Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận dụng thời cơ

Tiểu thuyết gốc · 2353 chữ

- "Hiệu trưởng à. Tôi khuyên ông, nên nghĩ về gia đình của mình. Phải không?" Zu đan hai tay vào nhau, ánh mắt nhìn thẳng, trông có vẻ nghiêm nghị và chuyên nghiệp.

Tất nhiên là hắn mới làm cái phi vụ uy hiếp kiểu thời hiện đại này lần đầu, trông chuyên nghiệp đến đâu đến cùng vẫn là là tay mơ.

- "Cậu muốn cái giá bao nhiêu?" Hiệu Trưởng đang rất suốt ruột, cái tên trước mặt này đột nhiên mở cửa phòng hiệu trưởng, rồi đập vào mặt cái ảnh vợ hắn bị bắt cóc và sắp bị hấp diêm bởi một đám cao to lực lưỡng rồi nói "Ta biết vị trí của vợ ngươi".

Hiệu trưởng lúc đầu không tin, gọi điện thử thì không thấy vợ mình bắt máy, lão ta não bắt đầu hoảng loạn rồi.

- "Không. Tiền chỉ là con số, cơ mà nếu ông cho tôi được thì cũng tốt. Tôi sẽ không chối từ a, đã đến là có việc.

Điều kiện rất đơn giản, ông làm cho tôi cái giấy nhập học và thẻ học sinh là được. Tôi muốn vào học lớp 11, trong đó có người tên là Shiki Tohno. Không khó chứ?". Hắn ra điều kiện, cái này quá dễ dàng a, tên Hiệu Trưởng này làm không xong, hắn sẽ lột da ông ta.

- "Đ-Được..." Tên hiệu trưởng béo lần lượt làm các thủ tục đơn giản, nhanh nhất rồi cuối cùng đưa hắn cái thẻ học sinh. Thông tin về bản thân, hắn đã cung cấp sẵn cho tên hiệu trưởng béo này rồi.

Sau 20 phút làm đơn giản sơ sài các thủ tục chuyển trường, vừa lúc đồng hồ đã điểm 7h56.

- "Đùa đấy, vợ ông không bị sao cả. Tuy nhiên, nếu ông dám làm điều gì mờ ám, cái mạng của ông, sẽ như tờ giấy này". Zu cười lạnh cầm tờ giấy lên, dùng Huyết Liêm giờ đã chuyển thành Huyết Kiếm, chém đôi nó ra.

Tên hiệu trưởng béo bị dọa sợ mất mật, thất thần ngồi đơ ra đó, còn hắn thì nhanh chóng rời đi. Đi về phía lớp của Shiki.

Vì sao hắn có cái ảnh đó à? Thật ra đó là huyễn tưởng, một chút công kích tinh thần cỡ nhỏ mà thôi. Mặc nhiên với người thường thì chắc chắn có hiệu quả.

Đang trên hành lang đi đến chỗ lớp học thì hắn đụng vai phải một thiếu nữ, mặc đồng phục đặc trưng của trường Trung Học Thành Phố Misaki, mái tóc màu xanh nước biển đậm, đeo mắt kính, đôi mắt long lanh cùng màu, làn da trắng noãn như da em bé, xinh đẹp a...

Chà... Người quen. Đây chẳng phải là Ciel, hôm qua hắn gặp à? Ở trên trường trông khác hẳn với lúc thực thi nhiệm vụ được Cơ Quan Mai Táng giao nhỉ?.

- "Ah! Chị xin lỗi, tại chị không để ý. Em có sao không?" Ciel mỉm cười, ân cần hỏi han hắn, có vẻ cô ấy đang vội vì sắp vào lớp rồi.

- "Vâng, không sao ạ. Một phần cũng do lỗi của em" Hắn gật đầu, cố gắng nặn ra nụ cười mà bản thân coi là tốt nhất trong tình huống này mà trả lời cô ấy.

Ciel sau đó cúi đầu rồi chạy vội đi, cô ấy nhận thấy cậu thanh niên mà mình vừa va chạm có chút quen mắt, bất quá Ciel để ý ít nhiều, lại thêm đang vội thành ra bỏ qua luôn.

Zu bước vào lớp 11 của Shiki, do tên hiệu trưởng béo đã thông báo nên hắn chỉ cần vào rồi giới thiệu bản thân như học sinh chuyển trường là xong.

- "Chào các cậu, tớ là Zu, là học sinh chuyển trường từ nơi khác về. Hi vọng các cậu giúp đỡ tớ nhé." Hắn giới thiệu qua loa, sau đó cúi đầu chào. Ghế ngồi cuối hàng đã có sẵn, thế là hắn ngồi một mình dưới góc, đằng sau Shiki.

Vì không quá nổi trội về mặt nhan sắc hay khí chất nên không có ai hỏi han gì hắn cả, bàn tán xôn xao vài phút rồi mọi người vẫn tiếp tục học như không có chuyện gì xảy ra.

Còn hắn thì tất nhiên là... Ngủ. Mấy cái chương trình lớp 11 này hắn học cũng chẳng để làm gì.

...

Tiếng chuông cuối cùng vang lên, kết thúc buổi học đầy căng thẳng. Theo thông thường, mọi người đều sẽ ra căng tin. Tất nhiên là hắn sẽ không khác thường rồi. Ở đó còn một số thông tin hữu ích từ cái TV.

Hắn xếp hàng chờ thức ăn ở căng tin như bao người, lấy đĩa thức ăn xong, hắn đang định tìm chỗ nào đó ngồi rồi nghe thông tin thì chợt có tiếng gọi.

- "Này, cậu! Chị gọi cậu đó. Lại đây!" Ciel đang ngồi trò chuyện cùng đám Shiki, Yumizuka Satsuki và Inui Arihiko thấy hắn thì đột nhiên gọi hắn vào ngồi cùng.

- "Sao hả? Đang tìm chỗ ngồi phải không? Ngồi đây với tụi chị!" Ciel cười dịu dàng, mời chào hắn vào ngồi cùng.

Đương nhiên hắn sẽ không chối từ, cái này cầu còn không được.

Hắn lặng lẽ ngồi xuống cạnh Arihiko, thật ra hắn muốn ngồi cạnh gái... Ấy vậy mà hết chỗ rồi, phải ngồi chỗ này vậy.

- "Chị xin lỗi vì vụ sáng nay đã đụng trúng em nhé! Lúc đó chị vội quá" Ciel lại cười ấm áp, cô ấy giống như thiên thần vậy.

- "À, chuyện đó. Em cũng có lỗi, với lại chị cũng xin lỗi rồi mà. Không cần lo lắng đâu, em hoàn toàn chẳng để bụng." Zu khách sáo múc một thìa cơm, cố nặn ra nụ cười cho Ciel cảm thấy hắn ổn.

- "Được, vậy em cứ ăn thoải mái rồi nghe bọn chị tám nhảm nhé!" Ciel vẫn giữ nụ cười trên môi.

- "Chị Ciel, có thật sự ổn khi tên này ngồi chung chỗ với chúng ta rồi nghe không?" Arihiko mái tóc màu cam, đeo khuyên tai, trông có vẻ đẹp trai và đầu gấu lên tiếng, rõ ràng cậu ta không tin tưởng hắn.

- "Arihiko!" Ciel lên tiếng, giọng hơi gắt như muốn nhắc nhở Arihiko.

- "Không sao, tôi hiểu. Yên tâm, tôi không phải loại người thích chõ mõm vào chỗ này chỗ kia, lêu bêu khắp nơi đâu". Zu hoàn toàn không ưa mấy thành phần đầu gấu thích tỏ vẻ như thế này.Trong đó còn có giọng điệu khinh miệt. Trẻ người non dạ a, hắn liền không chấp bọn chúng.

Còn một người nữa là Satsuki, cô ấy trông khá xinh, tóc nâu, được buộc theo kiểu tóc hai bím, màu nâu, cùng với màu mắt, khá đáng yêu, cô ấy chỉ chăm chú vào Shiki, hoàn toàn bỏ qua hắn.

Phần lớn cuộc trò chuyện là tán gẫu xem nên đi du lịch ở đâu, hay tình trạng sức khoẻ của Shiki ra sao, tên này có bị làm sao không. Hắn nghe muốn phát ngán rồi. Nên thừa nhận rằng nhân vật chính rất được yêu thích a.

Trên TV chiếu lên khung cảnh cảnh sát đang điều tra vết máu ở hiện trường, nơi xảy ra vụ việc giết người ở bờ sông. Khám nghiệm cho thấy nạn nhân đã chết được ba ngày. Điều này khiến Shiki tâm trạng vừa tốt lên được tí sau khi được bạn bè an ủi lại trở về vạch xuất phát.

Shiki liên tưởng về cảnh tượng hôm qua cậu ta chém Arcueid thành chục mảnh.

Hắn cũng nhớ lại cảnh tượng hôm đó, chà. Cũng kích thích phết đấy chứ? Hình ảnh cơ thể của Arcueid bị phân thành ra từ cổ, ra sau gáy, từ mắt phải xuống tới môi, ngón tay cái trái, ngón tay giữa trái, ngực trái, từ xương sườn ra trái tim, vai phải, cánh tay phải, ngón tay áp út phải, khuỷu tay trái, từ dạ dày xuống đến dưới bụng làm hai mảnh, hông trái, đùi trái, chân trái, ngón chân cái, đường cắt ngọt đến từng chi tiết, các bộ phận thậm chí không văng ra ngoài, đủ để hiểu độ ngọt và thành thạo trong thao tác đến mức nào.

Thấy không còn thông tin gì hữu ích, Zu chào đám người Ciel rồi ra khỏi trường, hắn bỏ tiết năm vì quá chán. Tiến về phía công viên nơi Arcueid đang đợi hắn.

Nãy hắn ăn một mình trên trường Trung Học Misaki mà Arcueid thì đang đợi người mòn cổ. Zu hơi áy náy, có lẽ tí nữa hắn sẽ để Arcueid làm vài ngụm tiết canh bản thân để cô nàng lấp đầy bụng nhỉ?.

Đến nơi, hắn thấy Arcueid đang ngồi trên ghế, bên cạnh là chiếc cặp sách mà Shiki đánh rơi.

- "Đợi lâu không?"

- "Hừ! Hẳn là không lâu!" Arcueid cau mày, thái độ khó chịu. Rõ ràng là cô nàng đã đợi hắn ở đây tương đối lâu rồi.

- "Cậu làm cái gì trong đó mà lâu thế hả?" Arcueid tiếp tục hỏi hắn, rõ ràng là đang chất vấn hắn khiến cô ấy đợi lâu.

- "Thì đi thám thính tình hình chút mà, haha..." Hắn trả lời cho qua chuyện, chẳng nhẽ giờ lại bảo hắn đăng ký vào trường để tìm gái à.

- "Thôi được rồi, chúng ta đợi tên kia" Arcueid rõ ràng đang cáu kỉnh rồi.

- "Hay là cô hút máu tôi, coi như là tôi chuộc lỗi, được không quý cô?" Hắn cố tỏ ra thành khẩn nhất. Giờ hiến máu cho người khác mà còn phải như là tặng cống phẩm thế này...

- "Đấy là cậu nói đấy nhé!" Arcueid đột nhiên trở nên vui vẻ lạ thường, nhảy dựng lên, tiến lại gần vào người hắn, cắn vào cổ mà hút máu.

Thông thường, mấy kẻ bị Chân Tổ hút máu thế này theo lý thì sẽ biến thành Tử Đồ hoặc thấp hơn.

Hắn đồng thời vòng tay qua eo cô ấy, ôm lấy Arcueid. Phải tận dụng thôi, thời cơ mà. Không tận dụng thì đợi tên Shiki đến ăn sao. Hắn không cam tâm a. Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay. Vẫn nên lợi dụng chút.

- "Cậu biết không? Nếu cậu cứ để tôi hút máu như vậy, cậu sẽ trở thành Tử Đồ và trở thành nô lệ của tôi đấy!. Cậu sẽ phải hiến máu cho tôi mỗi khi tôi muốn". Arcueid đỏ mặt khi bị hắn vòng tay qua eo mà ôm lấy, cô ấy cũng không phản kháng, chỉ đỏ mặt, ôm lấy hắn mà hút máu theo thời gian.

Đây chính là tác dụng của Xung Động Hấp Huyết nhỉ? Khiến người sở hữu bị nghiện máu ở một mức nhất định, càng mạnh mẽ hơn nếu đó là một nguồn tươi sống và không có tác dụng phụ?.

- "Nghe đáng sợ nhỉ? Hay là thôi không cho cô hút máu nữa nhé?".

Vì đang hút máu hắn từ cổ nên Arcueid không thèm trả lời hắn luôn, cả hai cứ ôm nhau như thế khoảng 5 phút sau, Arcueid mới tách răng nanh ra khỏi cổ hắn.

- "Tôi hút máu cậu hai lần mà cậu vẫn không thành Ma Cà Rồng, có thật là cậu là người bình thường không vậy?" Arcueid lại nghi hoặc, không quên thoát ra khỏi cái ôm của hắn mà ngồi xuống ghế ở trong công viên.

- "Tôi là người 'bình thường' thuần huyết đấy, giống như cô là Ma Cà Rồng thuần huyết vậy!" Zu trả lời. Đúng là hắn là người bình thường mà, chẳng phải chủng tộc cao siêu gì, cũng chẳng phải thần linh sáng thế. Đây chính là câu trả lời khái quát và chính xác nhất về hắn rồi.

- "Hừm! Đã quen biết nhau như thế này rồi mà còn không chịu nói!" Arcueid vẫn cảm thấy nghi hoặc, rõ ràng là không tin câu nói này.

- "Vậy cô muốn tôi phải làm sao a?" Zu hỏi, hắn thật sự muốn biết Arcueid sẽ đòi hỏi gì để bắt hắn chứng minh thân phận của mình?.

- "Trở thành Nô Lệ của tôi!" Arcueid nhếch mép, giống như vừa thợ săn vừa được con mồi.

Hắn trầm ngâm một lúc, tỏ vẻ như đang suy nghĩ. Cơ mà thật ra có suy nghĩ gì đâu, tỏ vẻ chuyên nghiệp thôi chứ hắn thành Nô Lệ của cô ấy cũng chẳng có vấn đề gì, vẫn phản chủ bình thường...

- "Được thôi, nếu cô muốn".

Arcueid giật mình, biểu cảm sững sờ theo cách nào đó, hai má lại đỏ lên.

- "Wow! Cậu không đùa tôi phải không?" Arcueid biểu cảm đáng yêu, hai tay đan xen vào nhau, ngại ngùng, hoặc là hắn nghĩ vậy.

- "Không?" Hắn nghi hoặc, cô ấy nói đùa câu đó à? Nhìn sắc mặt, biểu cảm, ánh mắt lẫn cử chỉ đều không có loại biểu hiện như là câu nói đùa. Lẽ nào hắn hiểu sai?.

Arcueid nhếch mép sau đó lại rướn người lại gần hắn, lần nữa cắn vào cổ, nhưng thay vì hút máu, cô ấy dùng sức mạnh của bản thân, truyền vào người hắn, hắn có thể cảm nhận liên kết về mặt tinh thần với cô ấy.

Arcueid sau khi truyền sức mạnh vào người hắn, thì lùi ra một chút, sau đó trìu mến cười nhìn hắn, vừa dịu dàng lại chân thành.

- "Hì, giờ thì cậu trở thành nô lệ của tôi rồi nhé!" Arcueid phấn khích không thôi.

- "Thế thôi à? Tôi còn tưởng rườm rà hơn cơ đấy." Hắn cảm thấy trong người tràn đầy sức mạnh, có lẽ phần lớn đến từ thứ năng lượng mà Arcueid truyền vào người hắn.

- "Chỉ vậy thôi!" Arcueid vẫn giữ nụ cười rạng rỡ trên môi, thấy cô nàng rực rỡ xinh đẹp như thế hắn kìm lòng cũng không nổi a.

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.