Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1689 chữ

Chương 32: Tưởng Văn Văn

"Tôi vẫn chưa nghĩ ra đâu! Hơn nữa, tôi vẫn chưa nhận được “Hướng dẫn ghi dcậu”, thậm chí tôi còn không biết các trường đại học trong nước ra sao."

Trần Vũ tùy tiện nói cho có lệ.

Đừng nói là cậu vẫn chưa chắc Bạch Tĩnh có thật sự thích cậu hay không, dù cho biết chắc chắn, cậu cũng chưa chắc nguyện ý ở cùng Bạch Tĩnh.

Dù sao, những cô gái mà trước kia cậu thầm mến đều không có Bạch Tĩnh.

Huống chi, lần này cậu thi đại học "Phát huy" rất khá, sau này chắc chắn không học cùng một trường với Bạch Tĩnh, yêu xa sao? Nếu có thể tìm một cô bạn gái ở cạnh bên rồi thì ai còn muốn yêu xa? Bình thường muốn sờ tay nhỏ cũng không sờ tới, vậy yêu đương kiểu vậy khác gì tra tấn mình, còn ý nghĩa gì nữa chứ?

"Ồ, như vậy à..."

Bạch Tình có vẻ hơi thất vọng, nhưng với tính cách hướng nội khiến cô không thể nói ra lời.

...

Trường trung học số 7 Huy Châu.

Đến trường học, Hoàng Thành và Trần Vũ, Bạch Tĩnh chia nhau đi mỗi người mỗi ngả.

Cậu ta lớp khoa tự nhiên,

Còn Trần Vũ và Bạch Tĩnh, sau khi họ dựng xe đạp vào trong nhà để xe xong thì hai người nối gót nhau lên lầu học, lên lầu xong thì đi thẳng vào lớp 10 số mười hai.

Trường trung học số 7 Huy Châu có mười hai lớp.

Lớp số 1 tới số 8 thuộc khối khoa học tự nhiên.

Lớp số 9 tới số 12 thuộc khối khoa học xã hội.

Lớp mười hai số mười hai là lớp chọn duy nhất của khối xã hội.

Còn lớp mười hai số 10 như Trần Vũ và Bạch Tĩnh dĩ nhiên là lớp tiêu chuẩn.

Lúc hai người họ đi vào lớp học, các bạn trong lớp đã tới hơn phân nửa, moi người đều không mặc đồng phục học sinh nữa, mỗi người đều ăn mặc khác nhau, trông tràn đầy sức sống, thần thái và ngoại hình của mọi người cũng khác trước kia rất nhiều.

Dường như sau khi thi đại học xong, bọn họ đều bất ngờ trưởng thành hơn, giọng nói chuyện dường như cũng khác so với ngày xưa.

Dĩ nhiên, cũng vì không mặc đồng phục, gia cảnh của mọi người lập tức có thể nhìn ra từ trên những bộ trang phục hôm nay.

Trần Vũ vì khá cao nên phải ngồi lùi về sau.

Sau khi vào phòng học, cậu và Bạch Tĩnh tách nhau ra, Trần Vũ đi nhcậu tới hàng phía sau lớp học.

Trên đường còn có cười chào hỏi với những bạn mà cậu quen, còn có người đưa tay muốn vỗ mông cậu lại bị cậu tiện tay đẩy móng vuốt kia ra.

Cậu cười mỉm đi tới hàng thứ hai từ dưới đếm lên, nhìn về phía vị trí bạn cùng bàn Tưởng Văn Văn.

Đúng rồi!

Bạn cùng bạn của cậu chính là một học sinh nữ.

Lúc trước, chủ nhiệm lớp vì muốn tăng tính kỷ luật của mọi người, không cho châu đầu ghé tai nói chuyện cho nên cố ý để một nam một nữ ngồi cùng nhau. Thời đại này, với tuổi tác của các học sinh nam và nữ thì thường rất ít nói chuyện với nhau, đánh nhau càng ít hơn.

Bởi vậy, mục đích của chủ nhiệm đã đạt được.

Tính kỷ luật trong lớp vẫn luôn được giữ vững.

Nhờ sự sắp xếp như vậy của chủ nhiệm mà Trần Vũ mới được ngồi cùng Tưởng Văn Văn trong một năm nay.

Trong một năm ngồi cùng bàn như vậy, cậu càng ngày càng thích Tưởng Văn Văn.

Cô có đôi chân dài hơn một mét, lớn nhỏ vừa phải, vừa dài vừa thẳng. Bình thường Trần Vũ không tiện nhìn chằm chằm mặt và ngực của cô thì sẽ cúi đầu nằm lên bàn học giả vờ ngủ, trên thực tế, cậu sẽ mở to mắt nhìn chằm chằm đôi chân dài của cô, xem mãi không chán.

Cậu nhớ rõ lúc hai người vừa ngồi cùng bàn với nhau, có một khoảng thời gian, Tưởng Văn Văn rất thích mặc váy, lúc đó cậu vô cùng thích nhìn chằm chằm chân cô, nhưng... sau đó, không biết vì sao cô không mặc máy nữa.

Rất đáng tiếc!

Cô có khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, mái tóc đen tuyền óng ả, cao hơn một mét bảy, dáng người thướt tha, gần như thỏa mãn tất cả những tưởng tượng về phụ nữ đẹp của Trần Vũ.

Nhưng...

Trời cao đúng là không công bằng!

Trời sinh Tưởng Văn Văn có ngoại hình tuyệt đẹp, nhưng không cho cô trí thông minh giống vậy.

Thành tích học tập của cô bình thường, chỉ nằm ở mức trung bình của toàn lớp.

Không khác gì với Bạch Tĩnh.

Mà ở những lớp tiêu chuẩn như bọn họ, thành tích trung bình tương đương với không có cơ hội học đại học chính quy, cao nhất cũng chỉ có thể thi vào một trường đại học tư nào đó.

Nhưng với thành tích bình thường còn tệ hơn cả cô như Trần Vũ thì không thèm để ý.

Trái lại còn thấy hai người họ rất xứng đôi vì thành tích của cô chẳng quá xuất sắc.

Nhưng giờ phút này, ở khoảng cách gần nhìn cô, trong đầu Trần Vũ lại không tự giác nhớ lại lời Trần Vũ ba mươi bảy tuổi nói.

.... Không tiền, không nhà, không vợ con.

Nói cách khác, dựa theo quỹ đạo cuộc đời ban đầu của cậu, tương lai Tưởng Văn Văn cũng sẽ không thuộc về Trần Vũ cậu.

Sau khi suy nghĩ bất ngờ này nổi lên, cậu chợt nhận ra mình cũng không quá thích Tưởng Văn Văn tới vậy.

"Người đẹp, đã giúp tớ lau ghế rồi à?"

Với những cảm xúc lẫn lộn, Trần Vũ cố chào hỏi Tưởng Văn Văn như bình thường.

Một năm ngồi cùng bàn của họ đã tập thành một điểm ăn ý.

Mỗi ngày, mặc kệ ai trong hai người họ tới lớp học trước, khi cầm khăn lau bàn, lau ghế thì đều sẽ lau cho người kia.

"Lau rồi."

Tưởng Văn Văn mỉm cười với cậu, nhỏ giọng nói.

"Cảm ơn!"

Trần Vxu cười toe toét ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, mấy bạn học xung qucậu vội kéo cậu nói chuyện.

"Này, Trần Vũ, lần này cậu thi bao nhiêu điểm?"

"Cậu dự định học trường đại học nào?"

"Ha ha, Trần Vũ à, gần đây cậu nghỉ ở đâu? Chơi ở đâu à? Tớ đi Hoàng Sơn đó, mẹ nó chứ! Leo núi mệt gần chết!"

...

Trần Vũ trò chuyện cùng họ với dáng vẻ uể oải.

Liên quan tới thành tích thi tốt nghiệp trung học của mình lần này, chỉ nói không biết, cũng không có điện thoại để kiểm tra.

Mà cậu nói như vậy, mấy bạn học xung qucậu cũng không nghi ngờ gì.

Bởi vì họ đều biết thành tích học tập bình thường của Trần Vũ, thành tích không tốt, nên không thích dùng điện thoại tra điểm, chuyện này không có gì lạ.

Lúc nói chuyện với các bạn học cùng lớp, ánh mắt Trần Vũ luôn vô tình học cố ý liếc qua Tưởng Văn Văn bên cạnh.

Dù sao cũng là cô gái mà cậu mến mộ từ lâu, sao có thể nói buông xuống là buông xuống được?

Hơn nữa, nếu cô biết tương lai cô cũng sẽ không gả cho cậu, vậy bây giờ dù có sờ tay nhỏ của cô cũng coi như có lời rồi.

"Này, lần này cậu thi thế nào rồi? Thi bao nhiêu điểm?"

Trần Vũ tìm cơ hội, thuận miệng hỏi Tưởng Văn Văn bên cạnh.

Tưởng Văn Văn liếc nhìn cậu một cái, lắc nhẹ đầu:"Bốn trăm điểm, chính quy chắc chắn không có hy vọng rồi."

Trần Vũ gật đầu, không ngạc nhiên lắm.

"Nghĩ kỹ là muốn đi đâu chưa?" Cậu lại hỏi.

Tưởng Văn Văn lắc nhẹ đầu: "Còn chưa nghĩ tới!"

Tính tình của cô khá lạnh nhạt, trước kia Trần Vũ rất thích tính cách này của cô, nhưng hôm nay cảm thấy cô quá lạnh lùng với cậu, chắc không phải do tính cách mà chỉ đơn giản là do không có cảm giác gì với Trần Vũ cậu.

"Buổi trưa cùng nhau ăn cơm chứ? Tôi mời cậu!"

Thầm mến cô lâu như vậy, ngay cả bàn tay nhỏ của cô còn chưa sờ được đâu, Trần Vũ càng thấy may mắn nên muốn tạo ra một cơ hội. Nếu không bỏ lỡ hôm nay rồi, cả đời này bọn họ chỉ sợ không có cơ hội gặp mặt nữa.

Tiếc là...

Tưởng Văn Văn cười nhẹ, lắc đầu: "Quên đi! Lần sau rồi tính, được không?"

Lần sau rồi tính?

Qua hôm nay, còn có cơ hội gặp lại lần sau à?

Trần Vũ cười chế giễu một tiếng, cũng không ép, nhún vai coi như từ bỏ.

Đúng lúc này, lớp phó học tập của bọn là Tần Lỵ Lỵ bước vào từ bên ngoài phòng học, bước chân nhẹ nhàng, vung một tờ giấy cuộn bằng ngón tay trong tay, nói với mọi người: "Này này! Chủ nhiệm lớp nói các cậu tới phòng thầy nhận kết quả kìa, tớ đã nhận rồi, các cậu đi nhận ngay đi! Phòng thầy là ở phòng 502 khu ký túc xá giáo viên đấy, các cậu đi nhcậu đi!"

Đi tới phòng chủ nhiệm nhận thành tích sao?

Trần Vũ khá ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên trong lòng chính là chủ nhiệm cậu muốn mọi người biết tới phòng của thầy, thuận tiện để sau này vào các dịp lễ tết, mọi người đi tặng quà cho thầy à?

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.