Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Nhận Bảng Điểm

Phiên bản Dịch · 1750 chữ

Sáng sớm hôm sau, Trần Vũ bị tiếng gõ cửa đánh thức.

"Tiểu Vũ! Tiểu Vũ, con dậy chưa? Không còn sớm nữa, thức dậy được rồi đó! ”

Ngoài cửa truyền đến giọng nói của mẹ.

Chen Yu than thở trong lòng: “Kỳ thi tuyển sinh đại học đã kết thúc, bây giờ đang là kỳ nghỉ hè mà! Làm gì mà gọi con dậy sớm vậy? Ở nhà có đất cho cậu trồng à?

"Dạ, con biết rồi mẹ!"

Cậu lười biếng đáp lại một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, Hoàng Tố Anh sải bước đi vào phòng: "Giấy chứng nhận thi và chứng minh thư của con đâu? Tối hôm qua bố con nói con thi được hơn sáu trăm điểm, mẹ không tin, mau đưa chứng minh thư và thẻ dự thi của con cho mẹ, mẹ muốn tự mình gọi điện thoại kiểm tra một chút! ”

Trần Vũ: "..."

Chỉ vì chuyện này mà sáng sớm đã dựng cậu dậy?

Trần Vũ bất lực chửi thầm, giơ ngón tay chỉ vào bàn làm việc.

Không nói một lời, nhắm mắt lại ngủ tiếp.

Bên giường rất nhanh liền vang lên tiếng bấm số điện thoại di động, một lát sau, Trần Vũ cảm giác có tiếng bước chân rời khỏi phòng cậu, sau đó, cửa phòng nhẹ nhàng đóng lại.

Cậu thể tiếp tục ngủ nướng tiếp rồi.

Chờ cậu ngủ đủ giấc, rời giường rửa mặt, cùng bố mẹ, bà nội ăn sáng, ngoài ý muốn cậu phát hiện ra bữa sáng hôm nay của mình hình như quá ngon.

Hoá ra là một bát mì bò nổi váng dầu đỏ.

Từng miếng thịt bò lớn, đậu phụ khô, rau mùi, đều phủ đầy bát mì, nhìn làm cho cậu ứa nước miếng.

Mà bữa sáng của bố mẹ, bà nội, lại vẫn là cháo, bánh bao, màn thầu.

Trần Vũ cúi đầu nhìn bát mì thịt bò trước mặt mình, vừa ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của ba mẹ và bà nội, bỗng nhiên, Trần Vũ cảm thấy mình được đãi ngộ xứng đáng là một người chiến thắng trong kỳ thi đại học.

Lúc này mới đúng!

Ngày trước đụng đâu là bị chửi đó, còn tặng kèm cặp mông bị đánh sưng tấy, đó là chiến thắng của người đậu đại học nên nhận sao?

"Mẹ! Tại sao chỉ có một mình con có bát mì thịt bò? Sao mọi người lại không ăn? Không phải hôm nay chúng ta nên ăn mừng một chút sao? ”

Trần Vũ cười tủm tỉm hỏi.

Hoàng Tố cậu khẽ nâng cằm bảo: "Con mau ăn đi! Chờ lát nữa mẹ đi mua thức ăn, mua thêm vài món ngon, đến lúc đó cả nhà chúng ta lại cùng nhau ăn mừng. ”

Bà nội: "Đúng vậy, Tiểu Vũ, đây là mẹ của con cố ý đi ra ngoài để mua cho con đấy, biết con thích mì bò, tranh thủ còn nóng ăn nhanh lên! ”

Trần Quang Chiếu nhìn cười tủm tỉm, hiển nhiên tâm tình cũng cực tốt.

Trần Vũ cười hắc hihi, cầm lấy đũa xoắn một đũa mì muốn nhét vào miệng nhưng lúc mì sắp nhét vào miệng, cậu bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi: "Aiyo, mọi người đều không ăn, chỉ có một mình con ăn, trong bát mì này sẽ không có độc chứ? Ha ha..."

Trêu chọc!

Đây tuyệt đối là đang trêu đùa!

Trần Quang Chiếu tức giận tát vào trán hắn, cười mắng: "Vậy tại sao con còn không mau ăn? Đầu độc chết thằng nhóc con đi! ”

Hoàng Tố cậu cũng cười mắng theo: "Muốn đầu độc con, cái đồ vô lương tâm! Rõ ràng học hành tốt như vậy, vậy mà giả vờ học tập không tốt với chúng ta nhiều năm như vậy,hơn nữa còn khiến cho người ta nhìn con bằng một con mắt khác? Con muốn doạ chết mẹ à? ”

Chậc!

Xem ra bà cũng tin tưởng Trần Vũ trước kia cố ý thi trượt.

......

Mấy ngày liên tiếp, Trần Vũ đều ở nhà hưởng thụ đãi ngộ tốt đẹp chưa từng được hưởng.

Bố mẹ không hở xí động tay động chân dạy dỗ cậu nữa.

Bà cũng vui vẻ cười ha ha cả ngày.

Nếu như không phải thỉnh thoảng có mấy dì hàng xóm đến tán dốc, bà nội vẫn ở nhà canh nhà, để cho cậu vào phòng hoặc đi ra ngoài chơi, vậy thì càng hoàn mỹ hơn.

Chớp mắt đã đến ngày 27 tháng 6.

Đã đến lúc đến trường để lấy bảng điểm của mình.

Kiểm tra qua điện thoại là một chuyện, đến trường nhận bảng điểm, mới là quy trình chính thức nhất.

Trần Vũ lúc trước đã nghe nói lúc đến trường nhận bảng điểm, còn có thể lấy được một quyển hướng dẫn đăng ký chọn trường chọn ngành.

Người ta nói rằng trong hướng dẫn đăng ký, liệt kê mỗi trường đại học và chuyên ngành trên khắp đất nước, từ đó cậu có thể chọn trường đại học mà cậu muốn học và các chuyên ngành để theo học.

Hàng năm sinh viên tốt nghiệp của kỳ thi tuyển sinh đại học nếu muốn điền vào phiếu nguyện vọng chọn trường đại học thì phải tìm kiếm từ tờ hướng dẫn đăng ký đó.

Sáng sớm, Trần Vũ ăn xong bữa sáng ở nhà, được bố mẹ và bà nội dặn đi dặn đi, lúc này mới đạp xe, đi qua cầu Tân An Giang, đi đến trường trung học phổ thông số 7 Huệ Châu mà cậu đang theo học.

Trên đường đi, cậu gặp hai bạn cùng lớp.

Một người con trai và một người con gái.

Nam chính là bạn học cùng lớp lớp 10 của Trần Vũ, Sau đó khi học lớp 11 liền phân lớp một lớp là thi tổ hợp tự nhiên, một lớp thì thi tổ hợp xã hội, Hoàng Thành học lớp tổ hợp tự nhiên còn Trần Vũ thì học lớp tổ hợp xã hội, từ đó về sau, bọn họ không còn cùng lớp nữa.

Nhà Hoàng Thành cách nhà Trần Vũ không xa.

Thời trung học cơ sở, bọn họ cũng là bạn cùng lớp, cho nên, hôm nay trên đường đi học, hai người bọn họ không hẹn mà gặp, liền đi cùng nhau.

Thành tích thi đại học lần này của Hoàng Thành hình như không tệ, hôm nay trên mặt đầy gió xuân, giọng nói cũng lớn hơn trước một chút.

Vừa gặp mặt đã hỏi Trần Vũ lần này thi thế nào.

Trần Vũ không muốn bạn học cũ mất cân bằng tâm lý, rất khiêm tốn nói: "Cũng tạm, cũng tạm! Thành tích của tớ cậu cũng không phải không biết, đúng rồi, tớ thấy cậu vui mừng như vậy, lần này cậu hẳn là thi không tệ chứ? ”

Hoàng Thành mỉm cười dè dặt, ngữ khí cũng rất khiêm tốn: "Tớ cũng thi tạm được, phỏng chừng cao nhất thì cũng đậu đại học loại hai đi”

Hai người đều cưỡi xe đạp, nói nói cười cười, Trần Vũ từ đầu đến cuối không nói lần này mình rốt cuộc thi được bao nhiêu điểm.

Mà Hoàng Thành cũng cho cậu chút mặt mũi, không có truy hỏi tận vấn đề.

Vài phút sau, Trần Vũ lại nhìn thấy bạn học nữ cùng lớp 12 Bạch Tĩnh.

Bạn học Bạch Tĩnh, xứng đáng với họ của cô, màu da rất trắng, trắng như sứ.

Ít nói, ngoại hình ưa nhìn, dáng người trung bình, hơi đầy đặn.

Có thể coi là một mỹ nữ.

Bình thường thành tích trong lớp đại khái là trung bình, lúc trước cũng không nói chuyện với Trần Vũ, nhưng hôm nay nhìn thấy Trần Vũ, cô lại lộ ra khuôn mặt tươi cười trước, chủ động chào hỏi.

“Trần Vũ! ”

Khẽ gọi một tiếng, cô liền cố ý tăng tốc xe, đuổi theo Trần Vũ và Hoàng Thành.

Trần Vũ phát hiện sau khi kỳ thi đại học kết thúc, những bạn học này, tính cách hình như đều có biến hóa không nhỏ.

Không còn giống như trước đây vùi đầu vào đọc sách, không giao tiếp với ai.

"Bạch Tĩnh, lần này cậu thi bao nhiêu điểm?"

Trần Vũ lộ ra khuôn mặt tươi cười, bắt chuyện với cô.

Bạch Tĩnh cười ngượng ngùng, hai má ửng đỏ, liếc mắt nhìn Hoàng Thành, nhẹ giọng nói: "Tớ thì có thể thi được bao nhiêu điểm chứ? Chúng mình học là lớp bình thường, tớ đoán lớp của chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có một hoặc hai người có thể đậu đại học, điểm số của tớ không cao, cha mẹ tớ hỏi tớ có muốn học lại, không hay là đi học đại học cao đẳng, tớ không muốn học lại, còn cậu? Cậu có học đại học cao đẳng không? ”

Trần Vũ cười ha hả, lời này cũng không dễ trả lời.

Nếu nói mình chuẩn bị đi học đại học cao đẳng, lát nữa đi đến trường, chờ Bạch Tĩnh biết điểm thi đại học lần này của anh, nhất định sẽ cho rằng cậu đang cố ý trêu chọc cô.

Nếu nói mình không chuẩn bị đi học đại học cao đẳng, cô nhất định sẽ nghi hoặc nếu cậu không chuẩn bị đi học đại học, vậy hôm nay còn đi đến trường lấy bảng điểm làm gì?

Nếu tiếp tục hỏi, cậu nên nói điểm thi đại học lần này của mình cậu không nói?

Nếu cậu nói thì cho dù là Hoàng Thành, hay là Bạch Tĩnh, chắc chắn đều không tin.

Nếu không nói, vậy cũng không có cách nào để giải thích chuyện hôm nay vì sao cậu đến trường nhận bảng điểm.

Chỉ là...

Cậu ha hả cười khẽ, làm cho Bạch Tĩnh hiểu lầm.

Bạch Tĩnh nhẹ nhàng cắn môi, nhẹ giọng nói: "Vậy...Cậu muốn học đại học nào? Hay là hai chúng ta đi học cùng một trường thế nào? Đến lúc đó cũng có người chiếu cố, cậu nói xem thế nào? ”

Cô nghĩ rằng cậu sẽ đi học đại học cao đẳng sao?

Còn muốn đi học cùng trường với anh?

Cô có phải là có ý với cậu không?

Trần Vũ nghi ngờ nhìn cô.

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.