Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh rồi (3)

Phiên bản Dịch · 852 chữ

Trọng sinh rồi (3)

Chương 3: Trọng sinh rồi (3)

Lần này Tô Nặc Vũ bị giam giữ, chẳng qua là lúc trong phòng của phu nhân Trịnh Thượng Võ - Liễu Huệ Như, nàng không cẩn thận đánh vỡ một bình hoa, còn bị đánh một trận rất tàn nhẫn, ném vào trong sơn động sau núi. Lần giam giữ này, không có ai để ý tới nàng nữa.

Lúc này, tiếng bước chân ở cửa sơn động dừng lại, một tiểu nha hoàn mặc váy hoa lên núi lễ phật ngó vào trong động xem xét nàng, thấu Tô Nặc Vũ còn ngồi, miệng cô ta khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc: " Ồ, ngươi vẫn còn sống được à, tiện nhân như ngươi phúc lớn mạng lớn đấy! Tiểu tiện nhân, phu nhân nhân từ tha cho ngươi lần này, bảo ta đến thả ngươi ra."

Nhân từ sao? Chỉ sợ ý định ban đầu là tới đây nhặt xác đấy!

Tô Nặc Vũ không nói một câu nào, biểu tình lạnh nhạt, chỉ lấy tay nhẹ nhàng vuốt lại mãi tóc dơ bẩn của mình cho gọn gàng.

Tiểu nha hoàn mở cửa sắt ra, đi đến chỗ Tô Nặc Vũ, đặc biệt bất mãn đối với Tô Nặc Vũ, trong miệng cô ta còn hùng hùng hồ hổ, còn một chân cô ta đang chuẩn bị hướng Tô Nặc Vũ đá: "Tiểu tiện nhân, á , vẫn còn điếc, cô nãi nãi thả ngươi ra ngoài, cũng không cảm kích một tiếng. Á.....Thối quá.....á á...."

Tiếng mắng chưa dứt, liền biến thành tiếng kêu thảm thiết. Chân kia của cô ta định đá Tô Nặc Vũ vừa mới đụng đến quần áo của Tô Nặc Vũ, liền bị một đôi kìm sắt chế trụ chân cô ta, nháy mắt cô ta bị ngã sõng soài ra đất.

"Phịch!" một tiếng, xương cốt vỡ vụn.

"Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . ." Tiểu nha hoàn thống khổ rất sợ hãi nhìn về phía Tô Nặc Vũ. Rõ ràng là một phế tài vô dụng, sao cô ta lại có khí lực lớn như vậy?

"Phế một cái chân chó của ngươi, sau này học làm ngươi cho tử tế đi!" Tô Nặc Vũ liếc xéo nha hoàn một cái, cố gắng đưa thân thể run rẩy thống khổ của nàng đi tới cửa động.

Chủ nợ chân chính của nàng không phải nô tài chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng này.

Tô Nặc Vũ rời khỏi sơn động, đi tới một sơn đạo thông đến chân núi của phủ quốc công. Nhìn xuống dưới, phủ quốc công rất nhiều núi giả (hòn non bộ) lồng lộn, nước chảy róc rách, ánh mặt trời chiếu rọi trời xanh đại thụ tỏa bóng mát, tường đỏ ngói xanh, xung quanh đều là cây cỏ xanh tươi.

Mà ba mẹ con Trịnh Tương Vân lại ở trong góc tối dơ bẩn của đình viện xa xỉ, nơi đó giống như bãi rác của phủ quốc công. Trong phủ tất cả rác rưởi đều được vứt ở ngoài viện, cả ngày nơi này đều là ruồi nhặng bay đầy xung quanh, mùi thối bốc lên tràn ngập không khí.

Mà công việc dọn dẹp rác rưởi đó đều là công việc hàng ngày của ba người mẫu tử Tô Nặc Vũ.Cửa gỗ mục nát bị Tô Nặc Vũ đẩy ra, Trịnh Tương Vân đang ngồi chính giữa viện giặt quần áo. Từng ngón tay thon dài đã sớm bị chai thành một lớp thật dày do làm việc nặng.

Nghe được tiếng nàng mở cửa, Trịnh Tương Vân hơi ngẩng đầu một chút, sắc mặt có chút đờ đẫn, tưởng người trong phủ quản sự đến đây phân phó việc cho bà ấy.

Ai ngờ lại thấy một người dơ bẩn như "tên ăn mày", bà nhìn kĩ thật lâu mới nhận thức ra được là con gái Tô Nẵ Vũ của bà.

Trịnh Tương Vân kinh ngạc một chút, ném quần áo trong tay xuống, chạy hướng tới chỗ Tô Nặc Vũ, kéo cánh tày gầy nhỏ bé của nàng kinh ngạc hỏi: "Vũ Nhi, là con phải không?"

Tô Nặc Vũ nhìn thấy vẻ mặt thân thiết của Trịnh Tương Vân, trong mắt lại hiện lên tia nhuận quang.

Ông trời chẳng những ban cho nàng cơ hội sống lại, trả lại cho nàng một đời được bên cạnh gia đình. Vẻ mặt dịu dàng kia giống như người mẹ kiếp trước của nàng tái sinh.

Tô Nặc Vũ cầm bàn tay thô ráp của Trịnh Tương Vân lên, khóe miệng hơi nhếch lên một chút: "Mẫu thân, chính là con."

Trịnh tương vân biểu tình kinh ngạc, không dám tin tưởng một thân lôi thôi, da bọc xương gầy đến thương hại, bà cúi đầu nhìn vết thương đã kết vảy trên tay Tô Nặc Vũ , thanh âm run rẩy: "Vũ nhi, đã xảy ra chuyện gì vậy, sao con có bộ dáng như thế này? Nửa tháng này không phải con đang hầu hạ phu nhân sao?"

---------------------------

Edit: Vee

Bạn đang đọc Tuyệt sắc y phi: Ngạo kiều lãnh đế, sủng nghịch thiên của Tân Nghệ Nghệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.