Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm tư Satsuki

Tiểu thuyết gốc · 1997 chữ

Shiki rời khỏi trường sau khi học xong tiết năm, hắn cùng cô bạn cùng lớp Satsuki về chung đường, cả hai vừa hẹn với nhau lúc tan học.

- "Shiki, hôm nay là sinh nhật tớ đấy!" Satsuki hí hửng nói cho Shiki, đáp lại cô ấy là cái mặt ủ rũ, buồn rầu cực điểm của Shiki.

Cậu ta đi về phía trước, bên cạnh Satsuki mà mặt thì cứ cúi xuống đường.

- "Vậy à. Tuyệt thật..." Shiki trả lời trầm ngâm, hụt hẫng. Hẳn là cậu ta vẫn đang ám ảnh về vụ giết Arcueid và gặp lại cô ấy ngay sáng nay.

- "Ưm... Cho nên lần này sinh nhật tớ...

Chỗ đó có nhiều món ngon lắm... Nó thường được báo chí nhắc đến." Cả hai đều ngầm hiểu ý nhau, Satsuki ngại ngùng phần lớn, cô ấy đã lấy hết dũng khí để mời Shiki đi về cùng đường.

Shiki trầm mặc, đầu đứng yên, lắc hay gần đều không. Lời nói ra là hư vô, cả hai yên tĩnh, ngại ngùng cúi đầu vài giây.

Satsuki lần nữa lấy hết dũng khí của các cô gái tầm tuổi mới lớn, cầm cặp chạy lên trước mặt Satsuki.

- "Nè, Shiki! Cậu có nhớ mùa đông năm lớp 8 không?" Satsuki rạng rỡ quay mặt lại nhìn Shiki. Cậu ta thì ầm ầm ừ ừ vài cái. Giữ nguyên sự ủ rũ trên mặt.

- "Cậu có nhớ các bạn nữ ở đội cầu lông không?" Satsuki bắt đầu kể về quá khứ, khoảng thời gian mà cô ấy được Shiki cứu.

Lúc đó, cả bọn Satsuki bị nhốt trong phòng chứa đồ thể dục, mùa đông lạnh lẽo, trời ngày càng tối dần. Nhiệt độ dần giảm xuống, thời tiết ban đêm bên Nhật khá khắc nghiệt. Cửa phòng bị hỏng khiến cả bọn khó có thể ra ngoài.

Một bạn nữ tóc ngắn màu đen, mặc trên mình bộ đồ đồng phục thể thao đặc trưng của Nhật, vơ tạm chiếc gậy gần đó, cố gắng dùng gậy đập mạnh vào cửa. Cánh cửa làm từ sắt nào có xi nhê với cái gậy gỗ, cô gái nhanh chóng kiệt sức, bắt đầu bỏ cuộc mà quay lại ngồi cùng hai người bạn.

Satsuki mặc bộ đồ thể thao, trên mình khoác chiếc áo khoác, chẳng chống lạnh được bao nhiêu, cả ba ngồi co ro.

Đúng lúc này, bên ngoài cửa. Do nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng chứa đồ thể dục, Shiki cầm theo con dao gọt giấy, tận dụng năng lực của Trực Tử Ma Nhãn, nhẹ nhàng cắt đứt nơi bị hỏng của cánh cửa, mở cửa ra.

- "Các cậu không sao chứ?" Tâm tư thiếu nữ thời điểm đó bùng nổ, thời đại khác nhau, tâm lý khác nhau. Nếu đây là thời cổ đại hay khải huyền thế giới, nơi mà âm mưu quỷ kế đầy mình, họ có lẽ sẽ khó có thiện cảm hơn. Nhưng xã hội hiện đại, kèm theo lúc đó mới là tâm tư thiếu nữ, còn chưa trưởng thành. Đối với loại hình đang trong cảnh tuyệt vọng cùng vô lực lại nắm được sợi dây cứu mạng.

Như thiên thần giáng lâm trong thế giới thực, quả thực thiện cảm như muốn bùng nổ, từ đó mà Satsuki phải lòng Shiki, đem lòng yêu cậu ta. Cô bắt đầu từ đó mà để ý cậu ấy nhiều hơn, chiếm vài phần ý định mà cô ấy chọn trường Trung Học Misaki.

- "Bạn bè cạnh tớ đều là những người đáng tin tưởng. Bất quá ngày đó, cậu là người xuất hiện ngay lúc tớ cần nhất..." Quay trở lại với hiện tại, Satsuki chìm đắm trong câu chuyện năm xưa, muốn khơi lại quá khứ để tìm hiểu hơn về Shiki, kéo dài cuộc trò chuyện.

- "Tớ hiểu rồi... Tớ không đáng tin như vậy đâu, cậu đề cao tớ quá rồi..." Shiki vẫn ủ rũ, cắm mặt xuống đường mà đi tiếp.

- "Chà, cậu đáng tin tưởng hơn cậu nghĩ đấy. Dù ở bất cứ đâu, tớ tin rằng cậu sẽ đến giúp đỡ tớ như năm đó!" Satsuki rạng rỡ trả lời, khuôn mặt hơi ửng hồng, đồng thời giọng nói mang tinh thần vui tươi và cổ vũ động viên Shiki.

- "Mình không thực sự đáng tin đến như vậy..." Shiki trả lời trầm ổn, kèm theo ý buồn.

- "Thôi mà, nếu đó là những gì tớ tin tưởng, cậu nên để tớ tin tưởng như thế" Satsuki giảm tốc, đi sát bên cạnh Shiki, nghiêng đầu ngó lên khuôn mặt cậu ta.

Rồi cô ấy đứng trước mặt Shiki, cả hai tiến sát gần nhau nhất có thể.

- "Phải không?" Satsuki nhìn sát vào mặt Shiki, sau đó lại lùi người ra xa, dùng nụ cười rạng rỡ, đáng yêu nhất mà bản thân cô ấy có. Cổ vũ tinh thần Shiki.

- "Nếu tớ gặp chuyện, cậu sẽ lại đến giúp đỡ tớ. Đúng không?..." Satsuki nói với giọng chắc chắn, càng có phần hy vọng.

- "Ừm, tớ nghĩ vậy... Nếu có thể, tớ sẽ cố gắng hết sức." Shiki gãi đầu, vì gần con gái quá mức, cậu ta hơi ngại ngùng.

- "À! Mình rẽ chỗ này! Mai gặp lại nhé!" Satsuki, cầm chiếc cặp chuẩn bị đi qua bên kia đường.

- "Mai gặp lại!" Shiki cười mỉm, vẫy tay chào Satsuki, khuôn mặt sau đó lại ủ rũ.

Thấy bóng lưng của Shiki rời đi, Satsuki để ý trên mặt cậu ta vẫn còn ý trầm tư, lặng thinh và ủ rũ.

- "Tohno-kun!!! Tớ hi vọng cậu sẽ sớm vui vẻ trở lại!" Satsuki nói lớn từ đằng sau Shiki, cậu ta liếc nhìn một cái rồi trầm tư bước đi.

Trên đường là vô số con người qua lại, chẳng mảy may có ai để ý. Shiki tiếp tục đi trên con đường trở về nhà Tohno.

Zu và Arcueid đang ngồi ở chiếc ghế trống trong công viên, trò chuyện một chút. Hắn đã hiểu thêm về cô nàng, kiến thức đã được tiếp thu.

- "Xem ra người mà cô cần tìm đến rồi đấy". Hắn nhìn ra ngoài đường từ vị trí ghế của công viên, Shiki vừa hay đi ngang qua công viên gần trường này.

Arcueid đứng dậy, đi về phía Shiki, không quên mở miệng chào hỏi.

- "Này! Cậu đánh rơi cặp này! Haiz, chắc cậu sẽ không gây rắc rối cho tôi nữa đâu nhỉ?" Arcueid nhíu mày, bộ dạng phụng phịu không chịu yên.

Shiki vừa mài dũa tinh thần nên giờ cậu đã trở nên dũng cảm và nghiêm túc hơn. Shiki nhìn về phía Arcueid và Zu đang ngồi ở chiếc ghế gần công viên.

Shiki nhận ra kia chẳng phải chính là cái tên vừa mới chuyển trường đến lớp của cậu ta sao, hắn đang làm trò gì ở đó với cô gái "người chết" này vậy? Hay họ có mối quan hệ gì đó?.

"Mình sắp điên lên mất" Shiki suy nghĩ trong đầu, bộ dạng bên ngoài vẫn hai tay đút túi, rất ngầu và bình tĩnh. Sâu bên trong nước mắt là biển rộng.

- "Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện." Shiki quay lưng về phía Arcueid mà trả lời, có lẽ cậu không dám nhìn thẳng vào Arcueid.

"Cô gái mà tôi cứ ngỡ rằng đã giết trong mơ đó đang nói chuyện với tôi, và tôi đã trả lời cô ta..." Shiki lại thầm suy nghĩ trong đầu, não hải cậu ta hiện tại đều là điên cuồng vận hành, suy nghĩ vớ vẩn rồi lại đến hiện tại.

- "Đi theo tôi!" Shiki ánh mắt kiên định, vài phần nghiêm túc. Không thèm liếc nhìn Arcueid và hắn mà trực tiếp rời đi.

- "Đi thôi!" Arcueid kéo tay hắn đi theo sau Shiki.

...

Đây là con hẻm tối nhất của Thị trấn Misaki. Đó là nơi ẩn chứa những mối nguy hiểm của thành phố này để giết chết nạn nhân của chúng khi họ bước vào những nơi này. Nơi này vừa là nơi thủ tiêu xác người, vừa là nơi yên tĩnh để bàn luận.

Lần trước hắn và Arcueid cũng trốn mấy con Khiển Sứ Linh dạng chó ở đây.

Shiki quay đầu lại. Đối mặt với Arcueid, còn hắn thì lề mề đi theo sau Arcueid.

- "Ảo ảnh kia, cô muốn gì ở tôi?" Shiki ánh mắt ngưng trọng, cậu ta vẫn còn nghi ngờ đây chỉ là ảo tưởng.

- "Này, cậu thô lỗ quá đấy. Câu đối xử với người bị giết bởi mình lạnh nhạt thế à?" Arcueid càng trở nên khó chịu với thái độ của Shiki, cô ấy cố gắng xoa dịu tình hình và giải thích.

Trong khi bên kia Arcueid đang cố giải thích và làm quen với Shiki.

Còn bên này, Zu đã nhìn thấy kẻ địch rồi. Một con quạ màu lam có mắt đỏ y hệt như con mà hắn gặp lúc ở gần dinh thự nhà Tohno đậu trên dây điện tia mắt xuống.

Ở đằng xa là Khiển Sứ Linh dạng chó điên cuồng chạy đến con hẻm nơi Arcueid và Shiki đang trò chuyện.

"Arghhh, việc gì cũng đến tay mình" Zu thầm than một câu. Rút ra Huyết Kiếm quen thuộc, thứ đồ chơi làm từ máu của bản thân này tương đối linh hoạt, là thứ hắn dùng tốt nhất. Vừa có độ biến thiên lại còn linh hoạt chuyển đổi trạng thái.

Hàm răng nhọn hoắt của loài chó nhắm đến cái cổ của hắn mà gặm tới. Bốn chân nhảy lên tường, nhanh chóng ngoạm lấy cổ hắn.

Zu nhích người sang một bên, mồm con chó đầy răng nanh sượt qua vai hắn, Huyết Kiếm trên tay nhanh chóng chém qua thân thể Khiển Linh Sứ. Bản thân hắn chưa quen dùng lực lượng từ nguồn khác, nên hiện tại hắn chưa nhất kích tất sát được con súc sinh này, sát thương từ nhát chém không quá cao.

Quả nhiên hắn vẫn thích dùng Huyết Liêm hơn là Huyết Kiếm, Zu đổi Huyết Kiếm về trạng thái lưỡi liềm, là Huyết Liêm.

Lấy bản thân làm khiên mà tấn công đến vị trí của Khiển Linh Sứ vừa bị hất văng ra bởi đường kiếm của hắn mà chém tới.

Huyết Liêm dài, vừa sắc nhọn. Zu lợi dụng lưỡi liềm của nó móc lấy thân thể Khiển Linh Sứ, nó định né thì phát hiện bản thân tốc độ ngang bằng nhân loại trước mặt. Đành để bản thân bị kéo.

Hắn kéo Khiển Linh Sứ đến gần, nhanh chóng lùi nhất bước lại lấy đà, vung Huyết Liêm qua thân thể Khiển Linh Sứ khiến nó bị đứt ra làm đôi, nửa thân dưới lẫn nửa thân trên văng vào tường. Máu bắn tung toé khắp con hẻm, nội tạng động vật văng ra khắp nơi, toả ra mùi hôi thối nồng nặc của xác chết lâu ngày.

Hắn vung Huyết Liêm lần nữa, làm sạch vết máu hôi hám của con Khiển Sứ Linh, hắn lần nữa nhét Huyết Liêm vào người. Vâng, là nhét theo nghĩa đen. Huyết Liêm xuyên qua da thịt hắn, dần dần hoà thành chất lỏng, thẩm thấu vào bên trong hắn.

Zu tiến sâu vào bên trong, thấy cả hai người vẫn chưa bàn xong việc.

- "Ài... Hai người nói chuyện nhanh hơn đi, đám Khiển Sứ Linh đi tuần tra đã phát hiện ra vị trí của chúng ta rồi" Hắn ngao ngán lắc đầu, nói chuyện cũng thật lâu đi.

- "Đến đây!" Arcueid trả lời sau đó chạy về phía hắn, Shiki ủ rũ bị khuất phục theo sau.

- "Giờ chúng ta quay về khách sạn đi, tôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, cần sự bảo vệ của hai cậu đấy". Arcueid mỉm cười rực rỡ, chạy trước hắn và Shiki.

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.