Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộng sầu tang

Tiểu thuyết gốc · 1663 chữ

Dương Tiễn tiếp nhận một lượng thông tin, hơi ngả người về đằng sau. Đoạn hắn ném quyển sách đề Vạn Tự Thành Thần tới phía Thần Vương. 

Hắn cũng như bị kích động, lập tức ngã ngửa về sau. Hai tay ôm đầy, răng nghiến ken két. Trông hắn như bị tra tấn về linh hồn vậy. Dương Tiễn lo lắng, lập tức chạy tới, hỏi:

"Có sao không?"

Thần Vương cố gượng dậy, xua xua tay:

"Không sao không sao."

Nghe thấy gã nói vậy, Dương Tiễn không bận tqâm nữa mà tiến về chỗ cánh cửa thông xuống tầng dưới. 

"Anh định đi đâu đấy?", Thần Vương hỏi.

"Đi thôi! Chẳng lẽ cậu định ở đâu suốt sao?"

Nói xong, hắn lập tức giơ chân, đạp thật mạnh về phía cánh cửa, khiến nó bật tung ra một đoạn.

Hắn bình tĩnh đi xuống, trên đầu là một Viêm Cầu, đỏ rực, sáng chói.

Hai tay hắn đút túi quần, dáng đi bình tĩnh, tự nhiên. Ánh mắt chứa một sự tò mò vô hạn.

"Anh thấy nơi này thế nào?", Thần Vương phá vỡ bầu không khí bằng loại câu hỏi này.

Dương Tiễn không quay mặt lại, ngữ điệu có chút khó chịu:

"Tòa nhà này là tòa thứ ba trong tổng số bốn tòa nhà của Công Ty liên doanh Lương Tự Đức. Kết cấu bốn tòa nhà, ở mỗi tầng bốn mươi lăm thì sẽ có một đoạn để đi qua. Hết!"

Thần Vương ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi:

"Sao anh biết rõ vậy? Anh từng tới đây rồi sao?"

Dương Tiễn lắc lắc đầu, hắn không biết. Nhưng ở 10% kí ức lần trước có mảnh thông tin này. Hắn chỉ nhớ mang máng một đoạn, là nơi này sẽ chìm trong biển lửa. Không biết này tháng năm nào.

"Nơi này không còn an toàn nữa, ta với hắn cần tốc độ đi ra khỏi đây!", Dương Tiễn nói thầm.

Hai người cuốc bộ xuống tầng năm, đã bắt đầu thấy tiếng huyên náo.

"Nhìn kìa, đó là xác một con tang thi.", Thần Vương phát hiện, lập tức thông báo.

Nhưng Dương Tiễn trả lời thờ ơ:" Không cần cậu nói, tôi đã nhìn thấy rồi!". Hắn vừa nói xong, lập tức nhảy đến, dùng ngón cái đặt lên trên trán xác con tang thi.

"Tang thi người, giai đoạn 1, 10n. Mấy người này khá lắm, đã đủ sức giết được một con tang thi.", Dương Tiễn cảm thán, sau đó đứng dậy, tiếp tục hướng vễ chỗ cầu thang xuống vừa nãy.

Thần Vương cũng đi theo hắn.

Dương Tiễn thử ngó xuống dưới tầng, bất chợt thấy một vài ngươi, nói:

" Dưới kia có người!"

"Vậy sao? Vậy mau xuống đi!"

Dương Tiễn lắc đầu, nói:

"Đừng nên xuống. Mạt thế diễn ra, mạng người như cỏ rác, lòng người bất ổn. Đừng nên tiếp xúc bọn họ sớm."

Hắn nói xong, hai người lại tiếp tục quan sát kĩ nhóm người này. 

"Bọn họ khá là có quy củ. Một nhóm người thay phiên canh nơi này vào mỗi thời điểm khác nhau."

Thần Vương hỏi:

" Thế thì sao? Anh định làm gì?"

"Chẳng làm gì cả, chỉ định thoát ra khỏi nơi này!"

"Thoát kiểu gì chứ? Cậu không nhìn thấy đống tang thi bên ngoài sao?"

Dương Tiễn im lặng không nói. Giơ tay ra hiệu rút, sau đó đi lên.

Hai người lấy ra hai gói mì Hảo Hảo, đập nát ra rồi thêm gia vị. Dương Tiễn bảo:

"Cách ăn truyền thống thời niên thiếu của tôi."

Thần Vương gật đầu, im lặng hồi lâu rồi hỏi:

"Thời niên thiếu của anh thế nào?"

"Không có gì đáng nhắc. Mau ăn đi. Thứ nnày đợi vài ba hôm nữa chắc chắn sẽ đắt hơn vàng."

Hai người yêu lặng bắt đầu ăn.

Từng chút miếng mì tôm nhỏ, được trộn qua một lớp gia vị, giòn rụm.

Từng tiếng răng rắc vang lên, mì tôm bị nghiền nát, sau đó trở thành chất dinh dưỡng. 

Dương Tiễn vừa ăn, hai mắt bất chợt rơi lệ. Hắn tuy có thể là một người máu lạnh, nhưng thực ra sống vốn rất tình cảm. Cha mẹ mất sớm, phải nhờ cậy ông bà, sớm đã bươn chải cuộc sống. Vốn đã từng định thôi học, nhưng nghĩ về hai người ông bà ở dưới quê, hắn lại càng không thể bỏ được.

Thần Vương thấy vậy, định lên tiếng nhưng lại thôi. 

Người con trai thường không dễ tổn thương, nhưng khi chuyện gì đá đã phá vỡ sức chịu đựng của họ, thì lập tức họ như rơi vào vực thẳm tối tăm. Mà nỗi đau ấy thường không phải chủ cần một người con gái ở bên cạnh khuyên nhủ vài câu là có thể thoát ly được, như mấy tên main trong các bộ truyện. Nỗi đau ấy sẽ đâm và ghim sâu lại trong trái tim người con trai ấy. Dù đến cuối đời, lúc lâm chung cũng vẫn hằn lại, vô pháp lành lại.

Dương Tiễn sau vài phút suy nghĩ về kỉ niệm, đã đứng dậy, gạt đi nước mắt, gạt đi u sầu màu nói với giọng như trước:

"Được rồi, nơi này cậu ở lại tôi đi thăm dò. Một khi tôi nắm bắt được tình hình lập tức đi khỏi."

Thần Vương ngớ người:

"Thế những người ở đây?"

"Lòng người khó đoán, để bọn họ tự sinh tự diệt đi."

Thần Vương nghe vậy, cũng chẳng nói làm gì, lập tức chọn một căn phòng làm việc gần đấy. Gã bỏ hết mấy tính linh tinh trên ba cái bàn xuống đất. Còn bản thân thì leo lên ngủ.

Dương Tiễn thì lập tức nhảy vọt xuống cầu thang, dùng tốc độ nhanh nhất lao qua hai người bảo vệ canh cửa. 

Hắn núp vào một góc hành lang, lẩn trong một đống thùng hàng cũ. Đó là vị trí trọng ấy, từ đó quan sát được hết thảy các vị trí, đặc điểm thói quen của người ở tầng năm tòa nhà này.

Một tên canh cửa nói:

"Tam ca anh ấy hình như săn được một khối tinh hạch khá to đấy, sáng trong nữa, nhìn rất tuyệt"

Một tên khác đáp lại:

"Haizzz... công nhận trưởng phòng Long bá thật, một mình mình chỉ huy toàn bộ người trong nơi này chống lại tang thi. Trí dũng song toàn. Đáng tiếc hai người bên trên lại không như vậy, lại chỉ có dũng. Nếu không chúng ta cần gì phải thủ ở nơi đất chết này nữa!"

"Đúng vậy. Lương thực sắp hết rồi."

Dương Tiễn hắn không quan tâm, yên lặng chờ đợi. Qua cuộc nói chuyện của hai tên này, hắn hiểu sơ qua về tình hình ở đây. Ở đây có ba kẻ cầm đầu: Tam lão Long, Nhị lão Vinh, Nhất lão Bách. Ba kẻ này cấp độ có lẽ là người tiến hóa giai đoạn một 12n. Cơ cấu thì gồm ba khu: Khu quản trị, Khu thực phẩm, Khu quân trang. Khu quản trị chủ yếu cho mấy tên thuộc lớp cao như tam lão kia. Khu thực phẩm thì như tên gọi của nó, vừa là kho chứa vừa là nơi phân chia lương thực. Còn về cuối cùng, chủ yếu là huấn luyện đội ngũ chiến sĩ để ra ngoài. Nơi này chia làm hai lượng người bằng nhau, thay phiên canh gác và làm việc như trong quân đội.

Hắn cũng không để ý lắm, nhân cơ hội mà hai tên kia phân vân, lập tức chạy như bay về ngược hướng lưng chúng. Tầm hai mươi mét, hắn dừng lại ở một ngã tư, thả lỏng trong năm giây. Sau đó hắn ngó trước ngó sau, xác nhận không có ai lập tức tiếp tục đi.

Sau nửa phút hú tim, hắn đã về tới tầng năm, chỗ cùng Thần Vương chia tay.

Mệt quá, cũng kệ mẹ, lập tức ngồi xuống điều tức, sẵn tiện hấp thụ mấy viên tinh hạch. Sau một hồi, cơ thể dễ chịu hơn rất nhiều. Chợt hắn nhớ tới đoạn thông tin về liên hoa hóa chưởng, nhưng tâm trí vẫn còn rất nặng nề, cũng trực tiếp nằm xuống đất, đánh một giấc ngon lành.

Hắn lại mơ, mơ về những đoạn kí ức xưa, những kí ức chôn giấu sâu trong lòng. Rồi đột nhiên lại chuyển cảnh, đó là một vách núi dựng đứng, hắn ngồi ở đó với Vương Huy, Vương Bình, Thần Vương. Hắn vốn chỉ coi mấy người này xa lạ, nhưng hiện tại lại cảm giác thật ấm áp, như là gia đình. Nhưng... gia đình sớm chẳng còn, còn thiết tha cái gì?

Dương Tiễn tự hỏi, rồi cười khổ nhìn sang ba người kia.

Bỗng nhiên, mặt của ba người họ lại đỏ lên, da bị nứt ra mấy vết đỏ như nham thạch. Cũng chẳng mất bao lâu, chúng đã hiện nguyên hình là ba con tang thi quái dị, ghê tởm. Dương Tiễn sợ mất mật, vội lui vào sâu, sau đó căng sức mà chạy. Chạy được một lúc, hắn thấy một vách núi. Lại càng ngạc nhiên hơn đó lại là vách núi họ ngồi ban đầu.

Dương Tiễn khiếp sợ, không còn đường lui, lập tức nhảy xuống vực. Còn ba con tang thi lại chỉ ngó xuống, biến lại cái mặt của ba người kia, thè lưỡi dài, làm ra bộ mặt rất kinh dị.

"Á...."

Hắn hét lên, sau đó bừng tỉnh:

" Vừa rồi... là mơ sao?"

Giơ tay lên tự tát mình một cái, sau đó cảm nhận dược uy lực của cú tát, nhìn lại bàn tay thì hắn lại lần nữa xác nhận đúng như vậy.

 Nhớ like và cmt ý kiến cho tác biết.

Bạn đang đọc Truyền thừa kí ức sáng tác bởi dthehiep123

Truyện Truyền thừa kí ức tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.