Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lí Đông mời (2)

Phiên bản Dịch · 1341 chữ

Tần Vũ Hàm khó chịu vặn vẹo cái cổ trắng nõn thon dài, ghét bỏ nói: “Làm tôi nổi hết da gà đây này, Lí Đông, không phải cậu định tán tỉnh tôi đấy chứ?”

Nói xong vẻ mặt cô nghi ngờ nhìn chằm chằm Lí Đông, trước đây mặc dù có đôi lúc hắn tới quấy rầy nhưng thường cách một khoảng thời gian khá lâu, đâu giống hiện tại liên tục hai ngày nay đều tới đây.

Lí Đông cười khô khan, đàn ông lớn tuổi đúng là có chút tương tư, nhưng bị con gái nhà người ta dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn như thế làm hắn xấu hổ.

Nghĩ dù sao mình cũng là người trọng sinh cao cấp, tất nhiên là không thể luống cuống được.

Vì thế hắn nói: “Xem cậu nói này, không phải hôm qua cậu còn nói chúng ta là bạn tốt sao? Bạn tốt ra ngoài chơi dĩ nhiên sẽ nghĩ tới cậu, hôm qua chúng ta cứ coi như gặp nhau cười một tiếng xóa hết oán thù. Tôi đã không so đo mà cậu còn nhớ rõ, lòng dạ hẹp hòi!”

“Hừ!”

Tần Vũ Hàm còn lâu mới tin lời Lí Đông, cô vui cười nói: “Thôi bỏ đi, mặc kệ cậu! Đúng lúc tôi đang rảnh, tối nay cố đi cùng cậu vậy.”

“Được, lát nữa tôi đến cửa chờ cậu.”

Nói xong mặt Lí Đông vui mừng chạy đi, hình như ở phía xa Tần Vũ Hàm nhìn thấy hắn bị ngã sõng soài.

Đúng là vậy, tên Lí Đông này rất xui xẻo, chưa chạy bao xa mà đã vướng phải cục đá ngã sấp mặt rồi.

Nhưng hắn ngã suốt rồi nên cũng không để ý, trong lòng vẫn vui vẻ rạo rực.

Không hiểu sao cả ngày nay hắn cứ luôn nghĩ đến Tần Vũ Hàm, đàn ông lớn tuổi một khi tương tư đúng là không thể cứu được, hơn nữa da mặt hắn dày như sắt, vừa tan học đã chạy đến hẻm nhỏ đợi Tần Vũ Hàm đi ngang qua.

Mời cô đi chơi cùng là hứng thú nhất thời, nhưng thật ra hắn không ngờ Tần Vũ Hàm lại thật sự đồng ý, vì tình cảm nên Lí Đông phấn khích không nhịn được như vậy xem ra cũng có thể tha thứ.

Về nhà dọn dẹp qua loa một chút, hắn tắm rửa rồi thay quần áo, soi gương cảm giác hình như bản thân đẹp trai hơn nhiều, Lí Đông hài lòng cầm 134 tệ 5 đồng ra cửa đi đến nhà Tần Vũ Hàm.

Đừng hỏi tại sao Lí Đông lại biết nhà cô ở đâu, chơi chung năm sáu năm nếu cái này cũng không biết thì đúng là hắn bị ngốc rồi.

Đến dưới nhà Tần Vũ Hàm, tiểu khu nhà họ Tần mới hơn nhà họ Lý, nhưng cũng không quá sang trọng.

Tiểu khu ở huyện nhỏ dù xa hoa nhưng cũng không gọi là xa hoa, trừ khi nó giống với những biệt thự ở vùng ngoại thành.

Đợi tầm mười mấy phút, Lí Đông mới thấy Tần Vũ Hàm đã thay bộ quần áo vận động bó chân màu trắng tung tăng chạy xuống tầng.

Giờ phút này Lí Đông thật sự cảm giác tim đập thình thịch, nói trắng ra là đàn ông lớn tuổi tương tư, nhưng lúc này hắn lại là cậu thiếu niên có tình đầu nên xúc động.

“Này! Nhìn nữa nước miếng cậu cũng sắp nhỏ giọt ra đấy!”

Tiếng trêu ghẹo của Tần Hũ Hàm làm Lí Đông đang đắm chìm trong ảo tưởng bỗng bừng tỉnh, vội vàng xoa miệng, nghĩ không ổn nên hắn cười gượng nói: “Miệng hơi nóng nên lát nữa phải mua chút trái cây về ăn mới được.”

“Phụt!”

Tần Vũ Hàm cười ra tiếng: “Giải thích cũng có nghĩa là che giấu, tôi đẹp như hoa thế này, cậu chảy nước miếng cũng đúng thôi.”

“Đẹp cái đầu cậu ấy! Tôi bị nóng thật mà!”

…Hai người nói nói cười cười đi đến quảng trường Phương Đông, nội thành không lớn nên từ nhà họ Tần đến quảng trường Phương Đông chỉ mất mười phút.

Rất nhanh hai người đã thấy Vương Kiệt đang chờ ở bên cạnh Tây Môn, mỹ nữ như Tần Vũ Hàm tuy không cùng ban nhưng cô không xa lạ Vương Kiệt.

Thấy ngay cả Tần Vũ Hàm mà Lí Đông cũng mời được, Vương Kiệt không khỏi âm thầm giơ ngón tay cái tỏ vẻ kính nể.

Lí Đông đắc ý, cười ha ha nhìn về phía Tần Vũ Hàm giới thiệu nói: “Đây là bạn cùng bàn của tôi, Vương Kiệt, cậu gọi cậu ta là dưa hấu là được.”

“Hì hì, chào bạn học Vương, không cần nói cũng biết đây chắc chắn là biệt danh Lí Đông đặt, tên này rất thích đặt biệt danh cho người ta mà.”

Tần Vũ Hàm không luống cuống mà ngược lại còn cười hì hì chào Vương Kiệt một tiếng rồi bắt đầu hỏi thăm mấy chuyện mất mặt của Lí Đông ở lớp.

Vương Kiệt mong có thể nói chuyện cùng mỹ nữ thêm một lúc, chẳng mấy chốc hắn ta đã hoàn toàn bán đứng Lí Đông.

Lí Đông ở bên cạnh tỏ vẻ không quan tâm, dù sao ba năm cấp ba của hắn cũng chỉ toàn mấy chuyện bị vạch trần, không có gì đáng để ghi lại cả, nên người da mặt dày như hắn sẽ chẳng để ý đâu.

Đến lúcVương Kiệt nói chuyện hôm nay Viên Tuyết đã bùng nổ, mặt Tần Vũ Hàm mới hóng hớt hỏi thăm kỹ càng, lúc này bỗng Lí Đông cảm thấy có chút không đúng nên vội ngắt lời: "Nói chuyện nhạt nhẽo ấy làm gì, không phải Trần Duyệt nói cậu ta sẽ đến hả, sao lại không thấy đâu?”

“Không phải tới rồi sao, cậu nhìn kìa!”

Vương Kiệt chỉ hai người Trần Duyệt và Viên Tuyết đang đi cùng nhau cách đó không xa.

Lông mày Lí Đông hơi nhăn lại, có chút bất mãn nói: “Không phải Viên Tuyết không muốn đi à, sao lại tới nữa?”

Vốn dĩ hắn còn nghĩ Vương Kiệt và Trần Duyệt thành một đôi, còn mình và Tần Vũ Hàm sẽ là một cặp, giờ xem ra chỉ sợ sẽ không như ý hắn muốn rồi.

Vương Kiệt nhún vai, IQ cao không có nghĩa là EQ chắc chắn sẽ thấp, hôm nay Viên Tuyết đến đây hẳn có liên quan đến việc khắc khẩu với Lí Đông sáng nay, hắn ta không nghĩ mình đã tiếp tay cho việc xấu.

Tần Vũ Hàm cũng thấy bọn họ, trường học chỉ to như thế, một người được xưng là đệ nhất mỹ nữ của ban xã hội, người còn lại thì là đệ nhất mỹ nữ của ban tự nhiên, thành tích cả hai đều là nhất nhì nên không thể không quen biết được.

Chờ hai người Viên Tuyết vừa đến, Tần Vũ Hàm cười híp mắt nói: “Viên Tuyết, lâu rồi không gặp cậu!”

Hiển nhiên Viên Tuyết cũng không đoán được mình sẽ gặp Tần Vũ Hàm ở đây, cô hơi khựng lại rồi cười nhẹ nhàng nói: “Đã lâu không gặp, không ngờ lại trùng hợp gặp ở đây, cậu đi một mình à?”

“Tôi đến cùng Lí Đông, chúng tôi là bạn tốt mà!”

Tần Vũ Hàm có một cảm giác lo lắng không thể giải thích được, cô tỏ ra thân mật vỗ bả vai Lí Đông, cười tươi trả lời.

Ánh mắt Viên Tuyết lộ ra vẻ ngạc nhiên, đương nhiên cô không biết vậy mà Lí Đông lại quen biết Tần Vũ Hàm.

Hơn nữa, cô cũng không biết vì sợ chuyện mất mặt hồi cấp hai bị người khác biết nên mấy năm cấp ba Lí Đông mới không dám nói mình quen biết Tần Vũ Hàm.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.