Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Huyền các

Phiên bản Dịch · 1025 chữ

Đây là thử thách to lớn với tinh thần lực của một người, cũng may đời trước Trương Nhược Trần là cường giả Thiên Cực cảnh đại viên mãn, tinh thần lực cường đại, trong tình huống một lòng hai việc lại thành công!

Thành công mở ra đường kinh mạch thứ sáu!

Khí trì ở mi tâm tản ra một vòng ánh sáng màu trắng, dung lượng lại mở rộng gấp mười lần.

Hoàng Cực cảnh trung kỳ, Khí trì chỉ to bằng vại nước.

Hiện tại, Khí trì của Trương Nhược Trần lớn khoảng mười vạc nước, vô cùng rộng rãi, có thể dung nạp rất nhiều chân khí.

“Cuối cùng đã đột phá đến Hoàng Cực cảnh hậu kỳ!”

Trương Nhược Trần cầm một viên Linh tinh trong tay, ấn ký Thần Vũ ở mi tâm nổi lên, bắt đầu liên tục không ngừng hấp thu linh khí trong Linh tinh.

Sáu đường kinh mạch đều được vận hành, tốc độ ấn ký Thần Vũ hấp thu linh khí tăng lên gấp đôi.

Sau khi ổn định lại cảnh giới, Trương Nhược Trần lại dừng tu luyện.

Hắn mở mắt ra, một đôi đồng tử trở nên vô cùng sáng ngời, đơn giản như là hai viên hàn tinh sáng chói.

Mở ra ba đường kinh mạch, rất nhiều tạp chất trong thân thể lại bị bài xuất ra từ lỗ chân lông, tản ra mùi tanh hôi.

Trương Nhược Trần rời khỏi không gian Trương Nhược Trần, sau khi tắm rửa trong thùng gỗ đã sớm chuẩn bị trước, hắn mặc quần áo đẩy cửa đi ra ngoài.

Lúc này đã là đêm khuya.

Trong không khí có từng bông tuyết đang nhẹ tung bay như là từng mảnh lông ngỗng, rơi lả tả xuống đất, toàn bộ trong viện bao trùm một tầng sương bạc.

Vân nhi ngồi trên bậc thang bên ngoài phòng Trương Nhược Trần, thân thể co lại, thỉnh thoảng xoa hai tay, đưa lòng bàn tay lên miệng hà hơi ấm.

“Kẹt kẹt!”

Nghe được tiếng cửa mở ra ở sau lưng, Vân nhi đứng bật dậy nhìn về phía Trương Nhược Trần đi ra từ bên trong, vui mừng nói, “Cửu vương tử điện hạ, ngươi thành công?”

Trương Nhược Trần mặc một bộ áo trắng đứng thẳng tắp, hơi ngạc nhiên liếc nhìn Vân nhi một cái, khẽ gật đầu nói, “Thành công! Đã đột phá đến Hoàng Cực cảnh hậu kỳ! Vân nhi tỷ tỷ sao ngươi còn chưa đi nghỉ ngơi?”

Vân nhi nghe được lời nói của Trương Nhược Trần, cả người đều ngơ ngác, tim không ngừng đập loạn, không diễn tả được sự kích động trong lòng, lại có loại cảm giác muốn khóc.

“Thật sự quá tốt! Thật sự quá tốt!” Vân nhi vừa lau nước mắt vừa nói, “Vân nhi đã nói sẽ trông coi trước của cho Cửu vương tử điện hạ, chắc chắn sẽ không rời đi.”

Trong lòng Trương Nhược Trần cũng hơi cảm động, lấy một viên Huyết đan ra đưa cho Vân nhi.

“Tuyết rơi, đừng để lạnh cóng, ngươi đi nghỉ ngơi sớm chút! Ăn viên Huyết đan này vào đi, chắc có thể ấm áp hơn nhiều!” Trương Nhược Trần nói.

Vân nhi nhận lấy Huyết đan, nắm thật chặt trong tay, nhẹ gật đầu một cái, vừa đi về phía chỗ ở của mình vừa thầm nghĩ trong lòng, e rằng đêm nay sẽ là một đêm không ngủ!

Sau khi để Vân nhi quay về, Trương Nhược Trần lại đứng giữa sân đầy tuyết đọng.

Hắn đứng im không nhúc nhích trong tuyết, mặc cho từng bông tuyết rơi xuống đỉnh đầu và trên vai.

“Tĩnh như tượng năm, động như cuồng long. Chưởng thứ hai Long tượng bàn nhược chưởng, Phi long tại thiên!”

Trương Nhược Trần đột nhiên đạp một cước xuống mặt đất, vô số bông tuyết bay lên, hai cánh tay và hai chân của hắn như hóa thành một cái tua bin hối hả xoay tròn, cuốn lên vô số tuyết trắng.

Dựa vào lực chân đạp, thân thể của hắn bay lên cao hơn bảy mét, trong miệng phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, đánh một chưởng về phía tảng đá lớn nặng ngàn cân cách đó mười trượng.

“Oanh!”

Một tảng đá lớn nặng ngàn cân lập tức chia năm xẻ bảy, vụn đá bay ra bốn phương tám hướng, rơi vào trong đám tuyết đọng thật dày.

Trương Nhược Trần đứng trong đất tuyết nhìn chằm chằm tảng đá lớn tàn phá, có chút vui mừng nói, “Cuối cùng đã tu luyện thành công chưởng thứ hai Long tượng bàn nhược chưởng. Hiện tại, uy lực của Long tượng bàn nhược chưởng có thể so sánh với võ kỹ nhân cấp trung phẩm.”

Không chỉ có chưởng thứ hai “Phi long tại thiên”, chưởng thứ nhất “Man tượng trì địa” cũng đạt tới uy lực võ kỹ nhân cấp trung phẩm.

Nếu Trương Nhược Trần tu luyện thành chưởng thứ ba, vậy uy lực của Long tượng bàn nhược chưởng có thể so với võ kỹ nhân cấp thượng phẩm.

Mỗi khi tu luyện thành công một chưởng sẽ tăng lên một phẩm cấp, trở nên càng cao minh và huyền diệu hơn.

“Chưởng thứ nhất Long tượng bàn nhược chưởng, Man tượng trì địa!”

Trương Nhược Trần đạp từng bước, điên cuồng lao ra, thân thể như một con Man tượng hối hả chạy đi, đánh một chưởng vào trong không khí phát ra tiếng khí nổ liên tiếp.

Vô số bông tuyết bị chưởng lực đánh bay ra ngoài, hòa tan thành từng giọt nước đá trong không khí.

“Tuy uy lực chưởng thứ nhất ‘Man tượng trì địa’ yếu hơn chưởng thứ hai một chút, nhưng thật sự đã đạt tới uy lực võ kỹ nhân cấp trung phẩm. Long tượng bàn nhược chưởng thật sự huyền diệu.”

Lấy lực lượng hiện tại của hắn, chưa đạt tới lực lượng một con Man tượng, nhưng ít nhất đã đạt tới lực lượng một con Man ngưu!

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế (Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.