui nữa, chỉ có thể tử chiến.

- Các huynh đệ, lên, chúng ta không còn đường rút nữa.

Bọn đạo tặc nghe thấy liền gầm lên hung ác xách vũ khí lao ra tấn công ba người, Lãng Thu cùng hai người khác liền lui lại chờ đợi mọi người, ánh mắt nàng vẫn khoá chặt tên Hổ Hầu.

Hắn đang lén lút như muốn bỏ chạy.

Xoạt xoạt xoạt xoạt…

Vài chục thân ảnh từ khắp nơi lao ra, Vũ kỹ, Pháp kỹ loé sáng bay thẳng về phía bọn đạo tặc.

Ầm ầm.

Sơn phong náo nhiệt, tiếng chém giết vang vọng.

Bạch Vũ lúc này đang tìm kiếm địch nhân tu vi thấp kém hạ sát, hắn thẳng tay giết chết, bọn này cầm thú cũng không bằng nên không việc gì phải nhẹ tay.

Mặc dù số lượng ít hơn gấp đôi so với bọn đạo tặc nhưng các thành viên Bạch Điệp đoàn lại có tu vi và chiến lực hơn hẳn một bậc, do đó vẫn đang đàn áp bọn chúng.

- Tiểu Hắc, bên này, chúng ta vừa moi được thông tin từ một tên đạo tặc, toàn bộ tiền tài cướp được đang nằm sâu trong hang động phía sau núi, nơi này chỉ là che mắt mà thôi.

Bạch Vũ vừa một quyền đập bay một tên cướp liền nghe nữ nhân tổ đội với hắn gọi tới, vì đã được phân chia tổ đội nên phải hành động cùng nhau, hai người bọn họ di chuyển làm hắn không có cách nào khác phải đi theo dù không muốn tí nào.

Hổ Lực Cuồng Trảm.

Phong Quyển Liên Kiếm.

Xoẹt.

Ầm.

Hai Vũ kỹ sắc bén được gia cố thêm Nguyên lực ngưng thực đụng vào nhau tạo nên va chạm tàn phá một khu.

Cuộc chiến của hai người Hổ Hầu và Lãng Thu vô cùng ác liệt, người đang chiếm thế thượng phong là Lãng Thu vì đối thủ của nàng đang chỉ vừa đánh vừa có ý định rút lui.

- Ngươi không thoát khỏi Phong Cấm Lục Hành được đâu, nộp mạng đi, rác rưởi.

- Con mẹ mày mới chịu chết đi.

Bên ngoài sơn phong, một người đang cưỡi tam giác mã tiếp cận đến kết giới.

Bịch.

Người đó nhảy khỏi ngựa, cột nó vào một gốc cây, sau đó tiến lại gần kết giới chạm vào, bàn tay thon dài chạm lên làm các đường văn sáng lưu chuyển, tuy nhiên dù có dùng bao nhiêu sức thì bàn tay vẫn không xuyên qua được lớp màng mỏng này.

- Phong Cấm Lục Hành, Lãng Thu đã sử dụng nó, ta đến hơi trễ rồi, nhưng không sao, hẳn là trò vui vẫn còn.

Vừa nói vừa kéo xuống mũ trùm lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, người đó khẽ cười, hai bàn tay nhanh nhẹn kết vài đạo thủ ấn, Nguyên lực vận chuyển, sau đó cả người như đi xuyên màn nước, biến mất vào bên trong.

- Hai vị, chúng ta nên từ từ giết vào thì hơn đấy.

- Tiểu tử này sợ cái gì, một vài tên cướp đang bỏ trốn vào sâu bên trong, chúng ta đuổi theo quét sạch bọn chúng.

Bạch Vũ thừa biết nói như vậy nhưng hai người này chắc chắn là muốn đi tìm bảo vật.

Thật ra hắn cũng tò mò nhưng không hiểu tại sao có cảm giác không thích hợp.

Lúc này chiến trường đang dần thu nhỏ do đạo tặc bị tiêu diệt khá nhiều, Bạch Điệp đoàn cũng có thương vong, nhưng đa số đều vẫn còn sức chiến đấu.

Hổ Hầu mặt cực kỳ khó coi cùng phẫn nộ, trốn được bao nhiêu năm không ngờ lần này lại lâm vào tình trạng này.

Hắn gầm lên một tiếng xuất ra một đao đẩy lui Lãng Thu, hai người đều đã xuất hiện vết thương nhưng không có thương thế trí mạng.

Đột nhiên Hổ Hầu ánh mắt co rút, phía sau Lãng Thu lúc này đang có một người nữa từ từ đi đến.

- Lãng Thu, tỷ không đợi ta một chút, làm ta bỏ lỡ tiết mục mở màn mất rồi.

Lãng Thu khi thấy người tới liền nhẹ thở ra, cô nàng này đến thì việc giải quyết Hổ Hầu sẽ dễ dàng hơn.

- Nhanh xử lý hắn, hắn có lẽ đang ủ mưu gì đó, chúng ta không gánh nổi thương vong thêm nữa đâu.

- Biết rồi, đoàn trưởng đại nhân, hì hì.

Người mới đến chính là Lan Diệp, nàng là người của Nguyệt Dạ quân đoàn nhưng cũng là người của Lan gia, gia tộc chủ quản của Bạch Điệp dong binh đoàn.

Nhiệm vụ tăng cấp bị hoãn trước đó là do Lan Diệp bận việc không thể hỗ trợ, lần này nàng hoàn thành nhiệm vụ ở Quận Thành liền xin phép nghỉ để trở về trợ giúp, vì có nàng trở về nên Lãng Thu mới tự tin thực hiện nhiệm vụ lần này, bất quá cô nàng này lại đến trễ, làm Lãng Thu một phen lo nghĩ.

Lúc này sắc mặt Hổ Hầu đã đen như đít nồi, một mình Lãng Thu đã khó chơi bây giờ lại thêm một người nữa tu vi như vậy, lần này phải dùng đến nó sao, hắn không muốn để lộ bí mật này nhưng buộc phải dùng đến rồi.

- Hừ, rút chạy sao, bổn tiểu thư còn chưa được đánh người đâu.

Lan Diệp bất mãn khi thấy Hổ Hầu rút chạy.

- Tất cả mọi người mau chóng tiêu diệt đạo tặc.

- Rõ, đoàn trưởng.

Lan Diệp và Lãng Thu đuổi theo Hổ Hầu đang rút lui.

Cả ba người vừa truy đuổi vừa đánh nhau, Hổ Hầu bị thương ngày càng nhiều, ánh mắt càng lúc càng dữ tợn như một đầu ác thú đang bị dồn đến đường cùng.

Lúc này Bạch Vũ cùng hai người trong tổ đội đã tiếp cận được phía sau núi.

Nơi này có một hang động đi sâu vào lòng núi, Bạch Vũ đã nghe thấy tiếng động phía sau, hẳn là Bạch Điệp đoàn đang truy giết đến gần.

Hang động này rất sâu, bên trong không ngờ không hề tối tăm mà lại rất sáng sủa, hai bên tường cách một đoạn ngắn sẽ có Ma Pháp Đăng soi sáng.

Càng đi vào sâu Bạch Vũ không hiểu tại sao lại càng có cảm giác bất an, cả hai người đi phía trước cũng không còn cảm giác tự nhiên nhưng vì kim tiền họ vẫn to gan đi tiếp.

- Hahahaha, phát tài, chúng ta tìm được tài sản của Hổ Hầu đạo tặc đoàn.

Theo quy định của đoàn, khi thực hiện nhiệm vụ, nếu thành viên có thu hoạch bên ngoài thì đó chính là của họ, còn nếu khi làm nhiệm vụ toàn đoàn, giống như lần này, bọn họ sẽ được giữ riêng hai phần, tám phần còn lại được nộp cho đoàn hội.

Bạch Vũ cũng choáng ngợp trước đống tài sản của bọn cướp này, không ngờ lại nhiều đến vậy.

Hắc Tinh Kim chất thành đống, từng hộp bảo vật ngổn ngang sáng bóng phản chiếu ánh sáng lung linh một khu.

Bạch Vũ nhanh chóng bình tĩnh lại nhìn hai người đồng đội còn đang mê đắm trước khối tài sản khổng lồ.

Thứ thu hút hắn hiện giờ chính là một chiếc bảo toạ ở trung tâm đống tài sản này, nó có một màu đỏ tươi yêu dị.

Không hiểu sao khi nhìn vào nó, khí tức Bạch Vũ liền trở nên hỗn loạn, đôi mắt đỏ lên như máu, sát khí không kiềm nén được bộc phát ra ngoài.

Mảnh tinh thạch Bạch Vũ đang đeo trước cổ bất ngờ phát ra ánh sáng nhu hoà, một hô hấp sau, Bạch Vũ như bừng tỉnh sau ác mộng dài, mồ hôi lạnh túa ra khắp người, tay che ngực thở hổn hển.

Hai người đồng đội cũng đã phát hiện tình huống không đúng liền nhìn Bạch Vũ cảnh giác.

- Đừng lại gần hay nhìn vào chiếc ghế đó.

Bạch Vũ vội lên tiếng nhắc nhở, liền ngay lúc này, từ một thông đạo khác tiếng chém giết và truy đuổi lấy tốc độ rất nhanh tiến về phía họ.

Hai người trong tổ đội của Bạch Vũ đứng gần phía này liền nghe được tiếng gọi lớn.

- Tiệp Dĩnh, Khắc Du mau chặn hắn lại, hắn là Hổ Hầu, thủ lĩnh đạo tặc đoàn, hắn bị thương và chiến lực đã suy yếu rồi.

Hổ Hầu là Hoá Cảnh sơ giai, lúc bình thường đương nhiên hai người Kỳ Cảnh đỉnh phong không thể trêu chọc nhưng lúc này hắn bị đoàn trưởng truy giết, đã suy yếu nên họ liền xuất ra vũ khí đánh chặn.

- Cút ra.

Hổ Hầu gầm lên một tiếng, hắn đã bị hai nữ nhân kia hợp sức chém mất một bàn tay trái, khắp nơi trên cơ thể đều có vết thương, bị hai người Tiệp Dĩnh và Khắc Du chặn đường liền giận dữ xuất đao.

Hai người dù đỡ được đòn nhưng cũng bị đẩy lùi ra xa, Hổ Hầu bị họ phá rối, chỉ chậm một nhịp liền dính một kiếm của người truy sát sau lưng gào lên đau đớn.

Bạch Vũ đứng bên quan sát, liền thấy Lãng Thu và một nữ tử xuất hiện.

- Là nàng ta.

Hắn kinh ngạc lên tiếng, dù biết nàng ta có liên quan đến Bạch Điệp đoàn nhưng không ngờ lúc này lại xuất hiện ở đây, trước đó còn không có mặt.

- Tiểu Hắc, nhớ ta chứ.

Lan Diệp cũng đã phát hiện ra Bạch Vũ, môi đỏ cong lên, ngọt ngào cười chào hắn.

Lúc này Hổ Hầu dính một kiếm của Lan Diệp trọng thương nhưng cũng thuận đà tiếp cận được chiếc huyết bảo toạ, hắn điên cuồng cười to.

- HAHAHAHAHA…Bạch Điệp đoàn sao, các ngươi dồn ta vào chỗ chết, đã vậy ta sẽ tàn sát toàn bộ các ngươi.

Dứt lời hắn đưa tay nắm lấy bảo toạ, cúi người ngồi xuống.

Lan Diệp là người đứng gần Hổ Hầu nhất, tiếp đến là Bạch Vũ, Lãng Thu và hai người Tiệp Dĩnh, Khắc Du cả ba đều còn cách một đoạn.

- Lan Diệp, đừng để hắn sử dụng nó.

Bạch Vũ không biết sẽ xảy ra chuyện gì nếu Hổ Hầu ngồi lên huyết bảo toạ, nhưng kí ức đáng sợ vừa kinh qua làm hắn có cảm giác cực xấu về chuyện này nên vừa lao tới ngăn cản vừa la lớn ra hiệu Lan Diệp là người gần nhất hỗ trợ.

Lan Diệp cũng bất ngờ khi Bạch Vũ gọi nàng, vừa định thần lại thì Hổ Hầu đã ngồi xuống.

Khoảnh khắc này, cả hang động nhuốm trong sắc đỏ, khí tức tà ác cuồng bạo từ huyết bảo toạ phát ra làm cả năm người có mặt run rẫy.

- HAHAHAHA…

Các ngươi là những người đầu tiên được chiêm ngưỡng sức mạnh này.

HUYẾT NGUYỀN THỰC TOẠ.

—-

Hôm nay và ngày mai có việc bận nên không ra được chương theo tiến độ.

Mọi người thông cảm, tuần sau tác sẽ trở lại với 2-3 chương/ngày nhé.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 329

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.