Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 4059 chữ

Tại một nơi nào đó trong Ma Thú Sơn Mạch, ở sâu trong các cánh rừng rậm rạp dường như đang che dấu một khí tức vô cùng kinh khủng. Trong cái nơi mà ẩn dấu cái khí tức ấy thì bỗng đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho một vùng không gian gần đó bị ngưng trệ. Từ cái nơi mà xuất động ra luồng khí từc kinh khủng đó thì chợt một tiếng đất đá rơi từ trên một hang động kỳ bí rớt xuống. Bỗng một người đàn ông mang trên người hắc bào chui ra khỏi đống đất đá vừa rồi kìa. Sau khi thoát khỏi đống đất đá thì người đàn ông nhìn lên trời dường như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng người đàn ông kì lạ vươn hai cánh tay của mình lên như bày tỏ sự mỏi mệt của chính mình.

"Cuối cùng cũng đột phá, không biết từ lúc bế quan đến giờ không biết bao nhiêu thời gian nhỉ?.."Người đàn ông mệt mỏi nói

Không sai người đàn ông này chính là Lâm Phong của chúng ta, sau khoảng thời gian dài dằng dặc thì cuối cùng anh cũng đã thoát khỏi cái cảnh phải điên cuồng tu luyện trong cái động chật hẹp kia.

"Haizzz.. mệt ghê...thôi bỏ đi , giờ kiếm cái gì đó ăn đã, lâu rồi không ăn gì đó rồi... có lẽ thực quản của mình đã chờ đợi ngày này lâu rồi..!!"Lâm Phong chán nản nói

Thế là sau khi thoát khỏi cảnh tu luyện mà hệ thống đặt ra thì cuối cùng Lâm Phong nhà ta đã đạt được cảnh giới độ kiếp đỉnh phong, mặc dù là thời gian tu luyện của main ta khá chậm nhưng giờ điều đó chẳng quan trọng nữa, việc quan trọng bây giờ là anh phải tìm một thứ gì đó bỏ bụng trong suốt ngàn năm qua (Thực ra thì đạt đến cảnh giới như này thì main ta cũng chẳng cần phải ăn uống làm gì cả, chủ yếu là do main ta thích thôi hì:)). Thế là Lâm Phong lập tức thì dùng thần thức của mình quét qua toàn bộ khu vực này thì anh cũng đã phát hiện ra không ít sinh vật. Ngay một cái tíc tắc thì Lâm Phong đã phóng đến một con Trư hùng vô cùng to lớn đang năm phơi nắng mà không biết sự nguy hiểm sắp đến với chính mình. Sau đó thì, à mà không có sau đó nữa ngay khi con Trư hùng chưa kịp phản ứng thì một luồng khí chớp nhoáng đã cắt toàn bộ thân thể của nó ra làm những miếng thịt  rơi lộp bộp trên đất. Lâm Phong tiến đến và cầm lấy một số miếng thịt xong dùng hoả diễm của mình để nướng miếng thịt trong tay thành một miếng thịt nướng thơm ngát, sau đó Lâm Phong bỏ một chút dược thảo ra để làm gia vị cho món ăn. Khoảng một canh giờ sau thì Lâm Phong cũng đã chén sạch tòan bộ  những miếng thịt trư còn lại, sau khi ăn xong thì anh kiếm một chỗ nào đó ngồi xuống và lên tiếng

"Hệ thống.. hệ thống đâu rồi"

"Vâng thưa chủ nhân có việc gì ?"Hệ thống bỗng từ trong đầu Lâm Phong đáp

"Ngươi nhanh giới thiệu cho hoàn cảnh hiện tại đi, đây là đâu.?"Lâm Phong có chút hấp tấp nói

"Thưa chủ nhân, nơi đây chính là Ma Thú Sơn Mạch của đấu khí Đại lục và nơi chủ nhân hiện tại đang ở là khu vực Trung tâm của Ma Thú Sơn Mạch"Hệ thống giới thiệu

"Ukm.. thế ta đã bế quan báo lâu rồi?"Lâm Phong tiếp tục hỏi

"Chủ nhân hiện tại đã tu luyện được chính xác là 5031 năm 136 ngày 4 phút 20 giây."Hệ thống đáp

"Đệt.. có cần nói cụ thể thế không...à mà thôi thế ta có được nhận thưởng gì từ việc bế quan tu luyện không??"Lâm Phong hơi hào hứng hỏi

"Có thưa chủ nhân, mỗi lần chủ nhân đột phá một cái đại cảnh giới thì sẽ được nhận một phần thưởng nên bây giờ chủ nhân có thể nhận 10 phần thưởng cộng thêm 10 vạn điểm cống hiến"Hệ thống lại đáp

"Thế những phần thưởng kia là gì?"Lâm Phong vui vẻ nói

"Chủ nhân có thể xem trong tủ đồ của hệ thống"Hệ thống nói

"Vậy thì mở bảng thông tin ra đi ?"Lâm Phong tiếp tục nói

Sau khi Lâm Phong nói thì chợt một bảng thông tin lại xuất hiện trước mặt anh như bao lần khiến cho anh không có gì lạ nữa

_HỆ THỐNG XUYÊN VIỆT VẠN GIỚI_

- Kí chủ: Lâm Phong

- Thế giới: Đấu khí đại lục

- Điểm cống hiến: 110523 điểm

- Tu vi: Độ kiếp đỉnh phong

- Thể trạng: Vô cùng Mạnh mẽ

- Huyết mạch: Sáng thế thần Ngũ trảo Kim Long(Đã đồng bộ 0,0000000002%)

- Thân thể: Chí tôn thánh thể Đã đồng bộ 0,1%)

- Công pháp: Càn khôn sáng thế thần công(đang tu luyện tầng 1), Âm dương chân kinh

- Đấu kĩ: Càn khôn đại na di( đã tự luyện tầng 1), Giáng Long thập bát chưởng(Đã tu luyện tầng 1)

- Trang bị: Tả luân nhãn( saringan)(1 phẩy),chí tôn hắc bào, nhẫn vô hạn trữ vật

- Túi đồ:_1 viên chí tôn thế giới bản nguyên,sáng thế kiếm nguyên bản,1 vạn công pháp và đấu kĩ ở đấu khí đại lục,2 quả trứng thần thú

_ Phần thưởng đột phá: 1 vé xuyên qua hạ vị diện, 1 vé xuyên qua trung vị diện cấp thấp, 1 vé xuyên qua trung vị diện cấp cao, 1 vé xuyên qua thượng vị diện (điều kiện xuyên qua: từ vi đạt đến cảnh giới Thiên Tiên), 1 vé xuyên qua siêu cấp vị diện (khoá), 1 vé xuyên qua thế giới thần vị diện (khoá), 1 phần quà ẩn(cần thực hiện nhiệm vụ để mở), 1 gói nâng cấp Tả luân nhãn( saringan), 1 gói lĩnh ngộ đạo( Điều kiện sử dụng: Tu vi chuẩn thánh đỉnh phong chuẩn bị đột phá thánh nhân cảnh giới), Một gói Nâng cấp hệ thống

"Ồ... toàn vé xuyên không nhỉ, mà còn lại khoá với lại điều kiện như vậy thì bây giờ có sử dụng được đâu..má nó..à mà khoan có một gói nâng cấp hệ thống này là sao hả hệ thống" Lâm Phong hơi cay cú nói:))

"Chủ nhân có thể dùng gói nâng cấp hệ thống này để giúp hệ thống có thêm nhiều chức năng và công dụng mới hơn"Hệ thống trả lời

"Ồ .. vậy sử dụng gói nâng cấp ngay đi"Lâm Phong hào hứng nói

Sau khi Lâm Phong nói thì ngay lập tức một tiếng máy móc vang lên trong đầu anh

"Keng... quá trình nâng cấp hệ thống lên cấp độ 2 bắt đầu.....Trong quá trình này thì chủ nhân sẽ không sử dụng được bất kì chức năng nào của hệ thống trước khi hoàn thành quá trình nâng cấp trong vòng một năm ..."

"Ủa??.. vậy là sao.. chờ đã..không sử dụng được các chức năng hệ thống là sao!!!.. Ít nhất thì cũng phải chờ ta gặp Băng Băng đã chứ..má nó"Lâm Phong cây cú chửi lên

Nhưng đáp lại anh là chỉ có tiếng gió nghe sột soạt bên tai cộng thêm vài tiếng chim kêu chứ chả có gì nữa..Lâm Phong chưa kịp thoát khỏi sự cay cú này thì bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu anh khiến anh không khỏi vui vẻ trở lại

"Hihì... thiếp ở đây nè.. có đi đâu nào"Băng Băng cười nói

"Úi...Băng Băng, ...anh nhớ em lắm đó... hơn 5000 năm không được gặp rồi...anh tưởng em đi cùng hệ thống luôn chứ"Lâm Phong ngay lập tức vọt tới ôm chầm lấy Băng Băng trong tình trạng mặt cô đang trong tình trạng đỏ chót như quả cà chua.

"Ủa.?em bị làm sao vậy,sao mặt lại đỏ bừng thế này.. bộ em bị bệnh hả"Lâm Phong biết nhưng vẫn trêu chọc nói

"Hừ.. mặt thiếp đâu có đỏ đâu, chàng toàn trêu thiếp không hà..hứ dỗi"Băng Băng quay đầu lại che mặt hờn dỗi nói

"Úi...sao tự nhiên lại dỗi rồi nhỉ.. bộ mình có nói gì sai à. Con gái thật khó hiểu"Lâm Phong lắc đầu ngán ngẩm nghĩ

"Thôi mà,. Cho anh xin lỗi nha..tha lỗi đi mà Băng nhi"Lâm Phong vẫn phải xin lỗi mặc dù mình dell làm gì sai( làm con trai khổ vl ae ạ)

Quay trở lại với Băng nhỉ của chúng ta thì vẫn cứ dỗi, không hề có chút tha thứ. Thế là Lâm Phong đành phải dùng thời gian hơn 2 canh giờ chỉ để xin lỗi. Tội main vl, à mà quay trở lại với câu chuyện này thì Lâm Phong đột nhiên quay sang hỏi Băng Băng

"Băng nhi, không phải em là linh hồn của hệ thống sao mà vẫn ra đây được thế... hệ thống bảo trì nâng cấp rồi mà??"

" Thực ra thì chính thiếp cũng không biết nữa, thiếp chỉ biết rằng khi sinh ra thì linh hồn mình đã gắn chặt với hệ thống rồi, nếu hệ thống biến mất thì thiếp cũng biến mất luôn nhưng thiếp và hệ thống luôn ở trong tình trạng có ý thức riêng biệt nên mỗi khi hệ thống nâng cấp thì thiếp cũng không bị ảnh hưởng nên giờ mới ở ngoài với chàng được nè.. hì hì" Băng Băng cười hì hì nói

"À thế thì cũng không tệ cho lắm, mà bây giờ anh cũng đã tu luyện xong rồi, có lẽ nên ra ngoài khám phá một chút nhỉ, em có muốn đi cùng anh không?"Lâm Phong chống cằm nói

"Vâng, thiếp sẽ đi cùng chàng nhưng thiếp không thể liên tục hiện thân vì bây giờ thiếp chỉ dùng thần thức để duy trì hình dáng của mình chứ chưa có cơ thể thực sự. Vậy nên thiếp sẽ ở trong thần thức của chàng và thiếp sẽ xuất hiện nếu chàng muốn.. được không"Băng Băng chợt có một thoáng u buồn nói

Cho dù chỉ có một thoáng u buồn nhưng Lâm Phong là người đã trải qua nhiều kiếp nên anh lướt qua là anh có thể nhìn ra. Bỗng Lâm Phong nắm chặt tay Băng Băng sau đó tiến tới gần nàng rồi từ từ đặt lên đôi môi đỏ mọng của nàng một nụ hôn ngọt ngào. Lúc đó, Băng Băng cũng không có kháng cự, nàng chỉ dùng cánh tay còn lại của mình đập liên tục vào ngực Lâm Phong như không hề có bất kì lực nào. Lâm Phong vẫn tiếp tục hôn, một nụ hôn dài khiến cho cả hai người tràn ngập tê dại, Băng Băng thì cả người không ngừng run rẩy, mặt cô đỏ bừng từ lúc nào không hay. Sau một khoảng thời gian, Lâm Phong mới thoát khỏi nụ hôn và mở mắt ra nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Băng Băng, anh sau đó lập tức đè Băng Băng xuống thảm cỏ xanh mướt khiến cho cả hai người một lần nữa chạm mặt vào nhau khiến cho khoảng thời gian tiếp theo diễn ra một cách im lặng, không ai nói với ai điều gì cả. Bỗng đột nhiên Lâm Phong mỉm cười sau đó nhìn Băng Băng với một ánh mắt nhu tình như nước, trong ánh mắt ấy đâỳ sự yêu thương, sự che chở, bảo vệ ,... khiến cho Băng Băng nhà ta không thể nói gì ngoài việc đỏ mặt. Lâm Phong lại một lần nữa phá vỡ sự im lặng giữa hai người, anh dùng tay vuốt nhẹ lên mái tóc nàng sau đó ánh mắt anh thay đổi thành sự nghiêm túc và chắc chắn nói

"Băng Nhi à, có lẽ khoảng thời gian trước đây em đã từng rất khổ sở nhỉ, một người con gái như em lại phải chịu cảnh cô đơn suốt hàng tỉ năm như vậy thì anh không thể tưởng tượng được nỗi buồn ấy lớn như thế nào nhưng có một điều anh biết chính là hôm nay, giờ này, phút này, giây này anh sẽ luôn luôn trở thành người mà em có thể dựa vào, anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em dù cho có điều gì ngăn cản đi chăng nữa, anh hứa một khi anh có đầy đủ sức mạnh anh sẽ tạo ra cho em một cơ thể thật sự và chính lúc đó anh sẽ chính thức cưới em làm vợ của anh mãi, xin em hãy cho anh một cơ hội để được làm em hạnh phúc , được không!!"

Ngay sau lời nói dõng dạc của Lâm Phong thì ngay lập tức những ngôn từ ấy liên tục tuôn trào trong đầu Băng Băng khiến cô không kìm được nước mắt trên khoé mi của mình, lúc này cô  không quan tâm bất cứ thứ gì ngoài việc ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt mình mà khóc, cô khóc không chỉ bởi vì sự cô đơn đến tột cùng mà cô đã trải qua mà là cô cảm nhận được một thứ tình cảm gì đó trong mình mà cô không thể diễn tả được khi nghe lời nói của Lâm Phong. Lúc đó, cô đã chính thức biết rằng mình đã yêu hắn quá nhiều rồi...Ngay lúc Băng Băng ôm hắn mà khóc thì Lâm Phong cũng không nói gì, anh chỉ đơn giản dùng cánh tay của mình ôm chặt lấy cô. Lúc này anh mới biết rằng mình lại được yêu một lần nữa, anh biết rằng thứ tình cảm này chính là một thứ cảm xúc mà khi anh đón nhận nó thì anh cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc, còn khi anh không đón nhận nó thì trong tim anh như có hàng ngàn, hàng vạn nỗi đau như xuyên qua tim anh vậy.

......

Sau một khoảng thời gian thì cả hai người Lâm Phong và Băng Băng đều đã cảm thấy rất vui vì điều gì đó. Cả hai người chỉ nhìn nhau rồi cười khúc khích trong vô cùng hạnh phúc.

"Thôi bây giờ ta cũng phải thoát khỏi nơi này nhỉ , chúng ta ở đây cũng khá lâu rồi"Lâm Phong thầm nghĩ

"Băng Nhi, em hãy quay lại trong thần thức anh đi, lúc nào anh ra khỏi nơi này rồi anh gọi em sau nha"Lâm Phong quay qua hướng Băng nói

"Vâng, thế thôi em quay lại đây"Băng Băng nhẹ nhàng nói

Sau đó lập tức toàn bộ thân thể của Băng Băng biến mất như chưa từng tồn tại. Băng Băng sau khi biến mất thì Lâm Phong chợt nghĩ

"Nói thì nói vậy chứ bây giờ đi hướng nào nhỉ ??"

"Haizz..thôi bỏ đi, mở thần thức tìm cũng được "Lâm Phong lập tức mở ra thần thức quét qua toàn bộ khu rừng lần nữa

Đột nhiên khi đang quét qua hướng Đông của khu rừng thì anh thấy hai nhóm người, có vẻ như hai nhóm đang chiến đấu. Một nhóm có khoảng hơn 20 chục người với tu vi không cao  lắm, chỉ khoảng kết đan kì và trong đó cao nhất có hai người đàn ông bặm trợn với tu vi khoảng Nguyên anh sơ kì dẫn đầu

"Ồ.. vừa mới quét qua thôi mà đã gặp một đám người rồi, tu vi cũng không cao lắm, chỉ khoảng kết đan kì với nguyên anh kì tương đương với đấu linh với đấu vương ở đấu khí đại lục"Lâm Phong âm thầm đánh giá

Tiếp đó Lâm Phong quét đến nhóm người còn lại, nhóm người này thì có vẻ yếu thế hơn nhóm người kia, nhóm người này có 7 người gồm 4 nam đứng trước và 3 nữ đứng sau. Sau khi lướt qua thì anh thấy trong nhóm thứ hai có ba nữ tử trong khá xinh đẹp, một người tầm cỡ 15,16 tuổi nhưng cơ thể lại vô cùng loli, còn hai người kia thì khoảng 20 tuổi với ba vòng đều đặn nhưng nói chung thì những người này còn không bằng một góc của Băng Băng nhà ta nữa. Cả nhóm này thì chỉ có một nam tử mang bạch bào trong khá anh tuấn tu vi đấu vương sơ kì, còn lại thì toàn đấu linh. Khi Lâm Phong đang đánh giá thì một người đàn ông bặm trợn hướng về phía nhóm 7 người kia nói

"Tất cả các ngươi, giao tất cả tài sản và 3 cô gái kia ra , nếu không ta không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu..khà..khà" Người đàn ông ánh mắt liếc mắt qua ba cô gái với ánh mắt dâm tà nói

Sau lời nói kia thì bỗng đám 7 người kia lại tức giận đến run người nhưng vẫn phải kiềm chế vì cả số lượng và chất lượng thì bọn người đàn ông vừa nói kia vẫn hơn, nếu như liêù mạng thì cũng không thắng được. Trong lúc đang im lặng thì cô gái loli có khuôn mặt xinh xắn kia tiến lên trước sau đó tức giận nói

"Đám cẩu tặc các ngươi có biết chúng ta là ai không hả, nếu chúng ta có chuyện gì thì Tiêu gia sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu!"

"Tiêu gia... các ngươi là người Tiêu gia ư.."Người đàn ông bặm trợn lùi lại vài bước khiếp sợ nói

Trong lúc đang sợ thì bỗng một người đàn ông khác với vẻ mặt khinh thường tiến tới hướng về phía nhóm 7 người kia sau đó lại quay mặt về hướng về người đàn ông bặm trợn kia nói

"Nhị đệ, ngươi dù gì cũng là một trong những thành viên của Hắc khuyển bang vang danh lừng lẫy nhưng lại phải sợ trước con nhóc tuổi còn hôi sữa kia sao"Người đàn ông này có chút khinh thường nói

"Nhưng thưa đại ca...bọn chúng có thể là người của Tiêu gia đó, chúng ta không đụng được đâu.."người đàn ông bặm trợn hơi sợ sệt hướng về người đàn ông được xưng là đại ca này nói

"Hứ.. bộ ngươi không có đầu óc hả nhị đệ, ngươi nhìn xem cách ăn mặc của bọn chúng có giống người Tiêu gia không, đứa nào cũng ăn mặc rách rưới cả, mà cho dù là người Tiêu gia thì đã sao, nhìn bọn nó bẩn thỉu như vậy thì chắc chỉ là gia nhân trong Tiêu gia thôi, ngươi có gì phải sợ.."Người đàn ông đại ca khinh nói

"Đúng rồi ta, sao ta không nghĩ tới nhỉ..haha..là đại ca anh minh" người đàn ông bặm trợn cười nói sau đó hướng về phía đám 7 người kia sau đó tức giận nói

"Hừ...bọn nhóc còn hôi sữa các ngươi mà đòi uy hiếp bọn ta sao...cho dù là người Tiêu gia thì sao, chúng ta cóc sợ.  Còn con nhóc kia, ngươi có tin ta bây giờ có thể giết ngươi ngay tức khắc không hả"

"Các ngươi cứ thử xem, rồi các ngươi sẽ không được yên ổn đâu, Tiêu gia nhất định sẽ diệt cửu đời nhà các ngươi"Cô bé loli tức giận chửi lên

"Haha...các ngươi cứ ngoan cố tiếp đi, hôm nay ta sẽ hảo hảo chiều chuộng các ngươi khiến các ngươi dục tiên dục tử ....haha"Người đàn ông đại ca cười dâm tà nói

"Tiêu Lâm, huynh lập tức giết hắn giùm ta. "Cô bé loli tức giận sau đó hướng người nam tử áo trắng nói

"Tiêu Hoa muội, ngươi yên tâm đi ta sẽ giết hết toàn bộ bọn chúng"Người thanh niên tên Tiêu Lâm gào lên cầm kiếm hướng về phía hai tên đấu vương kia. Ngay lập tức cả hai người đàn ông kia không một chút khinh thường mở đấu khí hoá cánh vụt lên dùng hai thanh đao chém về phía người thanh niên Tiêu Lâm. Sau khi 3 tiếng kim loại chạm nhau thì ngạc nhiên là cả hai người đàn ông bặm trợn văng ra đập mạnh xuống mặt đất khiến cho cả hai người bị thương không nhẹ, còn người nam tử tên Tiêu Lâm vẫn sừng sững đứng ở trên không trung.

"Khốn kiếp...ta sẽ giết ngươi" Cả hai tên đàn ông bặm trợn cùng hét lớn

Nhưng ngay sau khi nói xong thì bỗng một luồng kiếm khí soạt qua cổ của cả hai tên khiến cả hai người không kịp phản ứng gì mà chỉ kịp nhìn thân ảnh mang bạch bào đứng trước mình. Sau đó nam tử mang bạch bào lướt qua đám người đang ngây ngốc khi nhìn thủ lĩnh của mình bị chém chết thì một luồng kiếm khí không biết từ lúc nào đã chém đứt cổ bọn hắn. Sau đó người nam tử đút kiếm vào vỏ như chưa từng có việc gì. Ngay lập tức 3 thanh niên quanh đó bu lại nam tử Tiêu Lâm tung hô

"Lâm ca thật uy vũ

Lâm ca thật mạnh

......."

Còn với 3 người con gái thì ngoại trừ cô bé loli đang vô cùng hả giận thì cả hai người lớn hơn chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm

Ở tại nơi mà Lâm Phong phát ra thần thức thì anh mở mắt ra sau đó ngẫm nghĩ

"Hửm...bọn người kia nói rằng mình là người Tiêu gia thì chẳng lẽ.....à mà thôi, có mục tiêu đầu tiên sau khi ra khỏi nơi này rồi...haha..tiến tới đám người Tiêu gia thôi nào"

Ngay sau đó Lâm Phong lập tức biến mất khiến cho khung cảnh ở đây lại trở nên vô cùng yên tĩnh. Ở một nơi nào đó ở phía Đông Ma Thú sơn mạch.Đám 7 người kia đang cắm trại ở nơi khá là trống trải.

"Tỉ tỉ, ngươi xem ta đột phá rồi này.. hì hì" Cô bé loli lúc nãy cười hướng về phía cô gái tóc xanh đang ngồi ở gốc cây

"Biểu muội, ngươi cũng không cần phải tự tin như vậy đâu, với lại lần này ngươi hành động vô cùng theo cảm tính đấy, nêú lỡ gặp một đám đấu hoàng hay đâú tông thì sao" Cô gái tóc xanh giáo huấn nói

"Hứ, tỉ tỉ không thương ta nữa, ta đi qua Yến tỉ tỉ đây, không chơi với ngươi nữa"Cô bé loli hờn dỗi nói

Sau khi cô nói thì bỗng một bóng người xuất hiện trước mặt cô,

"Nào, biểu muội...Hương tỉ nói đúng rồi đó, ngươi cần gì phải trách tỉ ấy, lần này là do ngươi hành động lỗ mãng mà"Cô gái tóc đen tên Tiêu Yến nói

"Hứ...sao cả Yến tỉ tỉ cũng vậy là sao....hức"Cô bé loli hậm hực dậm chân nói

Sau đó chợt một bóng người mang bạch bào xuất hiện trước mặt ba cô gái nói"Nào cả hai người, lần này cũng không hoàn toàn là lỗi của Hoa muội mà.."

"Tiêu Lâm ca..."Tiêu Hoa ánh mắt sáng long lanh như bắt được cộng cỏ cứu mạng nói

"Đúng đó, lần này cũng là do một phần của bọn huynh mà, muội không cần phải tự trách mình" Ba huynh đệ đằng sau hào hứng tiếp hứng nói

"Haizz, cả 4 các ngươi thật là, là do các ngươi mà Tiêu Hoa muội ngày càng hư đó"Tiêu Hương lắc đầu nhìn về phía 4 nam tử

Bỗng trong khi đang nói chuyện thì ánh mắt của đám người đột nhiên cảnh giác hướng về phía lùm cây phía trước

"Ra đây đi, ngươi không thoát khỏi cảm giác của chúng ta đi"Tiêu Lâm gào lên hướng về phía phát ra động tĩnh

Trong lúc đám người đang cảnh giác thì một bóng người mang hắc bào mang mặt nạ đi ra hướng về phía đám người cười nói

"Hì hì, chào mọi người, có vẻ ta đang làm phiền các vị nhỉ.."

P/s: Không có gì để nói cả, thôi mong mn ủng hộ truyện nhà[^=^]

Bạn đang đọc Tu Chân Xuyên Việt Hệ Thống sáng tác bởi Kiênnn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kiênnn
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.