Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Huyền các (2)

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Trong võ tu, đây được gọi là “nhất ngưu chi lực”.

Phải biết rằng, cũng không phải mỗi một võ giả Hoàng Cực cảnh hậu kỳ đều có thể bộc phát ra “nhất ngưu chi lực”, võ giả Hoàng Cực cảnh hậu kỳ có thể bộc phát ra “nhất ngưu chi lực” đã được coi như đạt tiêu chuẩn.

Trương Nhược Trần vừa tu luyện tới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, dựa vào ưu thế sáu đường kinh mạch trong thân thể, cộng thêm uy lực Long tượng bàn nhược chưởng đã có thể bộc phát ra “nhất ngưu chi lực”, có thể nói tiềm lực vô hạn.

Sau này tu vi càng tăng lên, thân thể tăng cường, hắn chắc chắn có thể bộc phát ra lực lượng càng cường đại hơn.

Sau khi Trương Nhược Trần dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ đã vụn trong sân lại quay về phòng, hắn không tiếp tục tu luyện mà nằm trên giường để mình hoàn toàn thả lỏng, tiến vào giấc ngủ say.

Sau khi đột phá Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, cuối cùng có thể yên ổn ngủ một giấc.

Hắn vốn tưởng cần ba tháng mới có thể đạt tới cảnh giới này, nhưng dựa vào sức mạnh thời gian của Thời Không tinh thạch và rất nhiều tài nguyên tu luyện, chỉ tốn nửa tháng đã đạt tới cảnh giới này.

Trước khi đến kiểm tra cuối năm, hắn lại có lòng tin đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Nghỉ ngơi một đêm, tinh khí thần của Trương Nhược Trần lại trở nên vô cùng tràn đầy, cả người tràn ngập lực lượng.

“Tụ khí đan và Luyện thể tán đã tiêu hao hơn phân nửa, lại đến võ thị mua sắm một chút.”

Ăn điểm tâm với Lâm phi và Vân nhi xong, Trương Nhược Trần lại một thân một mình rời khỏi vương cung, đi đến võ thị.

Đi vào đan thị, đến một cửa hàng gọi là “Thanh Huyền các”.

Cửa hàng này mở ở ngã tư đường, là cửa hàng lớn nằm trong top ba đan thị, phần lớn võ giả đi ngang qua đều tiến vào xem thử, có người đến mua đan dược thích hợp, có người đến buôn bán dược liệu trân quý vừa đào được.

Một lão giả mọc một nốt ruồi đen bên khóe miệng đã đi đến sau lưng Trương Nhược Trần từ lúc nào, cười híp mắt hỏi, “Vị công tử này, ngươi muốn mua Tụ khí đan?”

Trong lòng Trương Nhược Trần hơi hoảng sợ, quay người nhìn chằm chằm lão giả kia.

Lão giả này hơi không đơn giản, lại có thể im hơi lặng tiếng đi đến sau lưng Tiếu Nhiễm, nếu không phải hắn ta chủ động mở miệng nói chuyện, Trương Nhược Trần cũng khó phát hiện hắn ta.

Đây tuyệt đối là một vị cao thủ võ đạo!

Vị lão giả kia mỉm cười, tự giới thiệu, “Lão hủ Mặc Hàn Lâm, là chưởng quỹ của tiệm đan dược này.”

“Hóa ra là chưởng quỹ, tại hạ họ Trương.” Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, lại nói, “Ta muốn mua 50 viên Tụ khí đan, 30 phần Luyện thể tán. Không biết Thanh Huyền các có đủ nhiều hàng tồn kho không?”

Trong lòng Mặc Hàn Lâm hơi hoảng sợ, đây là một đơn hàng rất lớn, chỉ có những gia tộc lớn kia mới có thể một lần mua sắm nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, một vị võ giả mua sắm nhiều đan dược như vậy quá là hiếm thấy.

Tụ khí đan và Luyện thể tán đều không phải đồ giá rẻ, võ giả bình thường căn bản không mua nổi.

“Nếu Trương thiếu gia đến nhà khác, biết đâu thật sự không mua được nhiều đan dược như vậy. Thật trùng hợp, Thanh Huyền các chúng ta vừa có một nhóm Tụ khí đan và Luyện thể tán, tuyệt đối có thể thỏa mãn nhu cầu của Trương thiếu gia.

Mặc Hàn Lâm lấy ra một cái bàn tính, lạch cạch lạch cạch gảy một trận, cong môi mỉm cười nói, “50 viên Tụ khí đan, 30 phần Luyện thể tán, giá gốc là 8 vạn ngân tệ. Nhưng Trương thiếu gia một lần mua số lượng nhiều như vậy, tất nhiên sẽ có ưu đãi. Ừm! Ngươi trả 72 ngàn ngân tệ đi!”

Trương Nhược Trần cười nói, “Chưởng quỹ, ngươi thật sự là một người sảng khoái, sau này ta mua sắm đan dược sẽ đến chỗ ngươi mua.”

Trên người Trương Nhược Trần không còn nhiều ngân tệ, không đủ thanh toán một khoản tiền lớn như vậy, thế là đến Võ thị tiền trang rút ra 20 vạn ngân tệ.

Tốn 72 ngàn ngân tệ, cộng thêm số ngân tệ còn lại trước đó, trên người hắn còn tổng cộng 135 ngàn ngân tệ.

Hoàn thành một vụ làm ăn lớn, Mặc Hàn Lâm cũng sắp cười thành đóa hoa, nói, “Trương thiếu gia, không biết ngươi còn muốn mua sắm những thứ khác không?”

Trương Nhược Trần nói, “Đồ mà ta muốn mua, chỗ chưởng quỹ chắc chắn không bán.”

Mặc Hàn Lâm nói, “Chẳng lẽ Trương thiếu gia muốn mua một món binh khí thuận tay?”

Trương Nhược Trần đánh giá vị chưởng quỹ này cao hơn mấy phần, nói, “Chưởng quỹ, tầm mắt thật lợi hại.”

Mặc Hàn Lâm cười nói, “Làm chưởng quỹ mấy chục năm từng thấy không có một vạn, cũng có tám ngàn võ giả, chưa từng thấy mấy người không đeo binh khí bên người. Vậy đi! Thanh Huyền các chúng ta cũng có chi nhánh ở khí thị, ta để một tiểu hỏa kế đưa ngươi đến đó.”

Một lát sau, Mặc Hàn Lâm tìm một tên mập khoảng 15, 16 tuổi đến, nói với hắn ta, “Hàm Tử, nhanh chóng dẫn vị Trương thiếu gia tôn quý này đến khí thị, nói cho lão bản nương biết Trương thiếu gia là khách quý của Thanh Huyền các chúng ta, phải cho Trương thiếu gia ưu đãi phù hợp trên mặt giá cả.”

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.