Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc gặp gỡ với đám người Tiêu gia

Tiểu thuyết gốc · 4715 chữ

Sau khi một người nam tử mang hắc bào kèm theo chiếc mặt nạ kì dị bước tới thì nam tử tên Tiêu Lâm không giám coi thường một chút nào, anh cảm nhận được từ người nam tử trước mặt anh mặc dù khí tức chỉ có đấu linh sơ kì nhưng lại cho anh cảm giác thấy lạnh sống lưng. Tiêu Lâm nhìn về phía nam tử mang Hắc bào đi tới hét lớn

"Ngươi là ai, khai danh tính của ngươi ra mau, nếu không chúng ta sẽ lập tức động thủ"

Ngay khi anh đang hét lớn thì một đạo âm thanh của cô bé loli Tiêu Hoa nói

"Tiêu Lâm ca, có chuyện gì mà anh trong gấp gáp vậy, người kia chỉ là đấu linh sơ kì thôi mà?"

Trong lúc cô bé đang nói thì 3 nam tử đằng và 2 nữ tử đằng sau cũng hơi nghi ngờ nhưng chỉ thể hiện bằng ánh mắt chứ không nói gì mà chỉ hơi ngưng trọng hướng mắt về phía người nam tử kì lạ. Trong lúc đó người nam tử kì lạ cũng chả quan tâm tới lời nói của Tiêu Lâm mà chỉ tiến tới cười cười nói

"À...mọi người đừng hiểu lầm, ta không phải người xấu đâu... hì hì, ta chỉ là một tu sĩ tán tu bị lạc đường nên muốn nhờ mọi người khi về thì tiện thể đưa ta ra ngoài chút thôi..ta không có ý gì xấu đâu.. hì hì"

"Vậy ngươi tên là gì, đến từ đâu, mau khai báo danh tính đi"Tiêu Lâm có vẻ như không hề tin lời người nam tử phía trước mình mà hỏi

"À thì ta tên là Lâm Phong, thì như ta nói lúc nãy thì ta chỉ là một tu sĩ tán tu thôi không hề có gia tộc nào cả... hì hì"Nam tử mang hắc bào vẫn cười tươi nói

"Vậy mục đích của ngươi là gì , nói mau"Tiêu Lâm vẫn có vẻ không tin nói

"Đệt..đm.. hỏi gì lắm thế.., biết vậy không xuất hiện kiểu này..haizz"Lâm Phong thầm chửi trong lòng nhưng sau đó vẫn cười tươi trả lời Tiêu Lâm

"Ta cũng nói vấn đề này trước kia rồi, ta chỉ xin đi nhờ ra ngoài thôi... hì hì..ta thật sự không có ý gì xấu đâu"

Đáp lại Lâm Phong thì Tiêu Lâm chợt suy nghĩ một chút rồi nói

"Ngươi đợi ta một chút"

Thế là ngay lập tức Tiêu Lâm đi qua đám người sau đó lên tiếng nói

"Mọi người thấy hắn như thế nào, ta có cảm giác hắn không đơn giản đâu"

"Chắc là do Tiêu Lâm ca nghĩ quá thôi, chứ hắn chỉ là đấu linh sơ kì thì làm gì được chúng ta"Cô bé loli Tiêu Hoa nói

"Ta cũng thấy hắn cũng chỉ là một tên đấu linh bình thường, trong chả có gì đặc biệt cả, chỉ là có hơi kì lạ một chút thôi, còn Yến muội thấy sao"Tiêu Hương quay qua hướng Tiêu Yến nói

"Thực ra ta cũng thấy vậy, hắn chỉ hơi hơi kì lạ một chút thôi, có lẽ chúng ta nên cho hắn đi cùng một chút"Tiêu Yến đằm thắm nói

"Nhưng mà 2 muội, muội quên rằng mục đích của chúng ta hôm nay đến đây sao, không thể cho hắn hưởng lợi được..."Một nam tử trong số 3 nam tử lên tiếng nói

"Thôi ta nghĩ hắn đi cùng với chúng ta cũng không sao đâu, mọi người cứ quan trọng hoá vấn đề lên thôi"Cô bé loli Tiêu Hoa nói

"Nhưng mà...."Nam tử vừa nói lại đáp

"Không có nhưng nhị gì hết á, Tiêu Lâm huynh thấy sao"Tiêu Hoa hơi phồng má nói

"Thôi ta nghĩ cho hắn đi theo cũng được, nếu hắn đạt được cơ duyên gì thì cho hắn, chắc cũng một phần do ta hơi nghĩ nhiều thôi"Tiêu Lâm thở một hơi dài nói

"Nếu Tiêu Lâm đại ca đã nói vậy thì ta cũng không có ý kiến gì "Cả đám ba người nam tử nói

"Ta cũng không có ý kiến gì"Tiêu Yến và Tiêu Hương cùng nói

Sau một lúc chờ đợi thì Tiêu Lâm đám người cũng hướng về phía Lâm Phong

"Xin lỗi huynh đệ, là ta lúc trước hơi lỗ mãng"Tiêu Lâm gãi đầu nói

"À việc đó hả, ta không quan tâm đâu, là do ta nhờ mọi người trước mà.. hì hì"Lâm Phong cười nói

"Vậy Lâm Phong phải không nhỉ,ta là Tiêu Lâm, huynh cứ gọi như thế nào cũng được. À mà chúng ta đã hội ý sẽ cho huynh đệ đi theo rồi nên huynh đệ không cần lo lắng"Tiêu Lâm nói

"À thế thì tốt quá, cảm tạ"Lâm Phong chắp hai tay lên ngực nói

"Không có gì đâu, chỉ là chuyện nhỏ thôi"Tiêu Lâm cười nói

"À vậy mọi người là...."Lâm Phong nhìn về phía đám người hỏi thì 3 nam tử hướng tới và nói

"Ta là Tiêu Long

Ta là Tiêu Hoả

Ta là Tiêu Thiên Hải"

Sau đó cô bé loli Tiêu Hoa chạy đến hướng Lâm Phong hào hứng nói

"Chào Lâm Phong ca , muội tên là Tiêu Hoa rất vui được gặp huynh... hì"

"Hoa muội, muội hơi lỗ mãng rồi đấy... hì xin lỗi ta tên Tiêu Hương là tỉ tỉ của nha đầu này"Tiêu Hương nghiêm túc nhìn Tiêu Hoa xong hướng đến Lâm Phong nói

"Còn ta là Tiêu Yến tỉ họ của nha đầu Tiêu Hoa này hì hì"Tiêu Yến tiếp đến cười nhẹ nhàng nói

"À rất vui khi được gặp mọi người, ta tên Lâm Phong, năm nay vừa mới 18 tuổi."Lâm Phong gật gật đầu nói

"Huynh mới 18 tuổi hả, thế là huynh phải gọi là Yến tỉ với Hương tỉ đi.hihi"Tiêu Hoa cười cười nói

"À xin lỗi, đệ rất vui khi được gặp hai tỉ"Lâm Phong hướng Tiêu Yến và Tiêu Hương nói

"À không có gì đâu, đệ không cần phải xin lỗi đâu...hìhì"Tiêu Hương và Tiêu Yến đồng thanh nói

....

Sau khi giới thiệu xong thì mọi người đều đã quen nhau. Trong khoảng thời gian này Lâm Phong cũng đã biết thân phận thực sự của đám người này ở rất cao tầng trong Tiêu tộc. Hai tỉ muội Tiêu Hương và Tiêu Hoa là con gái của gia chủ hiện nay của Tiêu tộc. Tiêu tộc hiện nay cũng vô cùng thịnh vượng ở Trung Châu chứ không hề phải trở thành một gia tộc nhỏ bé ở trong Gia mã đế quốc như trong Tiểu thuyết. Còn Tiêu Lâm là con trai út của đại trưởng lão Tiêu tộc, trong gia tộc Tiêu Lâm mặc dù không có tiếng nói như đại ca và nhị ca nhưng vẫn có một ít tiếng nói trong gia tộc. Còn ba tên nam tử còn lại là Tiêu Long con của nhị trưởng lão, Tiêu Hoả là con của tam trưởng lão và cuối cùng là Tiêu Thiên Hải con của tứ trưởng lão. Và sau phổ cập một ít thông tin thì Lâm Phong biết rằng hiện nay thế lực mạnh nhất vẫn là viễn cổ bát tộc bao gồm:

Tiêu tộc

C

ổ tộc

Hồn tộc

Viêm tộc

Dược tộc

Thạch tộc

Lôi tộc

Linh tộc

Thôn Linh tộc

rong đó có vẻ như Dược tộc là nơi có ảnh hưởng lớn nhất trong bát đại gia tộc vì thành viên chủ yếu của Dược tộc là luyện dược sư, mà luyện dược sư là nghề nghiệp cao quý nhất trong đấu khí đại lục. Còn mạnh nhất có lẽ là Tiêu tộc, Cổ tộc và Hồn tộc, Tiêu tộc có lẽ là gia tộc mạnh nhất trong cả ba nhưng lại ít thù oán nhất trong các gia tộc. Còn Cổ tộc và Hồn tộc mặc dù bề ngoài cả hai đại gia tộc nhìn như có vẻ bình thường nhưng cả hai gia tộc luôn ngấm ngầm muốn tiêu diệt lẫn nhau. Mà trong lúc Lâm Phong quét thần thức qua toàn bộ đại lục thì anh chợt nhận ra rằng nơi này vẫn có khoảng 14 đấu đế phân bố chủ yếu ở Tiêu tộc, Cổ tộc và Hồn tộc , bởi vì cả ba đại gia tộc này đều sở hữu hai đấu đế. Còn lại đấu đế phân bố chủ yếu ở các Viễn cổ bát tộc nhưng vẫn có hai đấu đế đỉnh phong đang ngủ say ở Một hầm mộ nơi nào đó ở Trung Châu. Mà sau khi quét thần thức qua toàn bộ đại học thì anh biết rằng nơi này đã hoàn toàn mất đi nguyên khí, hay là đế khí trong thời gian 1 vạn năm qua. Cho dù vậy những Viễn cổ bát tộc vẫn dự trữ được đấu đế đã là vô cùng khó khăn rồi bởi vì tuổi thọ của một đấu đế sơ kì chỉ có thọ nguyên 1 vạn năm thôi.Mặc dù nói vậy nhưng Lâm Phong khác với bọn họ, bởi vì Lâm Phong sỡ hữu huyết mạch của sáng thế thần nên anh có thể sống khoảng một trăm vạn năm nếu không bị chém chết. Trong lúc anh đang suy nghĩ thì bỗng một bóng người vụt đến trước mặt anh cười nói

"Lâm Phong ca, ngươi chơi cùng với ta đi"Tiêu Hoa nói

"Hả???"Lâm Phong ngây người nói

Bỗng lúc đó đột nhiên một cú đấm từ đâu đó rơi xuống người Tiêu Hoa khiến cô kêu lên

"Aya...đau quá...đau.. tỉ tỉ ơi tha cho ta đi mà...huhu"

"Đã nói với muội bao nhiêu lần rồi..hứ"Tiêu Hương tức giận nói

"Hương tỉ...Hoa muội không có làm gì sai đâu, tha cho muội ấy đi.."Lâm Phong cười khổ nói

Sau khoảng thời gian mấy ngày ở chung thì Lâm Phong biết rằng Tiêu Hoa là một cô bé khá là hồn nhiên, còn Tiêu Hương như là một người mẹ luôn nghiêm khắc với con vậy, ngược lại thì Tiêu Yến thì lại điềm đạm, ít nói hơn, cô chỉ nói những điều cần nói . Còn Tiêu Lâm nói thẳng ra là một con người khá là cẩn trọng, còn ba người Tiêu Long, Tiêu Hoả, Tiêu Thiên Hải mỗi người đều có tính cách khá riêng biệt. Mỗi người đều có những điểm riêng không pha lẫn vào đâu được.

Lúc trời đang chuẩn bị tối thì Lâm Phong tiến tới đám người và nói

"Mọi người, tối nay để đệ làm đồ ăn cho nha"

"Ồ..bộ đệ biết nấu ăn à, ghê nha"Tiêu Hương ngạc nhiên nói

"Thì ở một mình thì cũng phải biết một chút cái cơ bản chứ, mặc dù với tu vi của chúng ta thì không cần ăn nhưng lâu lâu cũng phải trải nghiệm nhân sinh một chút chứ.. hì hì"Lâm Phong cười nói

"Lâm Phong ca, ta cũng muốn ăn...."Tiêu Hoa hưng phấn nói

"Thế theo ý của đệ đi, lâu rồi ta cũng chưa ăn nữa.. với lại ta cũng mong chờ với món ăn của đệ nha... hì hì"Tiêu Hương cười nói

"Bọn ta cũng muốn ăn nữa"Tiêu Lâm Tiêu Long, Tiêu Hoả, Tiêu Thiên Hải đồng thanh hô lên

"Ta cũng muốn... nữa"Tiêu Yến từ đằng xa nói nhỏ

"Ồ...không ngờ yên muội cũng muốn á, bình thường muội đâu thích mấy cái này đâu..lạ à nha. .."Tiêu Hương cười cười nói

"Hứ... muội chỉ muốn thử thôi... giờ muội không muốn nữa..hứ.."Tiêu Yến quay mặt đi có vẻ hơi giận nói

"Đệt ..con gái đúng là khó hiểu, à mà không biết Băng nhi sao rồi nhỉ, mới xa mấy ngày mà lại nhớ rồi..."Lâm Phong thầm nghĩ

Tối hôm đó Lâm Phong bắt được vài con thú trong rừng rồi sau đó bắt đầu tẩm gia vị và nướng lên lửa khiến mùi hương thơm ngào ngạt khiến cho mọi người xung quanh chảy nước miếng

"Này Lâm Phong ca, muội ngửi thấy mùi gì thơm vậy, ăn được chưa huynh"Tiêu Hoa hào hứng nói

"Phong đệ ,đệ làm gì mà thơm thế, ăn được chưa ?"Tiêu Hương chảy nước miếng nói

"Bọn ta cũng muốn ăn, xong chưa thế"Đám người Tiêu Long, Tiêu Hoả, Tiêu Thiên Hải nói

"Uầy, đệ làm gì ngon thế, cho ta ăn với"Tiêu Lâm từ đằng xa chạy tới

Sau khi cả đám người bu lại quanh người Lâm Phong thì anh chỉ biết cười khổ nói

"Món ăn chưa xong đâu, mọi người đợi thêm một chút đi nha"

.......

Sau một canh giờ thì Lâm Phong cuối cùng cũng hoàn thành được món ăn của mình. Anh lấy từng miếng thịt đã được nướng ra đưa trước mặt mọi người. Thế là cả đám bu lại ăn trông vô cùng ngon miệng.

"Ngonnn.....g..h .ê... muội chưa bao giờ ăn món ngon như thế này luôn.."Tiêu Hoa vừa ăn vừa nói

"Ukm... đúng đó món này ngon ghê"Tiêu Hương vừa khen nói

"Đúng là ngon thật, tay nghề của đệ giỏi ghê"Đám người Tiêu Lâm vừa ăn nói

"Đâu có, đệ chỉ biết nấu mấy món đơn giản này thôi"Lâm Phong gãi đầu nói

Trong lúc mọi người đang ăn thì Tiêu Yến hờn dỗi ném đá lầm bầm

"Hừ cái thứ đó thì có gì ngon  chứ, mình không cần, hứ"

Trong lúc đấy thì chợt một bóng người đi tới hướng Tiêu Yến, trong lúc không chú ý thì một người mang mặt nạ cúi xuống nói

"Yến tỉ, sao tỉ không ăn với mọi người thế, thôi đây nè . .đây là phần của tỉ"Lâm Phong nói xong đặt một miếng thịt xuống gần chỗ Tiêu Yến

"Ta không ăn..hứ."Tiêu Yến bực tức nói

"Nếu tỉ không ăn cũng được, nhưng đệ sẽ để đây nha... Nếu tỉ muốn ăn thì có đồ ăn ở đó rồi..thôi đệ quay lại đây"Lâm Phong cười nói

.....

Sau một phút Lâm Phong rời khỏi thì Tiêu Yến cầm miếng thịt lên và nói

"Mình chỉ thử xem nó có ngon hay không thôi... đúng vậy.. chỉ thử thôi"

Thế là Tiêu Yến cầm lên cắn một miếng và thốt lên

"Ngon quá.!!"

Thế là là Tiêu Yến lại cắn thêm miếng nữa cho đến khi hết thì mới thôi

......

Sau khi quay trở lại thì Lâm Phong thấy mọi người đã ăn xong rồi. Lâm Phong đang chuẩn bị ăn phần của mình thì đột nhiên một bóng người xuất hiện trước mặt anh không ai khác chính là Tiêu Yến

"Đệ..đệ có thể cho ta miếng thịt đó được không... nếu đệ đáp ứng thì tỉ sẽ hoàn thành một điều kiện của đệ, được không"Tiêu Yến ngại ngùng nói

"Được chứ, tỉ cứ tự nhiên, không cần phải phải vậy đâu"Lâm Phong tươi cười nói

Thế là ngay lập tức Tiêu Yến đến bên cạnh Lâm Phong ăn hết miếng thịt còn lại. Ở bên cạnh thì Lâm Phong chả biết nói gì ngoài cười khổ (ai bảo dại gái làm gì:tác said), khi ăn xong thì Tiêu Yến mở ra một nụ cười rạng rỡ như được mùa vậy. Sau đó Tiêu Yến định cảm ơn Lâm Phong thì cô nhìn chăm chú chiếc mặt nạ Lâm Phong và nói

"Này, sao đệ lại đeo mặt nạ thế, mở ra cho tỉ coi nào"

"À là do khuôn mặt của đệ không được đẹp nên che thôi chứ không gì cả đâu"Lâm Phong giả vờ bối rối nói

"Có gì mà không cho tỉ xem được chứ, cho tỉ xem đi nào"Tiêu Yến tò mò nói

Tiêu Yến vì thoã mãn sự tò mò của mình mà lập tức cô cũng dùng hai tay của mình để tháo gỡ chiếc mặt nạ ra ngoài nhưng cho dù cô có kéo như thế nào đi chăng nữa thì chiếc mặt nạ vẫn không hề rung chuyển một chút.

"Ủa ? Sao đệ làm cái gì mà cái mặt nạ này giữ chặt thế"Tiêu Yến hơi không bằng lòng nói ra

"À không có gì đâu, chỉ là đệ không muốn lộ mặt mình ra thôi.. hì hì"Lâm Phong cười nói

"Thế thì thôi, à mà đệ sao lại phải ở nơi như này thế, bộ đệ không thấy nguy hiểm à" Tiêu Yến bỏ đi sự rò mò của mình rồi ngồi xuống bên cạnh Lâm Phong nói

"À thì ... do đệ không có gia đình hay gia tộc gì để che chở nên đệ phải chạy vào ma thú sơn mạch này để sinh tồn và cũng để tự lịch luyện thôi"Lâm Phong gãi đầu nói

"Ồ.. thì ra đệ có nỗi khổ không ít nhỉ. Thế đệ suốt năm tháng có cô đơn không"Tiêu Yến hơi nhìn qua Lâm Phong nói

"Nói không có cũng không phải, mà nói có cũng chưa đúng lắm... Thực sự mà nói thì ở trong này cũng khá là lâu rồi nên đệ cũng chẳng quan tâm đến việc đó nữa"Lâm Phong nhìn lên trời dường như đang nhớ tới điều gì đó

"Vậy tiếp theo đệ có muốn làm gì ?"Tiêu Yến tiếp tục hỏi

"Thì đệ cũng chỉ ra ngoài rồi kiếm học viện nào đó để tu luyện thôi, à mà nhóm tỉ vào khu vực này làm gì thế.... ở đây đáng lẽ không có gì ở trong mắt Tiêu tộc đâu nhỉ"Lâm Phong dò hỏi

"À thì...mà thôi nói cho đệ cũng được, bọn tỉ tới đây một phần để lịch luyện với chủ yếu là tìm truyền thừa của cường giả đấu thánh thôi"Tiêu Yến cười nói

"Đệt... chỉ là truyền thừa của một đấu thánh mà ta cứ tưởng có gì quan trọng chứ..."Lâm Phong khinh thường nghĩ nhưng bên ngoài vẫn cố tỏ ra vẻ ngạc nhiên

"Đấu thánh.... chẳng lẽ là đấu thánh trong truyền thuyết sao..."

"Đúng vậy đó, mà đệ có muốn đi tìm cơ duyên cùng bọn tỉ không"Tiêu Yến cười cười nói

"Có.. có chứ...à mà không được ..."Lâm Phong gật đầu nhưng lại bồn chồn nói

"Có gì mà không được, sau những ngày ở chung thì chúng ta biết đệ không phải người xấu rồi nên không cần phải lo điều đó"Tiêu Yến vẫn cười tươi nói

"Vậy thì đệ vô cùng cảm tạ mọi người"Lâm Phong bắt hai tay lên ngực nói

"Hì hì...không cần cảm tạ vậy đâu, mà trong những lúc như này ta cảm thấy đệ dễ thương hơn đó..."Tiêu Yến đỡ Lâm Phong đứng dậy cười nói

Ngay sau đó bỗng Tiêu Hương lập tức đến với vẻ mặt ngạc nhiên

"Ồ, Yến muội, muội làm gì ở đây với Phong đệ thế"Tiêu Hương bắt chuyện trước

"Muội chỉ nói cho Lâm Phong về mục đích chuyến đi của bọn mình và cho đệ ấy đi theo tìm cơ duyên thôi ý mà"Tiêu Yến có chút đỏ mặt nói

"Đúng..đúng vậy đó"Lâm Phong giả vờ  hùa theo

"Ồ chỉ vậy thôi sao, nhưng sao ta cứ ngửi thấy mùi gian tình ở đây nha..haha"Tiêu Hướng chọc ghẹo nói

"Đâu..đâu có gian tình gì đâu... chỉ là do tỉ tưởng tượng thôi"Tiêu Yến hơi đỏ mặt cúi đầu xuống nói

"À mà thôi, giờ không đùa nữa , chúng ta quay lại chỗ của Lâm huynh đi"Tiêu Hương nói rồi dẫn Tiêu Yến đi rồi để Lâm Phong đi đằng sau. Vừa đi Tiêu Hương vừa dùng vai đập vào hướng Tiêu Yến xong nói

"Này, giờ không có ai thì nói đi...đừng tưởng tỉ không biết... nói gian tình ra ngay.. haha"

"Đâu có, muội chỉ có chút cảm tình với đệ ấy thôi chứ không như tỉ nghĩ đâu"Tiêu Yến vẫn vừa đi vừa cúi đầu xuống nói

"Chỉ là cảm tình thôi sao... tỉ không nghĩ vậy đâu..haha"Tiêu Hương cười nói

"Đúng vậy, chỉ là cảm tình thôi.."Tiêu Yến nói xong lập tức chạy đến hướng nhóm Tiêu Lâm

"Ồ... Tiểu Hương thật sự biết yêu rồi kìa..dễ thương ghê... haha"Tiêu Hương đứng phía sau cười nói xong lập tức hướng về phía nhóm Tiêu Lâm

Còn Lâm Phong đi phía sau mặc dù không cố ý nhưng vẫn nghe được cuộc nói chuyện khi nãy của Tiêu Yến và Tiêu Hương. Anh lúc này chỉ biết cười khổ xong lập tức hướng về phía nhóm Tiêu Lâm chạy đến

Sau khi tập họp xong đầy đủ khuôn mặt của tất cả mọi người thì Lâm Phong hướng lên phía trước nói

"Mọi người chú ý, trong thời gian dò tìm này thì cuối cùng chúng ta cũng đã tìm được truyền thừa của đấu thánh ở đâu rồi nên chúng ta sẽ bắt đầu đi vào truyền thừa vào sáng sớm ngày mai"

"Còn bây giờ thì xin mời Phong đệ lên chế biến món ăn cho cả nhóm"Tiêu Lâm cười hướng về phía Lâm Phong nói

"Đúng đó Phong ca, huynh chế biến món giống hôm qua đi mà, muội thấy nó ngon lắm luôn..."Tiêu Hoa chạy tới ồm chầm lấy cánh tay Lâm Phong với ánh mắt đáng thương nói

"Được, được chứ huynh sẽ làm mà"Lâm Phong rốt cuộc không cưỡng lại được sự đáng yêu của Tiêu Hoa mà đồng ý

"Phong ca là tốt nhất hì hì"Tiêu Hoa buông cánh tay Lâm Phong ra và cười nói

"Nếu hôm nay Phong đệ đã Chế biến món ăn thì để Tiêu Lâm ta đi lấy thịt về cho, còn Tiêu Long, Tiêu Hoả, Tiêu Thiên Hải ở lại đây bảo vệ bọn họ"Tiêu Lâm nói xong vụt bay vào sâu trong khu rừng

Thế là tối hôm ấy, Lâm Phong dùng những đồ chơi dân gian mà ở kiếp trước anh từng chơi ra cho Tiêu Hoa chơi.Mà ngay lúc đó, Tiêu Hương và Tiêu Yến thấy món đồ kì lạ nên cũng lao vào chơi trong như một đám trẻ con. Còn về phía đám nam tử thì Tiêu  Long phụ trách dựng lều, còn Tiêu Hoả thì vẫn ở trên cây quan sát, còn lại về phía Lâm Thiên Hải là một tên béo nên suốt ngày chỉ có ăn với ngủ chứ chưa thấy làm được việc gì. Về phía Lâm Phong thì vẫn dùng số thịt còn lại lúc trước để nướng trong khi chờ đợi Tiêu Lâm đem thịt về.Sau một lúc nướng xong thì Lâm Phong hướng tới đám người mà nói

"Mọi người, quay lại đây đi, ăn trước món này trong khi đợi Lâm ca trở lại cũng được"

Thế là ngay lập tức cả đám người bu lại như kiến khiến anh không khỏi cười khổ. Sau một lúc thì đống thịt anh nướng cho đã hết toàn bộ trừ phần của chính Lâm Phong. Trong bữa ăn này thì như thường lệ vẫn là tên béo Tiêu Thiên Hải này ăn nhiều nhất nên mới dẫn tới tình trạng cả đám người còn lại đuổi đánh như đuổi chó vì cái tội ăn hết phần của họ. Ở ngoài cuộc thì Lâm Phong vẫn nhì bọn họ đuổi đánh rồi ngồi xuống lấy phần mình xem kịch. Bỗng đang chuẩn bị ăn thì lập tức một bóng người Tiêu Yến ngay lập tức đi tới như muốn nói chuyện gì nhưng vẫn ấp a ấp úng không nói được

"Có chuyện gì vậy Yến tỉ, sao tỉ không qua chơi với bọn họ thế, đệ thấy họ đang chơi đuổi bắt rất vui kìa haha"Lâm Phong cười hướng về phía đám người đang rượt đuổi tên "heo"cướp đồ ăn nói

"À.. thì...à.. cũng chẳng có chuyện gì hết nhưng ...à.. thì.món thịt của đệ ngon lắm đó"Tiêu Yến không biết nói gì đành phải nói đại ra một câu gì đấy

"Ồ nếu vậy thì cảm ơn tỉ nha"Lâm Phong gãi đầu nói

"A..không phải vậy.."Tiêu Yến nói lắp bắp nhìn về hướng món thịt đang ở trên tay Lâm Phong nói

"Ơ đệt...đừng nói là nàng lại muốn ăn tiếp đấy"Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng nhưng bên ngoài vẫn tiếp tục cười nói

"Nếu đệ đoán không sai thì tỉ muốn ăn thịt tiếp phải không, nếu thế thì tỉ cứ lấy đi đệ ăn sau cũng được hì hì"

"Nhưng mà ....còn đệ thì sao."Tiêu Yến bị đoán trúng lập tức đỏ mặt cúi đầu xuống xong nhìn lên Lâm Phong nói

"À không sao đâu, đệ chưa đói lắm, với lại tí nữa Lâm huynh về đệ ăn lại cũng không muộn đâu... hì"Lâm Phong cười nói (lại dại gái rồi, chán ghê:tác said:))

"Thế cũng được, nhưng nếu lần sau đệ có khó khăn gì cứ đến Yến phủ ở Tiêu tộc tìm tỉ, tỉ sẽ giúp vô điều kiện được không"Tiêu Yến vẫn đỏ mặt nói

"À vậy thì theo ý tỉ cũng được"Lâm Phong đáp

"Vậy thì tốt quá, thôi tỉ cảm ơn nha"Tiêu Yến vui vẻ cầm món thịt trên tay Lâm Phong rồi ăn vô cùng hạnh phúc trong khi Lâm Phong ở bên cạnh cười khổ ( đó, do tội dại gái đấy con ạ, không biết học ai nữa: tác said [_])

Sau khi ăn xong thì Tiêu Yến đứng dậy như chưa từng xảy ra chuyện gì rồi quay mặt hướng Lâm Phong hơi đỏ mặt một chút xong hít một hơi dài rồi quay lại hướng đám người đã xử lý xong Tiêu Thiên Hải.

"Thiên Hải huynh thật xấu, lần nào cũng ăn hết phần của mọi người là sao..hứ...không nói chuyện với huynh nữa"Tiêu Hoa quay mặt giận hờn nói

"Thôi mà Hoa muội, ta biết lỗi rồi mà, ta hứa lần sau không như vậy nữa, ta hứa.."Tiêu Thiên Hải trong có vẻ đáng thương nói

"Hứ.."Đáp lại Tiêu Thiên Hải thì Tiêu Hoa chỉ đáp lại hời hợt rồi quay đi

"Nào, Hoả huynh, Long huynh, Hương tỉ giúp đệ với!"Tiêu Thiên Hải Hướng về phía Tiêu Long,Tiêu Hoả,Tiêu Hương như cầu sự trợ giúp nói

"Tự làm thì tự chịu đi, nếu muốn thoát khỏi tội thì đệ phải đáp ứng một điều kiện của ta"Tiêu Hương quay lại nói

"Điều kiện gì đệ cũng đáp ứng hết, mong tỉ giúp đệ"Tiêu Thiên Hải như bắt được cọng cỏ cứu mạng nói

"Uổng viên thuốc xổ này đi"Tiêu Hương lườm nói

"Ơ.. Hương tỉ...aaaaaaaa...chu mi Nga."Tiêu Thiên Hải chưa kịp nói thì đã bị Tiêu Hương nhét viên thuốc vào miệng

Sau đó thì Tiêu Thiên Hải, à mà không có sau đó nữa, Thiên Hải trong khi nhận được sự trừng phạt thì đám người Tiêu Hương, Tiêu Long, Tiêu Hoả, Tiêu Yến, Lâm Phong cười phá lên vô cùng hả dạ. Lại thêm một thời gian sau thì Thiên Hải quay lại với vẻ mặt vô cùng bơ phờ như chưa từng có sự sống xuất hiện

"Haha, thấy thế nào Hải đệ, cảm giác như thế nào..haha"Tiêu Long cười vui nói

"Hứ..huynh còn nói nữa, thôi đệ mệt lắm đệ đi nghỉ đây"Tiêu Thiên Hải mệt mỏi nói

Thế là cả đám Lâm Phong vẫn tiếp tục cười vui vẻ như chưa có chuyện gì. Sau một thời gian lâu nhưng chưa thấy Tiêu Lâm về thì Tiêu Hoa lo lắng nói

"Lâm ca ca sao lâu về thế nhỉ, không phải gặp chuyện gì rồi chứ.."

"Ta cũng thấy Lâm ca đi hơi lâu rồi,không biết đã xảy ra chuyện gì nữa"Tiêu Hoả, Tiêu Long mặt lộ ra vẻ lo lắng nói

"Ta cũng cảm thấy vậy, thôi chúng ta đi tìm Lâm huynh đi"Tiêu Hương cũng hơi có chút lo lắng nói

"Đúng vậy, chúng ta đi tìm Lâm huynh đi"Lâm Phong dẫn đầu nói

"Ta cũng đi, ta cứ có cảm giác lo lắng gì đó"Tiêu Yến phụ hoạ nói

......

Thế là lập tức cả nhóm vụt về phía lúc trước Tiêu Lâm đi rồi tìm kiếm.Sau khi đi một khoảng thời gian nhưng chưa tìm thấy thì đột nhiên từ hướng Tây của nhóm người phát ra tiếng chiến đấu vô cùng khốc liệt.Ngay lập tức cả nhóm hướng về phía tiếng động đó vụt đến.......

P/s: Mn đọc tạm chương này nha {^_^}. Mong mn tiếp tục ủng hộ truyện...

Bạn đang đọc Tu Chân Xuyên Việt Hệ Thống sáng tác bởi Kiênnn

Truyện Tu Chân Xuyên Việt Hệ Thống tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kiênnn
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.