Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm linh kiếm

Tiểu thuyết gốc · 5119 chữ

Lúc này Tại nữ Nhi quốc,

Sala : ”thời gian qua các ngươi đã có nhiều tiến bộ ta cũng yên tâm lên đường”

Đàn Tuyết : ”mẫu hoàng xin yên tâm”

Sala : ”lần này Kim Ngân đi cùng ta, còn Nguyệt Giao và Ngọc Hân, ở lại hỗ trợ Tam Công chúa rõ chưa"

Nguyệt Giao, Ngọc Hân : ”đã rõ thưa nữ vương”

Sala : ”Kim Ngân chúng ta lên đường”

Kim Ngân : ”dạ nữ vương”

và thế là Sala nữ vương cùng tả tướng quân Kim Ngân lên đường tới Đại Minh

.......................

Lúc này Nhóm Lưu Bá Ôn vừa đi vừa giải quyết đám cương thi, nên tiến độ bị trẫm trể

Lưu Bá Ôn : ”mọi người chia ra giải quyết chúng”

Lưu Bá Ôn đạo pháp côn luân kết hợp cùng Hà Như Song, Số Trân Và Tiểu Long Tử vận tiên khí nhanh chóng làm sạch đám cương thi

Số Trân : ”không ngờ Thiên Ma lại dùng cách này đối phó chúng ta"

Hà Như Song :”phải đó nếu lần đó hắn mà dùng tới thân xác của Lạc Dương ca ca thì ta khó mà sống nổi”

Tiểu Long Tử : ”mọi người nhanh lên ta cảm thấy lo cho cha và mẹ”

Lưu Bá Ôn : ”tuy là vậy nhưng chúng ta cũng không thể bỏ mặt lão bá tánh chỉ có thể đi tới đâu lo tới đó”

Số Trân : ”quốc sư nói không sai, hiện tại chỉ có thể làm vậy”

thế là nhóm người Lưu Bá Ôn, vừa giải quyết bọn cương thì vừa tiến về kinh thành

.........................

tại nữ nhi quốc, Sa Thần triệu tập Hổ Phách và mười nữ Sát Thủ : ”Đàn Hoa, Con đi mời Đàn Tuyết Tới đây”

Đàn Hoa : ”vâng thưa mẹ”

Đàn Tuyết cùng Lâm Nguyệt Giao, Ngọc Hân đang nói chuyện thì một nữ lính vào báo : ”bẩm công chúa .. Nhị công chúa, à không Đàn Hoa Quận Chúa xin gặp”

Đàn Tuyết : ”Nhị Tỷ? Mau mời vào”

Đàn Hoa : ”Đàn Hoa Tham Kiến Công Chúa”

Đàn Tuyết Đỡ Lấy Đàn Hoa : ”nhị tỷ mau đứng dậy”

Đàn Hoa : ”công chúa ta không còn là nhị tỷ của cô”

Đàn Tuyết : ”ta biết vì thân phận của tỷ, nên mẫu hoàng đối xử với tỷ có sự bất công, nhưng ta vẫn xem tỷ là nhị tỷ của ta, tỷ mau đứng dậy”

Đàn Hoa nghĩ : ”Đàn Tuyết Thật quá hiền lành ta thật không nhẫn tâm xuống tay với muội ấy"

Đàn Tuyết : ”nhị tỷ, tìm muội có việc gì?”

Đàn Hoa : ”ta vừa phát hiện món bảo vật, muốn cho muội xem”

Đàn Tuyết : ”có bảo vật, hay quá, Nguyệt Giao, Kim Ngân hai người cũng đi đi”

Đàn Hoa : ”không được, món này ta muốn dành riêng cho muội”

Đàn Tuyết : ”là vậy à, vậy hai người cứ tự nhiên ta đi trước”

.................

Lâm Nguyệt Giao : ”Ngọc Hân Hữu tướng quân, Đàn Hoa này là người như thế nào có thể tin tưởng được không?”

Ngọc Hân :  ”cô ta là con gái của Sa Thần, được nữ vương nuôi từ nhỏ phong là nhị công chúa, nhưng tính cách cô ta luôn muốn lấy vị trí quốc vương, nên ta đang cảm thấy rất lo cho tam công chúa”

Lâm Nguyệt Giao : ”không được, chúng ta nên âm thầm đi theo"

Ngọc Hân : ”ta cũng có ý này”

khi họ tính âm thầm đi theo thì khoảng 30 nữ bịt mặt, bao vậy họ : ”đứng yên con của các ngươi đang trong tay bọn ta, khôn hồn đừng cử động, bọn ta đạt được mục tiêu sẽ trả tự do cho chúng”

Ngọc Hân : ”đáng ghét, mục tiêu của các ngươi là gì?”

kẻ cầm đầu : ”ta không rõ, ta chỉ chờ hiệu lệnh của chủ nhân, chưa có hiệu lệnh rút lui bọn ta sẽ giữ các ngươi tại đây”

Lâm Nguyệt Giao : ”đáng ghét, chúng ta đã bị chúng khống chế"

Ngọc Hân : ”bây giờ phải làm sao đây?”

Lâm Nguyệt Giao : ”ta cũng rối lắm, một bên là tam công chúa một bên là con của chúng ta, đành tùy cơ ứng biến”

.............................

Lúc này Ngọc Trâm và Ngọc Liên đang cùng nhau cầm vũ khí bảo vệ Tương Yên, Ngọc Trâm :  ”các ngươi muốn làm gì?”

Bọn bịt mặt : ”yên tâm ta không hại mấy đứa các ngươi, chỉ là muốn các ngươi ở yên nơi này”

Ngọc Liên : ”muội muội đừng mạnh động, chúng ta phải bảo vệ cho Tương Yên”

Ngọc Trâm : “Muội biết rồi”

---------------------

lúc này Đàn Hoa Dẫn Đàn Tuyết Vào một trận pháp, sau đó cô rời khỏi

Đàn Tuyết hoảng sợ : ”Nhị Tỷ sao tỷ lại đưa muội vào trận?”

Đàn Hoa : ”Đàn Tuyết, tỷ xin lỗi, tỷ thật sự không muốn xuống tay với muội nhưng không còn cách nào khác, muội hãy ở trong đó nếu có kiếp sau tỷ sẽ bảo vệ muội, làm trâu làm ngựa cho muội”

,

Đàn Tuyết : ”tại sao? Tại sao Nhị Tỷ lại đối sử với muội như vậy?”

Đàn Hoa : ”Đàn Tuyết, muội thông minh, tài giỏi nhưng lại quá ngây thơ, nữ nhi quốc trong tay muội nó sẽ bị hủy”

Đàn Tuyết : ”Nhị tỷ, tỷ có thể hỗ trợ cho muội phát triển Nữ nhi quốc mà"

Đàn Hoa : ”Tỷ cũng rất muốn, nhưng xin lỗi tỷ không có sự lựa chọn khác”

Đàn Tuyết đỏ mắt như muốn khóc : ”Đàn Hoa, Hoàng Biểu Tỷ muội xin tỷ, hãy từ bỏ dã tâm, muội không muốn đối đầu với tỷ”

Đàn Hoa do dự muốn ngừng tay : ”tỷ...”

Sa Thần Che mặt thì thầm vào Tai Đàn Hoa: ”Đàn Hoa, đừng mền lòng, kẻ thành đại Sự không thể mềm lòng”

Đàn Hoa cố nuốt nước mắt : ”Đàn Tuyết, Tỷ xin lỗi kiếp sau, tỷ sẽ đền tội với muội”

Đàn Tuyết : ”Đàn Hoa, Tỷ hãy dừng tay lại đi”

Đàn Tuyết bị bao vậy bởi, âm tà khốn sát trận, đậy là một trận pháp chứ âm tà đoạt mạng, đánh thẳng vào tâm trí, khiến kẻ trong trấn mất hết thần trí, cũng may mà Đàn Tuyết được bí kiếp, tu luyện kiếm tâm, nên cô tạm thời không sao cô rút tâm kiếm ra đối phó âm tà, nhưng chúng quá đông, cô chẳng mấy chống kiệt sức,một đầu âm tà lao vào cô, cô vung tâm kiếm chém chúng, cô sử ra, thất tinh liên hoàng kiếm, phối hợp cùng phép thuật, nhưng trận pháp này quá lợi hại, với năng lực của một mình cô thì không phá nổi

.........................

Lúc này chỗ Ngọc Liên và Ngọc Trâm, mấy kẻ bịt mặt bỗng bị một đường kiếm khí quét ngang chết sạch. Ngọc Liên, Ngọc Trâm còn đang ngơ ngác thì một thanh niên tuấn tú, bước vào : ”đi theo ta tới đại điện hoàng cung”

Ngọc Liên, Ngọc Trâm với tâm hồn thiếu nữ mới lớn đã hoàn toàn bị người thanh niên này cướp hồn, nên hắn nói gì cũng nghe, ẳm theo Tương Yên Đi theo

tới đại điện Lâm Nguyệt Giao đang thổi bích hải triều sanh khúc nhưng cô luyện chưa tới, thì bỗng kẻ địch lăn ra chết hết, họ nhìn thấy là một thanh niên, Ngọc Hân Thốt Lên : ”Chu Thiên Bá, sao ngươi ở đây?”

Chu Thiên Bá : ”đừng dài dòng, tam công chúa Đàn Tuyết Đâu?”

Ngọc Hân biết lúc này an toàn của Đàn Tuyết Đang nguy hiểm có thể trông ở tên này nên cô không có tâm trí mà hỏi tội bất kính của hắn, cô đáp : ”bị Đàn Hoa Quận Chúa Dẫn đi rồi”

Chu Thiên Bá : ”Dẫn đường cho ta”

Ngọc Hân : ”Nguyệt Giao cô nương nơi này giao cho cô, ta phải mau đi cứu tam công chúa”

Lâm Nguyệt Giao : ”được mau đi"

Chu Thiên Bá, và Ngọc Hân Tới phủ của nhị Công Chúa, thì hay tin cô ấy không ở đây

Ngọc Hân : ”chết tiệt chúng dẫn công chúa đi đâu?”

Chu Thiên Bá : ”ta cảm nhận được tâm kiếm đang ở đây”

hắn điểm huyệt bọn thuộc hạ của Đàn Hoa, tiến thằng vào trong

Ngọc Hân Thốt Lên : “ÂM TÀ KHỐN SÁT TRẬN, tam công chúa lành ít dữ nhiều rồi”

cô rút kiếm ra định xông vào thì bị Chu Thiên Bá ngăn cản : ”Dừng lại! đừng bỏ mạng vô ích để cho ta”

Chu Thiên Bá tập trung tinh thần tao thành một thanh kiếm ánh sáng màu lam chém thẳng vào trận pháp, hắn nhảy vào trong, Đàn Tuyết Lúc này đã thổ huyết, thì một vòng tay ôm lấy cô, cô ngạc Nhiên : ”Thiên Bá Là huynh sao?”

Chu Thiên Bá : ”nàng thật ngốc, sao lại để bản thân ra nông nỗi này, vẫn là cần ta phải bảo vệ nàng”

Đàn Tuyết bây giờ không có tâm trí mà phản bác : ”tại sao huynh lại ở đây?”

Chu Thiên Bá : ”để bảo vệ cho nàng"

Đàn Tuyết : ”chỉ cần ta chết, tâm kiếm vô chủ huynh có thể lấy”

Chu Thiên Bá : ”bớt nói lại đi! vì bây giờ ta cũng không biết mình yêu tâm kiếm hay yêu chủ nhân của nó nữa, để ta giúp nàng rời khỏi đây trước.”

Đàn Tuyết : ”huynh có thể phá trận sao?”

Chu Thiên Bá: “có Thể, nhắm mắt lại đi khi nàng mở mắt trận sẽ phá”

Đàn Tuyết nhắm mắt, Chu Thiên Bất ngờ hôn lên môi cô, cô giật mình mở mắt, chỉ thấy Chu Thiên Bá đang dần dần tan biến, hóa thành ánh sáng màu lam hình dạng thanh kiếm nó hút lấy Tâm kiếm của cô, luồng ánh sáng màu lam bao bọc lấy tâm kiếm hòa làm một, lúc này trong đầu cô vang lên một giọng nói  :”Tuyết Nhi, lúc này ta đã nhận ra ta yêu nàng, ta rất mong mình được như tứ ca và Tứ Tẩu, làm phu quân của nàng, bảo vệ nàng cả đời, Tâm Kiếm  của nàng thiếu đi linh hồn, nó không thể phát huy toàn bộ sức mạnh, bây giờ linh hồn của ta hóa thành Kiếm Linh hợp nhất với tâm kiếm, như vậy sẽ hòa làm một với nàng trở thành pháp bảo hộ thân của nàng, ta không chết chỉ là chuyển sang một trạng thái khác trọn kiếp bảo vệ nàng”

sau đó là một hình ảnh từng tuyệt kỹ kiếm pháp đó là toàn bộ tu vi của Chu Thiên Bá, hắn hy sinh tất cả để bảo vệ cho cô, lúc này Linh Kiếm - Tâm Kiếm cũng phá nát trận, nhưng cô không hề vui mừng, bây giờ cô mới biết yêu, cái thứ tình cảm dành cho A Cửu Dương Gia Chu Chính Cương chỉ là cảm xúc bồng bột của một thiếu nữ chưa từng biết yêu và một phần vì máu của ông có thể giúp cô khỏe mạnh, nỗi khát khao khỏe mạnh khiến cô muốn thành thân với ông ấy chứ không phải là tình yêu, lần này cô đổ lệ, vì cô đã thật sự rung động bởi Chu Thiên Bá, chỉ tiếc là nữ thần tình yêu không mỉn cười với cô, Chu Thiên Bá đã hóa thành tâm linh kiếm bảo vệ cho cô,

Đàn Tuyết quỳ xuống : ”HUHUHU, Chu Thiên Bá huynh xuất hiện ngay cho ta, ta đồng ý gả cho huynh, ta không quan tâm huynh yêu ta hay tâm kiếm, vì ta yêu huynh, ta muốn ở bên huynh, đừng biến mất mà HUHUHU”

Ngọc Hân Lúc này nhìn thấy đại khái cũng hiểu là Chu Thiên Bá đã hy sinh vì cứu Đàn Tuyết, cô chỉ im lặng và Dìu Đàn Tuyết về cung

.......................

lúc này Thiên Ma, Tiêu Dương, Bạch Ma nữ và Thất công chúa đang bàn kế hoạch

Thiên Ma : “Ta Sẽ Cho bọn cương thi cầm chân đám người Lưu Bá Ôn, Bạch Ma Nữ ngươi thì phụ tránh giám sát đừng cho tên nào phá đám, Tiêu Dương ngươi và Thất Công chúa sẽ trực tiếp tấn công Hòa Yên Ninh”

Thất Công Chúa :”được kế hoạch hay, ta sẽ dùng vạn dây ma luyện để trói ả lại”

Bạch Ma Nữ : ”tốt, cho ả chết khó koi”

Tiêu Dương : ”được mau tiến hành”

Bạch Ma nữ : ”đợi đã, như vậy chúng ta rút lui như thế nào”

Thiên Ma : ”ngươi cứ yên tâm, chỉ cần bọn cương thi cản đường, thì với khả năng chúng ta rút đi không khó”

Thất Công Chúa : ”nói mới nhớ giam ả hay giết, và giam thì giam ở đâu”

Thiên Ma : ”hãy giam ả ở càn công động vốn là nơi của Càn Khôn động chủ, thêm vào chúng ta làm phép. Thách Lưu Bá Ôn cũng không tìm ra”

Tiêu Dương : ”càn Khôn động , đúng là nơi lý tưởng”

Thất Công Chúa : ”nếu vậy sao chúng ta không lợi dụng bọn tiểu yêu để ma hóa chúng?”

Thiên Ma : ”không được ma hóa yêu tộc chọc giận Yêu Đế, chúng ta hiện không nên chọc vào Yêu tộc, chỉ có thể sử dụng nhân tộc và một ít ma tộc mà thôi”

Bạch Ma Nữ : ”Thiên Ma Đại nhân tại sao Ma tộc lại không thể điều động nhiều”

Thiên Ma : ”Ma tộc hiện tại do Ma Tôn lãnh đạo, với khả năng hiện tại của ta không làm gì được hắn, nên chỉ có thể điều động đám tôm tép, không thể điều ra Cửu Tử Ma Mẫu, Mộng Ma, Huyết Ma”

Bạch Ma Nữ : ”nói vậy ngài muốn thống trị tam giới còn rất nhiều kẻ cần diệt”

Thiên Ma : ”không sai thống trị tam giới là một con đường dài, trước mắt chính là diệt Đại Minh”

Bạch Ma Nữ : ”vậy hiện tai ngài muốn bắt đầu từ Hòa Yên Ninh”

Thiên Ma : ”Không sai hiện tại bà ta là dễ tấn công nhất”

Thất Công Chúa : ”đủ rồi, chuyện Ma tộc của ngươi ta không có hứng thú, sự hợp tác của chúng ta dừng lại sau khi diệt được Đại Minh”

Thiên Ma : ”được, thất công chúa nói phải” hắn nghĩ : ”nha đầu khốn kiếp dám ăn nói với bổn tọa như vậy, ta sẽ cho mi ma hóa, trở thành thuộc hạ của ta HAHAHAHA”

.......................

Tại Hoàng Cung,

Thiết Tố Nhi  nói với Chu Doãn Văn : ”Thái tử bây giờ không còn chính sự người nên đưa thiếp đi du ngoạn đi”

Chu Doãn Văn : ”nàng muốn đi đâu?”

Thiết Tố Nhi : ”nghe nói gần hòa gia trang có hồ sen rất đẹp thần thiếp muốn tới đó”

Chu Doãn Văn : ”được ta đưa nàng đến đó”

Thiết Tố Nhi : ”Tạ thái tử”

thế Là Chu Doãn Văn cũng Thiết Tố Nhi lên đường tới hồ sen

........................

Đàn Phong Lúc này đang trò chuyện cùng Tô Na, Tần Lý

Đàn Phong : ”Tô Na, ngươi cũng nên tu luyện đi, nếu không ngươi trở thành gánh nặng của cả đội đó”

Tô Na : ”thần..."

Đàn Phong : ”ngươi xem Tần Lý, liên tục luyện công, không ngừng tu luyện có lẽ bây giờ ta và ngươi liên thủ cũng không thắng nổi”

Tô Na : ”ê, bộ xương khô chàng dừng lại một chút”

Tần Lý : ”có chuyện gì? Muội không thấy ta đang luyện công sao?”

Tô Na :  “chàng có đập đầu vào đâu không vậy, ta nhớ không nhầm chàng nghe Tứ hoàng Tử kêu luyện kiếm là không ngừng than, ta cũng xem chàng luyện cũng chẳng ra làm sao, rốt cuộc Lục Hoàng Tử đã làm gì chàng mà chàng gần như trở thành một người khác rồi, con người chàng dễ thay đổi như vậy sao?”

Tần Lý ngạc nhiên: ”ta có thay đổi sao?”

Đàn Phong  cười nói: ”phải đó,  ta cũng thắc mắt động lực nào khiến một tên lười nhác vô dụng Tần Lý lúc trước, không ngừng khổ luyện trở thành cao thủ vậy, ta chỉ nhớ đệ nói là Thiên Bá dạy cho đệ con cụ thể đệ không có nói”

Tần Lý : ”hoàng biểu tỷ cũng nói là đệ đã thay đổi à?”

Đàn Phong : ”phải đệ đã thay đổi có lẽ chính bản thân đệ cũng không nhận ra”

Tần Lý : ”nghĩ lại thì hai người nói đúng, lúc đó ta đang luyện kiếm, nhưng không hề luyện nghiêm túc Lục hoàng tử thấy chướng mắt nên tới yêu cầu so tài với ta, dĩ nhiên ta nào phải đối thủ của cậu ấy, dù ta dùng hết toàn bộ khả năng cũng không làm gì được cậu ây, ta nản chí chịu thua thì cậu ấy nói, nếu ta không đứng dậy tấn công cậu ấy sẽ giết ta, ta cứ nghĩ câu ấy chỉ dọa ai ngờ cậu ấy làm thật”

Tô Na : ”rồi sau đó thế nào?”

Tần Lý : ”ta chỉ biết cầu xin cậu ấy tha mạng, cậu ấy hỏi ta, nếu có kẻ vì dã tâm mà Tô Na là mục tiêu cần phải loại trừ thì ta sẽ làm gì? Sẽ đi cầu xin kẻ đó tha cho nàng, nếu cầu xin hắn có tha cho nàng không?

Đàn Phong : ”chắc chắn kẻ đó sẽ không tha cho Tô Na, rồi sau đó"

Tần Lý : ”ta biết, lúc đó ta cũng không biết mình nên làm gì, thì Lục Hoàng Tử nói ta hãy cầm vũ khí lên và chiến đấu, phải không ngừng mạnh hơn, mạnh tới mức đánh bại kẻ địch, để bảo vệ người thân của mình, chỉ cần đủ mạnh sẽ không ai dám đụng tới ngươi thân của mình, cậu ấy còn nói nếu còn tiếp tục bộ dạng ẻo lả của nam nhi nữ nhi quốc mà đi lại tại Trung Nguyên ta sẽ chết rất thảm, ta thì không muốn chết, cũng không muốn Tô Na phải chết, nên ta mới không ngừng luyện tập”

Đàn Phong : ”vậy đó là động lực của đệ"

Tần Lý : ”không sai, và nhiều lần đụng độ kẻ địch, đệ có thể đánh đuổi chúng mà không cần mọi người bảo vệ, đệ càng có thêm động lực không ngừng tu luyện, một ngày nào đó đệ sẽ khiêu chiến Lục Hoàng Tử và đánh bại cậu ấy”

Tô Na cười : ”chàng vì bảo vệ cho ta sao"

Tần Lý : ”không sai, ta không muốn vì sự vô dụng của ta khiến nàng phải chết, và ta thích ta của hiện tại”

Tô Na : ”ta cũng thích chàng của hiện tại, sỡ dĩ ta hay đánh chàng vì chán ghét sự vô dụng của chàng”

Tần Lý : ”ta hiểu”

Chu Đệ Lúc này đi vào : ”nói hay lắm Tần Lý”

Đàn Phong : ”Chu Đệ, chàng đã bãi triều rồi sao?”

Chu Đệ : ”ừ, cũng mệt còn hơn đi đánh Thiên Ma”

Tô Na : ”Tứ hoàng tử, người trò chuyện với Đại Công chúa, chúng tôi đi đây”

Chu Đệ : ”đợi đã, Tần Lý so tài với ta”

Tần Lý : ”được, Tứ hoàng Tử huynh cẩn thận”

Chu Đệ cười : ”quả nhiện đệ đã tiến bộ”

Tần Lý cười : ”đệ cũng không còn là Tần Lý vô dụng ngày xưa nữa, huynh nên cẩn thận”

Chu Đệ : ”được lắm, xem chiêu”

Chu Đệ xửa Côn Luân kiếm pháp, đối Chiêu Tần Lý cũng tung ra Côn Luận kiếm pháp, hai bên đấu ngang ngửa

Chu Đệ : ”khá lắm xử ra bãn lãnh thật của đệ đi”

Tần Lý : ”được” lần này Tần Lý sử ra Vô Tướng kiếm pháp phối hợp huyết hỏa kiếm “ hãy đỡ tuyệt kỹ do đệ sáng tạo, VÔ TƯỚNG LIỆT HỎA TRẢM”, một đường kiếm mang theo Hỏa Khí bổ thẳng vào Chu Đệ

Chu Đệ cười : “vậy ta cũng dùng tuyệt kỹ ta sáng tạo”

Chu Đệ đưa Long Khí vào Long Hồn kiếm chém một đường : ”LONG HỒN TAM TUYỆT TRẢM” một đường kiếm mạng theo long hình bay thăng tới

Long Hình hỏa khí va vào nhau một tiếng nổ vang lên ĐÙNG

Chu Đệ : ”khá lắm Tần Lý đệ bây giờ đấu ngang ngửa với ta rồi”

Tần Lý : ”đệ sẽ không ngừng tu luyện, còn huynh lại mất thời gian cho chính sự, lần tới đệ sẽ đánh bại huynh”

Chu Đệ cười : ”được ta đợi đệ”

Tô Na : ”hai người so tài đã xong chúng thần xin rút lui”

Chu Đệ : ”được hai người nghỉ ngơi đi”

Đàn Phong cười : ”xem chàng kìa, bãi triều xong không nghỉ ngơi còn so tài với Tần Lý”

Chu Đệ cười : ”ta cũng không mệt, với lại họ trở nên lợi hại hơn ta cũng an tâm về sự an toàn của nàng hơn"

Đàn Phong ôm lấy Chu Đệ : ”cám ơn chàng, chàng đã có tung tích của mẹ khi nào tiến hành tới đó”

Chu Đệ : ”hiện ta không thể đi vì còn chính sự phải lo, Doãn Văn đã thay ta tới đó"

Đàn Phong : ”thiếp cũng muốn đi”

Chu Đệ : ”được ta sẽ cố gắng sắp xếp”

.........................

tại Hồ Sen

Hòa Yên Ninh Đang ngắm cảnh Hồ Sen

Thì Đột nhiên Ma Khí kéo đến, bà nhìn theo thì bước ra đầu Tiên Là Thất Công Chúa : ”tên phản đồ Thiếc Nương Tử, ta tới đây lấy mạng ngươi”

Hòa Yên Ninh : ”Cô là ai?”

Thất Công Chúa : ”ta là Thất công chúa của Nam Vu Lý”

Hòa Yên Ninh : ”thất công chúa, hay lắm, ta tưởng ngươi đã chết rồi chứ”

Thất Công Chúa : ”ngươi cũng tới từ Nam Vu Lý lý nào không biết người Nam Vu Lý không dễ chết”

Hòa Yên Ninh : ”vậy là cô không chết, tốt lắm hại chết cháu ta, ta còn chưa tìm con tiện nhân nhà ngươi tính sổ mà ngươi dám tới tìm ta”

Thất Công Chúa : ”cũng ngông cuồn lắm, không hổ danh là Thiếc Nương tử để ta xem bãn lãnh của con tiện nhân nhà ngươi”

Thất Công Chúa : ”untala, mamamimana, salanikada, alata sidadda tatdatda, khống linh trần pháp, phong phàm thân, chư thần nam vu lý xin giúp ta”

Hòa Yên Ninh : ”un dat da un dat da, ma na si la la, ala sinoma, taro misaki, phản tà hồi pháp,chư thần nam vu lý xin trợ ta”

hai luồn phép màu tím và màu đỏ không ngừng va vào nhau,,, lúc này Một đường roi bay tới, đây Là Kim Chi xuất thủ : ”dám đánh tỷ tỷ của ta” nhưng đường roi này lại binh một đường roi khác ngăn cản người ra tay là Tiêu Dương đã đeo mặt na che giấu thân phận,

Tiêu Dương : ”âm tà tái hiện phá nhân gian, ma quỷ âm hồn quy nhân thế, khống quỷ phục linh nghe ta khiến, âm tà nghe lệnh mau tấn công ”

Kim Chi : ”mimama, sinana, alattata,thiên địa kim quan xóa gian tà, Thiên hậu nương nương cấp cách như luật lệnh đi"

hai luồn phép màu đen và màu vàng va vào nhau

Lúc Này Bạch Ma Nữ Từ Phía Sau Tấn Công Hòa Yên Ninh, Hòa Yên Ninh phun ra một ngụm máu, Thất Công Chúa Lập Tức, dùng dây quỷ trói lại Hòa Yên Ninh, Bạch Ma nữ một chưởng đánh bay Kim Chi, Kim Chi thổ huyết, Hòa Yên Ninh Thấy Không ổn dùng toàn bộ linh lực làm phép đưa Kim Chi Đi chỗ khác, Tiêu Dương Định bắt luôn Kim Chi Thì, cô bỗng nhiên biến mất

Tiêu Dương : ”haizz, mỹ nhân lại để xổng”

Thất Công chúa : ”đạo trưởng tập trung vào công việc giùm ta, ông muốn mỹ nữ thì tới Nam Vu Lý ông muốn bao nhiêu ta cho bấy nhiêu”

Tiêu Dương : ”vậy thì đa tạ thất công chúa”

Bạch Ma Nữ phong tỏa pháp lực của Hòa Yên Ninh :”đừng nói nhảm nữa các ngươi dẫn ả đi mau, ta ở lại thu thập tàn cuộc”

Tiêu Dương, Thất Công Chúa : ”được ngươi cẩn thận” nói xong hai người phi thân dẫn theo Hòa Yên Ninh Đi Mất

--------------

lúc này Từ Tuấn Kiệt, và Hà Lâm Đang giao đấu với Yêu Long

Yêu Long hiện hình người tay cầm hắc Long kích : ”hai tên tiểu tử từ đâu tới, dám gây sự với bổn đại vương?”

Hà Lâm : ”yêu nghiệt, hại người hôm nay bọn ta phải hàng phục ngươi”

Từ Tuấn Kiệt : ”yêu nghiệt, khôn hồn thì đầu hàng nếu bọn ta phải thế thiên hành đạo”

Hắc Long : ”ngông cuồng, xem chiêu” Hắc Long chưởng ra những quả cầu lửa khổng lồ, Hà Lâm bên dưới mượn nước đánh trả, Quả Cầu Nước và Quả cần lửa không ngừng va chạm

Từ Tuấn Kiệt tay cầm Hàn Băng Thương lao vào Tấn Công,  Hắc Long, tay cầm hắc long kích tiếp chiêu, thương kích giao tranh, hắc long đang thắng thế,

Từ Tuấn Kiệt đổ mồ hôi : ”không ngờ tên yêu Long này lợi hại đến vậy”

Hà Lâm xông lên hỗ trợ tay cầm ngư trường kiếm, lao vào tấn công

Hắc Long : ”hai tên nhải nhép các ngươi làm gì được ta”

Hà Lâm : ”chết tiệt tên này lợi hại thật, Từ huynh cùng lên”

Từ Tuấn Kiệt:  “Được”

Hắc Long vận ra yêu lực, tung hai quả cầu Lửa, cả Từ Tuần Kiệt và Hà Lâm đều rơi Xuống mặt đất thổ huyết,

Từ Tuấn Kiệt chống Thương đứng dậy: ”Tiểu Hoàng Tử huynh ổn chứ?”

Hà Lâm chống kiếm đứng dậy : ”ta vẫn ổn, tiểu tướng quân còn huynh thì sao?”

Từ Tuấn Kiệt : ”còn chưa chết, không ngờ tên yêu long này lại mạnh đến vậy"

Hà Lâm : ”hắn mạnh hơn ta nghĩ, koi bộ ta và huynh kỳ này không chết thì cũng trọng thương”

Từ Tuấn Kiệt : ”đành liều mạng thôi”

Hà Lâm : ”Được, cùng lên“

Hắc Long cũng hiện yêu thể Hắc Long Tấn Công hai người

Hà Lâm Nghĩ : ”mẹ ơi kỳ này con chết chắc rồi” hắn hét to : ”NGƯ TRƯỜNG LAM NGUYỆT TRẢM” ngư trường kiếm tụ ra ánh sáng màu lam xông tới

Từ Tuấn Kiệt : “phụ thân con xin lỗi, con không thể báo hiếu cho người rồi”- hắn cũng hét : ”HẢI KHIẾU HÀN BĂNG THƯƠNG” hàn băng khí tức tích tụ trên hàn băng thương đâm tới

Khi hai người nghĩ liều mạng thì, một con bạch long lao lên cắn ngay cổ hắc Long, hai Người nhân cơ hội, ra đòn trí mạng, tiêu diệt Hắc Long và nội đan của hắc Long, bị con bạch long kia ăn mất

Hà Lâm bất mãn : ”tiểu Long Vương, ngươi thật không nghĩa khí, bọn ta đánh gần chết, ngươi ở đó ngư ông à”

Bạch Long cũng hiện ra hình người, một bạch y công tử tay cầm quạt, tay cầm kiếm : ”tiểu hoàng tử, ngươi đi đánh nhau mà không gọi ta, thật không có nghĩa khí”

Hà Lâm : ”ngươi”

Bạch Long : ”đừng nói nhảm nữa, mẹ ngươi đã bị người ta bắt mất, mau trở về đi”

Hà Lâm : ”ngươi nói cái gì? Mẹ ta bị bắt - đùa thế không vui đâu nha”

Bạch Long : ”ai đùa với ngươi, đám cá trong hồ sen báo với ta đấy, mau trở về đi”

Từ Tuấn Kiệt : ”Tiểu hoàng Tử Trở về là rõ”

Hà Lâm : ”được, ta không đa tạ ngươi đâu con rồng chết tiệt”

Bạch Long : ”huynh đệ đi thong thả, ta cũng không cần ngươi đa tạ đâu, ta còn có việc không đi giúp ngươi được” nói xong Bạch Long hiện nguyên thân rồng bay trở về long cung

còn Từ Tuấn Kiệt, Hà Lâm dùng tốc độ nhanh nhất trở về -

....................

Kim Chi bị dịch chuyển cô ngất đi, tỉnh lại cô thấy mình ở một căn nhà hoang và bên cạnh là một đạo sĩ

Vị đạo sĩ : ”nữ thí chủ, cô tỉnh rồi à?”

Kim Chi : ”là đạo trưởng đã cứu tôi à, đa tạ đạo trưởng, xin hỏi đạo trưởng xưng hô thế nào”

Vị đạo Sĩ : ”Vô Lượng Thiên Tôn, Bần Đạo Võ Đang Trương Tam Phong”

Kim Chi : ”người là Trương Quân Bảo, đệ đệ kết nghĩa của hoàng thượng”

Trương Tam Phong : ”chuyên xưa đã qua không đáng nhắc, bần đạo không nghĩ cô nương cũng biết đấy”

Kim Chi : ”hoàng thượng là tỷ phu của ta, ta có nghe người kể, đạo trưởng vẫn còn hận hoàng thượng sao?”

Trương Tam Phong : ”ta đã quên nó từ lâu, bây giờ chỉ có truy cầu đại đạo”

Kim Chi : ”ngài không về trợ giúp hoàng thượng chống lại thiên ma à”

Trương Tam Phong : ”muốn gỡ chuông phải tìm người buộc chuông, bần đạo không nằm trong kiếp nạn, không thể xen vào, bần đạo chỉ có thể giúp lão bá tánh hàng yêu phục ma mà thôi”

Kim Chi : ”vậy ngài biết Thiên Ma Sẽ thất bại vậy ai sẽ diệt được hắn, và dùng cách gì?”

Trương Tam Phong : ”vô lượng thiên tôn, đây là thiên cơ không thể tiết lộ”

Kim Chi : ”là như vậy à, thôi chết, ta còn có việc gấp. Đạo trưởng xin thứ lỗi ta phải đi gấp có thời gian sẽ tới núi Võ Đang bái tạ sau”

Trương Tam Phong : ”nữ thí chủ đi thong thả”

Kim Chi chay một hơi đi mất, Trương Tam Phong nhìn theo lắc đầu cảm thán : ”hoàng thượng kiếp nạn này là nghiệp báo của người, phải xem Lưu Cơ rồi, bần đạo không thể xen vào”

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật Kaibaseto
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.