Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Trận Đảo Điên

Tiểu thuyết gốc · 2212 chữ

Trận chung kết năm nay là lần đầu tiên có các vị khách quý đến theo dõi, trong đó có bí thư tỉnh ủy, hiệp hội doanh nhân của tỉnh do bố của Hoàng Long, ông Hòa làm hội trưởng, giám đốc sở văn hóa thể thao và du lịch Quang Thanh, cùng với đó là vài đại gia có máu mặt khác cùng ngồi ở hàng ghế VIP. TRên khán đài chật kín người đến theo dõi, báo đài đến đưa tin. Ngôi sao của trận này chắc chắn sẽ trở nên nổi tiếng. Vì vậy Bùi Tuấn mới nhẫn nhịn mấy trận vòng bảng và bán kết, đến hôm nay mới đòi bằng được cơ hội ra sân từ chỗ của Hoàng Long.

Đội Long Đình vốn không có gi nổi bật ở các năm trước nhưng năm nay lại thể hiện một bộ mặt quá xuất thần, rất nhiều người kỳ vọng họ sẽ đánh bại đội thành phố, phá vỡ thế độc tôn suốt mấy năm vừa qua, có cạnh tranh, có phát triển, như vậy nền thể thao nói chung và bóng đá nói riêng mới có thể đạt được những bước đột phá mạnh mẽ.

Hai đội ra sân làm thủ tục bắt đầu trận đấu, đội trưởng Thành Chung thoáng nở nụ cười thân thiện bắt tay đội trưởng đội Long Đinh, như nụ cười hôm nay của anh không thoải mái mà đậm phần gượng gạo. Từ lúc có đám tân binh tham gia, tinh thần thi đấu hết mình của chúng khiến Thành chung như được trẻ lại, giờ đây trở lại với “mấy cựu binh” thuộc dạng ngồi dự bị có thâm niên, anh cảm nhận đôi chân của mình không còn thanh thoát nữa.

Trước không có Hoàng Long đóng vai trò nam châm hút người, tạo đột biến. Bên cạnh không có Xuân Mai năng nổ, luôn chạy theo cái bóng. Thiếu luôn đệ tử Văn Tân, đằng sau mất dạng của Nam Anh, cái tên đáng ghé luôn khư khư giữ cái luận điểm chơi phòng thủ, phòng thủ cho đến chết. Tự nhiên Thành Chung thấy mình lạc lõng trong sân. Vẫn còn đó Thanh Duy và Ngọc Cương trên hàng công, nhưng sau lưng của anh không còn là bức tường thành kiên cố nữa.

Trận đấu bắt đầu, đội Thành Phố với sơ đồ quen thuộc 4-3-3 được quyền giao bóng trước, Thành Chung chủ động chơi bóng ngắn, chú trọng thời lượng kiểm soát trái bóng, đồng thời để các cầu thủ lần đầu vào sân có thời gian làm quen với trái bóng và nhịp độ thi đấu.

Đội Long Đình từ lúc bắt đầu giải đấu sử dụng sơ đồ 4-2-3-1, sử dụng đường chuyền dài nhồi bóng cho tiền đạo cắm ở tuyến trên. Hôm nay lọt vào trận chung kết, họ xoay chuyển đội hình sang 4-4-2 chủ động chơi phòng ngự phản công. Rõ ràng họ biết đội Thành Phố mạnh hơn cho nên chọn phương án phòng thủ chờ thời, nhường thế trận hoàn toàn cho đối phương.

Điều cần quan tâm nhất lúc này chính là, đội Thành Phố sẽ tấn công ra sao để có thể xuyên thủng hàng phòng ngự bất khả xâm phạm của giải đấu.

Câu trả lời của họ quá rõ ràng từ lúc giải đấu bắt đầu, tấn công mọi mặt trận, hai cánh đều khỏe, không ngại đánh vào trung lộ nếu cần thiết. TRận này, Thành Chung chủ động đánh sang cánh Trái của Ngọc Cương, sử dụng tốc độ và khả năng tạo đột biến của anh ta để thăm dò khả năng ứng biến của đội Long Đình ra sao?

Bùi Tuấn Xâm nhập vòng cấm, ý định thu hút nhiều cầu thủ đối phương nhất có thể. Để mở ra không gian cho Ngọc Cương dễ xử lý. Đội Long đình không chú trọng vào thỏi nam châm này, họ biết rằng Hoàng Long mới là tay săn bàn số 1 của giải đấu, còn Bùi Tuấn thì quá mờ nhạt chẳng ai để ý tới, vậy nên chỉ cắt cử một hậu vệ cao to theo kèm, các cầu thủ còn lại sẽ bịt đường chuyền của Ngọc Cương, nếu dâng cao tỉ lệ mất bóng sẽ lớn, anh không muốn mình là người mắc lỗi cá nhân đầu tiên nên chuyền bóng ngược lại cho Thành Chung, ngầm báo hiệu rằng cánh trái đã kín đường, không xuyên được. Đội Trưởng Thành Chung lái bóng sang cánh của Thanh Duy, người này tự tin hơn, luôn hướng trái bóng về phía trước và sẵn sàng sút xa nếu rơi vào vị trí thuận lợi.

Tuy nhiên trận bán kết với Long Giang, anh khai hỏa quá sớm làm đối phương lo sợ mà cử tận hai người khóa chặt anh, nên lần này anh treo bóng vào cho Bùi Tuấn ở trong vòng cấm. Bóng chạm đầu vào hậu vệ của đội Long Đình trước, Bùi Tuấn thua về phương diện hình thể, ngậm ngùi nhìn đối phương phá bóng ngay trước mặt của mình mà không làm được gì.

Hậu vệ lập tức chuyền quả bóng theo chiều ngang hướng ra biên, trước mắt là đưa nó tránh xa khỏi cầu thủ đội Thành Phố, kế đến là hậu vệ biên lo phần khó nhất là thực hiện một đường chuyền vượt tuyến, lọai bỏ gần như hoàn toàn hàng tiền vệ đối phương. Hai tiền đạo mũi nhọn đã quá quen với bài đánh này, lập tức chạy chỗ, phán đoán điểm rơi vô cùng tốt. Chỉ bằng hai nhịp bóng đã chuyển từ thủ sang công, khán giả bên ngoài phấn khích mà hô lên.

Thành Chung và hai tiền vệ lập tức lùi lại thu hồi bóng, họ xuất phát sau nên nhất thời chưa theo kịp tốc độ lên bóng của hai tiền đạo đội Long Đình. Hàng hậu vệ cứ người lao ra phá bóng, nhưng do lâu ngày chưa được vào sân nên thất bại trong pha ngăn chặn, bị đối phương vặn sườn, nằm vặn vẹo trên sân chẳng khác nào trò hề.

Lấy hai đánh ba, tiền đạo giữ bóng bẻ lái sang biên tìm góc sút, ba hậu vệ lập tức chạy theo để che góc, chặn đối phương dứt điểm mà quên rằng đội Long Đình Thích chơi bóng bổng, tiền đạo còn lại đang ở vị trí quá thông thoáng, không ai kèm, thoải mái bật cao đón quả treo bóng tầm gần của đồng đội.

Trong khi mọi người đang nghĩ tới bàn thắng mười mươi ấy thì thủ môn Đức Thọ chủ động lao ra dùng tay đấm bóng lên trên. Thành chung đã kịp lùi về đón bóng, tạm thời qua được một pha bóng nguy hiểm.

Trên khán đài lập tức vang lên tiếng vỗ tay rầm rầm, từ pha phản công chớp nhoáng cho tới pha phán đoán chuẩn xác của thủ môn, đầu trận đã ăn miếng trả miếng như vậy, chắc chắn phần sau còn hấp dẫn hơn nữa.

Riêng ông Hùng đứng ngoài sân liên tục hò hét, vỗ tay ra hiệu cho các cầu thủ tập chung, trận này mà thua thì mặt mũi nào mà ngồi cùng mâm với các lãnh đạo cấp cao trong buổi tổng kết trưa nay. Đội bóng của ông phải thắng và tuyệt đối không được thủng lưới.

Đội Trưởng Thành Chung sớm biết hàng thủ sau lưng của mình không kiên cố như mọi khi, rất dễ mắc sai lầm. Cũng may còn một tân binh thủ môn Đức Thọ, có một điểm thú vị của cậu ta chính là đồng đội càng ngu thì bản thân lại chơi càng hay, Nam Anh phòng thủ quá chặt, tập chung đông người trước cầu môn chỉ tổ cản trở nó làm việc. Gặp đúng mấy hậu vệ lóng nga lóng ngóng, Đức Thọ cảm thấy thời của mình đã tới rồi.

Phòng thủ không chắc chắn, vậy chỉ còn cách lấy công bù thủ, Thành Chung ra bứt tốc dẫn bóng ngược lại phần sân của đối phương, anh chuyền cho Thanh Duy và hạ lệnh cho cậu ta cứ nã đại bác nếu cần thiết. Bản Thân Thanh Duy cũng muốn dằn mặt đội Long Đình, vừa dẫn bóng vào khu vực Zone 14 cánh cầu môn đối phương gần 30 mét, Thanh Duy vung chân bắn một quả rocket hướng thẳng về phía khung thành đối phương, các hậu vệ không đủ nhanh để chạm đầu vào bóng.

Thủ Môn đội Long Đình bật cao hết cỡ, duỗi mấy ngón tay đẩy được quả bóng vượt qua xà ngang. Cả cầu trường giật mình vì pha bóng quá đỗi nguy hiểm vừa được tạo ra, người ta cho rằng Thành duy kém may mắn sút quá lực một chút xíu, cho đến khi mấy hậu vệ của đội Long Đình chạy lại đập tay ăn mừng với Thủ môn, họ mới ngờ ngợ ra không phải Thanh Duy kém may mà là thủ môn đội Long Đình quá xuất xắc.

Đội Thành Phố vì vậy mà được hưởng một quả phạt góc. Các thành viên độ Thành Phố dâng cao tham gia pha bóng này, họ đều là những người ít được trao cơ hội ra sân, nay có cơ hội tỏa sáng thì tại sao phải nhường nhịn cơ chứ, hơn nữa sau này họ sẽ là nòng cốt trong đội bóng của tỉnh còn những người ngoài kia chỉ là “cầu thủ thời vụ” mà thôi, căn bản không cần nể nang gì cả.

Mặc cho Thành Chung năm lần bảy lượt cảnh báo mọi người nhưng hàng hậu vệ cũng chỉ lùi lại một chút hoàn toàn ở trong phạm vi phần sân của đội Long Đình, nếu như họ đoạt được bóng và phản công, đó sẽ là một tình huống cực kỳ xấu.

Lo cái gì thì cái đó xảy ra, đội Long Đình có ưu thế về chiều cao, chiến thắng được pha không chiến. Trong khi mấy hậu vệ còn đang lảng vảng chờ cơ hội sút bồi một cái thì một đường chuyền xuyên tuyến lại được vẽ ra kéo dài sang phần sân đội thành phố., tiền đạo cắm của đội Long Đình dùng hết sức của mình lao thật nhanh ở trên sân như một cơn lốc, chạy đua với anh ta lúc này không phải tiền vệ mà là hàng hậu vệ của đối phương, họ dâng quá cao đánh giá thấp khả năng phản công thần tốc của Long Đình.

Tiền Đạo cắm lao đi như một cơn gió, cách ngăn cản duy nhất là với tay kéo tụt quần đối phương, hậu vệ của đội Thành Phố cũng không làm được ngược lại còn bị ngã sấp mặt trên sân, trông không khác nào một trò hề. Đức Thọ cảm thấy tim của mình đập thật nhanh, hai mắt căng ra dán chặt vào quả bóng. Nó quyết định lao ra ngăn chặn đối phương thực hiện cú sút, nhưng tiền đạo của đội Long Đình nhanh chân hơn sút quả bóng về góc xa, khiến Đức Thọ đổ người trong vô vọng. Nó đập tay xuống nền sân thể hiện rõ sự cay cú. Nó cần ít đồng đội ở trên để thể hiện bản thân không có nghĩa là hậu vệ được phép chạy mất hút để nó một mình chống địch.

Bàn thủng lưới ở vòng bản là một pha bóng lộn xộn trước cầu môn có thể nói là may rủi, nhưng bàn thua thứ hai này hoàn toàn được thực hiện bởi năng lực của cầu thủ đội Long Đình. Họ cho thấy vì sao mình đứng nhất bảng A và có mặt ở trận chung kết.

Pha phản công quá đẹp mắt khiến khán đài như rung chuyển, ai cũng mừng cho đội Long Đình kể cả Tuyết Mai, cô cảm thấy hả hê lắm vì ông Hùng phải trả giá cho hành động ngu ngốc của mình.

Ông Hùng trong lòng giận tím người, uống hết cả chai nước khoáng, mặt mũi lạnh tanh không biểu lộ chút cảm xúc, hai mắt đảo lên hàng ghế víp xem mặt các lãnh đạo có phản ứng gì. Bực mình thay, họ đang mìm cười vỗ tay tán thưởng pha bóng vừa rồi. Tức là tán thưởng cho Long Đinh hay pha thi đấu đậm chất giải trí của hàng thủ đội Thành Phố. Giữ đội hình thi đấu chuệch choạc như thế này mà vào được chung kết, khéo người ta lại nói ông bỏ tiền ra mua giải mất.

Định thay cái đám kia ra ngay cho đỡ nhục mặt nhưng làm vậy khác nào cho mọi người thấy quyế định thay đổi đội hình ra sân của mình là sai lầm. Không, dù có bết bát thế nào cũng phải cầm cự cho hết hiệp một, sang hiệp hai cho bọn kia vào là trận đấu lại về quỹ đạo của nó. Hãy cứ để khán giả thưởng thức một trận đấu kịch tính đi.

Bạn đang đọc Tung Hoành Sân Cỏ sáng tác bởi NaoPhang23
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NaoPhang23
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.