Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện thực

Tiểu thuyết gốc · 672 chữ

Đêm đó là một đêm thật khó khăn với điềm điềm, vì lượng thông tin khổng lồ từ quá khứ và tương lai đang tái hiện lại rỏ ràng, đầu tiên xác nhận cô đã trọng sinh , thứ hai quá khứ của cô rất nát, thứ ba đại thụ và bảo bảo đang ở tương lai . Nếu như đi đúng quỷ đạo mười năm thì gia đình điềm điềm sẽ phá phải bán đất , rời quê hương lên thành phố , nhưng đó chỉ là một chuỗi ngày vất vả để được trái ngọt . Vì sau mười năm gia đình cô đã mua nhà và có cuộc sống tốt ở tương lai, phần điềm điềm cũng sẽ gặp lại những bạn trai cực phẩm của mình , và rất có thể cô sẽ phải rời quê hương đi vì những sai lầm tai tiếng của cô. Không cô không để mọi việc lập lại , tuổi trẻ có thể sai lầm nhưng giờ cô là điềm điềm đã làm mẹ chỉ là linh hồn cô ở trong thân xác bé nhỏ mà thôi.

Miên man suy tính tương lai , hồi hộp khi gặp lại những người bạn cũ trước đây làm phần nào nỗi nhớ về đại trụ và bảo bảo cũng vơi đi ít nhiều.

Vào một buổi sáng nhẹ, cái nắng nhẹ nhàng trong lành của thời đại củ làm cô thấy yên lòng, ba đang làm thủ tục xuất viện , còn mẹ cô đang dọn dẹp giường bệnh cũng như chào những người bạn cùng phòng, từ sau khi tỉnh lại cô cũng ít nói , mẹ hỏi thì cô trả lời còn lại cô nằm trên giường và suy tính tương lai . Có lẽ cái tuổi 25 khiến cho một bé gái 14 trong mắt mọi người cảm thấy già dặn đi. Có người khen có người chê đủ loại lời nói vô tư giữa người lớn mà khi cô lớn chẳng ai sẽ nói vậy , trong mắt họ cô chỉ là cô bé khờ khịch trầm lặng, họ vô ý hay cố ý điềm điềm cũng không bận tâm lắm, thứ cô mong muốn nhất là trở về nhà căn nhà củ của cô ở xã . Nó khiến cô nôn nao rất nhiều.

Sau khi tổng chào mọi người , thêm một giờ đi đường từ huyện về xã mới đến nhà. Con đường nhựa quen thuộc trải dài nhà san sát nhau nói dài nhau không dứt, cây cỏ vẫn còn rất nhiều khi đất chưa được khai hoang làm khung cảnh thôn quê trở nên thân thuộc đi rất nhiều. Lối vào nhà điềm điềm bằng đất , nó quanh co qua các ao trong ấp , con đường không lớn chỉ đủ cho hai chiếc xe nhường nhau mới qua được , xung quanh chỉ là nước . Đoạn đường rất chông chênh trải dài hơn 10 km mới đến nhà cô. Ở đây là một ấp nối giữa một xã và một ấp nữa gần biển , cuộc sống dựa vào nuôi trồng thuỷ hải sản đặt biệt là tôm , cua, cá vùng nước mặn , cây cối cũng chỉ mang đặc trưng vùng đất mặn rất ít cây trái ăn được . Người dân của ấp muốn mua thức ăn trong xã có hai cách , nếu trời nắng mọi người sẽ dùng xe để đi và con đường duy nhất là con đường quanh co điềm điềm vừa đi, nếu trời mưa người dân sẽ đi bằng đường thuỷ , có một con sông nối liền ra biển và trải liên thông qua cách ấp ở đây, mặc dù ở xung quanh là sông là biển chứ điềm điềm không hề biết bơi. Mặt dù đặt trưng trông ấp là nước mặn nhưng các cô gái trong ấp cũng không đen ngâm cho lắm chỉ riêng điềm điềm là đen và gầy nhom , cô được coi là xấu nhất vùng . “ tội nghiệp điềm điềm chưa”

Bạn đang đọc Trọng sinh tân thời đại sáng tác bởi nhấtAn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhấtAn
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.