Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn theo ta không?

Tiểu thuyết gốc · 1144 chữ

" Ahhhh.. ưm.. "

Đâu đó trong ngôi nhà nhỏ, âm thanh rên rỉ không ngừng cất lên, cảm xúc mãnh liệt đưa Phượng Hoàng lên đỉnh. Lỗ nhị và âm đạo nàng được lấp đầy tinh dịch nhớp nháp, cơ thể bần bật run rẫy.

Trương Huyền mệt mỏi nhìn ánh mắt nàng, đôi mắt xinh đẹp ấy đang chìm trong khoái lạc cảm giác làm tình. Hắn hôn nhẹ vào đôi môi mềm mại căng mọng, tay sờ cặp ngực lớn nhào nắn nhẹ nhàng.

Hai người một lúc sau tiến vào giấc ngủ sau khi trải qua một ngày làm tình không ngừng. Bên trong âm đạo và lỗ nhị của Phượng Hoàng vẫn tuôn trào tinh dịch dày đặc bên trong.

Không gian tĩnh lặng, ánh sáng từ những viên pha lê chiếu ánh sáng nhạt vào căn nhà nhỏ. Cảm giác trở nên ấp áp hơn khi Trương Huyền và Phượng Hoàng ôm chặc lấy nhau. Hiển hiện trên gương mặt họ mang nét vui vẻ thỏa mãn, cả hai đều có cảm nhận như nhau về việc làm tình này.

Lúc này, khi Trương Huyền đã ngủ say, hắn bất chợt tỉnh giấc, mở mắt nhìn thấy không gian đầy sao trong màn đêm u tối. Gương mặt của Nguyệt Thiền, Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết, Thiên Tầm Vận, Băng Ngữ Yên, Tô Tiểu Nguyện, Cửu Vĩ Hồ và Phượng Hoàng hiện lên.

" Ah.. Cửu Vĩ Hồ và Phượng Hoàng cũng xuất hiện chung với nhóm Nguyệt Thiền, dường như hình ảnh này biết được mình muốn có họ bên cạnh chung sống. "

Hắn lẩm bẩm nhìn vào khuôn mặt tươi cười của bọn họ, bàn tay họ với lấy tay, hắn vương tay ra chạm vào ảo ảnh. Ánh sáng từ hình ảnh mờ nhạt dần rồi tan biến theo hư vô, biến thành tám vì sao soi sáng không gian u tối tĩnh mịch.

Trương Huyền bình tĩnh gục đầu xuống, tay chân hắn run rẫy, tim đập nhanh như thể sắp phát nổ ra khỏi cơ thể. Hai mắt hắn từ từ đổ hai dòng lệ, ngước nhìn tàn dư ảo ảnh, hai chân chuyển động chạy đến tàn dư ấy. Càng đuổi theo càng xa vời, cuối cùng hắn từ bỏ khi ngã gục nằm lơ lưng giữa khoảng trời đầy ánh sao.

Hai tay ôm lấy gương mặt đang rơi lệ, Trương Huyền khóc nứt nở, tim vẫn đập nhanh, cơ thể vẫn run rẫy. Một loạt hình ảnh chợt hiện ra trong tâm trí hắn, từng người từng người bị loại bỏ khỏi suy nghĩ, hắn dần quên mất những người phụ nữ đã từng làm tình, ở bên cạnh những ngày tháng vui vẻ.

" Không.. Không.. KHÔNG ĐƯỢC !!!!! AHHHHHH. " Trương Huyền hét lớn khi hình ảnh cuối cùng bên cạnh Cửu Vĩ Hồ và Phượng Hoàng biến mất.

Hắn không biết tại sao hai nàng lại xuất hiện cùng với nhóm người Nguyệt Thiền, nhưng bản thân hắn biết rồi một lúc nào đó cũng sẽ đưa họ đi cùng, cùng nhau chung sống. Trái tim hắn như vỡ vụn thành từng mảnh, rõ ràng là mọi chuyện vẫn chưa đi quá xa, hắn vẫn có thể quay lại Địa Cầu tìm kiếm những người kia. Thế nhưng những hình ảnh này như muốn nói hắn đến cuối cùng rồi sẽ cùng họ rời xa, ký ức rồi sẽ biến mất.

" Không thể nào.. tại sao.. tại sao ta không còn nhớ ra họ nữa.. tại sao lại biến mất, làm ơn.. làm ơn đừng rời xa.. " Trương Huyền ôm mặt khóc, miệng lẩm bẩm.

Ánh sáng chói lóa, giọng nói ấm áp của một người phụ vang vọng bên tai, hơi thở phà vào một bên tai. Trương Huyền giật mình tỉnh giấc nhìn thấy Phương Hoàng bên cạnh, đôi môi xinh đẹp ấy mấp máy. Tim hắn đập mạnh đưa tay lên sờ vào gương mặt, miệng lẩm bẩm:

" May quá... may mà mình chưa quên, mình vẫn còn nhớ được tất cả mọi người.. ha.. "

" Hử? Ngươi nói gì? "

" Không.. không có gì. Đúng rồi, cô nương tên gọi như thế nào? Có thể cho ta biết mục đích thật sự bắt ta đến đây không? "

" Tên ta? Phương Hoàng, ngươi có thể gọi như vậy và không có mục đích nào hết, ngay từ đầu những gì ta nói với ngươi đều là thật. "

Thật sự là thích bạo dâm? Không sao hết, dù gì mình là người hưởng lợi trong việc này, nhưng cứ ở trong đây như thế này thì không ổn. Mình cần phải thăng cấp năng lực siêu phàm và tìm đường đến Địa Cầu.

" Vậy có thể đưa ta về lại nơi ban đầu ngươi bắt ta không? "

" Ngươi muốn rời đi sao? " Khuôn mặt Phượng Hoàng có chút thất vọng.

" Thế ngươi có muốn theo ta không? Hay muốn ở nơi này mãi? "

" Nếu bây giờ ta không cho ngươi rời đi thì sao? "

" Không cho ta rời đi? Ta có thể làm được gì với một người mạnh như ngươi đây? "

Phượng Hoàng im lặng một lúc, suy nghĩ một số vấn đề, nàng nhìn vào mắt Trương Huyền, mở miệng nói:

" Hừm.. vậy ta sẽ đi theo ngươi đến cùng trời cuối đất, ngươi chỉ cần cố ý trốn thoát khỏi ta, cái chết là điều chờ đón ngươi! "

Hả? Như vậy cũng đồng ý theo mình, vậy giấc mơ đó.. há chẳng phải nói là sự thật? Không đúng, chưa thể nói lên điều gì khi Phượng Hoàng theo mình, cần phải quan sát thêm.

" Được... Được. "

" Bây giờ ngươi muốn đi đâu? " Phương Hoàng hỏi.

" Đưa ta quay lại chiến trường, ta có việc cần làm ở đó. "

" Được. "

Phượng Hoàng cùng Trương Huyền bay nhanh đến nơi ba vị Vương đang chiến đấu. Họ vẫn đang không ngừng giao đấu, cỗ năng lượng phát ra khắp nơi. Trương Huyền không bị ảnh hưởng, Phượng Hoàng dễ dàng đi qua tầng áp lực đó.

" Nàng có thể đưa ta đến quân lính xà nhân được không? Nên tránh mặt bọn hắn, ta cũng không muốn có liên can gì đến chuyện của họ. " Trương Huyền mở miệng nói khi nhìn thấy chiến đấu của ba vị Vương.

" Hửm? Được, để xem ngươi muốn làm gì, dù sao ta cũng không thể can dự vào việc của nơi này. "

Không can dự được? Có nghĩa là nàng không được phép đúng không? Mình có thể làm tùy ý mà không cần để ý đến nàng, vậy cũng tốt.

Bạn đang đọc Tu Sắc Thành Thần sáng tác bởi YounJung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YounJung
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 524

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.