Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong ấn

Tiểu thuyết gốc · 1197 chữ

Mười ngày sau

Trương Huyền sử dụng năng lực siêu phàm của mình càn quét đội quân của Thanh Xà Vương, âm thanh bùng nổ khắp mọi nơi, đám binh lính xà nhân cay đắng chịu sự hành hạ trong bất lực. Chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn giết người này đến người khác, trong vòng mười ngày hắn đã giết hơn tám ngàn xà nhân. Do sử dụng năng lực quá nhiều nên Trương Huyền cũng trở nên mệt mỏi, vừa giết vừa hồi phục, hắn hoàn toàn diệt sạch đội quân xà nhân thăng tiến năng lực siêu phàm lên tầm cao mới.

Phượng Hoàng bên cạnh quan sát, chứng kiến hắn tàn sát dã man, nhưng vì không thể can thiệp vào thế giới này nên nàng chẳng thể làm được gì dù là ngăn cản hắn. Trên thực tế nàng cũng chẳng mảy may quan tâm đến những người đã chết đó, thứ nàng quan tâm là Trương Huyền, nàng không hiểu hắn tại sao lại muốn tiêu diệt xà nhân. Là vì bọn họ động chạm đến hắn?

Tiếng kêu la thảm thiết từ đám xà nhân tắt dần theo từng phút từng giây, giờ đây chỉ còn lại một vùng đất ảm đạm, phản phất áp lực từ trận chiến của ba vị Vương. Thanh Xà Vương chứng kiến Trương Huyền giết hại thần dân của mình thì tức sôi máu, gân nổi khắp tay và trên trán, quá tức giận, hắn bùng nổ sức mạnh khiến trận chiến trở nên khốc liệt hơn. Giờ đây không còn là trận chiến tranh đoạt quân quyền đơn thuần, nó đã trở thành trận chiến sinh tử, một mất một còn, nơi những thú nhân mang trong mình sức mạnh siêu việt chiến đấu với nhau.

Bạch Hổ Vương tham lam muốn ngư ông đắc lợi, một đường dọn sạch hai vị Vương, nhưng không may hắn cũng bị cuốn vào trận chiến sinh tử này. Sóng năng lượng tuôn trào khắp nơi, quân thú nhân của Cửu Vĩ Hồ và Bạch Hổ chịu áp lực bay ra xa, mặc dù bọn họ ở rất xa trận chiến đó. Xác của đám xà nhân bay tung tóe khắp bầu trời, máu xanh rơi xuống như mưa, dù trước đó thân xác họ đã bị hư hại rất nhiều do Trương Huyền làm.

" A, bọn họ điên hết rồi à ? Áp lực thật dữ dội, dù mình không bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của họ nhưng vẫn cảm nhận được, tốt nhất mình nên tránh xa tầm mắt họ, đặc biệt là Thanh Xà Vương. Chẳng qua hiện tại sức mạnh của mình còn quá yếu, không thể so với bọn họ được, chắc Cửu Vĩ Hồ không chết được, nàng rất mạnh nên mình có thể yên tâm rời đi? " Trương Huyền nấp ở một góc khuất của chiến trường hồi phục năng lực.

" Này, ngươi ổn không, Trương Huyền ? " Phượng Hoàng nhìn thấy vẻ mặt hắn mệt mỏi nên hỏi.

" A, ta không sao, nhưng mà, ngươi không muốn can ngắn ba người đó lại à? Nếu để họ thật sự dùng sức mạnh siêu phàm, chẳng mấy chốc nơi này sẽ trở thành mảnh hoang tàn đấy? "

" Nếu ta can dự vào việc của bọn họ, nơi này không chỉ trở thành mảnh hoang tàn, có thể nó sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. " Phượng Hoàng trầm ngâm, ngước mặt nhìn về phía ba vị Vương đang chiến đấu nói.

" Hả? " Trương Huyền bất ngờ.

" Ngươi thấy đấy, ta có thể dễ dàng mang ngươi đi trước mặt ba người bọn họ, thì cũng có thể hủy diệt thế giới này, chỉ là nếu ta không sử dụng sức mạnh thì chẳng có việc gì xảy ra. Ta chỉ có thể ngưng động một khoảng thời gian ngắn, việc của bọn họ cứ để họ tự giải quyết, đấy là số mệnh đã an bài họ phải chiến đấu với nhau. " Phượng Hoàng cười khổ nói.

" Nếu nói như vậy, chắc hẳn ngươi rất mạnh, thế tại sao không dùng không gian pháp tắc để rời khỏi nơi này? Ngươi có thể làm được không? Hiện tại ta rất muốn đến một nơi, nhưng năng lực của ta không cho phép làm điều đó.. " Trương Huyền hai mắt sáng lên, mong chờ nhìn Phượng Hoàng.

Phượng Hoàng lắc đầu không nói gì, trong mắt hiện lên nỗi buồn nhìn về phía hang động trong núi nơi nàng sống. Trương Huyền có đôi chút thất vọng, hắn nhìn theo mắt nàng, bất chợt phát hiện ra có việc gì đó đã xảy ra với nàng, hắn hỏi:

" Có phải, ngươi gặp vấn đề nào đó, đúng không? "

Phượng Hoàng gật đầu, nói: " Ta bị phong ấn tại nơi này, không thể rời đi cũng không thể dùng được sức mạnh của chính mình, chỉ có thể ngày qua ngày sống cô đơn một mình. Bởi vì quá chán nản nên ta quyết định ngủ sâu, một giấc dài ngàn năm rồi bất ngờ tỉnh lại như bây giờ. Ta đã từng mở ra một không gian, ngay khi ta vừa bước vào liền nhìn thấy một màn đêm u tối, nơi có những vì sao sáng lấp lánh, tưởng chừng như có thể rời đi, nhưng đột nhiên cơ thể ta trở nên hư ảo, trong nháy mắt ta đã trở lại nơi bắt đầu trong hang động. "

" Đây.. chậc, không ngờ còn có thứ phong ấn như vậy, hẳn là ngươi đã rất cô đơn.. " Trương Huyền buồn một chút.

Nếu phá vỡ được phong ấn đó, mình có thể trở lại Địa Cầu tìm kiếm nhóm người kia, Nguyệt Thiền, Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết, Thiên Tầm Vận, Băng Ngữ Yên và Tô Tiểu Nguyện, không biết hiện tại bọn họ như thế nào rồi ? Để gặp lại họ, mình chỉ có hai cách, thăng tiến năng lực siêu phàm hoặc cách nhanh nhất là tìm phương pháp phá hủy phong ấn đã giam cầm Phượng Hoàng. Trước tiên mình cần phải tìm hiểu phong ấn đó như thế nào, còn có Cửu Vĩ Hồ, nàng...

Ầm Ầm Ầm

Âm thanh chấn động một vùng đất, ngay lúc này Cửu Vĩ Hồ đánh cùng Thanh Xà và Bạch Hổ, cả ba người đều mất sức, dù vậy, cả vùng đất đều bị đánh trở thành một thung lũng, những hố đất rải rác khắp bên dưới. Đột nhiên Thanh Xà và Bạch Hổ tiến lại gần nhau, thì thầm với nhau, ngay lập tức hai bọn họ cùng lao đến Cửu Vĩ Hồ, một nguồn sức mạnh khổng lồ đánh đến nàng.

" Này Thanh Xà, chúng ta cùng hợp tác đi, nếu tiêu diệt được Cửu Vĩ Hồ, mỗi người một nửa vùng đất của nàng, thế nào? "

" Hừ. Không còn cách nào khác, ngươi đúng là tên vô liêm sĩ. Được rồi, cùng nhau tiêu diệt Cửu Vĩ Hồ. "

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 383

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.