Xuống Bếp
¾P
Cả đêm ngắm cảnh biển trên boong tà u, tiện thể hứng gió lạnh cả đêm, ngà y má»›i sáng, Du Tiểu Mặc đã bị Lăng Tiêu vác vá» buồng nhá», cho dù chÆ°a được ngắm cảnh biển đêm ở thế giá»›i nà y, thì cÅ©ng không cần biểu hiển ngu xuẩn nhÆ° váºy chứ, là m thế sẽ kéo luôn cả chỉ số thông minh của y xuống mất.
MÆ°á»i hai giá» trÆ°a, mặt trá»i nóng bá»ng.
Du Tiểu Mặc Ä‘i ra khá»i khoang thuyá»n hÃt thở không khÃ, đây là thá»i gian ăn trÆ°a, tuy trong không gian của hắn cÅ©ng có đồ ăn, nhÆ°ng cứ ăn mấy thứ đó mãi cÅ©ng chán lắm.
Du Tiểu Mặc há»i má»™t thuyá»n viên vá» vị trà phòng bếp, vừa suy nghÄ©, vừa Ä‘i vá» phÃa phòng bếp, hắn quyết định tá»± mình xuống bếp.
Nói đến tà i nấu nướng của hắn, phải nói là được rèn luyện từ nhỠđó.
Bởi vì trong nhà không được ba mẹ yêu thÆ°Æ¡ng, khi còn bé Du Tiểu Mặc luôn muốn là m chút gì đó để gây chú ý vá»›i ba mẹ, lúc ấy hắn không được thông minh cho lắm, nên chá»n cách há»c nấu cÆ¡m, sau đó suýt chút nữa đã hối háºn muốn tá»± sát luôn cho rồi, bởi vì hắn không hấp dẫn được sá»± chú ý của ba mẹ, mà còn thu hút Du Lá»™ và Du Bách tá»›i, từ đó vá» sau phải sống má»™t cuá»™c sống tháºt Ä‘au khổ.
Má»—i khi thấy hăn rảnh rá»—i, Du Lá»™ và Du Bách Ä‘á»u bắt hắn xuống bếp nấu cÆ¡m, mà hai tên nà y cá»±c kỳ kén ăn, chỉ Ä‘Æ¡n giản thế thôi mà tà i nấu bếp của hắn được rèn luyện chẳng kém gì đầu bếp năm sao.
Nhưng từ sau khi hắn tới thế giới nà y, Du Tiểu Mặc bỗng phát hiện hắn còn chưa nấu cho Lăng Tiêu một bữa.
Du Tiểu Mặc áy náy cá»±c kỳ, lần nà y tranh thủ có Ä‘iá»u kiện, hắn quyết định phải thể hiện tà i năng. Miá»…n cho nhÆ° lần đầu nấu cÆ¡m, kết quả bị thịt Vạn Linh Äịa dÆ°Æ¡ng đả kÃch.
Trong phòng bếp chỉ có má»™t vị đầu bếp há» Vạn và trợ thủ của ông ta, hai ngÆ°á»i phụ trách ba bữa cÆ¡m của thủy thủ và thuyá»n trưởng, hai mÆ°Æ¡i gần ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, má»—i lần nấu Ä‘á»u nguyên má»™t nồi to tÆ°á»›ng.
CÆ¡m trÆ°a đã xong từ lúc mÆ°á»i má»™t giá», hiện tại phòng bếp trống không, chỉ có Vạn đầu bếp và trợ thủ Ä‘ang ngồi cạnh cá»a bếp ăn cÆ¡m, bá»n hỠăn riêng.
“Vạn sư phụ, ta muốn mượn phòng bếp dùng một chút được không?†Du Tiểu Mặc đi đến trước mặt Vạn đầu bếp, sau đó đưa cho ông ta mấy miếng linh tinh.
Vạn đầu bếp cầm năm miếng linh tinh gáºt gáºt đầu, há» chỉ là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, năm linh tinh đủ mua tất cả các thứ trong bếp rồi, hÆ¡n nữa, đây là lần đầu tiên ông ta gặp được ngÆ°á»i tá»± xuống bếp đó.
Du Tiểu Mặc đi và o trong bếp, nhìn qua đại khái xem còn nguyên liệu gì.
Thuyá»n viên không phải là ngÆ°á»i ăn chay, hÆ¡n nữa khi là m việc rất hao sức, cho nên Ä‘a số nguyên liệu Ä‘á»u là các loại thịt, trên sà n còn có mấy *g nuôi gà và vịt sống.
Du Tiểu Mặc nghÄ© má»™t lát, rốt cục quyết định là m ba mặn hai chay, sau đó là m thêm má»™t món Ä‘iểm tâm ngá»t và má»™t món súp.
Loại việc vặt nhÆ° giết gà là chuyện hắn hay là m nhất khi còn là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, món đầu tiên là gà xé trá»™n chua cay, món ăn nà y vừa tÆ°Æ¡i vừa ngon, chua cay vừa miệng, chắc ngÆ°á»i thÃch món mặn nhÆ° Lăng Tiêu cÅ©ng hợp, không biết mấy năm không và o bếp, trù nghệ có giảm Ä‘i không nhỉ.
Du Tiểu Mặc loay hoay trong phòng bếp, không chú ý đến Vạn đầu bếp và trợ thủ ngồi ngoà i đã bị mùi thÆ¡m hấp dẫn kéo và o, nhìn Du Tiểu Mặc nhanh nhẹn là m đồ ăn, hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau.
Sáu món ăn và má»™t món Ä‘iểm tâm ngá»t, Du Tiểu Mặc chỉ mất má»™t giỠđể hoà n thà nh. HÆ¡n nữa còn là má»™t mình hắn là m, phòng bếp sá»›m trà n ngáºp mùi thÆ¡m chua chua cay cay kÃch thÃch nÆ°á»›c miếng ngÆ°á»i ta. Còn nÆ°á»›c miếng của Vạn đầu bếp và trợ thủ đã sá»›m vỡ đê từ lâu rồi.
Du Tiểu Mặc nhìn mấy món má»›i là m xong, thở phà o nhẹ nhõm, may mà không giảm chút nà o, xem ra tay nghá» của hắn vẫn còn ngon nghẻ lắm. NhÆ°ng má»™t mình hắn mà bê hết chá»— đồ nà y vá» thì hÆ¡i phiá»n toái.
Lúc nà y, Du Tiểu Mặc mới chú ý tới sự tồn tại của Vạn đầu bếp và trợ thủ, thấy hỠnhìn mình chằm chằm, trong đầu hiện lên một ý nghĩ.
“Vạn sÆ° phụ, có thể là m phiá»n hai ngÆ°á»i Ä‘em thức ăn vá» phòng cho ta, để báo đáp lại, những thứ còn trong nồi tặng cho hai ngÆ°á»i hết, sao nà o?â€
“Không vấn Ä‘á»! Không vấn Ä‘á»!†Vạn đầu bếp lau lau nÆ°á»›c miếng, ông ta đã sá»›m chú ý thấy trong nồi vẫn còn thừa, dù Du Tiểu Mặc không mở miệng, hai ngÆ°á»i cÅ©ng sẽ giúp má»™t tay.
TrÆ°á»›c khi rá»i khá»i phòng bếp, tiểu trợ thủ còn giấu hết đồ ăn Du Tiểu Mặc đã là m Ä‘i, tránh cho ngÆ°á»i khác ăn hết trÆ°á»›c khi há» kịp vá», váºy thì lá»— quá.
Sau đó, hai ngÆ°á»i bÆ°ng sáu Ä‘Ä©a Ä‘i vá» buồng nhá» trên tà u.
BÆ°á»›c chân Du Tiểu Mặc hÆ¡i cháºm, rá»a tay xong má»›i bÆ°ng Ä‘Ä©a Ä‘iểm tâm ngá»t Ä‘i cuối, vừa tá»›i cá»a khoang thuyá»n, trÆ°á»›c mặt có ba ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, có vẻ cÅ©ng là ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° há».
Du Tiểu Mặc nhìn thoáng qua liá»n thu hồi ánh mắt, bình tÄ©nh Ä‘i qua.
Vạn đầu bếp và trợ thủ vừa Ä‘i ra khá»i phòng, lên tiếng chà o há»i vá»›i hắn liá»n vá»™i vá»™i và ng và ng chạy vá» phòng bếp.
Du Tiểu Mặc đẩy cá»a Ä‘i và o, Lăng Tiêu kinh ngạc nhìn đồ ăn bà y biện trên giÆ°á»ng, bởi vì không có bà n, cho nên phải đặt hết lên giÆ°á»ng.
“Mấy món nà y do em là m?†Lăng Tiêu há»i.
Du Tiểu Mặc kiêu ngạo hất hà m, “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là em là m, bằng không thì anh cho là ai?â€
Lăng Tiêu ngÆ°á»›c mắt nhìn hắn, “Ta tưởng là đầu bếp kia.â€
Du Tiểu Mặc buông bát Ä‘Å©a và đĩa Ä‘iểm tâm xuống, nhét má»™t đôi Ä‘Å©a và o trong tay y, nói: “Vạn đầu bếp kia còn lâu má»›i nấu ngon được nhÆ° em, tất cả Ä‘á»u do má»™t mình em là m đó, há» nhìn còn chảy nÆ°á»›c miếng kìa, không tin anh nếm thá» xem.â€
Chiếc Ä‘Å©a trên tay Lăng Tiêu không khách khà đưa tá»›i Ä‘Ä©a gà xé chua cay, tuy nguyên liệu rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng không thể phủ nháºn hÆ°Æ¡ng vị rất thÆ¡m, y thÃch.
“Sao nà o?†Du Tiểu Mặc dùng hai mắt lấp lánh nhìn y.
Lăng Tiêu nói: “Cuối cùng em vẫn có chút tác dụng, không uổng công ta chá» mong.â€
Du Tiểu Mặc: “…â€
Có phải em nên cảm tạ sự chỠmong của anh không hả?
Tuy ngoà i miệng không nể nang gì, nhÆ°ng đồ ăn đã bị Lăng Tiêu chén sạch, lần nà y Lăng Tiêu còn ăn nhiá»u hÆ¡n hắn, cuối cùng Du Tiểu Mặc cÅ©ng nháºn được chút an ủi từ hà nh Ä‘á»™ng.
“Cơm tối phải nhỠem rồi.†Lăng Tiêu ăn uống no đủ, ngay lúc Du Tiểu Mặc bưng bà n ăn chuẩn bị đi ra, đột nhiên nói với theo.
Du Tiểu Mặc quay đầu nhìn y, kiêu ngạo nói: “Xem tâm trạng của em đã.â€
Sau đó bước ra ngoà i như một con chim công cao ngạo.
Lăng Tiêu nhìn bóng lÆ°ng hắn, khóe miệng nở nụ cÆ°á»i vui vẻ, đúng là có thù tất báo mà !
Phòng bếp, Du Tiểu Mặc vừa Ä‘i và o đã thấy Vạn đầu bếp và trợ thủ, hai ngÆ°á»i Ä‘ang nhăn nhó Ä‘au khổ nhìn má»™t cái chảo rá»—ng, đúng là cái chảo mà tiểu trợ thủ đã giấu Ä‘i.
“Các ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?†Du Tiểu Mặc thuáºn miệng há»i.
Tiểu trợ thủ than thở phà n nà n nói: “Uổng công ta cố ý giấu đồ ăn Ä‘i, không ngá» vẫn bị ăn vụng, đám ngÆ°á»i kia tháºt đáng ghét, không có sá»± đồng ý của ngÆ°á»i khác đã ăn.†Mặc dù đối phÆ°Æ¡ng có cho há» má»™t linh tinh, nhÆ°ng mà ai thèm chứ, má»™t lÅ© ngang ngược.
“Äược rồi, đừng nói nữa.†Vạn đầu bếp cản lại lá»i oán trách của hắn, nhỡ bị đám ngÆ°á»i kia nghe được thì phiá»n, dù sao há» cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
Tiểu trợ thủ nhếch miệng.
Du Tiểu Mặc không há»i tiếp, buông bát Ä‘Å©a liá»n trở vá».
Hắn không phải là đại thiện nhân, sao có thể vì ngÆ°á»i khác bị già nh ăn mà đi tìm công lý, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng trả linh tinh rồi.
Tiểu trợ thủ cũng biết không có khả năng, hắn chỉ phà n nà n chút thôi.
Vừa vá» phòng, Du Tiểu Mặc vốn định thừa dịp rảnh rá»—i để luyện thêm má»™t viên linh Ä‘an thải cấp, lúc trÆ°á»›c có trao đổi linh thảo vá»›i Thiên Tu, bây giá» hắn đã đủ để luyện hai loại linh Ä‘an, nhÆ°ng cứ nghÄ© tá»›i việc vừa thà nh Ä‘an sẽ dẫn tá»›i lôi kiếp, hắn liá»n bỠý định nà y, Ä‘i trên biển đã đủ hung hiểm, nếu có lôi kiếp, nói không chừng sẽ láºt thuyá»n mất, thế thì tá»™i lá»—i của hắn quá lá»›n.
Lăng Tiêu nhìn bá»™ mặt xoắn xuýt của Du Tiểu Mặc, nói: “Không bằng chúng ta tu luyện Ä‘i.â€
“Äà nh váºy.†Bởi vì má»›i Ä‘á»™t phá không lâu, Du Tiểu Mặc cÅ©ng không hy vá»ng mình có thể Ä‘á»™t phá tiếp. NhÆ°ng sau khi lên cấp tá»›i giá», hắn vẫn chÆ°a kịp củng cố.
Du Tiểu Mặc Ä‘i lên giÆ°á»ng, thấy Lăng Tiêu đã chiếm hết hai phần ba diện tich, “Anh dịch qua má»™t chút, chừa chá»— cho em vá»›i.â€
Lăng Tiêu Ä‘á»™t nhiên kéo hắn và o trong lòng, “Chừa chá»— nà o. Ngồi đây là được.â€
Cái mông thịt thịt vừa ngồi lên đùi nam nhân, Du Tiểu Mặc láºp tức hiểu tu luyện mà Lăng Tiêu nói là gì, hóa ra sóng Ä‘iện não của hai ngÆ°á»i không kết nối, hắn cứ tưởng tu luyện bình thÆ°á»ng chứ.
Du Tiểu Mặc vá»™i và ng đứng kết, kết quả lại bị kéo vá», Ä‘Ã nh phải quay ngÆ°á»i cÆ°á»i ngu vá»›i y: “Bây giá» là ban ngà y, hÆ¡n nữa còn Ä‘ang trên giÆ°á»ng ngÆ°á»i khác, anh đừng là m loạn, không phải buổi tối anh còn muốn em là m đồ ăn sao, sẽ cháºm trá»… đó.â€
Lăng Tiêu nhÃu mà y suy tÆ° má»™t giây, chợt tiếc nuối nói: “CÅ©ng đúng, váºy thì Ä‘Ã nh… Không ăn bữa tối nữa, dù sao không ăn má»™t bữa cÅ©ng không sao, em nói có đúng không?â€
Lúc nói đến câu sau tên nà y còn cÆ°á»i vá»›i hắn.
Du Tiểu Mặc, “…†Äúng cái đầu anh!
Cuối cùng Du Tiểu Mặc vẫn không chạy trốn được, may mà Lăng Tiêu chỉ cởi má»—i quần hắn là m đúng má»™t lần, ngay từ đầu hắn tưởng rằng Lăng Tiêu chỉ muốn thá»a mãn thú tÃnh thôi, nhÆ°ng sau khi thấy những tinh thể có mà u sắc Ä‘ang váºn chuyển trong biển ý thức của hắn, Du Tiểu Mặc má»›i phát hiện Lăng Tiêu tháºt sá»± muốn tu luyện vá»›i hắn… Má»›i là lạ, hắn dám cam Ä‘oan, tu luyện chỉ là việc phụ, thá»a mãn thú tÃnh má»›i là mục Ä‘Ãch chÃnh.
Đăng bởi | Thánh_Nữ_Bướm_Đêm |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |