Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ưng Thân Nữ Yêu

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

 

Mười tám năm chủ nghĩa duy vật sụp đổ trong đêm nay. Ai có thể ngờ lại gặp chuyện yêu ma quỷ quái như vậy?

 

Chậm rãi bước xuống xe đạp, hắn nghe thấy tiếng cười quỷ dị của một người phụ nữ từ trên cầu. Đó chắc hẳn là thủ phạm đã nhốt hắn trên cầu.

 

Lý Trường Hà cũng cười ha hả, giống như một gã nào đó chơi trò véc tơ (1) thắng đậm, sau đó đột nhiên dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ hung ác: 

- Thật ngại quá, khiến ngươi chê cười rồi! Muốn giết ta, ngươi nhất định phải có chút bản lĩnh!

Đây không phải là khoe khoang, hắn không phải là loại người cam chịu số phận.

 

Bằng không, hắn đã không từ một đứa trẻ mồ côi trong cô nhi viện đổ nát trở thành học sinh của trường trung học số 1 Yên Vân.

 

Từ khi còn ở cô nhi viện, hắn đã nhìn ra có quá nhiều người trên thế giới phàn nàn về số phận bất công, nhưng họ lại không làm gì để thay đổi.

 

“Mệnh khổ không có gì đáng sợ. Điều đáng sợ là chúng ta không làm gì cả.”

 

Đó là lời dặn dò của giám đốc cô nhi viện mà Lý Trường Hà ghi tạc trong lòng.

 

Những gì số phận cho bạn, bạn có thể từ chối. Nếu như không cho vẫn có thể đoạt lấy!

   

Vì vậy, hắn đã tranh đấu hết lần này đến lần khác, cho dù không có ai nhận nuôi, một đứa trẻ không có gì như Lý Trường Hà vẫn có thể trở thành bạn cùng lớp với những con ông cháu cha giàu có.

 

Giống như mối quan hệ như hai thế giới của hắn và cô bạn Tiêu Nam.

 

Hôm nay, Lý Trường Hà lại định liều một phen! Từ chối sự sắp đặt của số phận.

 

Hắn phải sống!

Hắn nhìn thấy một bóng đen bò ra từ bóng cây cầu, đôi cánh tay chuyển động như đôi cánh chim ưng đáp xuống bên cạnh cầu cách đó không xa.

 

Nó rõ ràng mang khuôn mặt của một người phụ nữ, nhưng dưới bụng lại là cơ thể của một con chim săn mồi. Khi móng vuốt nhọn hoắt như đại bàng đáp xuống, tay cầu bắn lên tia lửa xẹt xẹt. Mặc dù có thân hình cao gần hai mét nhưng nó có thể di chuyển vô cùng nhanh nhẹn.

 

Nó cười quái dị một tiếng, ánh mắt dán chặt vào Lý Trường Hà. Loại ánh mắt này khiến Lý Trường Hà nhớ tới chính mình lúc nhìn giò heo thơm ngon.

 

- Harpy (Ưng Thân Nữ Yêu)? (2)

Loại quái vật trong truyền thuyết này... không, thậm chí còn không phải là truyền thuyết, nó là do loài người dùng trí tưởng tượng ra, ấy vậy mà lại thật sự xuất hiện ở trước mặt Lý Trường Hà.

 

- Muốn ăn ta sao? Vậy ngươi quả thực có mắt thẩm mĩ!   

Lý Trường Hà nghiến răng lùi lại mấy bước. Hắn buộc cơ thể đang run rẩy của mình phải bình tĩnh lại, hắn cũng biết mình không còn nơi nào để trốn.

 

- Chẳng trách mà hiện trường buổi sáng còn sót lại nhiều lông vũ như vậy, hóa ra đều là gia hỏa này đi săn để lại sao? Hắn từ sáng sớm đã nhắm vào mình rồi sao?

Ánh mắt Lý Trường Hà dần trở nên hung ác, trong cô nhi viện hắn vốn không phải đứa trẻ ngoan, bằng không cũng chẳng đến mức không ai nhận nuôi.

 

Những vụ bắt nạt, ức hiếp ở khắp mọi nơi và những đứa trẻ mồ côi không có sự chăm sóc của cha mẹ chỉ có thể tự bảo vệ mình.

 

Chiến đấu là một phần của cuộc sống cho đến khi hắn rời trại trẻ mồ côi. Đến nỗi Lý Trường Hà có lúc phải ghen tị với những người bạn học cùng mình.

 

Ở cô nhi viện, đôi lúc chỉ vì một lời khen của trưởng khoa, hắn có thể bị bạn bè đồng trang lứa hùa nhau vào đánh. Cũng có lúc vì một miếng ăn, hắn phải tranh của các bạn đến nỗi toàn thân bê bết máu.

 

Và các bạn học hiện tại cùng hắn có lẽ vào thời điểm đó đang được hưởng sự chăm sóc của cha mẹ.

Nhưng Lý Trường Hà che giấu rất kỹ, không ai có thể nghĩ rằng một nhân vật hài hước, thích bày trò quậy phá như hắn lại là đứa trẻ có vấn đề cũng như xấu xa nhất trong cô nhi viện.

 

Đương nhiên, xét về mặt tích cực, điều này cũng giúp Lý Trường Hà tôi luyện tố chất thân thể tương đương vận động viên.

 

Giờ đây, Lý Trường Hà lại một lần nữa thể hiện sự hung hãn khi tranh đoạt thức ăn giống hồi còn nhỏ. Nhưng lần này sẽ là... đoạt mạng người! 

   

Dường như cảm nhận được con mồi này khó đối phó, Harpy dừng lại cách đó không xa nhưng không tới gần.

 

Lúc này, chiếc ba lô Lý Trường Hà đang mang nặng nề rơi xuống đất.

 

Lý Trường Hà đưa tay lấy ra một... quả tạ.

 

Đồng thời, hắn cởi áo phông rồi quấn quanh quả tạ, quan sát Harpy đang trở nên cảnh giác hơn, Lý Trường Hà nhỏ giọng nói:

- Là học sinh tuyển sinh đặc biệt, mang theo một quả tạ không hề quá đáng đúng không?

 

Tự bảo vệ mình bằng cách mang quả tạ theo mình thì chỉ có là một học sinh tuyển sinh đặc biệt chuyên tập luyện thể dục hàng ngày như Lý Trường Hà mới có thể làm được.

 

Đáng tiếc không có tiếng trả lời, Ưng Thân Nữ Yêu dường như đã có sự mất kiên nhẫn, thét lên một tiếng chói tai, sau đó vung cánh tay lên ngay lập tức rút ngắn khoảng cách. Móng vuốt kim loại như muốn xé xác con mồi ngay lập tức.

 

- Đáp lại một câu thôi cũng không biết, vậy ngươi biết gì chứ! Vậy thì lao tới đây, tới đây nào!

 

Lý Trường Hà nghiến răng, nâng chiếc áo thun trong tay lên, vung mạnh một phát như búa bổ.

 

Trong lòng âm thầm niệm chú chắc chỉ có mình hắn hiểu:

“Mong cho cú ném của chiến binh là ta đáp trúng mục tiêu, A Di Đà Phật, cấp cấp như luật lệnh, Hallelujah, Amen..."   

 

Một giây sau, cánh tay của Lý Trường Hà bị một vết cắt lớn, nhưng có lẽ câu chú của hắn đã linh nghiệm, không biết vị thần nào đã mỉm cười với hắn mà khiến cho quả tạ nặng 7kg đã đánh chính xác vào ngực Harpy, liền sau đó là tiếng xương gãy trong khoang ngực của nó vang lên.

 

"Woooooo!"

Harpy hét lên và ngã xuống đất. Sắc mặt Lý Trường Hà tái nhợt, trảo ưng của con yêu nghiệt vẫn còn nắm chặt bàn tay trái của hắn, cùng với sức ném đã kéo bay cả hắn cùng ngã xuống đất. Dù là vậy nhưng chính tiếng kêu thét của con yêu quái mới khiến đầu óc Lý Trường Hà như muốn nổ tung.

 

Nhưng Lý Trường Hà vẫn cười tươi, hắn đã đoán đúng! Con Ưng Thân Nữ Yêu kia không thể giết hắn chỉ trong một lần di chuyển!

 

Ngay từ khi thử nghiệm với chai nước khoáng, Lý Trường Hà đã nhận ra rằng nếu con yêu quái đó có năng lực săn giết con người, hà cớ gì còn phải tạo ra Quỷ Đả Tường làm gì cho phức tạp?

 

Nhưng nghĩ kỹ thì tác dụng của Quỷ Đả Tường chính là dùng để phá bỏ lớp phòng ngự tâm lý và tiêu hao thể lực của con mồi.

 

Nói cách khác, bản thân Harpy không có khả năng săn giết một con người đã có sự chuẩn bị sẵn sàng, hoặc giả phải rắc rối hơn, đồng thời nó cũng cần sự hỗ trợ của Quỷ Đả Tường!

 

Lý Trường Hà dường như có thể tưởng tượng ra cảnh nạn nhân trước đó đã quanh quẩn một chỗ trên cây cầu này trong một lúc lâu. Sau khi yêu nữ xuất hiện người đó mới tuyệt vọng lựa chọn nhảy cầu chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn bị Quỷ Đả Tường ảnh hưởng và rơi xuống cầu chết, trở thành thức ăn của Ưng Thân Nữ Yêu.

 

Lý Trường Hà nghiến răng nghiến lợi, lần nữa giơ chiếc áo thun bọc quả tạ bằng tay phải lên, ném thẳng vào mặt Harpy. Hắn không có chút thương hoa tiếc ngọc, mặc dù đối thủ mang khuôn mặt con người, nhưng trên thực tế nó vẫn là một con yêu tinh hung dữ. Nếu muốn sống sót buộc phải giết nó!

 

Thật bất ngờ, con Ưng Thân Nữ Yêu kia đang nằm trên mặt đất đột nhiên vẫy cánh tay giống như đôi cánh. Đôi cánh bao lấy nó cứng như lưỡi dao, xé toạc chiếc áo phông làm cho quả tạ được bọc bên trong rơi xuống một bên.

(1)Là một trò chơi phòng thủ tháp với chủ đề vector. Người chơi đặt các tháp của mình một cách chiến lược và loại bỏ các kẻ địch đang tấn công.

(2)Ưng Thân Nữ Yêu (hay Harpy): Trong thần thoại Hy Lạp và thần thoại La Mã, Harpy là những yêu nữ đầu người mình chim, được xem là hiện thân của những cơn gió bão.

Bạn đang đọc Tự Liệt Ngoạn Gia của Đạp Lãng Tầm Chu

Truyện Tự Liệt Ngoạn Gia tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.