Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Hải xuất chiêu (2)

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Tiểu Lưu là nhân viên bộ phận thiết kế, chuyên nghiệp hơn Từ Hạo Nhiên nhiều.

Thấy Lí Đông nhìn về phía mình bèn nói: "Chủ tịch Lí, nếu dựa theo kế hoạch trang trí trước kia thì ngày mai chúng tôi có thể cho ra bản thiết kế, nhưng do một số nhu cầu của ngài, chúng tôi cần thay đổi một chút, tuy nhiên sẽ không sửa đổi quá nhiều, nhanh nhất là ngày mốt sẽ xong."

Lí Đông gật đầu, tốc độ này không hẳn là chậm, mặc dù trang trí siêu thị đơn giản, nhưng có thể thấy kinh nghiệm của Dương Đỉnh thực sự phong phú.

"Về phương diện này, hai ba ngày thì tôi không vội, tôi muốn hỏi một chút, nếu như trang trí dựa theo yêu cầu của tôi thì cần khoảng bao nhiêu tiền?"

Đây mới là điều Lí Đông để ý, hiện tại hắn không có nhiều tiền mặt, có tiền cũng không thể phung phí.

Nếu giá cả của Dương Đỉnh cao, Lí Đông cũng không ngại đổi công ty khác.

Tiểu Lưu liếc nhìn Tần Hạo Nhiên, thấy Tần Hạo Nhiên gật đầu, nói tiếp: "Trước khi có kế hoạch cụ thể, tôi chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm trước kia dự đoán một chút, ước lượng theo yêu cầu của ngài, cộng thêm tiền nhân công, phí vật liệu cần khoảng một triệu hai đến một triệu ba tệ, không biết ngài có đồng ý không."

"Nói cách khác, bình quân mỗi mét vuông cần khoảng một trăm tệ?"

Lí Đông nhướng mày, sau này giá năm trăm tệ không cao, nhưng giờ là năm 2004, bình quân một mét vuông giá năm trăm thì có vẻ hơi cao.

Tần Hạo Nhiên vừa thấy Lí Đông nhíu mày, lập tức biết đã vượt quá dự tính của hắn.

Đầu năm nay không dễ kinh doanh, việc làm ăn hơn một triệu là đơn hàng lớn nhất từ đầu năm đến nay của Dương Đỉnh.

Nếu không thì giám đốc thị trường như hắn sẽ không đích thân đến Đông Bình một chuyến, phải biết rằng đang có một đống việc ở Thanh Dương đang chờ hắn đấy.

Nhận thấy tình hình, Từ Hạo Nhiên lên tiếng giải thích: "Chủ tịch Lí nghe tôi nói vài câu, vì vật liệu ngài yêu cầu đều là loại tốt nhất, hơn nữa ngài vội khai trương, phải tăng nhanh thời hạn công trình, ngân sách một triệu hai trăm tệ không hẳn là đắt. Nhưng dù sao vẫn chưa chuẩn bị kế hoạch cụ thể, chờ có kế hoạch rồi chúng ta có thể bàn lại giá, ngài thấy thế nào?"

Lí Đông nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý, thực ra hơn một triệu quả thực không phải quá vô lý, dù sao thì một số yêu cầu của hắn đều dựa theo đời sau, hiện tại tăng thêm chi phí cũng rất bình thường.

"Vậy thế này đi, các anh nhanh chóng chuẩn bị phương án thiết kế, đến lúc đó chúng ta bàn lại."

Thấy không còn sớm, Lí Đông nói rằng: "Giám đốc Từ, xem cả buổi chiều cũng mệt rồi, chúng ta đi ăn cơm, tôi đã đặt bàn khách sạn ở Đông Bình rồi."

Từ Hạo Nhiên cũng không từ chối, đàm phán kinh doanh mà không ăn uống tiệc tùng sao mà được, trên bàn cơm uống mấy chén rượu, chuyện gì cũng đều dễ bàn.

"Vậy đành để chủ tịch Lí tốn kém rồi, lần đầu chúng tôi đến Đông Bình, chủ tịch Lí phải giới thiệu cho chúng tôi một số món đặc sản mới được."

Mấy người vừa đi vừa nói, Từ Hạo Nhiên liên tục nói lời hay ý đẹp, chọc cho Lí Đông cũng bật cười mấy lần.

. . .

Ăn xong tiễn mấy người Từ Hạo Nhiên, mặt Lí Đông ửng hồng, chưa hoàn toàn tỉnh rượu.

Tửu lượng của hắn không thấp, kiếp trước không ít lần tiếp khách uống rượu, nhưng hôm nay là lần đầu uống rượu sau khi trọng sinh trở về, hơi không thoải mái.

Về nhà, dựa vào ghế sofa một lúc, ba mẹ đều không ở nhà, muốn đi tìm Tần Vũ Hàm, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay nhất định ba vợ tương lai sẽ trông chặt, ngẫm thấy đừng nên kích động thì hơn.

Đang chợp mắt, tiếng điện thoại di động vang lên.

Lí Đông liếc qua dãy số trên điện thoại, trên mặt lộ ý cười, tiếp điện thoại nói dịu dàng: "Vũ Hàm, có phải nhớ anh không?"

"Nhớ cái đầu anh!"

Giọng nói vừa vui vừa giận của Tần Vũ Hàm vang bên tai Lí Đông.

Lí Đông cười, không phản bác, nói khẽ: "Sao rồi, ba mẹ vợ không ở nhà à?"

Tần Vũ Hàm không có điện thoại di động, bình thường đều dùng điện thoại bàn trong nhà gọi, nếu ba mẹ cô ở nhà, nhất định không dám gọi điện cho hắn.

Nghĩ vậy, Lí Đông vỗ đầu, sao hắn lại quên mua điện thoại cho Tần Vũ Hàm chứ, như vậy sau này sẽ tiện liên lạc hơn nhiều.

Nhưng nghĩ đến việc Tần Vũ Hàm nhất định không muốn, Lí Đông lại hơi buồn bực, đôi khi phụ nữ quá độc lập cũng không tốt.

"Đừng nói linh tinh, bọn họ mới xuống lầu, lập tức sẽ trở về."

Tần Vũ Hàm hạ nhỏ giọng, sau đó hơi buồn phiền nói: "Hôm qua ba nói với em, trước khi thi đại học, buổi tối không được ra khỏi nhà, nhất định phải ở nhà chăm chỉ ôn tập."

Lí Đông cắn răng, ba vợ thực sự giải quyết tận gốc, một chiêu đơn giản đã hạ gục Lí Đông, không thể không phục.

Hôm qua còn tưởng rằng Tần Hải hết cách rồi, hôm nay đã dạy cho hắn một bài học, quả nhiên gừng càng già càng cay.

Nghe thấy giọng điệu Tần Vũ Hàm hơi mất mát, Lí Đông vội an ủi: "Không sao, về thì về, dù sao sau một tháng nữa là thi đại học. Đợi thi xong, em muốn đi đâu chơi, anh sẽ đi cùng em, đến lúc đó bọn họ cũng không thể hạn chế em."

Tần Vũ Hàm nghĩ thấy cũng đúng, một tháng không quá lâu, hơn nữa ban ngày có thể gặp Lí Đông, cũng không mất mát nữa.

Nghĩ đến việc ba mẹ một lát nữa sẽ về, Tần Vũ Hàm không dám nói nhiều, hai người nói vài câu rồi cúp máy.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.