Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết Vào Tài Chính Khu

Phiên bản Dịch · 2271 chữ

- Hắn chính là người đã tiêu diệt Cao Dã!

Lần này, ngay cả tay súng bắn tỉa nữ vừa rồi thái độ có chút lãnh ngạo Bối Tinh Tinh đều hét lên, ánh mắt nhìn Lý Diệu tràn ngập vẻ bất khả tư nghị.

Cao Dã là một ngôi sao mới chói mắt nhất trong các tân sinh năm nhất của học viện quân sự số một Liên Bang.

Tuy rằng hắn là người mới của khoa chỉ huy, vừa vào trường nửa năm đã thể hiện ra năng lực chỉ huy và sức tính toán khủng bố không thua kém gì học sinh cấp cao niên.

Không ít lần trong đấu đối kháng, dưới sự chỉ huy của Cao Dã, đám người mới năm nhân như Mã Giao, Bối Tinh Tinh, Thuần Vu Bằng mấy lần dùng yếu địch mạnh, chống đỡ được sự tấn công mãnh liệt của học sinh cấp cao niên, còn may mắn thắng được mấy lần, được gọi là tân sinh mạnh nhất trong mười năm nay của học viện quân sự số một Liên Bang.

Đám người Mã Giao không chỉ bội phục năng lực chỉ huy của Cao Dã, mà quả thực là sùng bái, coi hắn là thiên tài chỉ huy bách chiến bách thắng.

Lúc ấy đám người Mã Giao cực kỳ khiếp sợ, cũng nhớ kỹ cái tên Lý Diệu này.

Một mình xâm nhập vào lòng địch, ẩn núp trong đại bản doanh của quân địch mấy tiếng, thừa cơ chế tạo hỗn loạn, thừa dịp loạn đặt bom, làm nổ tung quan chỉ huy tối cao của quân địch và mấy chục cường giả.

Người có thể làm những điều này nếu đặt trong trường quân sự thì tuyệt đối là "Binh vương"

Nghe Mã Giao giới thiệu xong, ngay cả Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn cũng có chút sững sờ.

Bọn họ ban đầu chỉ biết Lý Diệu là người xuất sắc vùng đông nam, dưới sự đề cử của Đinh Linh Đang mới tiến vào Đại Hoang Chiến viện, nhưng không biết hắn còn có một đoạn lịch sử như vậy.

Một mình lẻn vào lòng địch, tận diệt trung tâm chỉ huy của quân địch, một hơi tiêu diệt mấy chục nhân viên chủ chốt của quân địch?

Quá khoa trương rồi!

Hai người đều giết từ trong mưa máu gió tanh của cuộc thi khiêu chiến cực hạn, biết rõ khó khăn của cuộc khiêu chiến.

Tất cả những gì mà Lý Diệu đã làm, đúng là bọn họ không thể theo kịp.

Hai người nhìn nhau, mặt cũng nong nóng, trong lòng hổ thẹn.

Khi vừa vào Tiềm Long các, người còn tự cao tự đại, có chút khinh thường "Trạng Nguyên trường trung học" như Lý Diệu, cho rằng hắn là người thất bại trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn. Không có gì giỏi cả.

Không ngờ người ta cường hãn như vậy, lại thâm tàng bất lộ!

Mã Giao không chú ý được vẻ khiếp sợ của hai người bọn họ, cảm thán nói:

- Bạn học Lý Diệu, khi chúng ta ở học viện quân sự số một Liên Bang, thường xuyên nghe bạn học Cao Dã nhắc tới ngươi, ngươi trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn chẳng những một mình xâm nhập, giải quyết trung tâm chỉ huy của quân địch, hơn nữa dưới tình huống linh căn chưa giác tỉnh, tiêu diệt một con vượn mắt to bị chích thuốc kích thích, sinh ra biến dị.

- Căn cứ vào phân tích về sau, con vượn mắt to này thực lực rất có khả năng đạt tới Yêu Binh cấp thấp, quả thực là nghe rợn cả người!

- Gì cơ?

Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn đều cảm thấy da đầu ngứa ran, cột sống lạnh toát.

Khi linh căn chưa giác tỉnh, còn là người thường đã tiêu diệt một con Yêu Binh cấp thấp?

Người như vậy luôn đứng bên cạnh bọn họ, hơn nữa bọn họ còn từng xem thường hắn, muốn đánh ngã hắn.

Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn đồng thời thở phào nhẹ nhõm, lờ mờ có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.

Phục rồi. Hai người đã triệt để tâm phục khẩu phục Lý Diệu.

Lý Diệu thì có chút xấu hổ.

Một mình xâm nhập tận diệt trung tâm chỉ huy của quân địch đúng là hắn làm, nhưng vượn mắt to biến dị không phải là một mình hắn giết chết, chủ yếu vẫn dựa vào Thiên Ma Sát Huyết pháo của Trịnh Đông Minh bắn cho vượn mắt to trọng thương nên hắn mới may mắn đắc thủ.

Có điều chân tướng thật sự cũng không cần thiết phải giải thích với người khác.

Lý Diệu chuyển đề tài, hỏi:

- Xâm nhập đại lộ Kim Phượng. Đại khái có thể kiếm được bao nhiêu lợi ích?

Triệu Thiên Trùng trả lời:

- Cái này phải xem sự phát huy và vận khí của chúng ta, đại lộ Kim Phượng là cứ điểm cuối cùng của yêu thú dưới mặt đất, tụ tập không ít yêu thú cường hãn, tiêu diệt những yêu thú này có thể có được rất nhiều học phân, mà một khi dọn ra được một khu vực an toàn. Có thể giành được một khoản học phân, nếu vận khí tốt, tiêu diệt mấy trăm Yêu Binh cấp thấp, mấy chục Yêu Binh cấp trung, dọn sách yêu thú trong những tòa nhà cao tầng, nói không chừng có thể kiếm được mấy ngàn học phân!

- Một nhiệm vụ, mấy ngàn học phân?

Hai mắt Lý Diệu lập tức trở nên sáng hơn cả ba thương tu, chiến đao chấn động hạng nặng bên hông cũng phát ra tiếng ong ong, nóng lòng muốn ra khỏi vỏ để uống máu!

Tuy rằng hành động như vậy khẳng định rất nguy hiểm.

Vậy thì sao?

Mọi người đã ra ngoài tu chân thì đã không nghĩ tới còn sống trở về!

...

Đại lộ Kim Phượng không hổ là cứ điểm cuối cùng trên mặt đất của yêu thú.

Nơi này có nhà cao sát sát, dưới lòng đất bốn phía thông suốt, chỗ có thể ẩn nấp rất nhiều, cho dù dùng pháo chủ của chiến hạm san thành bình địa cũng không thể tiêu diệt được tất cả yêu thú.

Có thể trong chém giết kịch liệt sinh tồn đến bây giờ, còn lại đều là những yêu thú cùng hung cực ác, xảo quyệt.

Bình thường thì ẩn núp trong đống đổ nát, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Một khi cảm giác được khí tức của nhân loại thì như thủy triều trào ra, các loại yêu thú hỗn tạp với nhau, binh chủng xa gần đều có.

Tiến vào đại lộ Kim Phượng được một giờ, đám người Lý Diệu liền gặp ba tốp yêu thú, số lượng mỗi một tốp đều hơn năm mươi con.

Mà tốp yêu thú trước mắt này số lượng lại hơn trăm.

Cho dù trong đó đại bộ phận đều là Lục Bì Đao Lang (bọ ngựa da xanh) làng nhàng, nhưng cũng xen lẫn mấy con Hắc Giáp Đao Lang, thậm chí có hai con Kim Giáp Đao Lang tọa trấn ở hậu phương.

Càng khiến người ta đau đầu là, trong bóng đêm phía sau hơn trăm con bọ ngựa này dường như còn có một con yêu thú am hiểu công kích tầm xa đang ẩn núp, tỏa ra khí tức nguy hiểm như kim đâm, khiến tất cả mọi người tâm thần không yên, khóe mắt căng ra.

Lý Diệu, Mã Giao, Thuần Vu Bằng, ba người điên cuồng bắn phá, đạn bay như mưa.

Lục Bì Đao Lang chưa tiến hóa ra giáp xác kiên cố, mấy phát đạn là có thể giết chết, mà một khi bọn chúng bị pháo oanh kích xoay sáu nòng của Lý Diệu hoặc là súng máy Hỏa Mãng thất hình của Thuần Vu Bằng quét trúng thì nổ ngay tại chỗ, hóa thành một đống thịt nát xanh lè.

Có điều số lượng của Lục Bì Đao Lang thật sự rất nhiều, mà Hắc Giáp Đao Lang và Kim Giáp Đao Lang thì xen lẫn trong đó, mượn sự yểm hộ của Lục Bì Đao Lang lặng lẽ tới gần mọi người.

Lúc này phải nhờ vào Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn phát huy chiến kỹ cao siêu chém giết cận thân, tay súng bắn tỉa Bối Tinh Tinh cũng vung hai khẩu súng lục bắn cùng lúc, bổ sung hỏa lực tầm gần.

Đứng cùng hai gã thương tu chuyên nghiệp, Lý Diệu lập tức phát hiện sự chênh lệch của mình.

Cho dù hắn sử dụng pháo oanh kích xoay sáu nòng uy lực cường đại, mà hai người sử dụng súng máy Hỏa Mãng thất hình và súng trường xung kích.

Nhưng từ lực sát thương cho thấy, hắn lại yếu nhất.

Một con Hắc Giáp Đao Lang, hắn phải tập trung hỏa lực bắn phá bảy tám giây mới có thể hoàn toàn giết chết.

Mà Thuần Vu Bằng sử dụng súng máy Hỏa Mãng thất hình chỉ cần hai ba giây là có thể tiêu diệt.

Ngay cả Mã Giao sử dụng súng trường, cũng không mất tới ba giây.

Thậm chí ngay cả Bối Tinh Tinh vung súng lục, thỉnh thoảng cũng có thể bắn vỡ đầu một con Hắc Giáp Đao Lang.

- Rõ ràng là súng của ta lợi hại nhất, vì sao uy lực lại yếu nhất?

Không đợi Lý Diệu hỏi, một đạo kình phong bén nhọn đã đập vào mặt.

May mà mọi người đã sớm có chuẩn bị, mặc áo chống đạn dày nhất và ít vướng víu nhất, cảm giác được nguy hiểm, tinh thạch trên áo chống đạn đột nhiên lóe sáng, phóng ra một tầng hộ thuẫn linh năng cường độ cao.

Bốp một tiếng, trên hộ thuẫn linh năng trào ra chấn động kịch liệt, một cây châm độc màu đen xuyên qua hộ thuẫn linh năng, tốc độ lại chậm lại.

Lý Diệu nghiêng đầu, châm độc bay sượt qua mặt, keng một tiếng, căm sâu vào mặt đất ba phân.

- Là Tiến Độc Hạt (bò cạp độc bắn tên)! Súng bắn tỉa!

Mã Giao quát lớn một tiếng.

Bối Tinh Tinh nheo mắt lại, vội vàng lui ra phía sau mọi người, quỳ một gối xuống, lấy bọc đeo sau lưng ra, cởi bỏ vải đậy, là một cây súng bắn tay màu xám, trên thân súng có linh văn huyền ảo phức tạp, giống như tác phẩm nghệ thuật tạo hình thủ công.

Bối Tinh Tinh lẩm bẩm trong miệng, quanh người giống như xuất hiện linh khí mắt thường có thể thấy được, theo sự niệm của nàng ta, tất cả đều xoắn lại vào trong thân súng.

Hai mắt của nàng ta càng lúc càng sáng, cho dù là ban ngày mà thấy rõ ràng như trăng ban đêm.

Khi ánh sáng đó kích phát đến cực hạn, nàng ta giống như không cần nhắm đã bắn một phát vào bầu trời phía trước.

- Vù!

Một lam mang từ họng súng gào thét bay thẳng lên trời.

Lý Diệu ngạc nhiên, một súng này bắn lệch quá thì phải?

Nào ngờ lam mang ở giữa không trung vẽ ra một đường cong quỷ dị, không ngờ vòng lại, đâm xuống phía sau một đống đổ nát, chỉ nghe bốp một tiếng, một vòi máu đen bắn ra.

Từ đó không còn thấy châm độc bắn ra nữa.

Lý Diệu trợn mắt há hốc mồm, Tiến Độc Hạt giống như Kim Giáp Đao Lang, cũng là Yêu Binh trung cấp, tốc độ cực nhanh thì không nói, bản thân cũng có lực phòng ngự không tầm thường, hơn nữa am hiểu nhất là ẩn núp và tránh né.

Không ngờ bị Bối Tinh Tinh một súng tiêu diệt?

- Đạn vừa biết bay vòng lại còn có uy lực lớn như vậy, thật lợi hại!

So với ba thương tu chuyên nghiệp này, Lý Diệu cảm thấy mình quả thực như đang cầm một cái que cời lò.

Sau nửa tiếng, chiến đấu kết thúc, sáu người ngồi vây lại tiến hành tu chỉnh.

Lý Diệu cuối cùng không nhịn được hỏi:

- Bạn học Mã Giao, vì sao uy lực vũ khí chế thức các ngươi sử dụng lớn như vậy, so với pháo oanh kích xoay sáu nòng ta sử dụng còn lợi hại hơn, là đã trải qua cải tiến đặc thù à?

- Còn cả bạn học Bối Tinh Tinh phát tiêu diệt Tiến Độc Hạt, ta vừa rồi đã nhìn thi thể của Tiến Độc Hạt, toàn bộ đều nổ tung, không có miếng thị nào còn to bằng lòng bàn tay, đây là đạn gì thế, chẳng những biết bay vòng mà sức phá hoại còn lớn như vậy?

Mã Giao cười ha ha, có chút tự hào nói:

- Chúng ta đều sử dụng súng ống chế thức bình thường nhất, đạn trong súng bắn tỉa của Bối Tinh Tinh uy lực tất nhiên là lớn một chút, nhưng cũng là loại hàng tầm thường được luyện chế số lượng lớn, không có gì đặc biệt cả.

- Có điều chúng ta là thương tu, tu luyện thương đấu thuật, đương nhiên khác với tay súng nghiệp dư.

- Thương đấu thuật?

Lòng hiếu kỳ của Lý Diệu lại cháy hừng hực.

Bạn đang đọc Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch) của Ngọa Ngưu Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 648

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.