Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn Chết 1 Lên Chết!

Phiên bản Dịch · 2374 chữ

Ở điểm cuối phía bắc bản đồ, Triệu Thiên Trùng để lại một trăm người ở đại bản doanh, vây kín khu hẻm núi.

Để phòng bị Lý Diệu dùng pháp bảo phi hành trực tiếp bay qua đầu, Triệu Thiên Trùng để lại toàn hảo thủ phi kiếm.

Một khi Lý Diệu xuất hiện giữa không trung, lập tức sẽ có mấy chục thanh phi kiếm tiếp đón.

Sau đó, Triệu Thiên Trùng cũng suất lĩnh chín trăm hảo thủ của Loạn Nhận đường xông vào khu rừng cây, lao thẳng tới khu vực giữa bản đồ.

Bọn họ phải trước khi Thiết Quyền hội đuổi tới tìm được Lý Diệu, tiêu diệt hắn, cướp đi ngọc giản.

Ai có thể cướp được ngọc giản trước mang về đại bản doanh, cắm vào tinh não cố định thì sẽ chiếm tiên cơ.

Tiếp theo chỉ cần chống đỡ trước sự tấn công mãnh liệt của đối thủ là được.

Mà phòng ngự chiến, luôn chiếm tiện nghi hơn một chút.

- Thời gian cấp bách, mau lên!

- Phía sau hắn có một ngàn người của Thiết Quyền hội, chỉ có thể chạy về hướng bắc, mọi người chú ý đội hình, đừng quá thưa thớt, sương mù trong rừng cây rất dày, phải bảo đảm trong tầm nhìn ít nhất có hai gã đồng bạn!

- Một khi phát hiện Lý Diệu đang tấn công đồng bạn, đừng tùy tiện tới cứu viện, trước hết gọi thêm đón ít nhất hai gã đồng bạn, tập kết thành tiểu tổ chiến đấu ba người để ứng chiến!

- Lặp lại một lần nữa, ba người, ít nhất ba người, mới có thể động thủ với Lý Diệu, dù sao chúng ta có một trăm người gác ở khu hẻm núi, ngay cả bầu trời cũng đã được phong tỏa, hắn có chắp cánh cũng không bay qua được!

- Quan trọng nhất là trước khi cướp được ngọc giản đừng phát sinh va chạm với Thiết Quyền hội!

Trong hệ thống phát trực tiếp của Đại Hoang Chiến võng, trừ video chiến đấu ra còn có một màn hình lớn, bên trên là bản đồ lập thể bán trong suốt của Hoàng Phong lĩnh, phủ kín hai ngàn linh một điểm sáng.

Màu đỏ là đại biểu cho Thiết Quyền hội.

Màu lam đại biểu cho Loạn Nhận đường.

Một điểm sáng màu đen duy nhất đại biểu cho Tinh Hỏa minh, Lý Diệu!

Chỉ thấy điểm sáng màu đen sau khi chui vào trong rừng cây thì giống như không có mục đích vòng một vòng lại. Lại cố kỵ người chặn giết phía trước, không dám tiếp tục tiến về phía trước mà là tìm chỗ để ẩn núp trong rừng cây.

Không lâu sau, những điểm sáng màu đỏ và màu lam triển khai đội hình hình quạt, thong dong điềm tĩnh tiến vào rừng cây, từ hai hướng ép vào giữa.

Để phòng bị có người lạc phía sau bị Lý Diệu tập kích. Trận hình của Hai bên bố trí khá là chặt chẽ, không mở rộng ra toàn bộ rừng cây, còn có không ít khe hở.

Có điều, giống như là một sợ dây thừng treo cổ, theo sự qua lại của họ, không gian hoạt động của Lý Diệu nhất định sẽ càng lúc càng nhỏ, luôn ở vào khoảnh khắc sẽ bại lộ tung tích.

Hai bên dần dần tiếp cận, cuối cùng...

Điểm sáng màu lam đại biểu cho quân tiên phong gộp vào nhau, hai bên đã xảy ra lần tiếp xúc lần đầu tiên.

Trong rừng cây, sương mù dày đặc, đại thụ che trời mờ mờ, giống như một con cự thú đang giương nanh múa vuốt.

Trong bụi cây thấp be, ở không biết là con yêu thú nào nhảy loi choi, khiến chô không khí vốn đã vô cùng khẩn trương trở nên càng thêm căng thẳng.

Trán mọi người đã ứa mồ hôi, tập trung cao độ.

Mắt đảo quanh, phòng bị Lý Diệu tùy thời từ bốn phương tám hướng phát động đánh lén.

Đối diện trong sương trắng ở đối diện dần dần lộ ra từng hình người cao lớn mạnh khỏe, trong mắt không hề che giấu địch ý.

- Bước chậm lại, đao kiếm cất vào vỏ, hiện tại đừng khai chiến với Thiết Quyền hội!

Triệu Thiên Trùng gầm lên.

Hắn biết mọi người đều là người trẻ tuổi huyết khí phương cương. Thường ngày quan hệ cũng không được hòa hợp, có đôi khi vì tranh đoạt khí giới và sân bãi tu luyện mà phát sinh xung đột nho nhỏ.

Khó đảm bảo có người đầu óc nóng lên mà làm ra việc ngu ngốc, như vậy sẽ xong đời.

Mà ở đối diện, thanh âm giống như sét đánh của Lỗ Thiết Sơn cũng từ trong sương mù truyền ra.

Triệu Thiên Trùng mừng lắm.

Tính cách của Lỗ Thiết Sơn này khá trầm ổn, không phải loại mãng phu ngu si tứ chi phát triển, hơn nữa mọi người trong trận chiến ở thành phố Thanh Trạch đã kết giao tình bạn thâm hậu.

Nếu là hắn thì chắc hẳn trường hợp nhất định không đến mức không khống chế được.

- Lỗ Thiết Sơn, ta là Triệu Thiên Trùng đây, tới nói chuyện chút được không?

Rất nhanh, Lỗ Thiết Sơn dẫn theo mấy tên thành viên Thiết Quyền hội có chút cảnh giác từ trong sương mù chui ra.

Triệu Thiên Trùng xòe tay, tỏ ý mình không có ác ý, cũng dẫn theo mấy tên thành viên trung tâm của Loạn Nhận đường tiến vào giữa rừng cây.

- Lỗ Thiết Sơn, tuy rằng Thiết Quyền hội các ngươi và Loạn Nhận đường chúng ta trước kia có mâu thuẫn, nhưng chúng ta chung quy đều là tông môn chính đạo, mà lần này chúng ta đang đuổi bắt chính là cao thủ tà đạo hung danh vang dội, không có lý do để trước khi phát hiện đối phương, chúng ta lại tự giết lẫn nhau trước phải không? Ý tứ của tám chữ 'Trai cò đánh nhau, ngưa ông đắc lợi' chắc ngươi cũng hiểu!

Nếu đã bắt chước thực chiến, Triệu Thiên Trùng cũng rất nhập vai, dựa theo thân phận của mình, chậm rãi nói.

Lỗ Thiết Sơn gật đầu, nói:

- Đúng vậy, ta đã thông tri cho tất cả huynh đệ, trước khi chưa tìm được ngọc giản tuyệt đối sẽ không phát sinh xung đột với Loạn Nhận đường, hy vọng người của ngươi cũng đừng có xung động!

Triệu Thiên Trùng mỉm cười, nói:

- Yên tâm, mấy ngày nay chúng ta đã nghiên cứu video chiến đấu của Lý Diệu, có ấn tượng sâu sắc về sự hung hãn và giảo hoạt của hắn, tuyệt đối sẽ không manh động, cho hắn cơ hội tọa sơn quan hổ đấu!

- Không bằng thế này đi, các ngươi phụ trách nam bộ rừng cây, chúng ta phụ trách bắc bộ rừng cây, mọi người chậm rãi tìm từng tấc đất, phải tìm được Lý Diệu và ngọc giản trước rồi giải quyết của chúng ta của chúng ta sau!

Lỗ Thiết Sơn đang muốn gật đầu thì xa xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi.

Đồng tử của hai người đồng thời co rút lại, không hẹn mà cùng hét lớn một tiếng:

- Chuyện gì thế? Đừng có động thủ!

Nói xong, đều suất lĩnh hơn mười đội viên nòng cốt lao về phía tiếng hét phát ra.

Đồng thời thông qua tinh não, phát ra mệnh lệnh với đội viên của mình, cố gắng bình tĩnh, không nên động thủ, nghe tin tức đã rồi tính.

Chỉ tiếc trong Hoàng Phong lĩnh sương mù tràn ngập, lại rời xa thế giới toái phiến của Thiên Nguyên giới, mạng không ổn định, lúc được lúc không.

Trong bất tri bất giác, đại bộ đội của hai bên đã gặp nhau giữa rừng cây.

Không ít tiểu tổ chiến đấu còn xen kẽ vào hậu phương của đối thủ, chờ khi sương mù loãng đi một chút mới phát hiện hai bên đã dính vào nhau.

Có điều mọi người đều nhớ kỹ lời dặn, không hề động thủ, chỉ hung tợn lườm nhau.

Khi Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn tới phát hiện Loạn Nhận đường và Thiết Quyền hội mỗi bên có tiểu tổ chiến đấu ba người đang giằng co.

Hai bên giương cung bạt kiếm, không khí vô cùng căng thẳng.

- Sao thế? Không phải đã nói với các ngươi là trước khi chưa phát hiện ra ngọc giản thì đừng để phát sinh...

Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn đồng thời quát lớn, có điều quát được một nửa thì ngừng.

Bởi vì bọn họ phát hiện trên một cây đại thụ ở giữa hai bên, vỏ cây bị bóc đi một mảng, lộ ra thân cây trắng như tuyết, bên trên có khắc hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo:

- Ngọc giản!

Phía dưới còn có một mũi tên nho nhỏ, chỉ về phía một lỗ cây.

Trong lộ cây lộ ra nửa cái ngọc giản!

Trong nháy mắt, Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn đều trở nên xung động, một cỗ cảm giác vô lực chân tay luống cuống đột nhiên sinh ra.

- Phải bình tĩnh!

- Tất cả đều bình tĩnh cho ta!

- Cạm bẫy rõ ràng như vậy mà các ngươi lại không nhìn ra à? Lý Diệu chính là muốn chúng ta tự giết lẫn nhau, ngọc giản này khẳng định là giả, nói không chừng đằng sau ngọc giản có giấu bom. Chỉ cần động vào một cái là nổ bay người đó!

Triệu Thiên Trùng quát to, nói xong vẫn có chút hoài nghi suy đoán của mình.

Bởi vì Lý Diệu chỉ có thể mang theo một túi pháp bảo, cho dù trang bị đầy bom thì uy lực cũng không thể quá lớn, trong địa hình mở không thể làm nổ bay được mấy người.

- Mọi người đều lui về phía sau, trốn ra sau cây. Để ta đi thử.

Tất cả mọi người lùi ra hơn mười thước, đếu nấp sai một gốc cây đại thụ che trời.

Triệu Thiên Trùng phóng linh ti ra chậm rãi tiếp cận ngọc giản.

Trong nháy mắt linh ti va vào ngọc giản, dị biến xảy ra, trong lỗ cây bỗng nhiên bay ra một con hạc giấy nho nhỏ, bay lượn giữa không trung, phát ra tiếng động líu ríu.

Là "Hạc giấy truyền âm", pháp bảo thông dụng nhất của Tinh Diệu Liên Bang.

Thanh âm của Lý Diệu từ trong hạc giấy truyền đến:

- Chào các vị bạn học của Thiết Quyền hội và Loạn Nhận đường.

- Ngọc giản ở ngay trước mặt mọi người. Xin đừng hoài nghi tính chân thật của nó, ta là thật tâm thật lòng giao ngọc giản ra.

- Ta không giao ra ngọc giản, hai ngàn người đều sẽ coi ta thành mục tiêu. Dưới sự đuổi giết liên thủ của các ngươi, ta căn bản không không có một chút cơ hội nào.

- Cho nên, kế hoạch của ta là thế này - trước tiên giao ngọc giản ra để các ngươi đánh nhau ngươi chết ta sống, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, sau đó ta sẽ nghênh ngang đi ra ngư ông đắc lợi!

- Nếu các ngươi lo lắng về sự thật giả của ngọc giản, rất đơn giản, lấy tinh não cố định ở phía các ngươi ra, xem tin tức được lưu trữ bên trong có chính xác không, những tin tức này đều dùng thần niệm đặc thù để tỏa định, ta không thể bóp méo hoặc là sao chép.

Nói xong câu đó, hạc giấy dừng lại rất lâu, giống như hg hai bên thời gian để suy nghĩ.

Cho tới khi hai bên đều có chút sững sờ thì mới tiếp tục tung cánh nói:

- Đương nhiên, cho dù ta nói như vậy, cũng có chín mươi phần trăm là đang lừa gạt các ngươi, ngọc giản này chính là giả, là để dụ dỗ hai bên các ngươi khai chiến mà thôi.

- Các ngươi hoàn toàn có thể coi lời ta như rắm thối, tiếp tục liên thủ đuổi giết ta, tin rằng dưới sự tìm kiếm của hai ngàn người, ta sẽ không trốn được lâu.

- Có điều, giả lợn ăn thịt hổ trước giờ không phải là phong cách của ta, cho nên ta muốn nhắc nhở trước mọi người một tiếng.

- Ta đã đột phá Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, linh khí có thể dùng vào thực chiến, chiến lực tăng mạnh, vài ba người của các không thể giải quyết được ta.

- Thật sự muốn tiêu diệt ta, vậy phải là mấy chục người cùng lên.

- Có điều, các bằng hữu của Loạn Nhận đường, ta xin khuyên các ngươi trong lúc đuổi giết nên đi chậm một chút, đừng đi quá nhanh, bởi vì ta đã quyết định...

- Một khi các ngươi thật sự liên thủ đuổi giết, ta sẽ chỉ đánh người của Loạn Nhận đường!

- Tất cả người tay cầm đao kiếm đều là mục tiêu liệp sát của ta!

- Tin rằng trước khi ta bị các ngươi tiêu diệt, có thể kéo được vài ba chục thành viên của Loạn Nhận đường chết cùng.

- Thực lực của Loạn Nhận đường các ngươi vốn đã không bằng Thiết Quyền hội, trong mười lần Lôi Đình Bôi trước đó, các ngươi chỉ thắng được hai lần, năm trước lại thất bại thảm hại, vô cùng thê thảm!

- Tin năm nay có sự 'trợ giúp' của ta, các ngươi sẽ càng thua triệt để hơn!

- Đặc biệt là Triệu Thiên Trùng, ngươi là mấu chốt thủ thắng của Loạn Nhận đường năm nay, hy vọng chúng ta đừng gặp nhau trong rừng cây, bởi vì ta sẽ bất chấp tất cả mọi giá để tiêu diệt ngươi, thậm chí là đồng quy vu tận với ngươi.

- Ngươi muốn ta chết thì ta sẽ kéo Loạn Nhận đường chết cùng.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 670

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.