Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương pháp tìm quặng hiếm

Tiểu thuyết gốc · 2400 chữ

Chương 11: Phương pháp tìm quặng hiếm

Peta đang đứng chờ ở cổng, thấy RaoQ đang tiến về phía mình với vẻ mặt cáu có liền biết được nguyên nhân tại đâu. Ông ta an ủi nói:

- Haha! Thôi đừng tức nữa, thuế như vậy có hơi cao hơn so với thực tế một chút nhưng không chênh lệch nhiều lắm. Tên Billy dù có chút chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, nhưng những chuyện như thế này đều có chừng mực, mỗi lần chỉ dám dựa vào việc tăng giá thị trường một chút để thu phần dư ra. Quản lý cấp cao do vẫn nhận đủ số quặng theo chỉ tiêu, không thấy có ai gây chuyện, lại nhận được hiếu kính từ gã béo nên cũng mở một mắt, nhắm một mắt cho qua. Và thực ra phải nộp nhiều như vậy chính là vì cậu quá may mắn mà thôi haha! Quặng sắt đen không phải là thứ có thể tìm thấy thường xuyên ở trong mỏ Dune đâu!

Nghe vậy, RaoQ cũng biết là mình không bị tên béo chặt chém quá nhiều nên cơn giận cũng từ từ hạ xuống. Cậu quay sang phía Peta nói:

- Tôi không sao, cảm ơn chú! À mà sau buổi làm việc hôm nay tôi có một vấn đề này vẫn còn đang thắc mắc, mong được chú giải đáp!

Peta mỉm cười đáp:

- Ừ có vấn đề gì cậu cứ hỏi tôi, nếu biết thì tôi sẽ không giấu giếm.

- Chú cũng biết là tôi nhận được nhiệm vụ từ trưởng thôn Duke, thu thập 10 viên quặng sắt đen. Nhưng sau buổi hôm nay tôi phát hiện ra rằng tỉ lệ rơi loại khoáng sản này trong mỏ là quá ít, nếu cứ như vậy thì không biết tới ngày tháng năm nào mới có thể hoàn thành nhiệm vụ được. Chú có biết nơi nào hoặc phương thức nào có thể tăng tỉ lệ rơi quặng sắt đen không?

Khuôn mặt Peta sau khi nghe câu hỏi này thì trở nên là lạ, ông ta nói:

- Không phải là hôm nay cậu mới đào được một viên sao, tích cực làm việc sớm muộn gì cũng kiếm đủ thôi mà!

Trời ơi! Như ông nói thì chắc tôi phải tới năm sau mới nhặt đủ mười viên mất. Qua câu chuyện trao đổi của những người thợ mỏ khi nãy, RaoQ biết rẳng hơn mười người thợ tự do, làm việc cả tháng trời cũng chỉ có thể khai thác được chưa tới mười viên quặng sắt đen nữa là một mình cậu. Chưa tính tới việc phải nộp thế bắt buộc 20% nữa.

- Vậy là không có cách khác sao? chú biết đấy, tôi không phải là dân làng BlackCoal chỉ là ở lại đây có chút chuyện. Tôi cũng muốn nhanh chóng hoàn thành công việc của làng rồi di chuyển sang vùng khác. Không thể cứ chôn chân ở đây trong khoảng thời gian dài như vậy được!

Nghe vậy, Peta ngập ngừng, muốn nói lại thôi, khả năng cao là ông ta có biết biện pháp nào đó, nhưng biện pháp này một là loại bí mật không thể tiết lộ, hai chính là có nguy hiểm. RaoQ thì nghiêng về loại thứ hai hơn, biểu hiện trước đó của Peta cho thấy ông ta là một người nhiệt tình, thích giúp đỡ người khác. Cậu bèn từ tốn nói:

- Mong chú giúp đỡ! Tôi biết, khả năng cao là chú có biện pháp khác nhưng biện pháp này có chỗ tệ nên mới không muốn tôi đâm đầu vào đúng không? Chú yên tâm, nếu có gì xảy ra tôi sẽ không để liên lụy hay trách cứ gì chú đâu!

Lúc này, cảm thấy quyết tâm rất lớn từ RaoQ, Peta dường như cũng đã nghĩ thông rồi, ông ta nói:

- Được rồi! Nhưng tôi báo trước phương pháp này rất nguy hiểm nhé! Cậu cần tự lượng sức mình, tiền bạc có thể từ từ kiếm nhưng mạng thì chỉ có một thôi! Đừng vì quá tham lam mà phí phạm sinh mệnh của mình.

Ông có một mạng nhưng tôi thì có vô hạn mạng mà!

Cười thầm trong lòng, dù biết trừng phạt khi bị chết tại "Tân thế giới" rất nặng đó chính là bị cấm chơi 24 giờ kèm theo là bị trừ một cấp, nhưng hiện tại cậu cũng hết cách rồi. Đi săn quái thì không ai thèm cho nhập đội, con đường thăng cấp chỉ có cách làm nhiệm vụ và khai thác được nhiều khoáng thạch hiếm hơn. Nếu cứ chôn chân tại đây chắc chắn sẽ bị thọt, không phải là siêu thọt so với người chơi khác mới đúng.

Thấy RaoQ im lặng, vẻ mặt như đã đặt hết quyết tâm, ông ta thở dài một hơi rồi từ tốn nói:

- Thực ra mỏ Dune không chỉ rộng từng đó. Chỗ chúng ta làm việc hôm nay chỉ tính là nằm trong khu vực cửa hầm hay còn gọi là tầng trệt mà thôi. Tiếp tục đi sâu xuống dưới, vẫn còn nhiều tầng khác nữa. Càng đi sâu xuống, tỉ lệ phát hiện cũng như chất lượng khoáng thạc hiếm càng cao. Theo thầy Duke của tôi kể thì bọn họ đã khám phá đến tầng năm rồi, tiếp tục đi xuống nữa thì không ai biết vì chưa có một ai dám đi sâu hơn cả!

...

Theo lời kể của Peta, RaoQ cũng biết được phương pháp khai thác khoáng thạch hiếm nhanh hơn. Tất nhiên, lợi nhuận cao thì luôn đi liền với rủi ro, bắt đầu từ tầng một trở xuống, trong hầm mỏ sẽ xuất hiện đủ các loại quái vật mạnh dần theo số tầng. Nguy hiểm hơn nữa thì mỗi tầng đều có một con trùm thống lĩnh đám quái vật trong đó, nếu đen đủi mà gặp phải nó trong quá trình khai thác chắc chắn tính mạng sẽ không được đảm bảo. Cần phải có một tổ đội có sức chiến đấu kha khá phù hợp với tầng mới có thể an tâm khai thác khoáng sản ở những tầng dưới này. Nhưng làm quái nào có ai chịu kết đội với những thợ mỏ hầu như chẳng có tí sức chiến đấu nào chỉ vì khai thác được vài loại khoáng sản rẻ tiền ở một hai tầng đầu, còn những tầng phía dưới thì lại đòi hỏi kỹ năng khai khoáng cao hơn. Đây cũng chính là lý do Peta chỉ quanh quẩn làm việc ở tầng trệt mà không dám tiếp tục đi xuống sâu hơn, dù ông ta đã là thợ mỏ trung cấp rồi. Người trung niên này cũng thật đáng thương, ông ta là nguồn thu nhập chính của nhà, nếu mạo hiểm đi xuống mà gặp phải quái vật tấn công mà bị thương thậm chí tử vong chắc gia đình Peta cũng không sống nổi luôn. Chính vì vậy, Peta thà chọn làm việc tại nơi thu hoạch thấp còn hơn là xuống dưới mạo hiểm, đánh cuộc với cái chết.

Peta tiếp tục nói:

- Nếu cậu đã nhất quyết đi xuống tầng sâu hơn khai thác tôi đề nghị cậu nên kết đội với những người có năng lực chiến đấu khá một chút, bết bát hơn nữa nếu không tìm được đội thì cũng phải chuẩn bị đầy đủ, lương thực, thuốc men và công cụ đầy đủ mới an tâm hơn một chút được. Quái vật tầng một không phải là rất mạnh, chúng dù khá trâu nhưng di chuyển và hành động rất chậm chạp, đủ cho cậu có thể tránh né được. Nhưng con trùm ở đó không phải là thứ mà cậu có thể giải quyết được lúc này. Hồi trai trẻ tôi đã từng có nhiệt huyết giống cậu, muốn một mình khám phá hầm ngục sâu hơn, nhưng chính con trùm đó đã làm tôi mất đi tất cả ý chí cũng như tương lai của mình.

Vừa nói, ông ta vừa vạch lưng áo cho RaoQ nhìn, chỉ thấy một vết sẹo lớn dữ tợn, kéo dài từ bả vai trái tới tận eo khiến người nhìn phải rùng mình. Khả năng cao là vết thương này không đơn giản chỉ là để lại sẹo như vậy, mà nó đã ảnh hưởng tới cơ bắp thậm chí là xương cốt của Peta, khiến ông ta không thể phát triển hơn được nữa. Đó chính là lý do mà trong bảng thông tin của ông ta lại có dòng "Không gian phát triển hạn chế".

"Xem ra sau khi về làng, mình phải thanh lý hết đống quặng sắt còn lại để lấy tiền chuẩn bị lương thực, thuốc men mới được. Dù không bị chết hẳn như NPC nhưng hình phạt cấm chơi 24 giờ ở thực tế cũng là quá nặng rồi!"

Nhắc tới giờ giấc, RaoQ cũng sực nhớ là mình ở trong "Tân thế giới" gần một ngày tính theo giờ trò chơi rồi, không biết ở ngoài đã trôi qua bao lâu nữa. Vội vảng kiểm tra đồng hồ hệ thống, cậu mới thở phào:

"Mới được khoảng bốn giờ ngoài thực tế! Vẫn còn sớm lắm! Xem ra tỉ lệ thời gian giữa thực tại và "Tân thế giới" cũng chênh lệch nhau khá lớn nhỉ? "

Vừa đi vừa hỏi Peta một vài chi tiết cần chú ý khi khai khoáng ở tầng một hầm mỏ Dune, chẳng biết bao lâu hai người đã trông thấy cổng làng BlackCoal rồi. Cây cổng này được làm từ những cây gỗ thô to, mặt gỗ đầy những vết tích phong hóa của thời gian chứng minh nó đã tồn tại từ rất lâu rồi. Hiện tại cũng đã là sẩm tối nên trong làng cũng có thưa thớt những ngọn đèn được thắp lên rồi, khung cảnh thật an bình và yên ả.

Cảm ơn và chia tay Peta, RaoQ quyết định đi tới lò rèn duy nhất trong làng để bán thanh lý năm viên quặng sắt còn thừa. Theo suy nghĩ của cậu, chỉ có lò rèn, nơi cần quặng kim loại nhất mới có thể cho ra một cái giá hợp lý nhất. Rẽ ngang tạt dọc một lúc, RaoQ đã tới lò rèn mà sáng nay Philya đã dẫn cậu tới. Lúc này cửa đã có một hàng dài người chơi đang đứng xếp hàng rồi, không biết là vì lý do gì nữa.

RaoQ cũng tự giác xếp vào hàng dài này, vỗ vỗ vai tên chiến binh cơ bắp đứng đằng trước hỏi:

- Xin chào người anh em! Có thể cho tôi biết tại sao trước cửa tiệm rèn lại đông người như vậy không? Ở đây có hoạt động khuyến mại hay giảm giá gì à?

Người chơi nhân vật chiến binh trước mặt cậu quay lại có phần bực tức nói:

- Haizz! Làm quái gì có tí khuyến mại nào! Không phải là do trang bị trong game này quá nhanh hỏng sao? Bực mình thật, nãy không để ý tôi đã bị vỡ mất một cây rìu rồi, hiện tại còn đang bị thiếu vũ khí nữa chứ! Thật là con mẹ nó quá đen đủi mà! Bỗng dưng phải mất một khoản tiền quý báu để mua cây mới!

RaoQ cười thầm, không phải ai cũng có cái cuốc với độ bền vô hạn như cậu, tất cả trang bị đều có độ bền nhất định, sử dụng nhiều sẽ tiêu hao độ bền. Nếu không để ý mà độ bền giảm xuống 0 thì món đồ đó sẽ bị hỏng luôn, không sửa được nữa.

"Xem ra nghề Thợ khai thác này cũng khong quá tệ, ít nhất mình không phải tốn tiền để sửa vũ khí!"

Thấy RaoQ chỉ cười cười như đáp lại, chiến binh này lại tiếp tục hỏi một tràng:

- Người anh em thì như nào? Cũng đến đây sửa đồ à? Trông trang bị của cậu thì chắc không phải nghề chiến đấu đâu nhỉ? Thế nào? hôm nay lên được mấy cấp rồi, nghề sản xuất có dễ thở không? Chứ như tôi cứ đánh quái một lát lại phải chạy về làng sửa đồ, vất vả không chịu được.

RaoQ nghe vậy cười khổ nói:

- Nào có dễ dàng gì? Tôi làm việc năng nhọc quần quật từ sáng tới giờ đây này? Hiện tại mới lên được cấp 7 thôi, thật sự là quá kém mà!

Tên chiến binh nghe vậy lập tức tỏ ra vô cùng ngạc nhiên nói:

- Oa! Người anh em lên cấp nhanh thật, tôi đi săn cả ngày mới lên được cấp 6! Cậu như vậy còn than thở gì nữa? Cậu mở bảng xếp hạng lên mà xem, hiện tại Top 1 mới chỉ là cấp 8 mà thôi. Đấy còn là những người chơi đầu tiên và có tổ đội cầy cấp xịn nữa đó!

RaoQ vội vàng mở bảng xếp hạng đẳng cấp của "Tân thế giới" lên:

[

Bảng xếp hạng cấp độ (Chung)

1: Realer: cấp 9 (1.5%)

2: Tóc xù: cấp 8 (93%)

3: Thích ăn cơm: cấp 8 (92.15%)

...

]

"Xem ra mình cũng không bị thụt hậu nhiều lắm, mai trở lại hầm mỏ xuống tầng một khai thác có lẽ sẽ tăng cấp nhanh hơn so với ngày hôm nay! Vẫn có cơ hội để bắt kịp những người cấp cao!"

Nói chuyện với tay chiến binh vừa nhiệt tình vửa lắm chuyện kia, chẳng mấy chốc đã tới lượt của RaoQ. Chủ tiệm nhìn thấy cậu là người mà sáng nay bé Philya dẫn tới thì rất niềm nở tiếp đón. Cái giá mà ông ta đưa ra cũng rất hợp lý từ 18-21 đồng một viên quặng sắt tùy vào kích cỡ và trọng lượng, không chặt chém gì hơn so với giá xấp xỉ 20 đồng mà RaoQ đã hỏi Peta từ trước.

Cầm trong tay 98 đồng tiền mồ hôi nước mắt đầu tiên kiếm được trong "Tân thế giới", việc mà RaoQ cần làm lúc này đó chính là tính toán xem mình phải chuẩn bị những gì cho cuộc khai khoáng ở tầng một hầm mỏ Dune ngày mai.

Bạn đang đọc Trùm Khai Thác sáng tác bởi srgvnz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi srgvnz
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.