Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh giáo

Tiểu thuyết gốc · 3151 chữ

Chương 4: Minh giáo

Nha môn thành Cát Đăng

Cát Yến cả đêm không ngủ, ngay khi nghe tin người Miêu xuất hiện trong thành từ Trần Hổ, trong đêm Cát Yến lệnh cho hai nhân thủ đi đưa tin đến kinh đô Cát Tường. Tránh hậu hoạn không thể sửa chữa, Cát Yến lệnh cho hai nhân thủ đi theo hai đường khác nhau, đi theo hai giờ khác nhau. Thành kế “Điệu Hổ Ly Sơn” để tránh người Miêu. Tuy đã bố trí xong, nhưng cả đêm Cát Yến vẫn ngồi trước bàn trong phòng Ngự Sử.

Từ ngoài có tiếng bước chân:

- “Đại nhân, ngựa mồi quay đầu”.

- “Cho nó ăn cỏ, gửi bạc cho người nhà”

- “Vâng”

Nam nhân đứng ngoài báo cáo nghe lệnh của Cát Yến vâng một tiếng rồi rời khỏi.

Cát Yến trong phòng thở dài, tay cầm bút gạch chéo một đường trên tờ bản đồ được trải trên mặt bàn. Được tin từ kẻ dưới, Cát Yến biết kế sách của mình đã tạm thời thành công, nhưng phải chờ “ngựa” chuyển thư di chuyển, nhân thủ đến đúng điểm đến ấy mới tính là sự thành.

Cát Yến viết vài chữ lên bản đồ, rồi rời vào phòng nhỏ trong phòng Ngự Sử nghỉ ngơi.

----------------------------------

Sáng hôm sau, Lương Thiện đạo quán.

Tiếu An dậy đã là giờ Thìn (7 giờ - 9 giờ), vệ sinh cá nhân, ăn uống xong Tiếu An xin phép Tạ lão và đạo sĩ Lương Diêm ra ngoài mua đồ do là cuối tuần. Thực tế là hắn chẳng mua gì cả, mọi thứ đều đủ dùng, tiền thì không có bao nhiêu. Việc hắn làm là ra khỏi thành Cát Đăng thử nghiệm hệ thống hắn đang sở hữu. Hắn có thông tin ở gần thành Cát Đăng có một dòng sông rộng lớn, mà ít người qua lại. Được thông tin vị trí từ người bán đồ tạp hóa bên phố trong thành, hắn đến bờ sông ở gần cổng thành Bắc để thử nghiệm hệ thống.

Mất thời gian 20 phút, Tiếu An đến bờ sông gần ngoài thành Bắc. Sông này có tên Cát Lợi, trải dài từ Kinh đô Cát Tường đến thành Cát Đăng, là tuyến đường thuỷ chuyển hàng của Cát Quốc, tạo nên sự thịnh vượng của kinh thành Cát Tường nên được đặt một cái tên khá mỹ miều – Cát Á Lợi. Tiếu An đến bờ sông Cát Lợi. Hai bên bờ sông có dải đá sát nước, phần đá đi được khi nước nhỏ, khi nước lớn thì sẽ che đi phần này. Hiện đang là mùa thu, ở đây bờ sông nước không quá cao nên để lộ bờ đá cát sỏi này. Hai bên bờ sông còn có các bụi tre mọc san sát nhau, xanh mướt rủ xuống hướng sông.

Trên tay Tiếu An lúc này là chiếc cần câu hắn tự chế từ một thanh tre cùng với dây hắn mua trong thành. Ngoài dây này hắn còn mua thêm một con dao mới. Với kỹ năng từ kiếp trước, lại xuất thân từ vùng thôn quê nên việc làm ra một chiếc cần câu đối với Tiếu An khá đơn giản.

Có cần câu rồi, Tiếu An bắt vài con ốc li ti bám trên đá và một vài con giun giấu thân dưới đá làm mồi rồi bắt đầu câu cá. Qua vài phút, lần câu đầu tiên thành công, Tiếu An câu được con một con cá nhỏ, xem kĩ thì là một con cá rô sông. Thấy câu được cá, Tiếu An mở bảng thuộc tính:

[Tên: Tiếu An

Loại: Phàm nhân

Kỹ năng:

- Viết chữ: Sơ cấp (50/100)

- Y thuật: Sơ cấp (10/1000)

- Bùa, phù chú: Sơ cấp (10/1000)

- Câu cá: Sơ cấp (5/100)]

Khi thấy bảng thuộc tính Tiếu An biết hắn đã suy đoán khá đúng về hệ thống hắn đang sở hữu. Hệ thống này sẽ cho biết hắn có loại kỹ năng gì, mức độ phát triển và kinh nghiệm của kỹ năng.

Hắn tiếp tục thực hiện câu cá, tuy nhiên lần này hắn không cầm cần câu mà cắm cần ngâm chờ cá cắn. Cùng lúc cắm cần câu chờ cá cắn, hắn nhặt đá xếp làm bếp rồi nhặt củi khô gần đó nướng cá. Lấy ra từ tay nải một bọc giấy, bên trong bọc là muối hắn lấy từ Lương Thiện quán đem theo. Lấy thêm dao mới mua từ trong tay nải, làm sạch cá rô rồi cứa các đường trên thân cá, lấy muối sát vào thân cá rồi dùng một thanh tre xiên qua cắm trên bếp lửa đã nhóm.

Trong lúc cá được nướng bếp lửa, Tiếu An tranh thủ chờ cần câu rung. Tiếu An ngồi chờ bên bếp lửa, tay cầm theo một viên đá nhỏ loay hoay thì hắt chợt nảy sinh ra một ý. Hắn đi xung quanh một nhặt một nắm các viên đá nhỏ với đủ hình dáng, vuông có, tròn có, có cạnh sắc có đến gần bếp lửa rồi bắt đầu cầm những viên đá này ném về phía một cây to cách vị trí hắn đứng 20-30 mét.

Nhìn thì đơn giản tuy nhiên khi hắn thực hiện thì khá là khó. Khoảng cách khá xa, tuy thân cây to nhưng chỉ có thể nắm trúng, chứ lực thì không đáng có. Vì lý do vậy, hắn thực hiện tư thế ném lựu đạn được học trong trường quân ngũ ở kiếp trước.

Hắn đứng dậy, chân trái tiến lên một bước, lấy gót bàn chân phải làm trụ, giữ trọng tâm vững, người hơi cúi về phía trước rồi dùng tay phải cầm đá về sau lấy lực. Dùng sức vút của cánh tay phải, kết hợp với sức rướn của thân người, sức bật của chân phải rồi ném viên đá về phía cây. Hắn cứ ném liên tục, ban đầu thì xác xuất trúng không cao, nhưng khi hắn nắm được khoảng 30,40 lần thì xác xuất hắn ném tăng hẳn lên. Ban đầu ném 10 chỉ trúng khoảng một nửa, nhưng khi ném đến lần thứ 40 thì xác xuất trúng phải 6, 7 phần. Hắn lúc này mở bảng thuộc tính thì thấy tại kỹ năng có thêm một mục:

[- Ném mạnh: Sơ cấp (125/1000)]

Hắn lại suy đoán rằng việc mình thực hiện các kỹ năng này sẽ làm sự hoàn thiện và mức độ phát triển của kỹ năng tăng cao. Cùng với đó sự thông thạo của hắn cũng tăng lên và sẽ luôn giữ ở trong ý thức, tiềm thức của hắn. Thấy được tác dụng và tiềm năng của hệ thống, hắn bắt đầu cật lực thực hiện việc ném đá vào cây.

Cứ như vậy hắn vừa nhặt đá rồi ném đá, chờ cá cắn, lại chờ cá nướng chín, khi mệt thì hắn sẽ nghỉ.

Hắn ném đá vào cây đến lần thứ 300 thì thấy tần xuất hắn ném trúng cây tăng lên 8 thành, sức mạnh của viên đá cũng tăng lên gấp 2 lần. Hắn kiểm tra bảng thuộc tính:

[- Ném mạnh: Trung cấp – Hạ (12/2000)]

Kỹ năng ném mạnh đã tăng lên trung cấp, lực tay của hắn cũng tăng mạnh nhưng về thể trạng hắn vẫn giữ nguyên cơ bắp của một thằng nhóc 12 tuổi, vấn đề này làm hắn yên tâm hơn về việc bị phát hiện. Tránh “bất đắc kỳ tử” không lý do.

Hắn thử ném một viên đá về phía cây, lần này không đơn giản là ném trúng nữa mà viên đá còn ghim hẳn vào thân cây gỗ này sâu chừng 2 – 3 cm một cách dễ dàng.

Tuy nhiên vấn đề là khi hắn mở bảng thuộc tính thì điểm kinh nghiệm của kỹ năng chỉ tăng có 1 điểm. Hắn có thử ném thêm vài viên đã về phía cây nhưng điểm kinh nghiệm cũng vẫn chỉ tăng lên 1. Việc này làm hắn hoài nghi nhân sinh, muốn tìm cách khắc phục điểm yếu này. Và việc đầu tiên hắn nghĩ ra là tăng khoảng cách ném, chọn những viên đá có góc nhọn, sắc.

Hắn bắt đầu thử với phương pháp này, thì bắt đầu có hiệu quả thật tuy nhiên không cao. Xác xuất ném trúng giảm xuống 6 thành, độ mạnh cũng giảm nhưng giá trị tăng 3 điểm kinh nghiệm. Nhưng người xưa có câu “Ló mó có hơn không”. Hắn tiếp tục luyện với phương pháp này, cứ ném thấy mệt thì ngồi nghỉ ăn thịt cá, rồi thấy cá cắn câu thì giật cần.

Tiếu An ngồi ném đá, câu cá, nướng cá khoảng 2 tiếng thì dừng, hắn thu dọn đồ đạc, chỉ chọn lựa những con cá to câu được, còn cá nướng ăn không hết hắn đều ném xuống sông, nhặt đá phá bếp lửa, lấy tay hắt nước để trôi than đi sau đó rời khỏi bờ sông quay về thành Cát Đăng. Quá trình quay về thành hắn mở bảng thuộc tính xem xét:

[Tên: Tiếu An

Loại: Phàm nhân

Kỹ năng:

- Viết chữ: Sơ cấp (50/100)

- Y thuật: Sơ cấp (10/1000)

- Bùa, phù chú: Sơ cấp (10/1000)

- Nấu nướng: Sơ cấp (126/1000)

- Câu cá: Trung cấp – Hạ (23/500)

- Ném mạnh: Trung cấp – Hạ (216/2000)]

Kỹ năng của hắn tăng mạnh, câu cá cũng đã lên Trung cấp, thêm một kỹ năng nấu nướng. Hắn đoán do hắn nướng cá mà thành. Nhìn bảng hắn phấn khởi vì có thứ để phát triển, chứ ở thời cổ đại này không biết gì có lẽ sẽ hỏng mất.

Bờ sông Cát Lợi cách cổng thành Bắc khoảng một dặm. Hắn men theo đường mòn, hai bên đường mòn là các cây gỗ các loại, bụi dậm cũng mọc khá um tùm và dầy sát nhau. Thời đại này cây cối nhiều, nhà cửa ít do người dân vẫn còn sử dụng đồ đạc, công cụ thô sơ. Nhưng hơn thời hiện đại ở chỗ bí ẩn, thần bí. Con người sức mạnh cũng rất khó tin. Nếu so sánh hai thời đại để bàn về sự khốc liệt thì thời đại cổ đại này căng thẳng hơn rất rất nhiều.

Tiếu An theo đường mòn để về cổng thành Bắc của thành Cát Đăng. Khi cách cổng thành Bắc khoảng nửa dặm (800 mét) thì Tiếu An nghe thấy có tiếng người và ngựa chạy đang tiến đến gần như đang truy đuổi. Hắn thấy vậy bèn chạy rúc vào bụi cây rậm rạp bên đường, tránh mặt đoàn người ngựa này, do hai bên lúc này có cây và các bụi cây rậm khá cao nên hắn vừa nấp vừa xem động tĩnh bên ngoài.

Khi hắn nhìn về phía đoàn người, hắn thấy bên ngoài có hai người che mặt, quần áo thướt tha. Thời đại này quần áo không được như trong phim ảnh nhưng cũng phải được 7, 8 phần. Nghệ thuật dệt, vải, nhuộm đã cơ bản có trình độ.

Hai người che mặt là nữ. Hai nữ nhân này đang chạy như bay, không, thực tế là bay thật, kiểu như khinh công trong phim kiếm hiệp. Ngày hôm qua hắn vừa thấy đao và kiếm của Trần bổ khoái cùng Tạ lão, nay thì được xem khinh công. Thế giới này ngày càng nhiều thứ mới mẻ. Phía sau hai nữ nhân này là khoảng chục kẻ mặc quần áo đen đeo mặt nạ, cưỡi ngựa, trên tay là thanh Loan đao, thực tế Loan đao này được gọi là Scimitar, người Hồi giáo gọi là Mã Tấu. Những người áo đen này đuổi theo hai nữ nhân kia, trên tay lăm le loan đao. Bỗng đột nhiên, hai nữ nhân kia dừng lại cách vị trí hắn nấp khoảng 15 mét, hắn giờ nhìn lại mới thấy kỹ trên người của một nữ nhân có một tay nải màu vàng, không rõ bên trong đựng thứ gì.

Thấy hai nữ nhân dừng lại, những kẻ áo đen cũng huých ngựa dừng lại. Sau khi đoàn ngựa dừng hẳn, có một kẻ đi đầu xuống ngựa, nói:

- “Thay vì chạy trốn thì đưa ra đồ vật các người đang cầm. Ở trên có lệnh, đồ các ngươi giữ không phải thứ các ngươi có thể dùng” – Kẻ áo đen gằn giọng.

- “Sứ giả xin nhẹ tay, tiểu nữ cũng chỉ vì hoàn cảnh ép buộc.” – Nữ nhân áo trắng che mặt nói.

- “Hừ, hay cho câu vì hoàn cảnh ép buộc. Khi ngươi về Minh giáo đã có ai làm gì người chưa. Xưng cho người thành Thánh Nữ, kẻ hầu người hạ, dạy ngươi võ công, giờ thì…” – Người áo đen mang danh sứ giả hừ một tiếng.

- “Nếu đã đến nước này, vậy đành nhất kiếm vô tình” – Nữ nhân áo trắng giơ kiếm lên chỉ về Sứ giả.

- “Nếu đã vậy, đừng trách chúng ta vô tình. Người đâu, lên” – Kẻ áo đen nói với giọng tức giận.

Ngay khi kẻ này nói “lên” những kẻ áo đen còn lại tay cầm loan đao xuống ngựa, lao vào phái hai nữ nhân. Một trận va chạm đao kiếm bắt đầu. Tiếu An lúc này nghe thấy cuộc hội thoại giữa hai người biết là không ổn bèn cúi thấp người rồi bò theo bụi dậm tránh xa ra khỏi cuộc chiến này.

Ai lại không sợ chết cơ chứ. Tiếu An cứ thế bò ra xa dần cuộc đụng chạm. Phía sau tiếng “keng, keng” cứ vang lên. Hắn chẳng thèm để ý chỉ nghĩ xem làm sao rời khỏi đây. Hắn bò được khoảng 30 mét thì nhổm đầu lên nhìn, thấy cách vị trí đánh nhau đã xa, hắn dậy rồi cúi thấp người luồn qua các cái cây, ngọn cỏ rời đi. Khi di chuyển được thêm khoảng 10 mét thì bỗng có một tiếng “vèo” kèm theo là một cái tay nải màu vàng rơi trước mặt hắn.

“Vận chó má” hắn biết thứ đồ này là của hai nữ nhân kia đeo. Thế nào nó lại rơi trước mặt hắn. Phía xa vẫn tiếng đao kiếm va chạm, tay nải rơi trước mặt hắn thì bung bãi ra nền đất. Hắn nhìn lại phía tay nải, rơi ra là vài thỏi vàng cùng với một bọc vải nhỏ khác to hơn gang bàn tay hình chữ nhật. Phía xa cũng đang đang có tiếng người kêu lên, hắn biết sớm muộn có người qua đây nhặt đồ nên sớm rời khỏi nơi này là tốt nhất.

Tiếu An nghĩ là làm, lần này hắn cúi thấp người rồi đi nhanh khỏi nơi rơi tay nải, nhưng trời hay thích trêu con người mà người thường tò mò. Hắn chạy được khoảng 2,3 mét thì quay đầu lại nắm lấy 2,3 thỏi vàng cùng bọc vải hình chữ nhật kia vào áo ngực sau đó không nghĩ thêm bất kỳ vấn đề gì mà cúi người rời khỏi nơi này.

Phía sau hắn là cuộc hỗn loạn. Hai nữ nhân tay cầm kiếm tham gia cuộc đánh nhau, nhưng hai làm sao địch nổi nhiều người. Khi hai nữ nhân dùng kiếm chém chết hai kẻ áo đen đeo mặt nạ thì “vút, vút” hai tiếng từ Sứ giả. Hai thanh ám khí sắc bén lao qua đám người đâm thẳng về phía hai nữ nhân. Hai nữ nhân thấy Sứ giả xuất thủ thì dừng kiếm rồi thủ thế xuất kiếm đỡ ám khí từ Sứ giả nhưng nào thành, nội lực của Sứ giả thuộc hàng nhất lưu, hơn hẳn hai nữ nhân, “keng” một tiếng va chạm, hai nữ nhân này lùi lại ba, bốn bước mới dừng lại. Thấy thế sự không ổn, nữ nhân áo trắng ném về phía đám người áo đen một viên màu trắng, đám người áo đen thấy hai nữ nhân có ý định bỏ chạy thì đuổi theo nhưng ngay khi đến gần hai nữ nhân thì viên màu trắng kia phát nổ, bung ra xung quang một làn khói trắng. Tại vị trí hai nữ nhân lúc này không có ai, chỉ có tiếng vọng lại:

-“Sứ giả quả nhiên danh bất hư truyền, nhưng thành Cát Đăng không phải nơi Minh giáo có thể đến…”.

Sứ giả nghe nhưng không có động tĩnh, không trả lời, chỉ phất tay ra hiệu không cần đuổi theo. Áo đen cầm đầu chỉ lệnh cho một tên vào bụi dậm tìm kiếm tay nải màu vàng trên người nữ nhân bị đánh bay khi tham gia đánh nhau.

Một tên áo đeo mặt nạ chắp tay vâng một tiếng rồi theo hướng chỉ đến vị trí tay nải vàng rơi. Sau khi tìm kiếm, tên áo đen này cầm tay nải màu vàng từ bụi cỏ ra cho Tên cầm đầu xem. Qua kiểm tra, tay nải này chỉ còn lại vàng, ngoài ra không còn thứ gì khác. Thấy thứ cần tìm không có, Sứ giá hừ một tiếng tức giận ném tay nải rơi xuống đất, vàng từ tay nải rơi ra ngoài. Những tên áo đen còn lại thấy Sứ giả tức giận đều cúi gằm hết mặt xuống. Sứ giả vẫy tay với một tên áo đen gần nhất:

-“Bảo người của chúng ta vào thành Cát Đăng, tìm ra bằng được hai xú nữ kia”

Tên áo đen nghe thấy Sứ giả nói vậy thì “vâng” một tiếng rồi lùi lại lên ngựa rời đi.

Còn lại Sứ giả và vài tên áo đen, trên đất là hai tên áo đen đã chết. Sứ giả đi đến gần hai tên áo đen đã chết này, từ trong ngực lấy ra một bình sứ nhỏ màu xanh, mở nắp bình nhỏ, nghiêng nhẹ bình nhỏ hướng đầu bình vào hai tên này, từ bình nhỏ rơi xuống một giọt nước màu đen. Ngay khi giọt nước này chạm vào hai tên áo đen, một tiếng xì xèo vang lên, hai tên áo đen đã chết dần khô quắt lại rồi dần dần thành một làn khói tan theo làn gió. Khoảng một phút sau, trên nền đất chỉ còn lại hai chiếc mặt nạ bằng kim loại. Sứ giả cất bình nhỏ, tay phải vận lực đánh ra một chưởng về phía gai chiếc mặt nạ. Tiếng vỡ vụn của kim loại vang tên, chỉ còn lại là một đám mảnh nhỏ vỡ vụn, Sứ giả phẩy tay, nội lực từ tay chuyển thành một làn gió làm bay các mảnh nhỏ này toán loạn.

Nơi xảy ra đổ máu, chết người ấy cứ như chưa từng có việc gì….

Bạn đang đọc Tu Tiên: Hệ thống nhân sinh sáng tác bởi dat508tn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dat508tn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.